Thí Thiên Đao
Chương 304: Dã tâm của Sở Mặc
Nhưng hôm nay chỉ còn ở tầng bốn Thiết cốt cảnh, một cánh tay cũng bị đứt rời!
Cứ thế bị phế đi.
- Hắn rất có thiên phú, nhưng sau này sẽ hoàn toàn phế bỏ. Phong ấn trong đan điền hắn ta đã tự mình xem qua, cũng mời mấy vị đại trưởng lão xem qua. Không ai có thể tháo bỏ.
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên sắc mặt khó coi nói với hắn:
- Còn có Phúc Long trưởng lão cũng biến mất không thấy gì nữa, hiện tại xem ra, tám chín phần mười là dữ nhiều lành ít.Triệu Hồng Chí vẫn duy trì trầm mặc.
Chưởng môn Trường Sinh Thiên, nhìn hắn hỏi:
- Nghe nói, Phúc Long thề giết chết Sở Mặc là muốn trút giận cho ngươi?
Trong lòng Triệu Hồng Chí hơi run lên, lập tức nói:
- Chuyện kia... Là như thế này...
Vì thế, Triệu Hồng Chí nói Sở Mặc mục nát muốn bái sư Trường Sinh Thiên. Hắn có quen biết với ông nội Sở Mặc nhưng không thể thiên tư, chỉ có thể đuổi Sở Mặc đi.
- Có thể lúc đó Sở Mặc nhìn thấy Phúc Long trưởng lão bị nói gì quá kích động. Thiếu niên bị cự tuyệt, trong lòng khó tránh khỏi suy nghĩ.Triệu Hồng Chí nói:
- Ngoại trừ nguyên nhân này, ta không nghĩ ra sao Phúc Long trưởng lão lại giết hắn. Về phần trút giận cho ta, bây giờ ta vẫn còn cảm thấy hổ thẹn với đứa bé kia thì có gì tức giận chứ?
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên nhìn Triệu Hồng Chí hỏi:
- Ngươi nói Sở Mặc thiên phú mục nát, nhưng vì sao chưa đến một năm hắn lại có thay đổi lớn như thế?
Triệu Hồng Chí cười khổ nói:
- Chưởng môn, hắn có một sư tôn Tiên Thiên cảnh giới, có chuyện gì là không thể thay đổi?
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên sửng sốt nửa ngày, lập tức lắc đầu thở dàinói:
- Nói cũng đúng... Tiên Thiên... Trường Sinh Thiên chúng ta cũng chỉ còn lại một Tiên Thiên lão tổ rồi. Người này tạm thời không cần đắc tội hắn. Trừ phi một ngày kia, sư phụ của hắn phi thăng...
Ánh mắt của Triệu Hồng Chí lập tức sáng ngời.
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên lại nói:
- Tuy nhiên, trước khi phi thăng hắn sẽ chuẩn bị đầy đủ cho đệ tử của mình. Khiến ta nghĩ, nếu có thể thì nên tận lực hóa giải đoạn ân oán này. Dù sao có kẻ thù như vậy cũng làm người ta bất an.
- Chẳng lẽ Trường Sinh Thiên còn sợ người khác hay sao?Chưởng môn có chút kỳ quái nhìn hắn nói:
- Không phải sợ, mà là có cần thiết không.
Triệu Hồng Chí kết thúc câu chuyện với chưởng môn liền về chỗ của mình. Nhốt mình suy tư, không gặp ai.
Chuyện tới lúc này hắn cũng không hối hận đã đối đãi Sở Mặc như thế, chỉ là trong lòng tiếc nuối: Không ngờ tiểu súc sinh có thể chó ngáp phải ruồi, tìm được sư phụ như vậy.
Đồng thời, Triệu Hồng Chí cũng nghĩ tới một việc: Khi nào sư phụ của hắn sẽ phi thăng?
Trong khoảng thời gian này, toàn bộ Tứ Tượng đại lục gần như bị chuyện ở Viêm Hoàng Thành kinh động. Mà ngay cả rất nhiều môn phái chưa bao giờ quan tâm thế tục cũng bắt đầu điều tra chuyện này.
Cảnh giới Tiên Thiên thần bí hư thực khiến các cường giả ở Tứ Tượng đại lục cảnh giác không ngừng.
Một vài đại phái từ xa xưa có lẽ còn có một hai lão tổ Tiên Thiên cảnh giới. Nhưng loại lão tổ, ai cũng biết đã gần như mất đi khả năng phi thăng.
Cảnh giới của bọn họ là Tiên Thiên. Nhưng tinh, khí, thần, tư chất thân thể, khí huyết và điều kiện cơ sở, tất cả đều mất đi cơ hội bước thêm một bước.Bởi vậy, cảnh giới Tiên Thiên cảnh giới chỉ có thể tồn tại ở môn phái như bảo vật trấn phái.
Nhưng vị ở Viêm Hoàng Thành nghe nói nhìn qua khoảng ba mươi mấy tuổi. Khí huyết tràn đầy làm người ta run rẩy!
Bởi vì từ đầu đến cuối, gần như không ai thấy Ma Quân ra tay thì thắng bại đã phân!
Loại thủ đoạn này chỉ sợ cả lão tổ trong "Cô Thành một nhất, Thiên Ngoại Phi Tiên" cũng không có!Như vậy, người này rốt cuộc là ai? Hắn từ đâu đến? Mấy vấn đề này liền biến thành chuyện được cường nhân Tứ Tượng đại lục quan tâm nhất.
Có thù oán với Sở Mặc như cao tầng Trường Sinh Thiên thì thầm nghĩ làm sao có thể hóa giải ân oán. Không ai nguyện ý có kẻ thù mạnh như vậy.
Còn không có thù oán với Sở Mặc thì nghĩ làm thế nào để giao hảo với Sở Mặc.
Cho dù không gặp được sư phụ của Sở Mặc, nhưng ít ra cũng có thể lấy từ chỗ Sở Mặc nhiều tin tức giá trị?
Nhất thời, nhóm cường nhân Tứ Tượng đại lục bắt đầu rục rịch. Rất nhiều người phái ra tâm phúc tới Viêm Hoàng Thành để chứng thực chuyện này.Nhưng làm tất cả mọi người bất ngờ là Sở Mặc lại đột nhiên biến mất.
Tất cả vào Viêm Hoàng Thành, đi tới Phàn phủ thăm hỏi Sở Mặc đều thất vọng mà quay về.
Sở Mặc rốt cuộc đã đi đâu? Đây là nghi vấn của rất nhiều người.
Sở Mặc lúc này đã sớm rời Viêm Hoàng Thành, chính trước trên đường đến Đại Tề.
Bây giờ Sở Mặc nhìn qua khoảng hai mươi tuổi, ăn mặc theo kiểu người trẻ tuổi.
Hơn nữa, trọng yếu nhất là còn phải khảo nghiệm nhân phẩm! Hoặc dài hoặc ngắn. Nhưng ngắn nhất cũng phải một năm.
Những đứa nhỏ trong học viện chỉ học những vũ kỹ có liên quan, đấy chính là huấn luyện cơ sở.
Việc này Sở Mặc trực tiếp giao cho Uất Trì tiên sinh và lão thái giám vô danh đi giải quyết.
Trong mắt Hoàng thượng, đây cũng là phương thức lý tưởng nhất. Bởi vì Uất Trì tiên sinh cũng được, lão thái giám vô danh cũng tốt, đều xem như là người của hoànggia.
Sở Mặc thông qua hành động này cho Hoàng thượng thấy mình cũng không có bao nhiêu mơ ước về học viện này.
Nhưng trên thực tế, Sở Mặc cũng có thủ đoạn khống chế học viện này!
Bởi vì bất kể là Uất Trì tiên sinh hay lão thái giám vô danh. Bọn họ đều có mơ ước từ Luyện cốt kỳ bước vào Luyện tâm kỳ!
Nhất là khi tận mắt chứng nhận cuộc chiến đấu này, sâu trong nội tâm của họ càng thêm mãnh liệt hơn.
Nhưng muốn tự mình đột phá đến Luyện tâm kỳ thì thật sự quá khó!Sở Mặc lại có năng lực giúp đỡ bọn họ tiến vào Luyện tâm kỳ. Cho dù Sở Mặc không được thì sư phụ của Sở Mặc có thể!
Cứ như vậy, hai vị võ giả cao cấp của Đại Hạ đã nhận của Sở Mặc một ân tình rất lớn.
Cho nên, người không tu luyện như Hoàng thượng không rõ điểm mấu chốt trong đó. Hai người này được Sở Mặc giúp đỡ tiến vào Luyện tâm kỳ. Như vậy, cho dù tuổi của họ bằng với gia gia của Sở Mặc thì theo bối phận giang hồ vẫn thấp hơn Sở Mặc nửa phần!
Thí Thiên Đao
Cứ thế bị phế đi.
- Hắn rất có thiên phú, nhưng sau này sẽ hoàn toàn phế bỏ. Phong ấn trong đan điền hắn ta đã tự mình xem qua, cũng mời mấy vị đại trưởng lão xem qua. Không ai có thể tháo bỏ.
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên sắc mặt khó coi nói với hắn:
- Còn có Phúc Long trưởng lão cũng biến mất không thấy gì nữa, hiện tại xem ra, tám chín phần mười là dữ nhiều lành ít.Triệu Hồng Chí vẫn duy trì trầm mặc.
Chưởng môn Trường Sinh Thiên, nhìn hắn hỏi:
- Nghe nói, Phúc Long thề giết chết Sở Mặc là muốn trút giận cho ngươi?
Trong lòng Triệu Hồng Chí hơi run lên, lập tức nói:
- Chuyện kia... Là như thế này...
Vì thế, Triệu Hồng Chí nói Sở Mặc mục nát muốn bái sư Trường Sinh Thiên. Hắn có quen biết với ông nội Sở Mặc nhưng không thể thiên tư, chỉ có thể đuổi Sở Mặc đi.
- Có thể lúc đó Sở Mặc nhìn thấy Phúc Long trưởng lão bị nói gì quá kích động. Thiếu niên bị cự tuyệt, trong lòng khó tránh khỏi suy nghĩ.Triệu Hồng Chí nói:
- Ngoại trừ nguyên nhân này, ta không nghĩ ra sao Phúc Long trưởng lão lại giết hắn. Về phần trút giận cho ta, bây giờ ta vẫn còn cảm thấy hổ thẹn với đứa bé kia thì có gì tức giận chứ?
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên nhìn Triệu Hồng Chí hỏi:
- Ngươi nói Sở Mặc thiên phú mục nát, nhưng vì sao chưa đến một năm hắn lại có thay đổi lớn như thế?
Triệu Hồng Chí cười khổ nói:
- Chưởng môn, hắn có một sư tôn Tiên Thiên cảnh giới, có chuyện gì là không thể thay đổi?
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên sửng sốt nửa ngày, lập tức lắc đầu thở dàinói:
- Nói cũng đúng... Tiên Thiên... Trường Sinh Thiên chúng ta cũng chỉ còn lại một Tiên Thiên lão tổ rồi. Người này tạm thời không cần đắc tội hắn. Trừ phi một ngày kia, sư phụ của hắn phi thăng...
Ánh mắt của Triệu Hồng Chí lập tức sáng ngời.
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên lại nói:
- Tuy nhiên, trước khi phi thăng hắn sẽ chuẩn bị đầy đủ cho đệ tử của mình. Khiến ta nghĩ, nếu có thể thì nên tận lực hóa giải đoạn ân oán này. Dù sao có kẻ thù như vậy cũng làm người ta bất an.
- Chẳng lẽ Trường Sinh Thiên còn sợ người khác hay sao?Chưởng môn có chút kỳ quái nhìn hắn nói:
- Không phải sợ, mà là có cần thiết không.
Triệu Hồng Chí kết thúc câu chuyện với chưởng môn liền về chỗ của mình. Nhốt mình suy tư, không gặp ai.
Chuyện tới lúc này hắn cũng không hối hận đã đối đãi Sở Mặc như thế, chỉ là trong lòng tiếc nuối: Không ngờ tiểu súc sinh có thể chó ngáp phải ruồi, tìm được sư phụ như vậy.
Đồng thời, Triệu Hồng Chí cũng nghĩ tới một việc: Khi nào sư phụ của hắn sẽ phi thăng?
Trong khoảng thời gian này, toàn bộ Tứ Tượng đại lục gần như bị chuyện ở Viêm Hoàng Thành kinh động. Mà ngay cả rất nhiều môn phái chưa bao giờ quan tâm thế tục cũng bắt đầu điều tra chuyện này.
Cảnh giới Tiên Thiên thần bí hư thực khiến các cường giả ở Tứ Tượng đại lục cảnh giác không ngừng.
Một vài đại phái từ xa xưa có lẽ còn có một hai lão tổ Tiên Thiên cảnh giới. Nhưng loại lão tổ, ai cũng biết đã gần như mất đi khả năng phi thăng.
Cảnh giới của bọn họ là Tiên Thiên. Nhưng tinh, khí, thần, tư chất thân thể, khí huyết và điều kiện cơ sở, tất cả đều mất đi cơ hội bước thêm một bước.Bởi vậy, cảnh giới Tiên Thiên cảnh giới chỉ có thể tồn tại ở môn phái như bảo vật trấn phái.
Nhưng vị ở Viêm Hoàng Thành nghe nói nhìn qua khoảng ba mươi mấy tuổi. Khí huyết tràn đầy làm người ta run rẩy!
Bởi vì từ đầu đến cuối, gần như không ai thấy Ma Quân ra tay thì thắng bại đã phân!
Loại thủ đoạn này chỉ sợ cả lão tổ trong "Cô Thành một nhất, Thiên Ngoại Phi Tiên" cũng không có!Như vậy, người này rốt cuộc là ai? Hắn từ đâu đến? Mấy vấn đề này liền biến thành chuyện được cường nhân Tứ Tượng đại lục quan tâm nhất.
Có thù oán với Sở Mặc như cao tầng Trường Sinh Thiên thì thầm nghĩ làm sao có thể hóa giải ân oán. Không ai nguyện ý có kẻ thù mạnh như vậy.
Còn không có thù oán với Sở Mặc thì nghĩ làm thế nào để giao hảo với Sở Mặc.
Cho dù không gặp được sư phụ của Sở Mặc, nhưng ít ra cũng có thể lấy từ chỗ Sở Mặc nhiều tin tức giá trị?
Nhất thời, nhóm cường nhân Tứ Tượng đại lục bắt đầu rục rịch. Rất nhiều người phái ra tâm phúc tới Viêm Hoàng Thành để chứng thực chuyện này.Nhưng làm tất cả mọi người bất ngờ là Sở Mặc lại đột nhiên biến mất.
Tất cả vào Viêm Hoàng Thành, đi tới Phàn phủ thăm hỏi Sở Mặc đều thất vọng mà quay về.
Sở Mặc rốt cuộc đã đi đâu? Đây là nghi vấn của rất nhiều người.
Sở Mặc lúc này đã sớm rời Viêm Hoàng Thành, chính trước trên đường đến Đại Tề.
Bây giờ Sở Mặc nhìn qua khoảng hai mươi tuổi, ăn mặc theo kiểu người trẻ tuổi.
Hơn nữa, trọng yếu nhất là còn phải khảo nghiệm nhân phẩm! Hoặc dài hoặc ngắn. Nhưng ngắn nhất cũng phải một năm.
Những đứa nhỏ trong học viện chỉ học những vũ kỹ có liên quan, đấy chính là huấn luyện cơ sở.
Việc này Sở Mặc trực tiếp giao cho Uất Trì tiên sinh và lão thái giám vô danh đi giải quyết.
Trong mắt Hoàng thượng, đây cũng là phương thức lý tưởng nhất. Bởi vì Uất Trì tiên sinh cũng được, lão thái giám vô danh cũng tốt, đều xem như là người của hoànggia.
Sở Mặc thông qua hành động này cho Hoàng thượng thấy mình cũng không có bao nhiêu mơ ước về học viện này.
Nhưng trên thực tế, Sở Mặc cũng có thủ đoạn khống chế học viện này!
Bởi vì bất kể là Uất Trì tiên sinh hay lão thái giám vô danh. Bọn họ đều có mơ ước từ Luyện cốt kỳ bước vào Luyện tâm kỳ!
Nhất là khi tận mắt chứng nhận cuộc chiến đấu này, sâu trong nội tâm của họ càng thêm mãnh liệt hơn.
Nhưng muốn tự mình đột phá đến Luyện tâm kỳ thì thật sự quá khó!Sở Mặc lại có năng lực giúp đỡ bọn họ tiến vào Luyện tâm kỳ. Cho dù Sở Mặc không được thì sư phụ của Sở Mặc có thể!
Cứ như vậy, hai vị võ giả cao cấp của Đại Hạ đã nhận của Sở Mặc một ân tình rất lớn.
Cho nên, người không tu luyện như Hoàng thượng không rõ điểm mấu chốt trong đó. Hai người này được Sở Mặc giúp đỡ tiến vào Luyện tâm kỳ. Như vậy, cho dù tuổi của họ bằng với gia gia của Sở Mặc thì theo bối phận giang hồ vẫn thấp hơn Sở Mặc nửa phần!
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 304: Dã tâm của Sở Mặc
10.0/10 từ 43 lượt.