Thí Thiên Đao
Chương 2663: Ba trăm vạn tinh thạch! (2)
Hắn nhìn Sở Mặc, sau đó áy náy nói:
- Xin lỗi... Ta không nhịn được. Ta không phải là cười nhạo. Ta là cảm thấy... Hài lòng!
Hồng Mông tôn giả hiển nhiên hiểu rõ Nhiếp Lang hài lòng cái gì. Hắn gật đầu, trực tiếp nói:
- Thật ra ta cũng rất vui vẻ. Điều này nói rõ, thế giới này hoàn toàn khác với thần giới. Thật ra ngay từ đầu ta cũng lo lắng. Ta gặp được thần thú tộc các ngươi, sẽ... Chỉ có điều, ở trong quá trình cứu chữa bọn họ, ta đã hiểu. Hóa ra, cái gọi là đối địch, cái gọi là sự thù địch, thật ra cũng không phải từ trong xương cốt trời sinh, mà là do thế giới kia tạo thành. Về phần nguyên nhân, ta nghĩ, có thể... có liên quan tới các sơ đại. Nhưng nhiều hơn, ta cũng không biết.
Nhiếp Lang gật đầu, nói:
- Không sai, thần thú năm xưa và thần phù văn quả thực không hòa thuận.
Lời này coi như là đã quyết định!
Hơn nữa, giữa những sinh linh ở tại đây, cũng chỉ có Nhiếp Lang có tư cách nói ra lời như vậy. Bởi vì Nhiếp Lang là con nối dõi của thần thú!
Nhiếp Lang nhìn mọi người, nói tiếp:
- Chuyện đã qua, cũng không nhắc lại nữa. Trước kia, ta đã từng một lần cho rằng, phù văn tính mạng chính là đáng chết, chính là đáng ghét. Chỉ cần cảm nhận được khí tức của bọn họ, ta sẽ nổi giận, sẽ không nhịn được muốn phát cuồng. Nhưng bây giờ ta rốt cuộc đã hiểu rõ. Hóa ra không phải là chuyện như vậy. Vừa rồi, nếu như không phải vị đạo hữu này tự mình thừa nhận thân phận, ta thậm chí không biết ngươi là phù văn tính mạng!
Bên kia đám thú tộc Nhiếp Báo và Nhiếp Ưng lúc này cũng đều suy nghĩ minh bạch.
Nhiếp Báo lẩm bẩm nói:
- Đúng vậy. Thời gian bọn họ cứu chữa cho ta, ta lại hoàn toàn không thấy có một chút không thoải mái nào. Trong lòng cũng hoàn toàn không có một chút sự thù địch nào sinh ra. Loại chuyện này, đổi lại thành trước kia, căn bản là không có khả năng!
- Ta cũng vậy. Ta chỉ cảm thấy đám người kia đều rất khả ái, đều rất hiền lành...
Nhiếp Ưng nói.
Hồng Mông tôn giả gật đầu, nói:
- Điều này cũng nói rõ, thế giới này của chúng ta thật ra là một thần giới thật sự bao dung, cũng không phải chỉ là những lời nói ngoài miệng mà thôi. Vạn vật sinh linh trên thế giới này, tất cả đều nắm giữ tôn nghiêm của mình. Thế giới này của chúng ta, không phân biệt hắn và nó.
Nhiếp Lang không khỏi tự nhiên cảm thấy kính nể. Vẻ mặt hắn chăm chú nhìn Hồng Mông tôn giả:
- Thật sự là vậy sao?
Hồng Mông tôn giả lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo:
- Thế nào? Nhiếp Lang tiền bối, ở này và ở tại thần giới... Hoàn toàn khác nhau chứ?
Nhiếp Lang không nhịn được liên tục gật đầu, thở dài nói:
- Sao có thể chỉ là không giống nhau... Quả thực rất không giống nhau! Ai, một chi thú tộc của Nhiếp Long bọn họ, sớm hay muộn sẽ hối hận. Thú tộc chúng ta ở tại thần giới thân là một thành viên Thần tộc từ vô số năm tháng. Nhưng cũng không có được một sự tôn trọng thật sự. Bất luận là phù văn tính mạng hay Nhân tộc, xưng hô đối với chúng ta, vẫn là nó...
Nhiếp Báo và Nhiếp Ưng bọn họ đều ngây ngẩn cả người. Tất cả bọn họ đều hiểu ngôn ngữ và văn hóa của nhân loại, tất nhiên hiểu rõ phân chia giữa hắn và nó.
Bọn họ không ngờ, thời gian thân là thần, chưa từng có thể có được một sự tôn trọng. Sau khi mất đi thân phận thần này, bọn họ lại có thể nhận được.
Sở Mặc cười nói:
- Những điều này đều không tính là gì cả. Đây là một thế giới vạn tộc dung hợp. Sau này, mọi người chậm rãi có thể có lĩnh hội sâu hơn. Lúc này, tốt nhất vẫn nên thu xếp ổn thỏa cho những người bị thương. Thiên Cung đại lục bên kia, cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nghênh đón các vị!
Nhiếp Lang nhìn về phía đám người Sở Mặc, hoàn toàn nghiêm túc khom người thi lễ, sau đó nói:
Trong hư không, bắt đầu xuất hiện rất nhiều hiện tượng kỳ lạ.
Sinh linh cấp bậc người chúa tể, phát ra lời thề nặng. Mảnh thiên địa này cũng thoáng lộ vẻ xúc động.
Sau đó, Nhiếp Lang nhìn Sở Mặc nói:
- Bởi vì không có thời gian đàm phán, về vấn đề tài nguyên đã nói trước đó...
Sở Mặc nhìn Nhiếp Lang, nghiêm túc nói:
- Chuyện này tạm thời không nên nói ra. Ta tin tưởng, các ngươi mới vừa tới đến trên thế giới này, nhất định cũng cần rất nhiều tài nguyên để tiến hành xây dựng. Nói không chừng, dưới Thiên Đạo tán thành, các ngươi sẽ trực tiếp xây dựng ra thiên thứ sáu! Sau này mọi người chính là người một nhà. Thật sự thành lập thiên thứ sau, như vậy các ngươi cứ dựa theo quy định của bốn đại thiên khác là được rồi. Về phần nói tới khoản tài nguyên hiện tại, ta tin tưởng, chính các ngươi càng cần nó hơn.
Nhiếp Lang liên tục lắc đầu:
- Cái này không thể được. Sở Thiên Đế, nói thật, một chi thú tộc này của chúng ta hiện tại tuy rằng nhìn qua có chút thê thảm. Nhưng dù sao chúng ta cũng đã từng là một trong tám thế lực Đại Chúa Tể. Chúng ta cũng không thiếu tiền. Tài nguyên của Thần giới phải nói là vượt xa thế giới này của chúng ta. Vài thứ kia, ta nghĩ các ngươi mới càng thiếu hơn. Có những tài nguyên này, chúng ta cũng có thể khiến cho tường giới càng kiên cố hơn. Khiến cho phòng ngự trở nên càng cường đại hơn!
Nhiếp Lang nói xong, trực tiếp lấy từ trên người ra một pháp khí không gian, không nói lời nào, giao vào trong tay Sở Mặc:
Sở Mặc suy nghĩ một chút, cũng không có tiếp tục từ chối nữa. Hắn trực tiếp gật đầu nói:
- Được, nếu là như vậy, vậy vật này ta nhận. Quay đầu lại cũng sẽ sử dụng tất cả để xây dựng thế giới này đi.
Nhiếp Lang gật đầu:
- Có thủ lĩnh giống như Sở Thiên Đế, là phúc khí của sinh linh trên thế giới này.
Sở Mặc nhìn Nhiếp Lang:
- Sau này ngài cũng không thể trốn đi được, cũng phải đứng ra. Chúng ta cùng nhau
cố gắng, khiến cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.
Nhiếp Lang nghiêm túc gật đầu:
- Có chỗ nào cần chúng ta ra lực, chúng ta tuyệt đối sẽ không từ chối!
Sau đó, ở dưới sự dẫn dắt của đám người Hồng Mông tôn giả, một chi thú tộc Nhiếp Lang bọn họ cùng bay về phía đại lục Thiên Cung.
Thí Thiên Đao
- Xin lỗi... Ta không nhịn được. Ta không phải là cười nhạo. Ta là cảm thấy... Hài lòng!
Hồng Mông tôn giả hiển nhiên hiểu rõ Nhiếp Lang hài lòng cái gì. Hắn gật đầu, trực tiếp nói:
- Thật ra ta cũng rất vui vẻ. Điều này nói rõ, thế giới này hoàn toàn khác với thần giới. Thật ra ngay từ đầu ta cũng lo lắng. Ta gặp được thần thú tộc các ngươi, sẽ... Chỉ có điều, ở trong quá trình cứu chữa bọn họ, ta đã hiểu. Hóa ra, cái gọi là đối địch, cái gọi là sự thù địch, thật ra cũng không phải từ trong xương cốt trời sinh, mà là do thế giới kia tạo thành. Về phần nguyên nhân, ta nghĩ, có thể... có liên quan tới các sơ đại. Nhưng nhiều hơn, ta cũng không biết.
Nhiếp Lang gật đầu, nói:
- Không sai, thần thú năm xưa và thần phù văn quả thực không hòa thuận.
Lời này coi như là đã quyết định!
Hơn nữa, giữa những sinh linh ở tại đây, cũng chỉ có Nhiếp Lang có tư cách nói ra lời như vậy. Bởi vì Nhiếp Lang là con nối dõi của thần thú!
Nhiếp Lang nhìn mọi người, nói tiếp:
- Chuyện đã qua, cũng không nhắc lại nữa. Trước kia, ta đã từng một lần cho rằng, phù văn tính mạng chính là đáng chết, chính là đáng ghét. Chỉ cần cảm nhận được khí tức của bọn họ, ta sẽ nổi giận, sẽ không nhịn được muốn phát cuồng. Nhưng bây giờ ta rốt cuộc đã hiểu rõ. Hóa ra không phải là chuyện như vậy. Vừa rồi, nếu như không phải vị đạo hữu này tự mình thừa nhận thân phận, ta thậm chí không biết ngươi là phù văn tính mạng!
Bên kia đám thú tộc Nhiếp Báo và Nhiếp Ưng lúc này cũng đều suy nghĩ minh bạch.
Nhiếp Báo lẩm bẩm nói:
- Đúng vậy. Thời gian bọn họ cứu chữa cho ta, ta lại hoàn toàn không thấy có một chút không thoải mái nào. Trong lòng cũng hoàn toàn không có một chút sự thù địch nào sinh ra. Loại chuyện này, đổi lại thành trước kia, căn bản là không có khả năng!
- Ta cũng vậy. Ta chỉ cảm thấy đám người kia đều rất khả ái, đều rất hiền lành...
Nhiếp Ưng nói.
Hồng Mông tôn giả gật đầu, nói:
- Điều này cũng nói rõ, thế giới này của chúng ta thật ra là một thần giới thật sự bao dung, cũng không phải chỉ là những lời nói ngoài miệng mà thôi. Vạn vật sinh linh trên thế giới này, tất cả đều nắm giữ tôn nghiêm của mình. Thế giới này của chúng ta, không phân biệt hắn và nó.
Nhiếp Lang không khỏi tự nhiên cảm thấy kính nể. Vẻ mặt hắn chăm chú nhìn Hồng Mông tôn giả:
- Thật sự là vậy sao?
Hồng Mông tôn giả lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo:
- Thế nào? Nhiếp Lang tiền bối, ở này và ở tại thần giới... Hoàn toàn khác nhau chứ?
Nhiếp Lang không nhịn được liên tục gật đầu, thở dài nói:
- Sao có thể chỉ là không giống nhau... Quả thực rất không giống nhau! Ai, một chi thú tộc của Nhiếp Long bọn họ, sớm hay muộn sẽ hối hận. Thú tộc chúng ta ở tại thần giới thân là một thành viên Thần tộc từ vô số năm tháng. Nhưng cũng không có được một sự tôn trọng thật sự. Bất luận là phù văn tính mạng hay Nhân tộc, xưng hô đối với chúng ta, vẫn là nó...
Nhiếp Báo và Nhiếp Ưng bọn họ đều ngây ngẩn cả người. Tất cả bọn họ đều hiểu ngôn ngữ và văn hóa của nhân loại, tất nhiên hiểu rõ phân chia giữa hắn và nó.
Bọn họ không ngờ, thời gian thân là thần, chưa từng có thể có được một sự tôn trọng. Sau khi mất đi thân phận thần này, bọn họ lại có thể nhận được.
Sở Mặc cười nói:
- Những điều này đều không tính là gì cả. Đây là một thế giới vạn tộc dung hợp. Sau này, mọi người chậm rãi có thể có lĩnh hội sâu hơn. Lúc này, tốt nhất vẫn nên thu xếp ổn thỏa cho những người bị thương. Thiên Cung đại lục bên kia, cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nghênh đón các vị!
Nhiếp Lang nhìn về phía đám người Sở Mặc, hoàn toàn nghiêm túc khom người thi lễ, sau đó nói:
Trong hư không, bắt đầu xuất hiện rất nhiều hiện tượng kỳ lạ.
Sinh linh cấp bậc người chúa tể, phát ra lời thề nặng. Mảnh thiên địa này cũng thoáng lộ vẻ xúc động.
Sau đó, Nhiếp Lang nhìn Sở Mặc nói:
- Bởi vì không có thời gian đàm phán, về vấn đề tài nguyên đã nói trước đó...
Sở Mặc nhìn Nhiếp Lang, nghiêm túc nói:
- Chuyện này tạm thời không nên nói ra. Ta tin tưởng, các ngươi mới vừa tới đến trên thế giới này, nhất định cũng cần rất nhiều tài nguyên để tiến hành xây dựng. Nói không chừng, dưới Thiên Đạo tán thành, các ngươi sẽ trực tiếp xây dựng ra thiên thứ sáu! Sau này mọi người chính là người một nhà. Thật sự thành lập thiên thứ sau, như vậy các ngươi cứ dựa theo quy định của bốn đại thiên khác là được rồi. Về phần nói tới khoản tài nguyên hiện tại, ta tin tưởng, chính các ngươi càng cần nó hơn.
Nhiếp Lang liên tục lắc đầu:
- Cái này không thể được. Sở Thiên Đế, nói thật, một chi thú tộc này của chúng ta hiện tại tuy rằng nhìn qua có chút thê thảm. Nhưng dù sao chúng ta cũng đã từng là một trong tám thế lực Đại Chúa Tể. Chúng ta cũng không thiếu tiền. Tài nguyên của Thần giới phải nói là vượt xa thế giới này của chúng ta. Vài thứ kia, ta nghĩ các ngươi mới càng thiếu hơn. Có những tài nguyên này, chúng ta cũng có thể khiến cho tường giới càng kiên cố hơn. Khiến cho phòng ngự trở nên càng cường đại hơn!
Nhiếp Lang nói xong, trực tiếp lấy từ trên người ra một pháp khí không gian, không nói lời nào, giao vào trong tay Sở Mặc:
Sở Mặc suy nghĩ một chút, cũng không có tiếp tục từ chối nữa. Hắn trực tiếp gật đầu nói:
- Được, nếu là như vậy, vậy vật này ta nhận. Quay đầu lại cũng sẽ sử dụng tất cả để xây dựng thế giới này đi.
Nhiếp Lang gật đầu:
- Có thủ lĩnh giống như Sở Thiên Đế, là phúc khí của sinh linh trên thế giới này.
Sở Mặc nhìn Nhiếp Lang:
- Sau này ngài cũng không thể trốn đi được, cũng phải đứng ra. Chúng ta cùng nhau
cố gắng, khiến cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.
Nhiếp Lang nghiêm túc gật đầu:
- Có chỗ nào cần chúng ta ra lực, chúng ta tuyệt đối sẽ không từ chối!
Sau đó, ở dưới sự dẫn dắt của đám người Hồng Mông tôn giả, một chi thú tộc Nhiếp Lang bọn họ cùng bay về phía đại lục Thiên Cung.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 2663: Ba trăm vạn tinh thạch! (2)
10.0/10 từ 43 lượt.