Thí Thiên Đao
Chương 2643: Nhiếp Báo (2)
Đại hán râu quai nói tiếp:
- …Nhưng trên thực tế, ngay cả là vô số thần linh trong thần giới này, vận mạng của bọn họ lại thật sự nắm ở trong tay bản thân bọn họ sao? Nếu như vậy, tại sao thần giới lại phải đổ nát? Tại sao ở trong nháy mắt khi thần giới đổ nát, phải có nhiều thần linh như vậy trực tiếp tan biến? Bọn họ tiêu vong, nói không chừng, ngay cả tư cách lục đạo luân hồi cũng không có!
Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn đại hán râu quai nón:
- Là như thế đúng không?
- Thần giới... thật ra là thiên ngoại.
Đại hán râu quai nón nhìn Sở Mặc cười khổ nói:
- Lục đạo luân hồi, chỉ là đại thế giới vô tận này của các người!
Sở Mặc gật đầu. Hắn cũng kịp phản ứng. Trái lại nói tiếp, phù văn tính mạng của viện thế lực lớn trước đó không phải là muốn mở ra lục đạo luân hồi, sau đó trực tiếp bị lục đạo luân hồi “đuổi” trở lại trong thần giới sao? Bởi vì bọn họ đều không phải là thành viên thuộc về đại thế giới này. Một khi lục đạo luân hồi mở ra, một khi bọn họ chết, khẳng định sẽ bị đuổi như vậy.
Ngược lại cũng thế. Những thần linh trong thần giới này, sau khi bọn họ chết... có khả năng lại thật sự hoàn toàn biến mất trên thế giới này.
So sánh xuống, có thể tiến vào lục đạo luân hồi, cho dù sẽ vĩnh viễn mất đi ký ức và tất cả những gì trước đó, nhưng chung quy vẫn mạnh mẽ hơn so với vĩnh viễn biến mất ở thế gian này!
Đến lúc này, Sở Mặc đã hiểu được tâm tư của đại hán râu quai nón đại biểu cho một thú tộc này. Thật ra bọn họ cũng đang sợ hãi. Sự sợ hãi này khiến cho bọn họ làm ra loại lựa chọn như vậy.
Đối với điều này, Sở Mặc biểu thị vui vẻ tiếp nhận. Hắn nhìn đại hán râu quai nón:
- Ta còn có một vấn đề.
- Sở Thiên Đế mời nói.
Lúc này đại hán râu quai nón cũng có thể cảm giác được, từ trên người Sở Mặc tản ra ý tốt. Điều này làm cho trong lòng của hắn đặc biệt khoan khoái.
Sở Mặc nghiêm túc nói:
Đây là một vấn đề rất sắc bén cũng rất thực tế.
Cho các ngươi tới, không thành vấn đề! Nhưng đến ngày chiến tranh bắt đầu, đám sinh linh thú tộc các người đã từng vô cùng mạnh mẽ, sẽ lựa chọn sống chết mặc bay? Hay sẽ chọn cùng vạn vật sinh linh của thế giới năm đại thiên, chống lại những Thần tộc đã từng cùng tộc với các ngươi?
Sở Mặc đưa vấn đề này, còn có một hàm nghĩa che giấu ở phía sau lưng. Đó chính là: Ta phải làm như thế nào mới có khả năng tin tưởng các ngươi không phải là nội ứng do Thần tộc bên kia phái qua?
Tuy nói giữa hai bên giao lưu đến mức độ như bây giờ, tình huống như vậy có khả năng là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng thế gian này lại giống như một ván cờ. Ai dám cam đoan mình không phải là quân cờ?
Nếu thân là quân cờ, như vậy thì phải có giác ngộ làm một con cờ.
Cái giác ngộ này, Sở Mặc phải có!
Thế sự giống như lò luyện. Đời người giống như bàn cờ.
Hắn tin tưởng vào ý tốt của đại hán râu quai nón trước mắt này. Nhưng hắn lại không tin vào thế đạo này. Không ai quy định, thần linh cũng sẽ không tính kế người khác, chứ đừng nói là một đám thần linh bị phá hủy quê hương, trong lồng ngực tràn ngập lửa giận!
Đại hán râu quai nón tự nhiên cũng hiểu rõ tâm tư của Sở Mặc. Trước khi đi tới nơi này, thật ra bọn họ đã nghĩ xong tất cả trả lời thuyết phục về chuyện này. Vấn đề này thật ra cũng là vấn đề mà bản thân thú tộc mình cần lo lắng.
- Sở Thiên Đế, thật ra một khắc khi chúng ta đưa ra quyết định, chuyện này chỉ còn lại một kết quả.
Đại hán râu quai nón nhìn Sở Mặc, nghiêm túc nói:
- Khi thế giới năm đại thiên không phải là quê hương của chúng ta. Chúng ta đối với những sinh linh ở năm đại thiên chết đi, tối đa báo chỉ thấy đồng tình; Đối với thế giới năm đại thiên tan vỡ, tối đa báo lấy làm thổn thức. Nhưng nếu như khi thế giới này thành quê hương của chúng ta, từ một khắc đó vận mạng chúng ta liền liên quan mật thiết với thế giới này. Như vậy, một khi phát sinh chiến tranh, một khi những thần linh kia xâm nhập đến thế giới này. Chúng ta... cũng sẽ… ra sức đánh phủ đầu đối với bọn họ! Dù sao, quan niệm lãnh thổ này đối với thú tộc, thật ra càng mạnh hơn!
Sở Mặc gật đầu.
Đại hán râu quai nón nói tiếp:
- Còn nữa, về thành ý của chúng ta đối với chuyện này. Đầu tiên, chúng ta sẽ lấy ra rất nhiều tài nguyên tới cho vạn vật sinh linh thế giới này, cầu lấy một địa phương sinh tồn. Đây là một trong những thành ý của chúng ta; Thứ hai, nếu như Sở Thiên Đế đồng ý, như vậy không lâu sau, người chúa tể của chúng ta, cũng là một trong tám đại chúa tể của thần giới cũng sẽ xuống đến nơi đây. Đến lúc đó, hắn sẽ sử dụng phương thức nguyên thủy nhất, cũng là chân thành nhất, phát ra lời thề, ký kết minh ước với Sở Thiên Đế.
Đến lúc này, thú tộc xem như đã hoàn toàn biểu đạt ra thành ý và ý đồ bọn họ đến đây.
Sở Mặc cũng đã hoàn toàn hiểu rõ ý đồ tới của bọn họ. Hắn cũng biết vì hoàn thành chuyện này là thành ý của thú tộc.
Sau đó, Sở Mặc gật đầu:
- Được, trên nguyên tắc ta đáp ứng chuyện này. Ta tin tưởng, vạn vật sinh linh trên thế gian này nhất định cũng sẽ tiếp nhận và hoan nghênh các ngươi đến. Không chỉ có thể khiến cho lực lượng của thế giới này được tăng cường lên rất nhiều. Đồng thời, cũng sẽ khiến cho sức sống của thế giới này lại một lần nữa trở nên càng tốt đẹp hơn.
Đại hán râu quai nón nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt lộ ra vẻ hài lòng:
- Sở Thiên Đế, ngài thật sự có phần vượt ra ngoài dự liệu của ta. Nhiếp Báo ta, nguyện ý kết giao với người bằng hữu như ngài!
Sở Mặc gật đầu. Trên mặt hắn lộ ra dáng vẻ tươi cười, nói:
- Ta cũng nguyện ý kết giao với người bằng hữu như ngươi. Đối với bằng hữu, ta cũng đặc biệt quý trọng!
Nhiếp Báo gật đầu:
- Trước khi tới đây, thật ra chúng ta đã từng tìm hiểu nhất định đối với Sở Thiên Đế. Chúng ta biết thái độ của Sở Thiên Đế đối với bằng hữu và người thân bên cạnh. Chỉ có điều Sở Thiên Đế có khả năng chưa chắc đã biết rõ ràng về thói quen của thú tộc trong thần giới.
Thí Thiên Đao
- …Nhưng trên thực tế, ngay cả là vô số thần linh trong thần giới này, vận mạng của bọn họ lại thật sự nắm ở trong tay bản thân bọn họ sao? Nếu như vậy, tại sao thần giới lại phải đổ nát? Tại sao ở trong nháy mắt khi thần giới đổ nát, phải có nhiều thần linh như vậy trực tiếp tan biến? Bọn họ tiêu vong, nói không chừng, ngay cả tư cách lục đạo luân hồi cũng không có!
Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn đại hán râu quai nón:
- Là như thế đúng không?
- Thần giới... thật ra là thiên ngoại.
Đại hán râu quai nón nhìn Sở Mặc cười khổ nói:
- Lục đạo luân hồi, chỉ là đại thế giới vô tận này của các người!
Sở Mặc gật đầu. Hắn cũng kịp phản ứng. Trái lại nói tiếp, phù văn tính mạng của viện thế lực lớn trước đó không phải là muốn mở ra lục đạo luân hồi, sau đó trực tiếp bị lục đạo luân hồi “đuổi” trở lại trong thần giới sao? Bởi vì bọn họ đều không phải là thành viên thuộc về đại thế giới này. Một khi lục đạo luân hồi mở ra, một khi bọn họ chết, khẳng định sẽ bị đuổi như vậy.
Ngược lại cũng thế. Những thần linh trong thần giới này, sau khi bọn họ chết... có khả năng lại thật sự hoàn toàn biến mất trên thế giới này.
So sánh xuống, có thể tiến vào lục đạo luân hồi, cho dù sẽ vĩnh viễn mất đi ký ức và tất cả những gì trước đó, nhưng chung quy vẫn mạnh mẽ hơn so với vĩnh viễn biến mất ở thế gian này!
Đến lúc này, Sở Mặc đã hiểu được tâm tư của đại hán râu quai nón đại biểu cho một thú tộc này. Thật ra bọn họ cũng đang sợ hãi. Sự sợ hãi này khiến cho bọn họ làm ra loại lựa chọn như vậy.
Đối với điều này, Sở Mặc biểu thị vui vẻ tiếp nhận. Hắn nhìn đại hán râu quai nón:
- Ta còn có một vấn đề.
- Sở Thiên Đế mời nói.
Lúc này đại hán râu quai nón cũng có thể cảm giác được, từ trên người Sở Mặc tản ra ý tốt. Điều này làm cho trong lòng của hắn đặc biệt khoan khoái.
Sở Mặc nghiêm túc nói:
Đây là một vấn đề rất sắc bén cũng rất thực tế.
Cho các ngươi tới, không thành vấn đề! Nhưng đến ngày chiến tranh bắt đầu, đám sinh linh thú tộc các người đã từng vô cùng mạnh mẽ, sẽ lựa chọn sống chết mặc bay? Hay sẽ chọn cùng vạn vật sinh linh của thế giới năm đại thiên, chống lại những Thần tộc đã từng cùng tộc với các ngươi?
Sở Mặc đưa vấn đề này, còn có một hàm nghĩa che giấu ở phía sau lưng. Đó chính là: Ta phải làm như thế nào mới có khả năng tin tưởng các ngươi không phải là nội ứng do Thần tộc bên kia phái qua?
Tuy nói giữa hai bên giao lưu đến mức độ như bây giờ, tình huống như vậy có khả năng là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng thế gian này lại giống như một ván cờ. Ai dám cam đoan mình không phải là quân cờ?
Nếu thân là quân cờ, như vậy thì phải có giác ngộ làm một con cờ.
Cái giác ngộ này, Sở Mặc phải có!
Thế sự giống như lò luyện. Đời người giống như bàn cờ.
Hắn tin tưởng vào ý tốt của đại hán râu quai nón trước mắt này. Nhưng hắn lại không tin vào thế đạo này. Không ai quy định, thần linh cũng sẽ không tính kế người khác, chứ đừng nói là một đám thần linh bị phá hủy quê hương, trong lồng ngực tràn ngập lửa giận!
Đại hán râu quai nón tự nhiên cũng hiểu rõ tâm tư của Sở Mặc. Trước khi đi tới nơi này, thật ra bọn họ đã nghĩ xong tất cả trả lời thuyết phục về chuyện này. Vấn đề này thật ra cũng là vấn đề mà bản thân thú tộc mình cần lo lắng.
- Sở Thiên Đế, thật ra một khắc khi chúng ta đưa ra quyết định, chuyện này chỉ còn lại một kết quả.
Đại hán râu quai nón nhìn Sở Mặc, nghiêm túc nói:
- Khi thế giới năm đại thiên không phải là quê hương của chúng ta. Chúng ta đối với những sinh linh ở năm đại thiên chết đi, tối đa báo chỉ thấy đồng tình; Đối với thế giới năm đại thiên tan vỡ, tối đa báo lấy làm thổn thức. Nhưng nếu như khi thế giới này thành quê hương của chúng ta, từ một khắc đó vận mạng chúng ta liền liên quan mật thiết với thế giới này. Như vậy, một khi phát sinh chiến tranh, một khi những thần linh kia xâm nhập đến thế giới này. Chúng ta... cũng sẽ… ra sức đánh phủ đầu đối với bọn họ! Dù sao, quan niệm lãnh thổ này đối với thú tộc, thật ra càng mạnh hơn!
Sở Mặc gật đầu.
Đại hán râu quai nón nói tiếp:
- Còn nữa, về thành ý của chúng ta đối với chuyện này. Đầu tiên, chúng ta sẽ lấy ra rất nhiều tài nguyên tới cho vạn vật sinh linh thế giới này, cầu lấy một địa phương sinh tồn. Đây là một trong những thành ý của chúng ta; Thứ hai, nếu như Sở Thiên Đế đồng ý, như vậy không lâu sau, người chúa tể của chúng ta, cũng là một trong tám đại chúa tể của thần giới cũng sẽ xuống đến nơi đây. Đến lúc đó, hắn sẽ sử dụng phương thức nguyên thủy nhất, cũng là chân thành nhất, phát ra lời thề, ký kết minh ước với Sở Thiên Đế.
Đến lúc này, thú tộc xem như đã hoàn toàn biểu đạt ra thành ý và ý đồ bọn họ đến đây.
Sở Mặc cũng đã hoàn toàn hiểu rõ ý đồ tới của bọn họ. Hắn cũng biết vì hoàn thành chuyện này là thành ý của thú tộc.
Sau đó, Sở Mặc gật đầu:
- Được, trên nguyên tắc ta đáp ứng chuyện này. Ta tin tưởng, vạn vật sinh linh trên thế gian này nhất định cũng sẽ tiếp nhận và hoan nghênh các ngươi đến. Không chỉ có thể khiến cho lực lượng của thế giới này được tăng cường lên rất nhiều. Đồng thời, cũng sẽ khiến cho sức sống của thế giới này lại một lần nữa trở nên càng tốt đẹp hơn.
Đại hán râu quai nón nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt lộ ra vẻ hài lòng:
- Sở Thiên Đế, ngài thật sự có phần vượt ra ngoài dự liệu của ta. Nhiếp Báo ta, nguyện ý kết giao với người bằng hữu như ngài!
Sở Mặc gật đầu. Trên mặt hắn lộ ra dáng vẻ tươi cười, nói:
- Ta cũng nguyện ý kết giao với người bằng hữu như ngươi. Đối với bằng hữu, ta cũng đặc biệt quý trọng!
Nhiếp Báo gật đầu:
- Trước khi tới đây, thật ra chúng ta đã từng tìm hiểu nhất định đối với Sở Thiên Đế. Chúng ta biết thái độ của Sở Thiên Đế đối với bằng hữu và người thân bên cạnh. Chỉ có điều Sở Thiên Đế có khả năng chưa chắc đã biết rõ ràng về thói quen của thú tộc trong thần giới.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 2643: Nhiếp Báo (2)
10.0/10 từ 43 lượt.