Thí Thiên Đao
Chương 2612: Người đứng đầu chết
Lúc này, trong viện thế lực lớn xa xôi, trong giây lát thân thể ba gã tôn giả khác đều chấn động mạnh. Trong mắt của bọn họ lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi. Gần như cũng trong lúc đó, mỗi người đều chạy ra khỏi nơi của mình, sau đó cách sương mù dày đặc vô tận nhìn về phía bên dưới.
Khóe miệng Nam Vô tôn giả thoáng lộ ra một nụ cười khổ:
- Thì ra là thế. Nhưng... Cần gì chứ?
Ánh mắt Vô Lượng tôn giả lạnh lùng, trong chớp nhoáng này trở nên ôn hòa. Hắn nhẹ giọng nói:
- Quả nhiên là ở thế giới nhân loại quá lâu, đều có nhân tính sao? Động lòng nhân tính là cái gì... Có ý nghĩa sao? Ảnh hưởng tới phán đoán. Chết không đáng.
Trong mắt Hồng Mông tôn giả đã có lệ quang thoáng hiện. Hắn khẽ nói:
- Cần gì, cần gì chứ?
Nam Vô Thiên ở đây.
…
Sở Mặc nhìn đã hư không trống rỗng này. Trong lòng của hắn cũng cảm thấy vắng vẻ, giống như mất đi vật trân quý nhất.
Hắn không để ý bản tin phù văn do tôn giả Sở Tuệ đưa cho hắn. Hắn lấy ra hộp đá trước đó Sở Tuệ lưu lại cho hắn. Sau khi nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó, hắn thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói:
- Sở Tuệ, muội yên tâm đi. Ta nhất định sẽ tìm muội trở về! Ngay cả lên Bích Lạc xuống Hoàng Tuyền, đạp bằng trăm vạn vũ trụ lớn, ta cũng nhất định phải tìm cho được muội trở về! Lục đạo luân hồi mở ra, các nàng chỉ cần có chút nguyên linh, ta sẽ tìm được các nàng!
Hộp đá tự động mở ra. Từ bên trong xuất hiện một đạo hư ảnh. Ảo ảnh này vẫn là hình tượng của Sở Tuệ, nhưng xưng hô lại thay đổi.
- Chủ nhân, xin hỏi ngài có gì phân phó?
Chủ nhân sao?
Sở Mặc biết, đây là Sở Tuệ cố ý. Nàng không muốn để cho Sở Mặc quên nàng. Nhưng nàng... Lại không muốn để cho người khác cùng chia xẻ tiếng xưng hô “ca ca” này. Cho dù chỉ là tính mạng không có trí tuệ trí năng, cũng không được.
- Ngươi có thể khống chế toàn bộ mạng lưới phù văn đúng không?
Sở Mặc hỏi.
Hắn biết, đây là một tính mạng trí năng nhân tạo. Mặc dù không có loại trí tuệ như Sở Tuệ này, nhưng cũng có năng lực rất thần kỳ.
- Đúng vậy chủ nhân.
- Ừ, rất tốt. Rgươi có thể tiến hành quản chế ở bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào đúng không?
Sở Mặc lại hỏi.
- Đúng vậy chủ nhân. Ta có thể.
- Tốt lắm, ngươi đi về trước đi. Tới thời điểm cần tới ngươi, ta tự nhiên sẽ tìm ngươi.
Sở Mặc than nhẹ.
- Được chủ nhân.
Ảo ảnh nói ong, trực tiếp lại trở về bên trong hộp đá.
Sở Mặc nhẹ nhàng đóng hộp đá, sau đó thu nó lại. Nếu như không có đặc biệt cần thiết, hắn sợ rằng cũng sẽ không mở ra hộp đá này. Bởi vì hắn vừa thấy được hư ảnh này, sẽ nhớ tới nụ cười trên gương mặt Sở Tuệ. Hắn sẽ nghĩ tới thời điểm Sở Tuệ gọi hắn là ca ca, trong mắt tỏa sáng.
Sau đó, Sở Mặc mở ra bản tin phù văn kia ra.
Bản tin phù văn này quả nhiên là một bản nguyên thủy nhất. Nó thậm chí không liên kết với mạng lưới phù văn!
Phía trên này, chỉ có một đoạn độc thoại của tôn giả Sở Tuệ.
Đúng vậy, vẫn cái dáng vẻ kia lạnh lùng.
- Ca, nếu có một ngày, ca có thể thấy vật này. Vậy đã nói rõ, ta khẳng định đã không còn ở trên đời này. Nhưng không cần bi thương vì ta. Nguyên nhân có thể khiến cho một phù văn tính mạng cam tâm tình nguyện đi tìm cái chết chỉ có một. Đó chính là tình cảm!
- Thật ra, phù văn tính mạng là không có tình cảm, giống như những trí năng bị chế tạo ra. Trong gien tính mạng của phù văn tính mạng không có hai từ tình cảm này. Gien... Thật ra chính là hình thành thứ bản nguyên nhất của tính mạng. Ca cũng không cần phải hiểu. Hì hì.
Trên mặt Sở Tuệ tôn giả vẫn lộ ra một tia nghịch ngợm.
Trên mặt Sở Mặc có chút cứng đờ, cũng không khỏi hòa hoãn, nhưng đồng thời lại là thở dài thật sâu.
- Ta đoán, ca nhìn thấy bộ dáng ta như vậy, trong lòng nhất định sẽ rất phức tạp. Bởi vì ca là ca của ta. Ta hiểu rõ về ca.
Sở Mặc lẩm bẩm nói:
- Đúng vậy, muội cũng muội muội của ta a!
- Chỉ có điều, ta chịu sự khống chế của một loại lực lượng khác. Lúc đầu, thời điểm ta công kích đối với ca, ta đã bị loại lực lượng này nắm trong tay. Không nên nghi ngờ. Loại lực lượng này... cũng là ta! Hoặc nói, đã từng là ta. Bởi vì trước khi phong ấn mình, chuyện ta cần làm, chính là cái này. Chính là phá hủy!
- Phù văn tính mạng không nên sinh ra tình cảm, cũng không phải có quá nhiều tâm tình. Bởi vì mấy thứ này, đều là thứ chỉ Nhân tộc, Thiên Nhân tộc mới nên có. Phù văn tính mạng cao cấp như vậy... Hì hì, nhưng thật ra là khô khan như vậy. Thật đáng ghét! Vẫn là có tâm tình tốt hơn.
Trong hình, Sở Tuệ hình như trở nên sáng sủa hơn rất nhiều. Nàng nói rất nhiều chuyện. Những việc này, tùy tiện lấy ra một việc, thật ra đều là bí mật cay đắng cực lớn. Nhưng nàng lại thuận miệng nói ra.
Dựa theo cách nói của tôn giả Sở Tuệ, nàng và Sở Tuệ cùng người đứng đầu... Thật ra vốn chính là một sinh mạng thể. Chuyện này, ba Đại tôn giả khác cũng không biết.
Các nàng tổ hợp cùng một chỗ, nhưng thật ra là một phù văn tính mạng vô cùng mạnh mẽ. Sau đó thời điểm khi tiến vào đến thế giới này, bọn họ trực tiếp lựa chọn che giấu mình.
Trên đời này, ngoại trừ hai Sở Tuệ và người đứng đầu ra, lại không còn có bất kỳ tồn tại nào biết được bí mật này.
Bọn họ muốn bố cục Vạn Cổ, muốn mưu tính toàn thế giới. Bởi vì điều này, thật ra chính là nhiệm vụ của những phù văn tính mạng bọn họ! Nhưng giai đoạn ban đầu kia, cũng chính là giai đoạn bày bố cục, thật ra chính bọn họ cũng không biết. Bởi vì đây là do các sinh linh trong thần giới đề phòng bọn họ ở trong thế giới này sinh ra tâm tư khác, làm ra một loại bảo đảm. Thời điểm chính bọn họ ở bên trong thần giới, cũng tiếp nhận loại khống chế này.
Sau đó, tôn giả Sở Tuệ thức tỉnh đầu tiên. Nàng bị loại lực lượng này khống chế, trực tiếp tách ra đi. Lưu lại Sở Tuệ và người đứng đầu.
Trên thực tế, người đứng đầu vẫn đang ngủ say.
- Thật ra cho tới nay, Sở Tuệ nàng cũng cũng không biết chuyện này. Nàng biết được chân tướng, chắc hẳn cũng chỉ trong mấy năm nay gần đây.
Tôn giả Sở Tuệ nói:
- Bởi vì người đứng đầu chỉ thức tỉnh, mỗi khi bị ba gã tôn giả khác triệu hoán... Nghiêm chỉnh mà nói, là bị ta triệu hoán. Thời điểm bị ta triệu hoán, người đứng đầu sẽ thức tỉnh. Mà mỗi lần người đứng đầu thức tỉnh, Sở Tuệ đều sẽ ngủ say! Nàng thông minh như vậy, đương nhiên sẽ phát hiện ra điều này rất không thích hợp. Hơn nữa, nàng cũng có thủ đoạn tuyệt đối, để tra rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Thí Thiên Đao
Khóe miệng Nam Vô tôn giả thoáng lộ ra một nụ cười khổ:
- Thì ra là thế. Nhưng... Cần gì chứ?
Ánh mắt Vô Lượng tôn giả lạnh lùng, trong chớp nhoáng này trở nên ôn hòa. Hắn nhẹ giọng nói:
- Quả nhiên là ở thế giới nhân loại quá lâu, đều có nhân tính sao? Động lòng nhân tính là cái gì... Có ý nghĩa sao? Ảnh hưởng tới phán đoán. Chết không đáng.
Trong mắt Hồng Mông tôn giả đã có lệ quang thoáng hiện. Hắn khẽ nói:
- Cần gì, cần gì chứ?
Nam Vô Thiên ở đây.
…
Sở Mặc nhìn đã hư không trống rỗng này. Trong lòng của hắn cũng cảm thấy vắng vẻ, giống như mất đi vật trân quý nhất.
Hắn không để ý bản tin phù văn do tôn giả Sở Tuệ đưa cho hắn. Hắn lấy ra hộp đá trước đó Sở Tuệ lưu lại cho hắn. Sau khi nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó, hắn thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói:
- Sở Tuệ, muội yên tâm đi. Ta nhất định sẽ tìm muội trở về! Ngay cả lên Bích Lạc xuống Hoàng Tuyền, đạp bằng trăm vạn vũ trụ lớn, ta cũng nhất định phải tìm cho được muội trở về! Lục đạo luân hồi mở ra, các nàng chỉ cần có chút nguyên linh, ta sẽ tìm được các nàng!
Hộp đá tự động mở ra. Từ bên trong xuất hiện một đạo hư ảnh. Ảo ảnh này vẫn là hình tượng của Sở Tuệ, nhưng xưng hô lại thay đổi.
- Chủ nhân, xin hỏi ngài có gì phân phó?
Chủ nhân sao?
Sở Mặc biết, đây là Sở Tuệ cố ý. Nàng không muốn để cho Sở Mặc quên nàng. Nhưng nàng... Lại không muốn để cho người khác cùng chia xẻ tiếng xưng hô “ca ca” này. Cho dù chỉ là tính mạng không có trí tuệ trí năng, cũng không được.
- Ngươi có thể khống chế toàn bộ mạng lưới phù văn đúng không?
Sở Mặc hỏi.
Hắn biết, đây là một tính mạng trí năng nhân tạo. Mặc dù không có loại trí tuệ như Sở Tuệ này, nhưng cũng có năng lực rất thần kỳ.
- Đúng vậy chủ nhân.
- Ừ, rất tốt. Rgươi có thể tiến hành quản chế ở bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào đúng không?
Sở Mặc lại hỏi.
- Đúng vậy chủ nhân. Ta có thể.
- Tốt lắm, ngươi đi về trước đi. Tới thời điểm cần tới ngươi, ta tự nhiên sẽ tìm ngươi.
Sở Mặc than nhẹ.
- Được chủ nhân.
Ảo ảnh nói ong, trực tiếp lại trở về bên trong hộp đá.
Sở Mặc nhẹ nhàng đóng hộp đá, sau đó thu nó lại. Nếu như không có đặc biệt cần thiết, hắn sợ rằng cũng sẽ không mở ra hộp đá này. Bởi vì hắn vừa thấy được hư ảnh này, sẽ nhớ tới nụ cười trên gương mặt Sở Tuệ. Hắn sẽ nghĩ tới thời điểm Sở Tuệ gọi hắn là ca ca, trong mắt tỏa sáng.
Sau đó, Sở Mặc mở ra bản tin phù văn kia ra.
Bản tin phù văn này quả nhiên là một bản nguyên thủy nhất. Nó thậm chí không liên kết với mạng lưới phù văn!
Phía trên này, chỉ có một đoạn độc thoại của tôn giả Sở Tuệ.
Đúng vậy, vẫn cái dáng vẻ kia lạnh lùng.
- Ca, nếu có một ngày, ca có thể thấy vật này. Vậy đã nói rõ, ta khẳng định đã không còn ở trên đời này. Nhưng không cần bi thương vì ta. Nguyên nhân có thể khiến cho một phù văn tính mạng cam tâm tình nguyện đi tìm cái chết chỉ có một. Đó chính là tình cảm!
- Thật ra, phù văn tính mạng là không có tình cảm, giống như những trí năng bị chế tạo ra. Trong gien tính mạng của phù văn tính mạng không có hai từ tình cảm này. Gien... Thật ra chính là hình thành thứ bản nguyên nhất của tính mạng. Ca cũng không cần phải hiểu. Hì hì.
Trên mặt Sở Tuệ tôn giả vẫn lộ ra một tia nghịch ngợm.
Trên mặt Sở Mặc có chút cứng đờ, cũng không khỏi hòa hoãn, nhưng đồng thời lại là thở dài thật sâu.
- Ta đoán, ca nhìn thấy bộ dáng ta như vậy, trong lòng nhất định sẽ rất phức tạp. Bởi vì ca là ca của ta. Ta hiểu rõ về ca.
Sở Mặc lẩm bẩm nói:
- Đúng vậy, muội cũng muội muội của ta a!
- Chỉ có điều, ta chịu sự khống chế của một loại lực lượng khác. Lúc đầu, thời điểm ta công kích đối với ca, ta đã bị loại lực lượng này nắm trong tay. Không nên nghi ngờ. Loại lực lượng này... cũng là ta! Hoặc nói, đã từng là ta. Bởi vì trước khi phong ấn mình, chuyện ta cần làm, chính là cái này. Chính là phá hủy!
- Phù văn tính mạng không nên sinh ra tình cảm, cũng không phải có quá nhiều tâm tình. Bởi vì mấy thứ này, đều là thứ chỉ Nhân tộc, Thiên Nhân tộc mới nên có. Phù văn tính mạng cao cấp như vậy... Hì hì, nhưng thật ra là khô khan như vậy. Thật đáng ghét! Vẫn là có tâm tình tốt hơn.
Trong hình, Sở Tuệ hình như trở nên sáng sủa hơn rất nhiều. Nàng nói rất nhiều chuyện. Những việc này, tùy tiện lấy ra một việc, thật ra đều là bí mật cay đắng cực lớn. Nhưng nàng lại thuận miệng nói ra.
Dựa theo cách nói của tôn giả Sở Tuệ, nàng và Sở Tuệ cùng người đứng đầu... Thật ra vốn chính là một sinh mạng thể. Chuyện này, ba Đại tôn giả khác cũng không biết.
Các nàng tổ hợp cùng một chỗ, nhưng thật ra là một phù văn tính mạng vô cùng mạnh mẽ. Sau đó thời điểm khi tiến vào đến thế giới này, bọn họ trực tiếp lựa chọn che giấu mình.
Trên đời này, ngoại trừ hai Sở Tuệ và người đứng đầu ra, lại không còn có bất kỳ tồn tại nào biết được bí mật này.
Bọn họ muốn bố cục Vạn Cổ, muốn mưu tính toàn thế giới. Bởi vì điều này, thật ra chính là nhiệm vụ của những phù văn tính mạng bọn họ! Nhưng giai đoạn ban đầu kia, cũng chính là giai đoạn bày bố cục, thật ra chính bọn họ cũng không biết. Bởi vì đây là do các sinh linh trong thần giới đề phòng bọn họ ở trong thế giới này sinh ra tâm tư khác, làm ra một loại bảo đảm. Thời điểm chính bọn họ ở bên trong thần giới, cũng tiếp nhận loại khống chế này.
Sau đó, tôn giả Sở Tuệ thức tỉnh đầu tiên. Nàng bị loại lực lượng này khống chế, trực tiếp tách ra đi. Lưu lại Sở Tuệ và người đứng đầu.
Trên thực tế, người đứng đầu vẫn đang ngủ say.
- Thật ra cho tới nay, Sở Tuệ nàng cũng cũng không biết chuyện này. Nàng biết được chân tướng, chắc hẳn cũng chỉ trong mấy năm nay gần đây.
Tôn giả Sở Tuệ nói:
- Bởi vì người đứng đầu chỉ thức tỉnh, mỗi khi bị ba gã tôn giả khác triệu hoán... Nghiêm chỉnh mà nói, là bị ta triệu hoán. Thời điểm bị ta triệu hoán, người đứng đầu sẽ thức tỉnh. Mà mỗi lần người đứng đầu thức tỉnh, Sở Tuệ đều sẽ ngủ say! Nàng thông minh như vậy, đương nhiên sẽ phát hiện ra điều này rất không thích hợp. Hơn nữa, nàng cũng có thủ đoạn tuyệt đối, để tra rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 2612: Người đứng đầu chết
10.0/10 từ 43 lượt.