Thí Thiên Đao
Chương 251: Ác mộng
- Liệt hỏa phần thiêu!
Vạn Trí gầm lên giận dữ, một thanh trường đao hung hăng chém về phía Sở Mặc.
Trong hư không có cảm giác nóng bức như xuất hiện sóng nhiệt.
Đây là tuyệt kỹ của Liệt Hỏa Tông!Đã bị bức đến nước này, Vạn Trí cũng bất chấp. Giờ hắn chỉ có thể đánh cuộc cường nhân thần bí kia nói lời giữ lời.
Tuy nói cảnh giới bị cứng rắn áp chế đến hoàng cấp tầng bốn, nhưng hắn vẫn có lòng tin chém được Sở Mặc.
Huống chi, bên cạnh hắn còn có Kim Đao phái Quách Hưng.
- Kim quang đao!
Quách Hưng cũng có cùng ý tưởng với Vạn Trí. Chuyện tới giờ cũng chỉ có thể liều mạng!
Kim quang đao, đồng dạng là tuyệt kỹ Kim Đao phái, một khi thi triển ra, trên bầu trời đồng thời xuất hiện vô số ánh kim đao sáng lóng lánh!Làm người ta khó có thể phân rõ thật giả, đợi khi thấy rõ thì chính là lúc mất mạng!
Đao trong tay Quách Hưng cũng là một thanh bảo đao lấp lánh kim quang.
Hai gã bị áp chế cảnh giới, nhưng kinh nghiệm vô cùng phong phú đồng thời đánh tới Sở Mặc!
- Liệt hỏa phần thiêu... Kim quang đao... Sư phụ hay xem chiêu thức của người ta uy mãnh thế nào? Còn chiêu ngài dạy ta còn chẳng có tên, đúng là kém quá đi!
Sở Mặc như một con chim lớn, song chưởng mở rộng bay lên không, Thí Thiên trong tay vẽ ra từng đạo hào quang.
- Một đao!Sở Mặc tức giận rống lên.
Cho đến tận lúc này, đao pháp tinh diệu thì Sở Mặc vẫn chỉ lĩnh ngộ một chiêu duy nhất!
Chỉ có một đao!
Nhưng so với ban đầu chỉ lĩnh ngộ chút da lông, chiêu thức hiện giờ Sở Mặc đã lĩnh ngộ được tinh túy chân chính.
Tiến dần từng bước!
Một đao chém ra vô cùng kinh diễm!Ít nhất, Vạn Trí và Quách Hưng đều có cảm giác hít thở không thông.
Bọn họ không thể tin đao này do một thiếu niên thi triển ra.
Tuy nhiên Sở Mặc không hề khí thế, thậm chí mang theo vài phần nghẹn khuất nói “Một đao” làm hai người có cảm giác dở khóc dở cười.
Tuy nhiên tiếp theo... Bọn họ không cười được!
Bởi vì đao này đồng thời bao phủ hai người lại.
Đây quả thực là không nói đạo lý!
Hống hách vô cùng!Vạn Trí và Quách Hưng bùng lên lửa giận.
Một thiếu niên mười mấy tuổi lấy một địch hai, đối phó hai người đã thành danh nhiều năm mà con dám làm ra hành vi như vậy. Nếu vậy có giết ngươi thì sư phụ ngươi cũng không thể nói gì!
Trong lòng tức giận, ác tâm sinh ra.
Hai người trực tiếp dùng tuyệt kỹ, đồng thời phát ra tiếng rống giận.
Liệt hỏa phần thiêu và Kim quang đao va chạm với một đao của Sở Mặc, hung hăng đụng vào nhau!
Ầm!Trong hư không lập tức truyền đến một tiếng nổ ầm vang.
Kiếm gãy!
Đao đoạn!
Sau khi hào quang hiện lên, hai cái đầu trực tiếp bay lên!
Phù phù!
Phù phù!
Hai cỗ thi thể không đầu ngã xuống mặt đất, giữa cổ có máu tươi chảy ra nhuộm đỏ đá trong sơn cốc.Thân thể của Sở Mặc từ trên trời giáng xuống, quỳ một gối xuống tảng đá, há miệng thở hổn hển.
Một đao kia quá mức kinh diễm.
Thế nên mọi người không để ý kẻ thi triển nó chỉ là một thiếu niên hoàng cấp tầng bốn.
Nhất đao trảm song hùng!
Dù Vạn Trí và Quách Hưng đã bị áp chế cảnh giới, nhưng kinh nghiệm của bọn họ, Sở Mặc không thể bằng được!
Bởi vậy, dù Nhất đao kia có chiêu thức tinh diệu tuyệt luân sâu sắc huyền bíhùng mạnh thế nào, nhưng thiên phú trác tuyệt của Sở Mặc cũng không cách nào bị che dấu!
Chiêu thức lợi hại, nhưng người thi triển chiêu thức còn lợi hại hơn!
Một cơn gió lạnh thổi qua, năm Hoàng kim trưởng lão Thanh Long đường đều há hốc miệng, bọn họ quả thực không thể tin vào mắt mình, toàn thân trống rỗng.
Một tên Hoàng Kim trưởng lão dùng sức day day hai mắt, nhìn chằm chằm vào hai cỗ thi thể không đầu kia.
Sau một lúc lâu, đợi khi hoàn toàn xác nhận chuyện này là thật, hắn trực tiếp kêu lên thảm thiết rồi xoay người bỏ chạy!Ầm!
Hoàng Kim trưởng lão nổ tung.
Giống như Triệu Thanh, trực tiếp hóa thành sương máu mà chết!
- Muốn chạy sao?
Trong hư không truyền đến một tiếng hừ đầy hờ hững.
Sau đó, Ma Quân trong hư không dạy dỗ:
- Ngươi giết người, nhìn thì vui sướng, nhưng khiến thể lực của ngươi tiêu hao quá lớn! Giết như vậy... Ngươi có thể giết được mấy người?- Ta biết, nhưng ta không khống chế nổi, một đao kia... Giờ lĩnh ngộ đến cảnh giới này thì chỉ có thể thi triển đến trình độ này.
Hiện giờ Sở Mặc đã điều hòa hơi thở, chậm rãi đứng dậy. Nhìn thoáng qua hai cỗ thi thể không đầu, yên lặng lắc đầu.
Trong hư không Ma Quân nói:
- Thật đã quên mất, U Minh... Khụ khụ, đao pháp này quả thật quá mức mạnh mẽ. Lấy cảnh giới của ngươi chưa có khả năng lĩnh ngộ đến trình độ này. Nhưng thiên phú của ngươi thật sự quá tốt. Thế cho nên ngươi lĩnh ngộ được tinh túy nhưng không có biện pháp nắm nó trong tay. Mặt khác, đao của ngươi cũng quá mạnh mẽ. Song phương kết hợp lại khiến người bị công pháp và vũ khí dắt đi nên mới xuất hiện hiện tượng này. Như vậy, kế tiếp, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ngươi không được dùng một đao kia!Còn có thiên lý sao? Rõ ràng con ngại đồ đệ mình giết người quá nhanh mà lãng phí thể lực!
Hơn nữa, kế tiếp còn không cho hắn dùng một đao kia!
Có nên hỏi ý chúng ta hay không?
Bốn gã Hoàng kim trưởng lão Thanh Long khóc không ra nước mắt, đã sắp phát điên rồi.
Những người này, tất cả đều tự xưng là trừ gian diệt ac, cũng là kẻ giết người không chớp mắt. Nhưng sống tới từng này tuổi cũng chưa thấy ai giáo dục đồ đệ như vậy.Bọn họ là Hoàng Kim trưởng lão Thanh Long đường, nhưng đâu chỉ đại biểu cho mỗi Thanh Long đường?
Mà còn có môn phái hùng mạnh sau lưng họ!
Còn có Chu Tước Hội, còn có các môn phái Chu Tước đại lục, cùng với cường nhân Đại lục Thanh Long.
Tổng cộng hơn ngàn người, tập hợp lực lượng hai đại lục. Không dám nói mạnh nhất thế gian nhưng tuyệt đối không có môn phái nào dám khinh thường. Thế nhưng cường nhân ẩn trong không trung kia hoàn toàn không nhìn thấy.
Hắn biến họ thành bao cát cho đồ đệ luyện tập!Không... Nói bao cát là còn đánh giá cao địa vị của bọn họ. Đây rõ ràng là biến họ thành dê chờ làm thịt!
Nhìn thiếu niên vẻ mặt không màng danh lợi dùng một đao chém hai gã tiếng tăm lừng lẫy trong Thanh Long đường, dường như không hề cảm thấy kiêu ngạo.
Dường như chuyện này rất bình thường...
Nhưng chuyện này đâu phải bình thường?
Đôi thầy trò yêu nghiệt này rốt cuộc xuất hiện từ đâu vậy?
Bốn Hoàng kim trưởng lão Thanh Long đường phát lạnh. Lúc trước bọn họ đã gặp nguy hiểm và ác mộng, nhưng mọi chuyện gộp vào cũng không khủng bố nhưhôm nay!
Đó là một tử cục!
Tử cục mà họ không có cách nào phá giải.
- Đến các ngươi!
Trong hư không, âm thanh hờ hững lại vang lên như tiếng ma quỷ đòi mạng, khiến bốn gã Hoàng kim trưởng lão Thanh Long đường không nén được run rẩy.
Thí Thiên Đao
Vạn Trí gầm lên giận dữ, một thanh trường đao hung hăng chém về phía Sở Mặc.
Trong hư không có cảm giác nóng bức như xuất hiện sóng nhiệt.
Đây là tuyệt kỹ của Liệt Hỏa Tông!Đã bị bức đến nước này, Vạn Trí cũng bất chấp. Giờ hắn chỉ có thể đánh cuộc cường nhân thần bí kia nói lời giữ lời.
Tuy nói cảnh giới bị cứng rắn áp chế đến hoàng cấp tầng bốn, nhưng hắn vẫn có lòng tin chém được Sở Mặc.
Huống chi, bên cạnh hắn còn có Kim Đao phái Quách Hưng.
- Kim quang đao!
Quách Hưng cũng có cùng ý tưởng với Vạn Trí. Chuyện tới giờ cũng chỉ có thể liều mạng!
Kim quang đao, đồng dạng là tuyệt kỹ Kim Đao phái, một khi thi triển ra, trên bầu trời đồng thời xuất hiện vô số ánh kim đao sáng lóng lánh!Làm người ta khó có thể phân rõ thật giả, đợi khi thấy rõ thì chính là lúc mất mạng!
Đao trong tay Quách Hưng cũng là một thanh bảo đao lấp lánh kim quang.
Hai gã bị áp chế cảnh giới, nhưng kinh nghiệm vô cùng phong phú đồng thời đánh tới Sở Mặc!
- Liệt hỏa phần thiêu... Kim quang đao... Sư phụ hay xem chiêu thức của người ta uy mãnh thế nào? Còn chiêu ngài dạy ta còn chẳng có tên, đúng là kém quá đi!
Sở Mặc như một con chim lớn, song chưởng mở rộng bay lên không, Thí Thiên trong tay vẽ ra từng đạo hào quang.
- Một đao!Sở Mặc tức giận rống lên.
Cho đến tận lúc này, đao pháp tinh diệu thì Sở Mặc vẫn chỉ lĩnh ngộ một chiêu duy nhất!
Chỉ có một đao!
Nhưng so với ban đầu chỉ lĩnh ngộ chút da lông, chiêu thức hiện giờ Sở Mặc đã lĩnh ngộ được tinh túy chân chính.
Tiến dần từng bước!
Một đao chém ra vô cùng kinh diễm!Ít nhất, Vạn Trí và Quách Hưng đều có cảm giác hít thở không thông.
Bọn họ không thể tin đao này do một thiếu niên thi triển ra.
Tuy nhiên Sở Mặc không hề khí thế, thậm chí mang theo vài phần nghẹn khuất nói “Một đao” làm hai người có cảm giác dở khóc dở cười.
Tuy nhiên tiếp theo... Bọn họ không cười được!
Bởi vì đao này đồng thời bao phủ hai người lại.
Đây quả thực là không nói đạo lý!
Hống hách vô cùng!Vạn Trí và Quách Hưng bùng lên lửa giận.
Một thiếu niên mười mấy tuổi lấy một địch hai, đối phó hai người đã thành danh nhiều năm mà con dám làm ra hành vi như vậy. Nếu vậy có giết ngươi thì sư phụ ngươi cũng không thể nói gì!
Trong lòng tức giận, ác tâm sinh ra.
Hai người trực tiếp dùng tuyệt kỹ, đồng thời phát ra tiếng rống giận.
Liệt hỏa phần thiêu và Kim quang đao va chạm với một đao của Sở Mặc, hung hăng đụng vào nhau!
Ầm!Trong hư không lập tức truyền đến một tiếng nổ ầm vang.
Kiếm gãy!
Đao đoạn!
Sau khi hào quang hiện lên, hai cái đầu trực tiếp bay lên!
Phù phù!
Phù phù!
Hai cỗ thi thể không đầu ngã xuống mặt đất, giữa cổ có máu tươi chảy ra nhuộm đỏ đá trong sơn cốc.Thân thể của Sở Mặc từ trên trời giáng xuống, quỳ một gối xuống tảng đá, há miệng thở hổn hển.
Một đao kia quá mức kinh diễm.
Thế nên mọi người không để ý kẻ thi triển nó chỉ là một thiếu niên hoàng cấp tầng bốn.
Nhất đao trảm song hùng!
Dù Vạn Trí và Quách Hưng đã bị áp chế cảnh giới, nhưng kinh nghiệm của bọn họ, Sở Mặc không thể bằng được!
Bởi vậy, dù Nhất đao kia có chiêu thức tinh diệu tuyệt luân sâu sắc huyền bíhùng mạnh thế nào, nhưng thiên phú trác tuyệt của Sở Mặc cũng không cách nào bị che dấu!
Chiêu thức lợi hại, nhưng người thi triển chiêu thức còn lợi hại hơn!
Một cơn gió lạnh thổi qua, năm Hoàng kim trưởng lão Thanh Long đường đều há hốc miệng, bọn họ quả thực không thể tin vào mắt mình, toàn thân trống rỗng.
Một tên Hoàng Kim trưởng lão dùng sức day day hai mắt, nhìn chằm chằm vào hai cỗ thi thể không đầu kia.
Sau một lúc lâu, đợi khi hoàn toàn xác nhận chuyện này là thật, hắn trực tiếp kêu lên thảm thiết rồi xoay người bỏ chạy!Ầm!
Hoàng Kim trưởng lão nổ tung.
Giống như Triệu Thanh, trực tiếp hóa thành sương máu mà chết!
- Muốn chạy sao?
Trong hư không truyền đến một tiếng hừ đầy hờ hững.
Sau đó, Ma Quân trong hư không dạy dỗ:
- Ngươi giết người, nhìn thì vui sướng, nhưng khiến thể lực của ngươi tiêu hao quá lớn! Giết như vậy... Ngươi có thể giết được mấy người?- Ta biết, nhưng ta không khống chế nổi, một đao kia... Giờ lĩnh ngộ đến cảnh giới này thì chỉ có thể thi triển đến trình độ này.
Hiện giờ Sở Mặc đã điều hòa hơi thở, chậm rãi đứng dậy. Nhìn thoáng qua hai cỗ thi thể không đầu, yên lặng lắc đầu.
Trong hư không Ma Quân nói:
- Thật đã quên mất, U Minh... Khụ khụ, đao pháp này quả thật quá mức mạnh mẽ. Lấy cảnh giới của ngươi chưa có khả năng lĩnh ngộ đến trình độ này. Nhưng thiên phú của ngươi thật sự quá tốt. Thế cho nên ngươi lĩnh ngộ được tinh túy nhưng không có biện pháp nắm nó trong tay. Mặt khác, đao của ngươi cũng quá mạnh mẽ. Song phương kết hợp lại khiến người bị công pháp và vũ khí dắt đi nên mới xuất hiện hiện tượng này. Như vậy, kế tiếp, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ngươi không được dùng một đao kia!Còn có thiên lý sao? Rõ ràng con ngại đồ đệ mình giết người quá nhanh mà lãng phí thể lực!
Hơn nữa, kế tiếp còn không cho hắn dùng một đao kia!
Có nên hỏi ý chúng ta hay không?
Bốn gã Hoàng kim trưởng lão Thanh Long khóc không ra nước mắt, đã sắp phát điên rồi.
Những người này, tất cả đều tự xưng là trừ gian diệt ac, cũng là kẻ giết người không chớp mắt. Nhưng sống tới từng này tuổi cũng chưa thấy ai giáo dục đồ đệ như vậy.Bọn họ là Hoàng Kim trưởng lão Thanh Long đường, nhưng đâu chỉ đại biểu cho mỗi Thanh Long đường?
Mà còn có môn phái hùng mạnh sau lưng họ!
Còn có Chu Tước Hội, còn có các môn phái Chu Tước đại lục, cùng với cường nhân Đại lục Thanh Long.
Tổng cộng hơn ngàn người, tập hợp lực lượng hai đại lục. Không dám nói mạnh nhất thế gian nhưng tuyệt đối không có môn phái nào dám khinh thường. Thế nhưng cường nhân ẩn trong không trung kia hoàn toàn không nhìn thấy.
Hắn biến họ thành bao cát cho đồ đệ luyện tập!Không... Nói bao cát là còn đánh giá cao địa vị của bọn họ. Đây rõ ràng là biến họ thành dê chờ làm thịt!
Nhìn thiếu niên vẻ mặt không màng danh lợi dùng một đao chém hai gã tiếng tăm lừng lẫy trong Thanh Long đường, dường như không hề cảm thấy kiêu ngạo.
Dường như chuyện này rất bình thường...
Nhưng chuyện này đâu phải bình thường?
Đôi thầy trò yêu nghiệt này rốt cuộc xuất hiện từ đâu vậy?
Bốn Hoàng kim trưởng lão Thanh Long đường phát lạnh. Lúc trước bọn họ đã gặp nguy hiểm và ác mộng, nhưng mọi chuyện gộp vào cũng không khủng bố nhưhôm nay!
Đó là một tử cục!
Tử cục mà họ không có cách nào phá giải.
- Đến các ngươi!
Trong hư không, âm thanh hờ hững lại vang lên như tiếng ma quỷ đòi mạng, khiến bốn gã Hoàng kim trưởng lão Thanh Long đường không nén được run rẩy.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 251: Ác mộng
10.0/10 từ 43 lượt.