Thí Thiên Đao
Chương 2406: Định đô (1)
Trong thế giới Thần Giám tuy đã qua rất nhiều năm, nhưng đối với bọn họ - những người tu hành ở cảnh giới cao thâm thì cũng không là gì. Cho nên, bọn họ rất khó nghĩ, những năm này Sở Mặc rốt cục đã trải qua khó khăn như thế nào mới có thể làm được tới mức này?
Chủ Vĩnh Hằng và chủ ba thế lực lớn lại đều đã bỏ mình? Đây quả thực là điều khiến người khác không thể tin!
Nhưng nhìn hoàn cảnh chung quanh nơi này, bọn họ không thể không tin tất cả đều là thật, không phải đang nằm mơ!
Lão đạo sĩ lúc này nhìn Sở Mặc, tâm tình của ông ấy vô cùng kích động, ngay cả giọng nói đều có chút khác xưa, có một chút run rẩy:
- Bước tiếp theo, cậu dự định làm gì?
- Trước dẹp yên đất Vĩnh Hằng, sau đó, dò xét toàn bộ thế giới thân thể của cổ thần.?? Làm cho thế giới này hoàn toàn an định lại. Ở trong quá trình này, có thể sẽ có sinh linh mạnh mẽ trong tứ đại thiên giới đi tới nơi này. Ta sẽ giết sạch bọn họ!
Sở Mặc nhẹ giọng nói:
- Sau đó, ta sẽ dùng một vài năm, tập trung hoàn toàn tất cả sức mạnh của đất Vĩnh Hằng. Hình thành một lớp phòng ngự kiên cố. Làm cho những người đó thật sự hiểu bọn họ phải làm gì. Ai, mới là địch nhân thực sự của bọn hắn!
- Sau đó thì sao? Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nói rằng:
- Sau đó, ta trở về tiếp tục tìm kiếm truyền thừa của Bàn Cổ, đến khi ta hoàn toàn đạt được toàn bộ truyền thừa của cổ thần, ta sẽ đi tranh đoạt Thiên chủ lệnh! Chỉ cần có được Thiên chủ lệnh, thiên giới này của chúng ta mới có thể tạo dựng lên. Chỉ có đến lúc đó, thế giới thân thể cổ thần mới có thể sinh ra sự thay đổi cơ bản.
- A di đà phật, chúng ta có thể làm gì?
Lão hòa thượng rất hiếm khi tỏ thái độ trực tiếp, nhìn Sở Mặc. Trong đôi mắt đó tràn ngập từ bi, cũng có hoa lửa đang thiêu đốt. Lão đạo sĩ cũng nhìn Sở Mặc:
- Không sai, chúng ta có thể làm gì?
Sở Mặc cười cười:
- Giáo hóa vạn dân.
Lão đạo sĩ cau mày nói:
- Chuyện này một người là đủ rồi!? Nhiều thì...
Ông ấy cùng lão hòa thượng đều là người có lòng từ bi, có lòng dạ rộng lượng vô cùng. Những chuyện như tranh khí vận, đoạt hương hỏa như vậy, kỳ thực bọn họ cũng không thèm để ý. Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc:
- Chuyện như vậy, lão hòa thượng kỳ thực là am hiểu nhất.
- A di đà phật, lão bằng hữu, ngươi không thể lười biếng. Cần biết người trần đa nghi, vĩnh viễn cũng không thể làm được vạn dân thờ phụng một giáo.
Lão hòa thượng nói đến đây cũng không nói tiếp nữa.
Bởi vì cũng không cần thiết, tất cả mọi người có thể nghe hiểu.
Sở Mặc gật đầu:
- Đúng vậy, cho nên, còn phải làm phiền hai vị tiền bối, khổ cực các vị rồi. Lão hòa thượng lắc đầu:
- Chuyện như vậy trong thế giới Thần Giám có thể lựa ra rất nhiều người giúp đỡ. Tên nhóc Hư Độ kia khá vô cùng, phật tính rất mạnh. Do hắn làm phật tử, có khả năng làm ít công to.
Lão đạo sĩ mỉm cười:
- Ứng viên của đạo tử, từ lâu ta đã có.
Sở Mặc nhìn về phía lão đạo sĩ, lão đạo sĩ nói:
- Một đứa bé, những năm trước đây ta đã phát hiện một mầm mống tốt. Cực kỳ ưu tú. Sở Mặc gật đầu:
- Việc này, hai vị tiền bối tự mình cân nhắc.
Lúc này, Từ Thi Nghiên đột nhiên dịu dàng nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:
- Sư phụ, hắn... thực sự đã hoàn toàn bị tiêu diệt sao?
Sở Mặc gật đầu:
- Đúng vậy, nhưng cũng không phải bị ta giết chết.
- Ta biết, kỳ thực coi như là ngươi giết chết, ta cũng sẽ không trách. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Từ Thi Nghiên lộ ra vẻ đau thương, nhẹ giọng nói:
- Kỳ thực, hắn đối với ta vẫn coi như không tệ. Tuy là, tuy hắn là kẻ thù của ta, nhưng hắn hiện tại đã chết, ta cũng có chút thương tâm.
Trải qua nhiều năm, Từ Thi Nghiên tuyệt thế thiên kiêu đã trưởng thành thành một tu sĩ Thái thượng. Khoảng cách với đại tổ gần cũng chỉ kém một chút nữa thôi.
Nàng quá ưu tú, ưu tú đến khó tin.
Cho nên, hầu như không có bao nhiêu người dám tới gần nàng. Có điều là, Sở Mặc lại nhạy cảm phát hiện ra con trai của mình là Sở Hiên, cùng với nàng…Dường như có gì đó không bình thường.
Lúc này, Từ Thi Nghiên nhẹ giọng nói:
- Sư phụ, về Thiên Cung, ta muốn nếu như ta ra mặt sẽ có một chút sức thuyết phục hơn. Có thể cho một số người... Quy thuận chúng ta. Dù sao sau đó chúng ta vẫn còn cần nhân thủ để dùng.
- Tốt, chuyện này liền giao cho ngươi. Nhưng, ngươi nhất định phải chú ý an toàn của mình. Sở Mặc nói. Lúc này, Sở Hiên tiến lên một bước, nhìn Sở Mặc nói:
- Cha, con có thể bảo vệ được sư muội...
Bên kia Sở Đồng đang cười trộm, Sở Hiên trừng mắt với tỷ tỷ của mình, khóe miệng giật giật, sau đó sắc mặt có chút ửng đỏ.
Lại nói tiếp, cũng thật sự có chút khó khăn với đứa nhỏ này. Đã bao nhiêu năm qua rồi? Dựa theo tình huống bình thường, tuổi của Sở Hiên bây giờ đã có thể làm một vị lão tổ gia tộc. Nhưng ở trước mặt Sở Mặc lại chẳng có chút nào dáng vẻ của một đứa trẻ đã trưởng thành
Uy nghiêm của Sở Mặc quá lớn! Bây giờ ở trước mặt hắn, có thể với hắ nhẹ nhàng trao đổi với hắn, e rằng chỉ có những người bạn cũ năm đó thôi.
Rất nhanh, đám Hầu Tử cũng đều rối rít từ trong trạng thái bế quan đi ra. Thấy Sở Mặc, mỗi người đều ôm nhau, cười vui vẻ.
Cảnh giới của Hầu tử nhiều năm không gặp, rốt cục đã bước vào cấp Thái thượng, lục đại thánh của năm xưa cũng đều đã thành tổ cảnh.
Chỉ có điều, lục đại thánh khác, đều trở thành cường giả có cảnh giới Thái thượng. Còn rất nhiều người quen cũ, trong nháy mắt cánh cửa thế giới mở ra liền cảm giác được sự thay đổi của bên này, sau đó, đều xuất quan. Đi đến.
Đám người của Phiêu Diêu Cung, tất cả đều xuất quan.
Toàn bộ thế giới Thần Giám, rất nhanh đã bị kinh động.
Vốn là cổ tổ của cảnh giới Thái thượng trong thế giới thông đạo, cũng đều đi ra gặp Sở Mặc.
Khi biết mảnh đất dưới chân mình đã là đất Vĩnh Hằng, rất nhiềungười thậm chí kích động đến rơi nước mắt.
Bọn họ tuy đều là nhân vật hàng đầu trong các tu sĩ, nhưng chưa từng nghĩ tới, chính mình có một ngày có thể bước trên mảnh đất thần kỳ này.
- Truyền thuyết trong quá khứ, đất Vĩnh Hằng đó là chốn bồng lai. Là nơi bất tử chân chính. Thực sự không nghĩ tới, có một ngày chúng ta lại có thể đứng ở trên mảnh đất bất tử này.
Một gã vốn là cổ tổ trên thế giới Thông đạo vẻ mặt cảm khái nói.
Sở Mặc cười nói:
- Nào có cái gì là nơi bất tử? Nơi đây cũng không phải tiên giới, cũng không phải thần giới.
Thí Thiên Đao
Chủ Vĩnh Hằng và chủ ba thế lực lớn lại đều đã bỏ mình? Đây quả thực là điều khiến người khác không thể tin!
Nhưng nhìn hoàn cảnh chung quanh nơi này, bọn họ không thể không tin tất cả đều là thật, không phải đang nằm mơ!
Lão đạo sĩ lúc này nhìn Sở Mặc, tâm tình của ông ấy vô cùng kích động, ngay cả giọng nói đều có chút khác xưa, có một chút run rẩy:
- Bước tiếp theo, cậu dự định làm gì?
- Trước dẹp yên đất Vĩnh Hằng, sau đó, dò xét toàn bộ thế giới thân thể của cổ thần.?? Làm cho thế giới này hoàn toàn an định lại. Ở trong quá trình này, có thể sẽ có sinh linh mạnh mẽ trong tứ đại thiên giới đi tới nơi này. Ta sẽ giết sạch bọn họ!
Sở Mặc nhẹ giọng nói:
- Sau đó, ta sẽ dùng một vài năm, tập trung hoàn toàn tất cả sức mạnh của đất Vĩnh Hằng. Hình thành một lớp phòng ngự kiên cố. Làm cho những người đó thật sự hiểu bọn họ phải làm gì. Ai, mới là địch nhân thực sự của bọn hắn!
- Sau đó thì sao? Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nói rằng:
- Sau đó, ta trở về tiếp tục tìm kiếm truyền thừa của Bàn Cổ, đến khi ta hoàn toàn đạt được toàn bộ truyền thừa của cổ thần, ta sẽ đi tranh đoạt Thiên chủ lệnh! Chỉ cần có được Thiên chủ lệnh, thiên giới này của chúng ta mới có thể tạo dựng lên. Chỉ có đến lúc đó, thế giới thân thể cổ thần mới có thể sinh ra sự thay đổi cơ bản.
- A di đà phật, chúng ta có thể làm gì?
Lão hòa thượng rất hiếm khi tỏ thái độ trực tiếp, nhìn Sở Mặc. Trong đôi mắt đó tràn ngập từ bi, cũng có hoa lửa đang thiêu đốt. Lão đạo sĩ cũng nhìn Sở Mặc:
- Không sai, chúng ta có thể làm gì?
Sở Mặc cười cười:
- Giáo hóa vạn dân.
Lão đạo sĩ cau mày nói:
- Chuyện này một người là đủ rồi!? Nhiều thì...
Ông ấy cùng lão hòa thượng đều là người có lòng từ bi, có lòng dạ rộng lượng vô cùng. Những chuyện như tranh khí vận, đoạt hương hỏa như vậy, kỳ thực bọn họ cũng không thèm để ý. Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc:
- Chuyện như vậy, lão hòa thượng kỳ thực là am hiểu nhất.
- A di đà phật, lão bằng hữu, ngươi không thể lười biếng. Cần biết người trần đa nghi, vĩnh viễn cũng không thể làm được vạn dân thờ phụng một giáo.
Lão hòa thượng nói đến đây cũng không nói tiếp nữa.
Bởi vì cũng không cần thiết, tất cả mọi người có thể nghe hiểu.
Sở Mặc gật đầu:
- Đúng vậy, cho nên, còn phải làm phiền hai vị tiền bối, khổ cực các vị rồi. Lão hòa thượng lắc đầu:
- Chuyện như vậy trong thế giới Thần Giám có thể lựa ra rất nhiều người giúp đỡ. Tên nhóc Hư Độ kia khá vô cùng, phật tính rất mạnh. Do hắn làm phật tử, có khả năng làm ít công to.
Lão đạo sĩ mỉm cười:
- Ứng viên của đạo tử, từ lâu ta đã có.
Sở Mặc nhìn về phía lão đạo sĩ, lão đạo sĩ nói:
- Một đứa bé, những năm trước đây ta đã phát hiện một mầm mống tốt. Cực kỳ ưu tú. Sở Mặc gật đầu:
- Việc này, hai vị tiền bối tự mình cân nhắc.
Lúc này, Từ Thi Nghiên đột nhiên dịu dàng nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:
- Sư phụ, hắn... thực sự đã hoàn toàn bị tiêu diệt sao?
Sở Mặc gật đầu:
- Đúng vậy, nhưng cũng không phải bị ta giết chết.
- Ta biết, kỳ thực coi như là ngươi giết chết, ta cũng sẽ không trách. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Từ Thi Nghiên lộ ra vẻ đau thương, nhẹ giọng nói:
- Kỳ thực, hắn đối với ta vẫn coi như không tệ. Tuy là, tuy hắn là kẻ thù của ta, nhưng hắn hiện tại đã chết, ta cũng có chút thương tâm.
Trải qua nhiều năm, Từ Thi Nghiên tuyệt thế thiên kiêu đã trưởng thành thành một tu sĩ Thái thượng. Khoảng cách với đại tổ gần cũng chỉ kém một chút nữa thôi.
Nàng quá ưu tú, ưu tú đến khó tin.
Cho nên, hầu như không có bao nhiêu người dám tới gần nàng. Có điều là, Sở Mặc lại nhạy cảm phát hiện ra con trai của mình là Sở Hiên, cùng với nàng…Dường như có gì đó không bình thường.
Lúc này, Từ Thi Nghiên nhẹ giọng nói:
- Sư phụ, về Thiên Cung, ta muốn nếu như ta ra mặt sẽ có một chút sức thuyết phục hơn. Có thể cho một số người... Quy thuận chúng ta. Dù sao sau đó chúng ta vẫn còn cần nhân thủ để dùng.
- Tốt, chuyện này liền giao cho ngươi. Nhưng, ngươi nhất định phải chú ý an toàn của mình. Sở Mặc nói. Lúc này, Sở Hiên tiến lên một bước, nhìn Sở Mặc nói:
- Cha, con có thể bảo vệ được sư muội...
Bên kia Sở Đồng đang cười trộm, Sở Hiên trừng mắt với tỷ tỷ của mình, khóe miệng giật giật, sau đó sắc mặt có chút ửng đỏ.
Lại nói tiếp, cũng thật sự có chút khó khăn với đứa nhỏ này. Đã bao nhiêu năm qua rồi? Dựa theo tình huống bình thường, tuổi của Sở Hiên bây giờ đã có thể làm một vị lão tổ gia tộc. Nhưng ở trước mặt Sở Mặc lại chẳng có chút nào dáng vẻ của một đứa trẻ đã trưởng thành
Uy nghiêm của Sở Mặc quá lớn! Bây giờ ở trước mặt hắn, có thể với hắ nhẹ nhàng trao đổi với hắn, e rằng chỉ có những người bạn cũ năm đó thôi.
Rất nhanh, đám Hầu Tử cũng đều rối rít từ trong trạng thái bế quan đi ra. Thấy Sở Mặc, mỗi người đều ôm nhau, cười vui vẻ.
Cảnh giới của Hầu tử nhiều năm không gặp, rốt cục đã bước vào cấp Thái thượng, lục đại thánh của năm xưa cũng đều đã thành tổ cảnh.
Chỉ có điều, lục đại thánh khác, đều trở thành cường giả có cảnh giới Thái thượng. Còn rất nhiều người quen cũ, trong nháy mắt cánh cửa thế giới mở ra liền cảm giác được sự thay đổi của bên này, sau đó, đều xuất quan. Đi đến.
Đám người của Phiêu Diêu Cung, tất cả đều xuất quan.
Toàn bộ thế giới Thần Giám, rất nhanh đã bị kinh động.
Vốn là cổ tổ của cảnh giới Thái thượng trong thế giới thông đạo, cũng đều đi ra gặp Sở Mặc.
Khi biết mảnh đất dưới chân mình đã là đất Vĩnh Hằng, rất nhiềungười thậm chí kích động đến rơi nước mắt.
Bọn họ tuy đều là nhân vật hàng đầu trong các tu sĩ, nhưng chưa từng nghĩ tới, chính mình có một ngày có thể bước trên mảnh đất thần kỳ này.
- Truyền thuyết trong quá khứ, đất Vĩnh Hằng đó là chốn bồng lai. Là nơi bất tử chân chính. Thực sự không nghĩ tới, có một ngày chúng ta lại có thể đứng ở trên mảnh đất bất tử này.
Một gã vốn là cổ tổ trên thế giới Thông đạo vẻ mặt cảm khái nói.
Sở Mặc cười nói:
- Nào có cái gì là nơi bất tử? Nơi đây cũng không phải tiên giới, cũng không phải thần giới.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 2406: Định đô (1)
10.0/10 từ 43 lượt.