Thí Thiên Đao
Chương 2319: Ba ngàn năm sau (2)
Nhưng quan hệ của hai người bọn chúng lại thật không tệ.
Hứa Phù Phù nhìn Đại Công Kê nói rằng:
- Nhớ lại năm xưa, vô luận như thế nào ta cũng sẽ không nghĩ tới, chính mình sẽ có ngày hôm nay sẽ có loại cuộc sống này. Thực sự, nằm mộng cũng không nghĩ tới. Khi đó, tâm nguyện lớn nhất là có thể cưới Liễu Mai Nhi. Sau đó, có thể cùng Sở Mặc cả cuộc đời làm hảo huynh đệ. Ở Viêm Hoàng thành, lưu lại danh hiệu của mình. Bây giờ ngẫm lại, quả thực giống như một giấc mộng a! Thoáng cái... Ta đã sống mấy ngàn tuổi. Ha ha, còn tu luyện thành một tôn đại thánh.
Kim Minh nói rằng:
- Cái này kêu là một người đắc đạo, gà chó lên trời.
Đại Công Kê cùng lão Hoàng đều liếc mắt nhìn Kim Minh. Đại Công Kê nói rằng:
- Tiểu tử, vì ngươi đang say nên không chấp nhặt với ngươi, khih nói nhớ phải cẩn thận một chút. Kê gia... Đây chính là nhân sinh đạo sư của Sở Mặc! Ngươi biết cái gì gọi là nhân sinh đạo sư sao? Kim Minh nhếch nhếch khóe miệng:
- Ta biết, hắn là nhân sinh đạo sư của ta.
Đại Công Kê vẻ mặt đắc ý:
- Tức là kê gia là nhân sinh đạo gia của ngươi... Khái khái, cảm giác có điểm không được tự nhiên. Ngược lại, kê gia là nhìn tiểu tử kia lớn lên.
Địa vị của Đại Công Kê ở toàn bộ vương tộc Sở thị đều vô cùng được tôn sùng. Mọi người đều rất tôn trọng. Bởi vì lời nóinhân sinh đạo sư này, kỳ thực ban đầu cũng không phải là chính nó nói. Mà là Sở Mặc chính mồm nói! Lúc đó Sở Mặc đã từng đem những thân bằng hảo hữu cảnh giới không cao thâm này bên cạnh mình, từng bước từng bước phân biệt giới thiệu cho đám sinh linh trong Vương tộc Sở thị. Bởi vì hắn không muốn có một ngày những người thân bên cạnh hắn bị người khác kinh bỉ.
Ở trong mắt hắn, những người này mới là người có tư cách xuất hiện ở nơi này nhất. Hắn sẽ không vì bất kỳ người nào mà làm cho những người bên cạnh mình chịu ủy khuất.
Bởi vì điểm khác nhau lớn nhất của nơi này với các thế lực khác, chính là Sở Mặc cũng không cần bọn họ đi bán mạng cho mình! Phàn Vô Địch lúc này cũng đi qua theo chân bọn họ uống rượu, lão gia tử bây giờ đã lớn tuổi như vậy rồi, cả người ngược lại có điểm càng sống càng trẻ. Kỳ thực, năm đó thời điểm ở nhân giới, y nhìn qua là một ông lão, là một cái trưởng giả chân chính. Nhưng trên thực tế, ở toàn bộ giới tu hành, số tuổi này của y, tuyệt đối là vô cùng trẻ tuổi.
Chỉ là lão gia tử tư chất hữu hạn, tuy là năm xưa được Sở Mặc phục sinh sống lại trọng tố thân thể, trụ cột tương đối tốt. Nhưng một người tu sĩ, tu luyện tới trình độ nhất định, dựa vào đúng là trí tuệ, là lực lĩnh ngộ. Đó cũng không phải là chuyện mà hậu thiên có thể đơn giản giải quyết. Cho nên cho tới bây giờ, cũng chỉ là miễn cưỡng vọt vào đại thánh kỳ. Đây là do Sở Mặc tiêu hao đại lượng cực phẩm tài nguyên tuluyện, ngạnh sinh sinh đắp đi ra.
Loại ý nghĩ này, nhìn như có chút không đáng tin cậy, ít khả năng thực hiện. Nhưng đối với Sở Mặc mà nói, đây cũng là tâm nguyện của hắn.
Hắn không thích cô độc
Bất quá đối với chuyện này, lão gia tử lại như tương đối hài lòng! Y cùng thê tử Long Thu Thủy bây giờ đều là tu sĩ đại thánh cảnh. Ở chỗ này sống vui vẻ tự tại, quả thật giống như thần tiên quyến lữ thông thường.
Năng lực lĩnh ngộ của con trai Phàn Chí Viễn lại cao hơn một chút, dưới sự trợ giúp của Sở Mặc đã có cơ hội rất lớn vọt vào Tổ cảnh, trở thành một cự đầu tuổi trẻ chân chính.
Phàn Chí Viễn tính cách trầm ổn, phi thường thành thục, chưa bao giờ lấy thân phận tiểu thúc thúc của Sở Mặc đi làm bất cứ chuyện gì. Bởi vì từ nhỏ, từ khi y hiểu chuyện liền biết, trên người mình đã từng phát sinh qua chuyện gì. Y biết rõ tự có nhiều may mắn. Tựa như Cao Đại Sỏa cùng những người bọn họ đều giống nhau, bọn họ càng cảm giác mình là “một người đắc đạo”
-
Cho nên tâm tính của những người này đều vô cùng tốt, đặc biệt bình thản.
Thỉnh thoảng bế quan mấy năm, sau đó sau khi xuất quan mọi người hẹn nhau cùng một chỗ bình phẩm thưởng thức trà, uống chút rượu. Đối với bọn họ mà nói, loại cuộc sống này, thật chính là cuộc sống của thần tiên. Những thứ khác với những người đó cơ bản không sai biệt lắm. Chậm thì mấy năm, lâu thì vài chục năm, tối đa cũng sẽ không vượt qua một trăm năm, luôn đi ra tụ họp một chút.
Còn người chân chính một lần bế quan vượt qua ngàn năm ở toàn bộ Vương tộc Sở thị cũng chỉ có một mình Sở Mặc!
Khoảng thời gian hơn ba nghìn năm tổng cộng Sở Mặc xuất quan ba lần.
Mỗi một lần sau khi hắn xuất quan đều là bồi hai vị thê tử của mình một đoạn thời gian, cùng mọi người tụ họp một chút. Sau đó lại lần nữatiến nhập trạng thái bế quan. Mỗi một lần hắn xuất quan thông thường sẽ không vượt quá hai năm.
Nói cách khác, hơn ba nghìn năm, thời gian Sở Mặc xuất quan cộng lại vẫn chưa tới sáu năm!
Cái này ở rất nhiều người xem ra, đều có điểm không thể hiểu được. Bây giờ thế giới thông đạo tứ hải thái bình, ở thông đạo Sở Mặc được xưng là Vương, đơn giản đã không chỉ là một cái xưng hô, mà là được tất cả sinh linh trong thông đạo công nhận!
Dưới tình huống như vậy, rốt cuộc cái gì đã thôi thúc Sở Mặc liềumạng tu luyện như vậy?
Chân chính biết cái chân tướng này, chỉ có một ít người.
Những người này cũng đều như thế, mỗi lần bế quan đều chí ít năm trăm năm trở lên.
Tỷ như Hầu Tử cùng huynh đệ của nó, bảy đại Thánh ngày xưa bây giờ đều đã bước chân vào Tổ cảnh.
Tỷ như Thiên Không lão tổ cùng một nhóm những sinh linh trên bảng Phong Thần kia. Lại tỷ như Ma quân, Sở lão, Phiêu Linh nữ đế. Thời gian bọn họ tiến nhập thế giới thông đạo tuy là muộn, nhưng chân tướng bọn họ nắm giữ cũng không thiếu.
Thời điểm bọn họ vừa mới đến vương tộc Sở thị, Sở Mặc cũng đã theo chân bọn họ nói qua một ít bí mật chân chính.
Trừ cái đó ra, hai vị thê tử của Sở Mặc, thời gian bế quan của Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y cũng là tương đối dài. Thiên phú của các nàng đều có thể nói đỉnh cấp, tài nguyên tu luyện gì gì đó, càng là không cần phải nói. Cho nên, toàn bộ vương tộc Sở thị, rất có thể, gần nhất sẽ xuất hiện một nhóm tân sinh tu sĩ Thái thượngLoại chuyện như vậy, trong lịch sử cả cái thông đạo, đều chẳng bao giờ xuất hiện qua.
Trải qua hơn bốn ngàn năm.
Cả cái thế giới thông đạo, đã triệt để tiến vào một thời đại mới.
Thí Thiên Đao
Hứa Phù Phù nhìn Đại Công Kê nói rằng:
- Nhớ lại năm xưa, vô luận như thế nào ta cũng sẽ không nghĩ tới, chính mình sẽ có ngày hôm nay sẽ có loại cuộc sống này. Thực sự, nằm mộng cũng không nghĩ tới. Khi đó, tâm nguyện lớn nhất là có thể cưới Liễu Mai Nhi. Sau đó, có thể cùng Sở Mặc cả cuộc đời làm hảo huynh đệ. Ở Viêm Hoàng thành, lưu lại danh hiệu của mình. Bây giờ ngẫm lại, quả thực giống như một giấc mộng a! Thoáng cái... Ta đã sống mấy ngàn tuổi. Ha ha, còn tu luyện thành một tôn đại thánh.
Kim Minh nói rằng:
- Cái này kêu là một người đắc đạo, gà chó lên trời.
Đại Công Kê cùng lão Hoàng đều liếc mắt nhìn Kim Minh. Đại Công Kê nói rằng:
- Tiểu tử, vì ngươi đang say nên không chấp nhặt với ngươi, khih nói nhớ phải cẩn thận một chút. Kê gia... Đây chính là nhân sinh đạo sư của Sở Mặc! Ngươi biết cái gì gọi là nhân sinh đạo sư sao? Kim Minh nhếch nhếch khóe miệng:
- Ta biết, hắn là nhân sinh đạo sư của ta.
Đại Công Kê vẻ mặt đắc ý:
- Tức là kê gia là nhân sinh đạo gia của ngươi... Khái khái, cảm giác có điểm không được tự nhiên. Ngược lại, kê gia là nhìn tiểu tử kia lớn lên.
Địa vị của Đại Công Kê ở toàn bộ vương tộc Sở thị đều vô cùng được tôn sùng. Mọi người đều rất tôn trọng. Bởi vì lời nóinhân sinh đạo sư này, kỳ thực ban đầu cũng không phải là chính nó nói. Mà là Sở Mặc chính mồm nói! Lúc đó Sở Mặc đã từng đem những thân bằng hảo hữu cảnh giới không cao thâm này bên cạnh mình, từng bước từng bước phân biệt giới thiệu cho đám sinh linh trong Vương tộc Sở thị. Bởi vì hắn không muốn có một ngày những người thân bên cạnh hắn bị người khác kinh bỉ.
Ở trong mắt hắn, những người này mới là người có tư cách xuất hiện ở nơi này nhất. Hắn sẽ không vì bất kỳ người nào mà làm cho những người bên cạnh mình chịu ủy khuất.
Bởi vì điểm khác nhau lớn nhất của nơi này với các thế lực khác, chính là Sở Mặc cũng không cần bọn họ đi bán mạng cho mình! Phàn Vô Địch lúc này cũng đi qua theo chân bọn họ uống rượu, lão gia tử bây giờ đã lớn tuổi như vậy rồi, cả người ngược lại có điểm càng sống càng trẻ. Kỳ thực, năm đó thời điểm ở nhân giới, y nhìn qua là một ông lão, là một cái trưởng giả chân chính. Nhưng trên thực tế, ở toàn bộ giới tu hành, số tuổi này của y, tuyệt đối là vô cùng trẻ tuổi.
Chỉ là lão gia tử tư chất hữu hạn, tuy là năm xưa được Sở Mặc phục sinh sống lại trọng tố thân thể, trụ cột tương đối tốt. Nhưng một người tu sĩ, tu luyện tới trình độ nhất định, dựa vào đúng là trí tuệ, là lực lĩnh ngộ. Đó cũng không phải là chuyện mà hậu thiên có thể đơn giản giải quyết. Cho nên cho tới bây giờ, cũng chỉ là miễn cưỡng vọt vào đại thánh kỳ. Đây là do Sở Mặc tiêu hao đại lượng cực phẩm tài nguyên tuluyện, ngạnh sinh sinh đắp đi ra.
Loại ý nghĩ này, nhìn như có chút không đáng tin cậy, ít khả năng thực hiện. Nhưng đối với Sở Mặc mà nói, đây cũng là tâm nguyện của hắn.
Hắn không thích cô độc
Bất quá đối với chuyện này, lão gia tử lại như tương đối hài lòng! Y cùng thê tử Long Thu Thủy bây giờ đều là tu sĩ đại thánh cảnh. Ở chỗ này sống vui vẻ tự tại, quả thật giống như thần tiên quyến lữ thông thường.
Năng lực lĩnh ngộ của con trai Phàn Chí Viễn lại cao hơn một chút, dưới sự trợ giúp của Sở Mặc đã có cơ hội rất lớn vọt vào Tổ cảnh, trở thành một cự đầu tuổi trẻ chân chính.
Phàn Chí Viễn tính cách trầm ổn, phi thường thành thục, chưa bao giờ lấy thân phận tiểu thúc thúc của Sở Mặc đi làm bất cứ chuyện gì. Bởi vì từ nhỏ, từ khi y hiểu chuyện liền biết, trên người mình đã từng phát sinh qua chuyện gì. Y biết rõ tự có nhiều may mắn. Tựa như Cao Đại Sỏa cùng những người bọn họ đều giống nhau, bọn họ càng cảm giác mình là “một người đắc đạo”
-
Cho nên tâm tính của những người này đều vô cùng tốt, đặc biệt bình thản.
Thỉnh thoảng bế quan mấy năm, sau đó sau khi xuất quan mọi người hẹn nhau cùng một chỗ bình phẩm thưởng thức trà, uống chút rượu. Đối với bọn họ mà nói, loại cuộc sống này, thật chính là cuộc sống của thần tiên. Những thứ khác với những người đó cơ bản không sai biệt lắm. Chậm thì mấy năm, lâu thì vài chục năm, tối đa cũng sẽ không vượt qua một trăm năm, luôn đi ra tụ họp một chút.
Còn người chân chính một lần bế quan vượt qua ngàn năm ở toàn bộ Vương tộc Sở thị cũng chỉ có một mình Sở Mặc!
Khoảng thời gian hơn ba nghìn năm tổng cộng Sở Mặc xuất quan ba lần.
Mỗi một lần sau khi hắn xuất quan đều là bồi hai vị thê tử của mình một đoạn thời gian, cùng mọi người tụ họp một chút. Sau đó lại lần nữatiến nhập trạng thái bế quan. Mỗi một lần hắn xuất quan thông thường sẽ không vượt quá hai năm.
Nói cách khác, hơn ba nghìn năm, thời gian Sở Mặc xuất quan cộng lại vẫn chưa tới sáu năm!
Cái này ở rất nhiều người xem ra, đều có điểm không thể hiểu được. Bây giờ thế giới thông đạo tứ hải thái bình, ở thông đạo Sở Mặc được xưng là Vương, đơn giản đã không chỉ là một cái xưng hô, mà là được tất cả sinh linh trong thông đạo công nhận!
Dưới tình huống như vậy, rốt cuộc cái gì đã thôi thúc Sở Mặc liềumạng tu luyện như vậy?
Chân chính biết cái chân tướng này, chỉ có một ít người.
Những người này cũng đều như thế, mỗi lần bế quan đều chí ít năm trăm năm trở lên.
Tỷ như Hầu Tử cùng huynh đệ của nó, bảy đại Thánh ngày xưa bây giờ đều đã bước chân vào Tổ cảnh.
Tỷ như Thiên Không lão tổ cùng một nhóm những sinh linh trên bảng Phong Thần kia. Lại tỷ như Ma quân, Sở lão, Phiêu Linh nữ đế. Thời gian bọn họ tiến nhập thế giới thông đạo tuy là muộn, nhưng chân tướng bọn họ nắm giữ cũng không thiếu.
Thời điểm bọn họ vừa mới đến vương tộc Sở thị, Sở Mặc cũng đã theo chân bọn họ nói qua một ít bí mật chân chính.
Trừ cái đó ra, hai vị thê tử của Sở Mặc, thời gian bế quan của Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y cũng là tương đối dài. Thiên phú của các nàng đều có thể nói đỉnh cấp, tài nguyên tu luyện gì gì đó, càng là không cần phải nói. Cho nên, toàn bộ vương tộc Sở thị, rất có thể, gần nhất sẽ xuất hiện một nhóm tân sinh tu sĩ Thái thượngLoại chuyện như vậy, trong lịch sử cả cái thông đạo, đều chẳng bao giờ xuất hiện qua.
Trải qua hơn bốn ngàn năm.
Cả cái thế giới thông đạo, đã triệt để tiến vào một thời đại mới.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 2319: Ba ngàn năm sau (2)
10.0/10 từ 43 lượt.