Thí Thiên Đao
Chương 1884: Bắc Đẩu đại vực (1)
- …Hiện giờ xuất hiện trong tay con. Năm đó lão tổ từng nói, Thương Khung Thần Giám muốn thành thần, linh tính của nó quá dồi dào, mười viên huyết nguyệt đều có linh tính đỉnh cấp nhất, trong đó bốn viên huyết nguyệt đã biến mất làm cho Thương Khung Thần Giám mất đi thần năng vốn có. Dựa vào sự phỏng đoán của lão tổ, nói bốn viên huyết nguyệt kia có lẽ đã bay vào bốn trong tám đại vực.
- Rốt cuộc trong những đại vực kia có cái gì, mà có thể hấp dẫn bốn viên huyết nguyệt không ngại rời khỏi Thương Khung Thần Giám đây?
Sở Thiên Cơ nhíu mày.
Sở Mặc hơi ngẩn ra, đương nhiên hắn đã sớm biết linh tính dồi dào của Thương Khung Thần Giám, nhưng vì sao những viên huyết nguyệt kia lại rời khỏi Thương Khung Thần Giám, hắn cũng không rõ. Cho nên sau khi nghe mẫu thân nói, Sở Mặc đã trực tiếp hỏi khí linh của Thương Khung Thần Giám.
Lúc này đây, câu trả lời của khí linh có chút mơ hồ, nói nó cũng không nhớ nữa. Nhưng có lẽ là vì tìm kiếm cơ duyên nào đó.
Lúc này, Hỗn Độn Huyết Nguyệt đột nhiên truyền tới một đạo thầnniệm rõ nét, khiến Sở Mặc biến sắc.
- Con trai, làm sao vậy?
Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ lo lắng nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nói:
- Hỗn Độn huyết nguyệt nói cho con biết, năm đó bọn chúng rời khỏi Thương Khung Thần Giám là vì tìm kiếm cơ hội thành thần, nó nói, Giám Thần, Trảm Đạo và Quy Nhất… có lẽ đều ở Bắc Đẩu! Nó nói với con, Viêm Hoàng Bắc Đẩu… có cơ hội thành thần!
Sau khi Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ nghe được câu này, vẻ mặt cả hai đều vô cùng mờ mịt, cau mày, có chút không hiểu cơ hội thành thần mà Hỗn Độn huyết nguyệt nói, rốt cuộc là chỉ cái gì?
Lúc này, trong phòng bỗng nhiên bị một luồng khí tức hỗn độn bao phủ. Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ đều có phần cảnh giác, vừa mới định phản ứng lại. Trong phòng chợt vang lên một giọng nói:
- Viêm Hoàng Bắc Đẩu có đại cơ duyên tồn tại.
- Ngươi là?
Cơ Thanh Vũ nhíu mày, nghi ngờ hỏi.
- Ta là Hỗn Độn!
Âm thanh vang lên không hề già nua, nhưng lại mang theo mùi vị tang thương mãnh liệt, giống như đã trải qua muôn vàn năm tháng.
- Có thể nói rõ hơn được không?
Cơ Thanh Vũ hỏi.
- Không nên nói, không được nói, cũng không thể nói.
Giọng nói của Hỗn Độn rất bình tĩnh.
- Vậy, ba viên huyết nguyệt còn lại, có thể tìm được không? Cơ Thanh Vũ cũng muốn giúp con trai nhanh chóng tái sinh những người đã chết, bởi vì những người này, đối với Sở Mặc mà nói, vô cùng quan trọng.
- Có thể.
Hỗn Độn huyết nguyệt đáp.
Hiển nhiên, Hỗn Độn huyết nguyệt có thể hiện thân, nói những lời này, cũng là bởi vì Cơ Thanh Vũ biết rất nhiều chuyện. Cho nên có một số bí mật đã không cần phải che giấu trước mặt nàng. Đồng thời cũng là muốn nói với Sở Mặc, có thể tìm được ba viên huyết nguyệt kia.
- Nếu có thể tìm được ba viên huyết nguyệt kia, con có thể cứu sống bọn họ.
Ánh mắt Sở Mặc vô cùng kiên định. Đối với hắn, chuyện này mới là chuyện quan trọng nhất hiện giờ.
- Bắc Đẩu đại vực, nghe nói đại vực đó, mấy năm nay còn có vẻ không bằng Viêm Hoàng đại vực, tuy rằng chưa từng bị phong ấn, nhưng linh khí lại ngày càng khô kiệt. Rất ít khi có tu sĩ hùng mạnh xuất hiện. Cơ Thanh Vũ nói:
- Nhưng năm đó, lại có rất nhiều tu sĩ kinh tài tuyệt diễm đều xuất thân từ Bắc Đẩu. Thậm chí có không ít người nói, khí vận của Bắc Đẩu đại vực là bị những tu sĩ kia tiêu hao hết.
Sở Thiên Cơ gật gật đầu:
- Ta cũng đã từng nghe qua chuyện này, nhưng cái mà ta nghe được, có chút khác biệt.
Cơ Thanh Vũ nhìn Sở Thiên Cơ:
- Hử? Sở Thiên Cơ nhìn thoáng cua Thương Khung Thần Giám trong tay Sở Mặc, nói:
- Ta nghe nói, là vì trong Bắc Đẩu đại vực có trọng bảo, trấn áp khí vận nơi đó. Cho nên mới khiến cho linh khí ở đó ngày càng khô kiệt.
Cơ Thanh Vũ nhíu mày, trong lòng suy tính chuyện này có liên quan gì đến cơ hội thành thần mà Hỗn Độn huyết nguyệt nói hay không.
Cái gọi là thành thần, kỳ thực Cơ Thanh Vũ cũng đã từng nghe nói. Chính là tấm Phong Thần bảng kia!
Phàm là sinh linh trên bảng, từ đó về sau có thể ra ngoài thoải mái. Nhảy ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành.
Nhưng bên trong hai đại vực lớn Viêm Hoàng và Bắc Đẩu lại có thể tồn tại cơ hội thành thần gì đó sao?
Có điều bọn họ cũng không cho rằng Hỗn Độn huyết nguyệt đang nói dối.
Lúc này, Sở Mặc nói:
- Đã biết ba viên huyết nguyệt kia ở Bắc Đẩu đại vực là đủ rồi, thành thần hay không thành thần gì đó, chuyện này quá xa vời. Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ cùng gật đầu, Sở Thiên Cơ cười nói:
- Nói cũng đúng, cho dù có cơ hội thành thần, cũng không liên quan gì đến chúng ta. Đã như vậy, vậy con đến Bắc Đẩu đại vực một chuyến là được rồi.
Cơ Thanh Vũ nói:
- Nếu đến Bắc Đẩu đại vực, đi từ sân thí luyện là nhanh nhất, ta nói cho con vị trí toạ độ của Vận chuyển Trận, con có thể trực tiếp thông qua Vận chuyển Trận, đến bên kia tìm ba viên huyết nguyệt.
- Nếu như có Vận chuyển Trận, đương nhiên là tốt nhất.
Sở Mặc gật đầu. Sau đó, một nhà ba người kết thúc cuộc trò chuyện, Sở Mặc cáo từ rời đi.
Tuy rằng Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ cũng muốn đi tới Bắc Đẩu đại vực cùng con trai, nhưng trước mắt lại căn bản không thể đi được. La Thiên hoàng tộc bên này đã khai chiến với một số thế lực, cho dù là trong thời gian ngắn không cần bọn họ ra chiến trường, nhưng bọn họ cũng nhất định phải chờ đợi ở nơi này.
Mấy ngày sau, Sở Mặc lần lượt chào từ biệt đám người Khương Thái Nguyệt, Tử Đạo và Lưu Vân Phong. Khương Thái Nguyệt nhìn Sở Mặc:
- Tuy rằng không biết ngươi muốn đến Bắc Đẩu đại vực làm gì, nhưng bản thân phải bảo trọng, ngươi yên tâm, ta sẽ thay ngươi chăm sóc thật tốt cho Diệp Thanh và Trân Trân.
Sở Mặc cười cười, cũng không giải thích gì thêm:
- Vậy ta xin đa tạ, chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Khương Thái Nguyệt lắc đầu:
- Đừng nóng vội… ta còn có chuyện muốn nói với ngươi.
- Hử? Sở Mặc nhìn Khương Thái Nguyệt.
- Bắc Đẩu đại vực, mấy năm nay thoạt nhìn có vẻ suy yếu hơn Viêm Hoàng đại vực, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm rồi. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, ở bên kia, ngươi cẩn thận một chút. Ở đó rất có thể có một đấng tối cao.
- Làm sao có thể?
Sở Mặc trợn tròn mắt, nhìn Khương Thái Nguyệt:
- Ngươi không phải là đang cố ý doạ ta đấy chứ?
- Ta doạ ngươi làm gì?
Khương Thái Nguyệt lắc đầu:
- Ngươi đừng tưởng rằng tất cả các đấng tối cao của La Thiên đại vũ trụ đều xuất thân từ La Thiên Tiên Vực, thực ra thì ngươi nhầm rồi, muôn ngàn năm trước, gần như tất cả bọn họ đều xuất thân từ bát đại vực. Thuỷ tổ của Cơ gia và Khương gia đều xuất thân từ Viêm Hoàng đại vực. Lẽ nào từ trước đến nay không ai nói chuyện này với ngươi?
Thí Thiên Đao
- Rốt cuộc trong những đại vực kia có cái gì, mà có thể hấp dẫn bốn viên huyết nguyệt không ngại rời khỏi Thương Khung Thần Giám đây?
Sở Thiên Cơ nhíu mày.
Sở Mặc hơi ngẩn ra, đương nhiên hắn đã sớm biết linh tính dồi dào của Thương Khung Thần Giám, nhưng vì sao những viên huyết nguyệt kia lại rời khỏi Thương Khung Thần Giám, hắn cũng không rõ. Cho nên sau khi nghe mẫu thân nói, Sở Mặc đã trực tiếp hỏi khí linh của Thương Khung Thần Giám.
Lúc này đây, câu trả lời của khí linh có chút mơ hồ, nói nó cũng không nhớ nữa. Nhưng có lẽ là vì tìm kiếm cơ duyên nào đó.
Lúc này, Hỗn Độn Huyết Nguyệt đột nhiên truyền tới một đạo thầnniệm rõ nét, khiến Sở Mặc biến sắc.
- Con trai, làm sao vậy?
Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ lo lắng nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nói:
- Hỗn Độn huyết nguyệt nói cho con biết, năm đó bọn chúng rời khỏi Thương Khung Thần Giám là vì tìm kiếm cơ hội thành thần, nó nói, Giám Thần, Trảm Đạo và Quy Nhất… có lẽ đều ở Bắc Đẩu! Nó nói với con, Viêm Hoàng Bắc Đẩu… có cơ hội thành thần!
Sau khi Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ nghe được câu này, vẻ mặt cả hai đều vô cùng mờ mịt, cau mày, có chút không hiểu cơ hội thành thần mà Hỗn Độn huyết nguyệt nói, rốt cuộc là chỉ cái gì?
Lúc này, trong phòng bỗng nhiên bị một luồng khí tức hỗn độn bao phủ. Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ đều có phần cảnh giác, vừa mới định phản ứng lại. Trong phòng chợt vang lên một giọng nói:
- Viêm Hoàng Bắc Đẩu có đại cơ duyên tồn tại.
- Ngươi là?
Cơ Thanh Vũ nhíu mày, nghi ngờ hỏi.
- Ta là Hỗn Độn!
Âm thanh vang lên không hề già nua, nhưng lại mang theo mùi vị tang thương mãnh liệt, giống như đã trải qua muôn vàn năm tháng.
- Có thể nói rõ hơn được không?
Cơ Thanh Vũ hỏi.
- Không nên nói, không được nói, cũng không thể nói.
Giọng nói của Hỗn Độn rất bình tĩnh.
- Vậy, ba viên huyết nguyệt còn lại, có thể tìm được không? Cơ Thanh Vũ cũng muốn giúp con trai nhanh chóng tái sinh những người đã chết, bởi vì những người này, đối với Sở Mặc mà nói, vô cùng quan trọng.
- Có thể.
Hỗn Độn huyết nguyệt đáp.
Hiển nhiên, Hỗn Độn huyết nguyệt có thể hiện thân, nói những lời này, cũng là bởi vì Cơ Thanh Vũ biết rất nhiều chuyện. Cho nên có một số bí mật đã không cần phải che giấu trước mặt nàng. Đồng thời cũng là muốn nói với Sở Mặc, có thể tìm được ba viên huyết nguyệt kia.
- Nếu có thể tìm được ba viên huyết nguyệt kia, con có thể cứu sống bọn họ.
Ánh mắt Sở Mặc vô cùng kiên định. Đối với hắn, chuyện này mới là chuyện quan trọng nhất hiện giờ.
- Bắc Đẩu đại vực, nghe nói đại vực đó, mấy năm nay còn có vẻ không bằng Viêm Hoàng đại vực, tuy rằng chưa từng bị phong ấn, nhưng linh khí lại ngày càng khô kiệt. Rất ít khi có tu sĩ hùng mạnh xuất hiện. Cơ Thanh Vũ nói:
- Nhưng năm đó, lại có rất nhiều tu sĩ kinh tài tuyệt diễm đều xuất thân từ Bắc Đẩu. Thậm chí có không ít người nói, khí vận của Bắc Đẩu đại vực là bị những tu sĩ kia tiêu hao hết.
Sở Thiên Cơ gật gật đầu:
- Ta cũng đã từng nghe qua chuyện này, nhưng cái mà ta nghe được, có chút khác biệt.
Cơ Thanh Vũ nhìn Sở Thiên Cơ:
- Hử? Sở Thiên Cơ nhìn thoáng cua Thương Khung Thần Giám trong tay Sở Mặc, nói:
- Ta nghe nói, là vì trong Bắc Đẩu đại vực có trọng bảo, trấn áp khí vận nơi đó. Cho nên mới khiến cho linh khí ở đó ngày càng khô kiệt.
Cơ Thanh Vũ nhíu mày, trong lòng suy tính chuyện này có liên quan gì đến cơ hội thành thần mà Hỗn Độn huyết nguyệt nói hay không.
Cái gọi là thành thần, kỳ thực Cơ Thanh Vũ cũng đã từng nghe nói. Chính là tấm Phong Thần bảng kia!
Phàm là sinh linh trên bảng, từ đó về sau có thể ra ngoài thoải mái. Nhảy ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành.
Nhưng bên trong hai đại vực lớn Viêm Hoàng và Bắc Đẩu lại có thể tồn tại cơ hội thành thần gì đó sao?
Có điều bọn họ cũng không cho rằng Hỗn Độn huyết nguyệt đang nói dối.
Lúc này, Sở Mặc nói:
- Đã biết ba viên huyết nguyệt kia ở Bắc Đẩu đại vực là đủ rồi, thành thần hay không thành thần gì đó, chuyện này quá xa vời. Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ cùng gật đầu, Sở Thiên Cơ cười nói:
- Nói cũng đúng, cho dù có cơ hội thành thần, cũng không liên quan gì đến chúng ta. Đã như vậy, vậy con đến Bắc Đẩu đại vực một chuyến là được rồi.
Cơ Thanh Vũ nói:
- Nếu đến Bắc Đẩu đại vực, đi từ sân thí luyện là nhanh nhất, ta nói cho con vị trí toạ độ của Vận chuyển Trận, con có thể trực tiếp thông qua Vận chuyển Trận, đến bên kia tìm ba viên huyết nguyệt.
- Nếu như có Vận chuyển Trận, đương nhiên là tốt nhất.
Sở Mặc gật đầu. Sau đó, một nhà ba người kết thúc cuộc trò chuyện, Sở Mặc cáo từ rời đi.
Tuy rằng Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ cũng muốn đi tới Bắc Đẩu đại vực cùng con trai, nhưng trước mắt lại căn bản không thể đi được. La Thiên hoàng tộc bên này đã khai chiến với một số thế lực, cho dù là trong thời gian ngắn không cần bọn họ ra chiến trường, nhưng bọn họ cũng nhất định phải chờ đợi ở nơi này.
Mấy ngày sau, Sở Mặc lần lượt chào từ biệt đám người Khương Thái Nguyệt, Tử Đạo và Lưu Vân Phong. Khương Thái Nguyệt nhìn Sở Mặc:
- Tuy rằng không biết ngươi muốn đến Bắc Đẩu đại vực làm gì, nhưng bản thân phải bảo trọng, ngươi yên tâm, ta sẽ thay ngươi chăm sóc thật tốt cho Diệp Thanh và Trân Trân.
Sở Mặc cười cười, cũng không giải thích gì thêm:
- Vậy ta xin đa tạ, chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Khương Thái Nguyệt lắc đầu:
- Đừng nóng vội… ta còn có chuyện muốn nói với ngươi.
- Hử? Sở Mặc nhìn Khương Thái Nguyệt.
- Bắc Đẩu đại vực, mấy năm nay thoạt nhìn có vẻ suy yếu hơn Viêm Hoàng đại vực, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm rồi. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, ở bên kia, ngươi cẩn thận một chút. Ở đó rất có thể có một đấng tối cao.
- Làm sao có thể?
Sở Mặc trợn tròn mắt, nhìn Khương Thái Nguyệt:
- Ngươi không phải là đang cố ý doạ ta đấy chứ?
- Ta doạ ngươi làm gì?
Khương Thái Nguyệt lắc đầu:
- Ngươi đừng tưởng rằng tất cả các đấng tối cao của La Thiên đại vũ trụ đều xuất thân từ La Thiên Tiên Vực, thực ra thì ngươi nhầm rồi, muôn ngàn năm trước, gần như tất cả bọn họ đều xuất thân từ bát đại vực. Thuỷ tổ của Cơ gia và Khương gia đều xuất thân từ Viêm Hoàng đại vực. Lẽ nào từ trước đến nay không ai nói chuyện này với ngươi?
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1884: Bắc Đẩu đại vực (1)
10.0/10 từ 43 lượt.