Thí Thiên Đao
Chương 1845: Thiên kiếp cấp Đại Thánh (1)
Trước mặt Cơ Thánh, không nói tiếng nào, đưa tay lên một bạt tay!
Ba~!
Cái tát này, rất là chắc chắn. Trực tiếp đánh ngã Cơ Thánh.
- Hoàng huynh?
Vẻ mặt không thể tin được của Cơ Thánh với thanh niên trước mặt:
- Ngươi đánh ta? Ngươi không ngờ đánh ta? Ngươi có phải điên rồi hay không?
Trong mắt Cơ Khải, lộ ra vẻ thất vọng, nhìn Cơ Thánh:
- Thân là hoàng tộc con cháu, ngươi thật không ngờ không có giáo dưỡng, còn vô lễ như vậy, quả thực là làm hổ thẹn toàn bộ La Thiên hoàng tộc!
Cơ Khải bắt đầu tức giận mắng chính em ruột của mình, đồng thời cũng tại truyền âm: Cơ thánh, ngươi có phải ngốc hay không? Đây là lệnh phụ hoàng đưa ra! Năm đó đối xử với cô cô như vậy là khôngđúng, nhưng là cũng có nguyên nhân. Đầu óc của ngươi có phải là nước vào rồi không? Hai lần đi Viêm Hoàng đại vực bới móc, chặn đánh giết biểu đệ của chúng ta. Sau khi phụ hoàng biết, đã không hài lòng lắm. Đó không phải là do biểu đệ chúng ta không bị gì, bằng không … ngươi đợi phụ hoàng nổi giận rồi!
Cơ Thánh há to miệng, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn ca ca của mình, hoàn toàn không rõ xảy ra chuyện gì, vì sao ca ca lại đột nhiên biến thành như vậy. Được rồi, kỳ thật trong lòng của y biết mấy năm nay ca ca lén đến thăm cô cô. Đồng thời, cũng chính là y, đem chuyện này âm thầm báo cáo cho phụ hoàng. Mục đích của y rất đơn thuần, đơn thuần đến ai cũng có thể nhìn ra tâm tư của y. Bao gồm mẫu hậu y … thậm chí còn từng khuyên qua y không nên làm như vậy. Bởi vì vương vị La Thiên hoàng tộc từ nhỏ đã được định rồi! Không phải nói ngươi âm thầm nói xấu ca ca của mình, thì ngươi có thể ngồi vào.
Đáng tiếc Cơ Thánh tuổi trẻ khí thịnh, luôn cảm giác mình có thể làm được tốt hơn, cảm thấy ca ca không có ưu tú như mình.
Cho dù là mãi đến bây giờ, trong lòng của y cũng không đồng ý thừa nhận một chuyện. Nói thí dụ như, thập cửu hoàng gia là phụng pháp chỉ đế vương, mới dẫn con chó kia … đến nơi này.
Dựa vào cái gì?
Rõ ràng là một người hạ đẳng tệ hại ở Viêm Hoàng đại vực, sao có đủ tư cách tiến vào Hoàng thành? Là ai cho y quyền này chứ?
Mà lúc này, Sở Thiên Cơ cùng Cơ Thanh Vũ bên kia đã ôm lấy nhau.
Hai người đó, căn bản là đã không thấy đám người kia! Hoàn toànkhông thấy đám người kia.
Con ngươi Thập cửu thúc trong trẻo nhưng lạnh lùng xem náo nhiệt, trong lòng loại con ông cháu cha như Cơ Thánh tất nhiên là không có hảo cảm nào.
Cơ Khải lúc này tiếp tục truyền âm nói:
- Còn không mau đi xin lỗi thập cửu hoàng gia? Còn nữa, phụ hoàng đã đồng ý chuyện giữa cô và dượng, sau này ngươi dám nói năng lỗ mãng với dượng nữa, coi chừng phụ hoàng trị tội ngươi đó!
Gương mặt anh tuấn của Cơ Thánh, lập tức đỏ lên, sau đó, y xoayngười rời đi!
Còn Sở Mặc cái con tiểu chó hoang kia! Không biết ngươi trốn đến nơi nào, nhưng nếu có một ngày ngươi dám tiến vào La Thiên Hoàng thành, ta nhất định sẽ làm cho ngươi nếm mùi áp bức và lăng nhục! Trong chớp mắt Cơ Thánh đã biến mất.
Cơ Khải vẻ mặt xin lỗi nhìn lão già:
- Thập cửu hoàng gia... xin lỗi, đệ đệ không hiểu chuyện. Con đây sẽ cho người giải trừ phong ấn toàn bộ nơi này.
Thập cửu hoàng thúc Cơ Phong gật gật đầu:
- Nếu Hoàng tử đã đến đây, vậy thì chuyện này giao cho Hoàng tử xử lý và giải quyết là được rồi. Ta về trước đây.
Cơ Phong nói xong, quay người, lặng yên bước đi. Cơ Khải trong lòng than nhẹ một tiếng, lắc đầu, sau đó cho người triệt bỏ tất cả phong ấn của nơi này.
Ầm!
Trong chốc lát, một khí tức mênh mông, phóng lên cao.
Trong hơi thở kia, lóe ra một ánh sáng bảy màu.
Không phải năm màu, mà là... bảy màu!
Thập cửu hoàng thúc Cơ Phong vừa mới rời khỏi, mạnh mẽ đứngdậy, vẻ mặt không thể tin nổi quay đầu lại.
Cơ Khải cũng sợ ngây người, ngây ngốc nhìn đứng ở đó trước căn phòng đơn độc, trước người con gái độc nhất vô nhị.
Đại Thánh!
Mấy chục năm phong ấn, một khi gỡ bỏ phong tỏa, không ngờ lại xuất hiện một Đại Thánh!
Tuy rằng đã sớm nghe nói vị tiểu công chúa hoàng tộc này từng là thiên kiêu tuyệt diễn nhất toàn bộ La Thiên hoàng tộc. Nhưng chỉ có tậnmắt nhìn thấy thần tích này, mới hiểu được, nàng đáng sợ như thế nào!
Phong ấn Hoàng tộc, không phải là đùa giỡn, càng không phải là tượng trưng, đó thật sự là phong ấn!
Cho nên đế vương đương đại, huynh trưởng Cơ Thanh Vũ mới áy náy nói muội muội của mình mấy năm nay chịu khổ. Bởi vì bị trấn áp trong Hoàng tộc, đó là một thiên kiêu đỉnh cao thật sự!
Lúc này đây, trên bầu trời, xuất hiện một khí tức thiên kiếp khủng bố. Hơn nữa, ngay cả long khí của hoàng tộc, cũng có chút áp chế không được sự hình thành của Thiên kiếp.
- Vợ yêu …
Trong mắt của Sở Thiên Cơ, xuất hiện một hào quang sáng ngời. Vợ của y, không ngờ sau khi bị phong ấn nhiều năm như vậy, lập tức vào Đại Thánh cảnh!
Cơ Thanh Vũ tự nhiên cười nói với hắn:
- Ca ca, thiếp có rất nhiều chuyện muốn nói với chàng, chờ thiếp!
- Ta chờ nàng, ta chờ nàng!
Sở Thiên Cơ một đàn ông cứng rắn như thép vậy, không ngờ đôi mắt không kìm được đỏ hoe.. Lòng chua xót không ngừng. Y không phải từng … không phải có rất nhiều điều muốn nói với nàng sao? Động tĩnh bên này, hoàn toàn kinh động đến toàn bộ La Thiên hoàng tộc.
Hoàng tộc đã bao nhiêu năm chưa từng sôi nổi như vậy? Một ngày hai thánh, hiện giờ không ngờ lại xuất hiện một tân Đại Thánh!
Thập cửu hoàng thúc Cơ Phong vốn đi không xa liền quay về.
Cơ Thánh bị chọc cho tức giận cũng quay về. Gã trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, cả đầu óc sắp không đủ dùng rồi. Trong lòng tự nhủ: Không phải phong ấn rất nhiều năm sao? Tại sao có thể như vậy? Cô … cô có thể trở nên mạnh như vậy? Đại Thánh? Hoàng tộc lạicó một Đại Thánh rồi?
Hoàng thúc Cơ Thanh Đàm cũng tới, Cơ Thanh Đàm vừa mới thành thánh, trong mắt mang theo thật lớn niềm vui bất ngờ, nhìn đạo thân ảnh, lẩm bẩm nói:
- Tỷ... thật là lợi hại!
Ngay cả đế vương, cũng ngồi không yên!
Người mang theo rất nhiều tùy tùng, phía sau đi theo rất nhiều tiền bối hoàng tộc, rầm rầm rộ rộ, đi đến nơi này. Rất xa, đã nhìn thấy muội muội tuyệt thế vô song, tiểu công chúa từng được La Thiên hoàng tộc sủng ái nhất, đang từ từ bay lên cao, đang đối mặt với Thiên kiếp mà long khí không thể nào ngăn cản!
Thí Thiên Đao
Ba~!
Cái tát này, rất là chắc chắn. Trực tiếp đánh ngã Cơ Thánh.
- Hoàng huynh?
Vẻ mặt không thể tin được của Cơ Thánh với thanh niên trước mặt:
- Ngươi đánh ta? Ngươi không ngờ đánh ta? Ngươi có phải điên rồi hay không?
Trong mắt Cơ Khải, lộ ra vẻ thất vọng, nhìn Cơ Thánh:
- Thân là hoàng tộc con cháu, ngươi thật không ngờ không có giáo dưỡng, còn vô lễ như vậy, quả thực là làm hổ thẹn toàn bộ La Thiên hoàng tộc!
Cơ Khải bắt đầu tức giận mắng chính em ruột của mình, đồng thời cũng tại truyền âm: Cơ thánh, ngươi có phải ngốc hay không? Đây là lệnh phụ hoàng đưa ra! Năm đó đối xử với cô cô như vậy là khôngđúng, nhưng là cũng có nguyên nhân. Đầu óc của ngươi có phải là nước vào rồi không? Hai lần đi Viêm Hoàng đại vực bới móc, chặn đánh giết biểu đệ của chúng ta. Sau khi phụ hoàng biết, đã không hài lòng lắm. Đó không phải là do biểu đệ chúng ta không bị gì, bằng không … ngươi đợi phụ hoàng nổi giận rồi!
Cơ Thánh há to miệng, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn ca ca của mình, hoàn toàn không rõ xảy ra chuyện gì, vì sao ca ca lại đột nhiên biến thành như vậy. Được rồi, kỳ thật trong lòng của y biết mấy năm nay ca ca lén đến thăm cô cô. Đồng thời, cũng chính là y, đem chuyện này âm thầm báo cáo cho phụ hoàng. Mục đích của y rất đơn thuần, đơn thuần đến ai cũng có thể nhìn ra tâm tư của y. Bao gồm mẫu hậu y … thậm chí còn từng khuyên qua y không nên làm như vậy. Bởi vì vương vị La Thiên hoàng tộc từ nhỏ đã được định rồi! Không phải nói ngươi âm thầm nói xấu ca ca của mình, thì ngươi có thể ngồi vào.
Đáng tiếc Cơ Thánh tuổi trẻ khí thịnh, luôn cảm giác mình có thể làm được tốt hơn, cảm thấy ca ca không có ưu tú như mình.
Cho dù là mãi đến bây giờ, trong lòng của y cũng không đồng ý thừa nhận một chuyện. Nói thí dụ như, thập cửu hoàng gia là phụng pháp chỉ đế vương, mới dẫn con chó kia … đến nơi này.
Dựa vào cái gì?
Rõ ràng là một người hạ đẳng tệ hại ở Viêm Hoàng đại vực, sao có đủ tư cách tiến vào Hoàng thành? Là ai cho y quyền này chứ?
Mà lúc này, Sở Thiên Cơ cùng Cơ Thanh Vũ bên kia đã ôm lấy nhau.
Hai người đó, căn bản là đã không thấy đám người kia! Hoàn toànkhông thấy đám người kia.
Con ngươi Thập cửu thúc trong trẻo nhưng lạnh lùng xem náo nhiệt, trong lòng loại con ông cháu cha như Cơ Thánh tất nhiên là không có hảo cảm nào.
Cơ Khải lúc này tiếp tục truyền âm nói:
- Còn không mau đi xin lỗi thập cửu hoàng gia? Còn nữa, phụ hoàng đã đồng ý chuyện giữa cô và dượng, sau này ngươi dám nói năng lỗ mãng với dượng nữa, coi chừng phụ hoàng trị tội ngươi đó!
Gương mặt anh tuấn của Cơ Thánh, lập tức đỏ lên, sau đó, y xoayngười rời đi!
Còn Sở Mặc cái con tiểu chó hoang kia! Không biết ngươi trốn đến nơi nào, nhưng nếu có một ngày ngươi dám tiến vào La Thiên Hoàng thành, ta nhất định sẽ làm cho ngươi nếm mùi áp bức và lăng nhục! Trong chớp mắt Cơ Thánh đã biến mất.
Cơ Khải vẻ mặt xin lỗi nhìn lão già:
- Thập cửu hoàng gia... xin lỗi, đệ đệ không hiểu chuyện. Con đây sẽ cho người giải trừ phong ấn toàn bộ nơi này.
Thập cửu hoàng thúc Cơ Phong gật gật đầu:
- Nếu Hoàng tử đã đến đây, vậy thì chuyện này giao cho Hoàng tử xử lý và giải quyết là được rồi. Ta về trước đây.
Cơ Phong nói xong, quay người, lặng yên bước đi. Cơ Khải trong lòng than nhẹ một tiếng, lắc đầu, sau đó cho người triệt bỏ tất cả phong ấn của nơi này.
Ầm!
Trong chốc lát, một khí tức mênh mông, phóng lên cao.
Trong hơi thở kia, lóe ra một ánh sáng bảy màu.
Không phải năm màu, mà là... bảy màu!
Thập cửu hoàng thúc Cơ Phong vừa mới rời khỏi, mạnh mẽ đứngdậy, vẻ mặt không thể tin nổi quay đầu lại.
Cơ Khải cũng sợ ngây người, ngây ngốc nhìn đứng ở đó trước căn phòng đơn độc, trước người con gái độc nhất vô nhị.
Đại Thánh!
Mấy chục năm phong ấn, một khi gỡ bỏ phong tỏa, không ngờ lại xuất hiện một Đại Thánh!
Tuy rằng đã sớm nghe nói vị tiểu công chúa hoàng tộc này từng là thiên kiêu tuyệt diễn nhất toàn bộ La Thiên hoàng tộc. Nhưng chỉ có tậnmắt nhìn thấy thần tích này, mới hiểu được, nàng đáng sợ như thế nào!
Phong ấn Hoàng tộc, không phải là đùa giỡn, càng không phải là tượng trưng, đó thật sự là phong ấn!
Cho nên đế vương đương đại, huynh trưởng Cơ Thanh Vũ mới áy náy nói muội muội của mình mấy năm nay chịu khổ. Bởi vì bị trấn áp trong Hoàng tộc, đó là một thiên kiêu đỉnh cao thật sự!
Lúc này đây, trên bầu trời, xuất hiện một khí tức thiên kiếp khủng bố. Hơn nữa, ngay cả long khí của hoàng tộc, cũng có chút áp chế không được sự hình thành của Thiên kiếp.
- Vợ yêu …
Trong mắt của Sở Thiên Cơ, xuất hiện một hào quang sáng ngời. Vợ của y, không ngờ sau khi bị phong ấn nhiều năm như vậy, lập tức vào Đại Thánh cảnh!
Cơ Thanh Vũ tự nhiên cười nói với hắn:
- Ca ca, thiếp có rất nhiều chuyện muốn nói với chàng, chờ thiếp!
- Ta chờ nàng, ta chờ nàng!
Sở Thiên Cơ một đàn ông cứng rắn như thép vậy, không ngờ đôi mắt không kìm được đỏ hoe.. Lòng chua xót không ngừng. Y không phải từng … không phải có rất nhiều điều muốn nói với nàng sao? Động tĩnh bên này, hoàn toàn kinh động đến toàn bộ La Thiên hoàng tộc.
Hoàng tộc đã bao nhiêu năm chưa từng sôi nổi như vậy? Một ngày hai thánh, hiện giờ không ngờ lại xuất hiện một tân Đại Thánh!
Thập cửu hoàng thúc Cơ Phong vốn đi không xa liền quay về.
Cơ Thánh bị chọc cho tức giận cũng quay về. Gã trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, cả đầu óc sắp không đủ dùng rồi. Trong lòng tự nhủ: Không phải phong ấn rất nhiều năm sao? Tại sao có thể như vậy? Cô … cô có thể trở nên mạnh như vậy? Đại Thánh? Hoàng tộc lạicó một Đại Thánh rồi?
Hoàng thúc Cơ Thanh Đàm cũng tới, Cơ Thanh Đàm vừa mới thành thánh, trong mắt mang theo thật lớn niềm vui bất ngờ, nhìn đạo thân ảnh, lẩm bẩm nói:
- Tỷ... thật là lợi hại!
Ngay cả đế vương, cũng ngồi không yên!
Người mang theo rất nhiều tùy tùng, phía sau đi theo rất nhiều tiền bối hoàng tộc, rầm rầm rộ rộ, đi đến nơi này. Rất xa, đã nhìn thấy muội muội tuyệt thế vô song, tiểu công chúa từng được La Thiên hoàng tộc sủng ái nhất, đang từ từ bay lên cao, đang đối mặt với Thiên kiếp mà long khí không thể nào ngăn cản!
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1845: Thiên kiếp cấp Đại Thánh (1)
10.0/10 từ 43 lượt.