Thí Thiên Đao
Chương 1696: Tàn sát (1)
Cũng có người ngã xuống, thân thể bị đánh nát, nguyên thần cũng không kịp thoát đi đã bị sinh linh Ma tộc nuốt đi!
Hai bên đều cực kì hận đối phương, Trong trận quyết đấu không có ai đồng cảm thương hại đối thủ.
Liền ngay cả Hư Độ đều trợn mắt kim cương, thân thể của y nhuốmmáu nhưng vẫn không ngừng tấn công đối thủ. Đây là cuộc đấu tranh chủng tộc, tàn khốc vô cùng.
Nguyệt Khuynh Thành cùng Thái Điệp Tiên Tử hai người tùy tùng này của Sở Mặc tụ tập cùng một chỗ, hỗ trợ phối hợp ăn ý với nhau. Sự tín nhiệm lẫn nhau giữa các nàng chính là loại không còn gì giấu nhau nữa.
Trên mặt của Hoa Tiểu Nha bị một Ma tộc thiên kiêu lưu lại vết thương thật sâu rất khó khép lại. Nàng vung thanh kiếm sắt hỏng, chém hướng về đầu của tên Ma tộc thiên kiêu, sau đó hướng tới xác chết đối phương phun một bãi nước miếng:
- Muốn hủy dung nhan lão nương? Khờ dại!
Hỏa Long đang gầm thét, trên người nó vảy vảy tảng đá lớn rơi xuống, máu tươi giàn giụa nhưng hung hãn vô cùng, thiêu đốt lên ngọn lửa mãnh liệt, giết địch!
Lục Hồng Tuyết và Hoàng Vô Song thuộc loại người tao nhã của Nhân tộc thiên kiêu cũng đều giết đỏ cả mắt. Bọn họ hầu như chiến đấu đến điên rồi!
Long Thu Thủy cũng đang liều mạng giống như vậy, trong lúc này thân ảnh xuất hiện bên cạnh hắn là Trương Song Song, một người lâunăm không gặp. Đã thăng cấp lên đến Đế chủ thất trọng thiên, Trương Song Song hoàn toàn là một bộ đấu pháp không muốn sống, nếu không vì Long Thu Thủy vài lần lấy tấm thân bị thương làm đại giá cứu nàng, nàng đã ngã xuống rồi!
Trương Song Song sắc mặt lạnh như băng cũng cũng không nói cảm tạ từng đi theo Long Thu Thủy nhưng trong đôi mắt có chút nước mắt.
Rốt cục một gã Ma tộc thiên kiêu hùng mạnh đánh một chưởng vào lồng ngực Trương Song Song, Trương Song Song mồm khạc ra máu. Long thu thủy gầm thét hung hăng một kiếm chém cánh tay tên Ma tộc thiên kiêu kia. Kiếm gãy, cánh tay rơi xuống. Long Thu Thủy không kiềm nổi rơi lệ:
- Ngươi không nên tới nơi này chiến đấu.
Trương Song Song hơi thở mong manh nhìn Long Thu Thủy tự nhiên cười nói:
- Công tử, ta muốn trở về như trước….
Nói xong, lụi tàn. ——
Long Thu Thủy phát ra một tiếng phẫn nộ đến cực điểm, cảnh giới của y tại thời điểm này ầm ầm đột phá bước vào hàng ngũ của Chuẩn Chí Tôn, hướng về tên Ma tộc thiên kiêu bị chém đứt một tay xông vào giết hung hãn vô cùng.
Ầm!
Keng!
Một tiếng vang thật lớn, ở phía sau Long Thu Thủy truyền đến.
Tề Bác và Mao Hãn Hải hai người liên thủ ngăn lại một chưởng của một tên Ma tộc thiên kiêu đánh Long Thu Thủy. Tề Bác hướng về Long Thu Thủy hét lớn:
- Mẹ nó, tinh thần phấn chấn lên! Đàn ông khóc cái chó gì?
Long Thu Thủy ngừng nước mắt buông thi thể của Trương SongSong ra, sau đó trên người của hắn bộc phát ra khí thế hung hãn cười một tiếng dài:
- Chiến! Chiến chết thôi!
Mao Hãn Hải cười to nói:
- Thế này mới đúng! Ai sợ ai?
Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoàng Họa, Tần Thi, Đổng Ngữ, Phương Lan, Bình Bình... Tất cả mọi người ở đó!
Thân thể của các nàng, cũng đã nhuốm máu, nhưng đều đang hung mãnh giết địch!
Ba người đã đi vào cảnh giới Chuẩn Chí Tôn Lưu Vân, Lưu Phong và Hổ Liệt che chở Đế Chủ cảnh giới đỉnh cao Từ Nam và Từ Yên phốihợp cũng rất ăn ý.
Ăn ý như vậy tất cả đều do mấy năm nay từng chút từng chút hình thành.
Lưu Vân tuy rằng gia nhập thời gian ngắn nhất, nhưng ngoại trừ Từ Nam, nàng cùng những người này đều đặc biệt thân thiết, bởi vậy, phối hợp cũng không có chút sơ sót nào.
Tại thời điểm không có chiến đấu, Ma Quân vĩnh viễn là người giữ vai trò thấp nhất, thậm chí ngay cả Sở mặc đều thường xuyên tìm không ra bóng dáng sư phụ, nhưng khi chiến đấu diễn ra Ma Quân vĩnh viễn làngười xông lên phía trước!
Những lần phong ấn đại Viêm Hoàng buông lỏng đã chiều lòng không ít người, cảnh giới của Ma Quân cuối cùng cũng gia nhập đỉnh cao Chuẩn Chí Tôn. Năm đó ở Tiên giới y chính là người theo núi thây biển máu bò ra, kinh nghiệm chiến đấu thậm chí Sở Mặc cũng không thể so sánh!
Ma Quân khí phách vô song, những lời này cũng không phải chỉ là nói suông mà thôi, đó là sự thật!
Sư phụ của Vương nhân phẩm cao thượng, khí phách vô song. Đây là chuyện của cả giới tu hành công nhận!
Tiêu Trường Bình vẫn như vậy mang theo đại đao to ngang tấm cửa điên cuồng chém Ma tộc thiên kiêu, đã tiến vào đến hàng ngũ Chuẩn Chí Tôn, ở cảnh giới đều không phải là người cao nhất nhưng ở chiến trường tuyệt đối không ai có thể xem thường y.
Đám sinh linh Ma tộc này đến lúc này đột nhiên mới phát hiện, mặc dù trong lòng bọn chúng đã đánh giá cao những tu sĩ nhân loại nhưngtrên thực tế bọn chúng vẫn xem thường đối thủ của bọn chúng.
Ở nơi này đâu phải là một đám như trưởng bối Ma tộc nói kẻ yếu dễ bắt nạt gặp phải kẻ mạnh sẽ phải quay đầu kinh sợ? Đây rõ ràng là một đám xương cứng kinh khủng! Muốn cắn miếng xương cứng, không phải trả một giá bằng máu căn bản là không có khả năng!
Lúc trước loại cảnh tượng giáng lâm Viêm Hoàng này đó là ý nghĩ viển vông… Ừ, cũng chỉ một ý nghĩ căn bản chính là đang nằm mơ!
Đám tu sĩ đi từ Thiên lộ ra cũng dũng mãnh vô cùng. Bọn họ như hôm nay đều đã cùng Nhân tộc tu sĩ dung hợp cùng với nhau, nhìn rakhông thấy một điểm khác nhau nào!
Bởi vì bọn họ đều là con cháu đại Viêm hoàng! Đều có cùng chung tổ tiên.
Bên cạnh Huyết ma ngân hà, vẻ sát khí và thần sắc hung ác tấn công khắp vũ trụ hư không cũng không ổn. Máu tươi gần như nhuộm hồng cả khắp trời cao!
Khắp nơi đều nổi lơ lửng xác chết, có Nhân tộc, có Ma tộc, khắp nơi đều là chân cụt tay đứt, khắp nơi hư không máu đều trôi nổi, có chỗ có hình thành Huyết hà, có chỗ hình hành Huyết hồ. Nhìn thê lương vôcùng.
Thí Thiên Đao
Hai bên đều cực kì hận đối phương, Trong trận quyết đấu không có ai đồng cảm thương hại đối thủ.
Liền ngay cả Hư Độ đều trợn mắt kim cương, thân thể của y nhuốmmáu nhưng vẫn không ngừng tấn công đối thủ. Đây là cuộc đấu tranh chủng tộc, tàn khốc vô cùng.
Nguyệt Khuynh Thành cùng Thái Điệp Tiên Tử hai người tùy tùng này của Sở Mặc tụ tập cùng một chỗ, hỗ trợ phối hợp ăn ý với nhau. Sự tín nhiệm lẫn nhau giữa các nàng chính là loại không còn gì giấu nhau nữa.
Trên mặt của Hoa Tiểu Nha bị một Ma tộc thiên kiêu lưu lại vết thương thật sâu rất khó khép lại. Nàng vung thanh kiếm sắt hỏng, chém hướng về đầu của tên Ma tộc thiên kiêu, sau đó hướng tới xác chết đối phương phun một bãi nước miếng:
- Muốn hủy dung nhan lão nương? Khờ dại!
Hỏa Long đang gầm thét, trên người nó vảy vảy tảng đá lớn rơi xuống, máu tươi giàn giụa nhưng hung hãn vô cùng, thiêu đốt lên ngọn lửa mãnh liệt, giết địch!
Lục Hồng Tuyết và Hoàng Vô Song thuộc loại người tao nhã của Nhân tộc thiên kiêu cũng đều giết đỏ cả mắt. Bọn họ hầu như chiến đấu đến điên rồi!
Long Thu Thủy cũng đang liều mạng giống như vậy, trong lúc này thân ảnh xuất hiện bên cạnh hắn là Trương Song Song, một người lâunăm không gặp. Đã thăng cấp lên đến Đế chủ thất trọng thiên, Trương Song Song hoàn toàn là một bộ đấu pháp không muốn sống, nếu không vì Long Thu Thủy vài lần lấy tấm thân bị thương làm đại giá cứu nàng, nàng đã ngã xuống rồi!
Trương Song Song sắc mặt lạnh như băng cũng cũng không nói cảm tạ từng đi theo Long Thu Thủy nhưng trong đôi mắt có chút nước mắt.
Rốt cục một gã Ma tộc thiên kiêu hùng mạnh đánh một chưởng vào lồng ngực Trương Song Song, Trương Song Song mồm khạc ra máu. Long thu thủy gầm thét hung hăng một kiếm chém cánh tay tên Ma tộc thiên kiêu kia. Kiếm gãy, cánh tay rơi xuống. Long Thu Thủy không kiềm nổi rơi lệ:
- Ngươi không nên tới nơi này chiến đấu.
Trương Song Song hơi thở mong manh nhìn Long Thu Thủy tự nhiên cười nói:
- Công tử, ta muốn trở về như trước….
Nói xong, lụi tàn. ——
Long Thu Thủy phát ra một tiếng phẫn nộ đến cực điểm, cảnh giới của y tại thời điểm này ầm ầm đột phá bước vào hàng ngũ của Chuẩn Chí Tôn, hướng về tên Ma tộc thiên kiêu bị chém đứt một tay xông vào giết hung hãn vô cùng.
Ầm!
Keng!
Một tiếng vang thật lớn, ở phía sau Long Thu Thủy truyền đến.
Tề Bác và Mao Hãn Hải hai người liên thủ ngăn lại một chưởng của một tên Ma tộc thiên kiêu đánh Long Thu Thủy. Tề Bác hướng về Long Thu Thủy hét lớn:
- Mẹ nó, tinh thần phấn chấn lên! Đàn ông khóc cái chó gì?
Long Thu Thủy ngừng nước mắt buông thi thể của Trương SongSong ra, sau đó trên người của hắn bộc phát ra khí thế hung hãn cười một tiếng dài:
- Chiến! Chiến chết thôi!
Mao Hãn Hải cười to nói:
- Thế này mới đúng! Ai sợ ai?
Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoàng Họa, Tần Thi, Đổng Ngữ, Phương Lan, Bình Bình... Tất cả mọi người ở đó!
Thân thể của các nàng, cũng đã nhuốm máu, nhưng đều đang hung mãnh giết địch!
Ba người đã đi vào cảnh giới Chuẩn Chí Tôn Lưu Vân, Lưu Phong và Hổ Liệt che chở Đế Chủ cảnh giới đỉnh cao Từ Nam và Từ Yên phốihợp cũng rất ăn ý.
Ăn ý như vậy tất cả đều do mấy năm nay từng chút từng chút hình thành.
Lưu Vân tuy rằng gia nhập thời gian ngắn nhất, nhưng ngoại trừ Từ Nam, nàng cùng những người này đều đặc biệt thân thiết, bởi vậy, phối hợp cũng không có chút sơ sót nào.
Tại thời điểm không có chiến đấu, Ma Quân vĩnh viễn là người giữ vai trò thấp nhất, thậm chí ngay cả Sở mặc đều thường xuyên tìm không ra bóng dáng sư phụ, nhưng khi chiến đấu diễn ra Ma Quân vĩnh viễn làngười xông lên phía trước!
Những lần phong ấn đại Viêm Hoàng buông lỏng đã chiều lòng không ít người, cảnh giới của Ma Quân cuối cùng cũng gia nhập đỉnh cao Chuẩn Chí Tôn. Năm đó ở Tiên giới y chính là người theo núi thây biển máu bò ra, kinh nghiệm chiến đấu thậm chí Sở Mặc cũng không thể so sánh!
Ma Quân khí phách vô song, những lời này cũng không phải chỉ là nói suông mà thôi, đó là sự thật!
Sư phụ của Vương nhân phẩm cao thượng, khí phách vô song. Đây là chuyện của cả giới tu hành công nhận!
Tiêu Trường Bình vẫn như vậy mang theo đại đao to ngang tấm cửa điên cuồng chém Ma tộc thiên kiêu, đã tiến vào đến hàng ngũ Chuẩn Chí Tôn, ở cảnh giới đều không phải là người cao nhất nhưng ở chiến trường tuyệt đối không ai có thể xem thường y.
Đám sinh linh Ma tộc này đến lúc này đột nhiên mới phát hiện, mặc dù trong lòng bọn chúng đã đánh giá cao những tu sĩ nhân loại nhưngtrên thực tế bọn chúng vẫn xem thường đối thủ của bọn chúng.
Ở nơi này đâu phải là một đám như trưởng bối Ma tộc nói kẻ yếu dễ bắt nạt gặp phải kẻ mạnh sẽ phải quay đầu kinh sợ? Đây rõ ràng là một đám xương cứng kinh khủng! Muốn cắn miếng xương cứng, không phải trả một giá bằng máu căn bản là không có khả năng!
Lúc trước loại cảnh tượng giáng lâm Viêm Hoàng này đó là ý nghĩ viển vông… Ừ, cũng chỉ một ý nghĩ căn bản chính là đang nằm mơ!
Đám tu sĩ đi từ Thiên lộ ra cũng dũng mãnh vô cùng. Bọn họ như hôm nay đều đã cùng Nhân tộc tu sĩ dung hợp cùng với nhau, nhìn rakhông thấy một điểm khác nhau nào!
Bởi vì bọn họ đều là con cháu đại Viêm hoàng! Đều có cùng chung tổ tiên.
Bên cạnh Huyết ma ngân hà, vẻ sát khí và thần sắc hung ác tấn công khắp vũ trụ hư không cũng không ổn. Máu tươi gần như nhuộm hồng cả khắp trời cao!
Khắp nơi đều nổi lơ lửng xác chết, có Nhân tộc, có Ma tộc, khắp nơi đều là chân cụt tay đứt, khắp nơi hư không máu đều trôi nổi, có chỗ có hình thành Huyết hà, có chỗ hình hành Huyết hồ. Nhìn thê lương vôcùng.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1696: Tàn sát (1)
10.0/10 từ 43 lượt.