Thí Thiên Đao
Chương 1679: Tiên phong của Ma tộc (1)
Lui, đã không có đường lui; trốn tránh, cũng không có cách nào trốn tránh. Việc mọi người có thể làm chỉ có một.
Ưỡn ngực! Đối mặt! Tiên phong lên trước!
Dùng sự thực mà nói cho Ma tộc, sau một kỷ nguyên, người Viêm Hoàng đại vực, vẫn không kinh sợ!
- Giết!
Mắt thấy đám Ma Tiêm càng ngày càng gần, Sở Mặc trong giây lát tuôn ra một tiếng rống giận long trời lở đất, thân hình chợt lóe, giống như một đạo quang, trực tiếp xông ra ngoài.
Thí Thiên trong tay Sở Mặc hung hăng chém về đám Ma Tiêm phía trước nhất.
Mũi đao sắc bén, linh hoạt vô cùng, đao khí sắc sảo đến mức không thể tin nổi. Ma Tiêm bên kia tấn công tương đối nhanh và một Tam Nhãn Cự Ma trên lưng, bị một đao của Sở Mặc kia, trực tiếp chém thành hai khúc.
Máu tươi, nháy mắt rải đầy trời cao.
Sở Mặc một đao kia, trực tiếp đốt cháy ngọn lửa của chiến trường.
Bất kể Nhân Tộc, hay là Ma tộc, tất cả đều bị một đao kia, hoàn toàn khơi dậy bản năng chiến đấu!
- Giết!
La Quật một tiếng rít gào, trực tiếp xông lên.
- Giết!
Hồng Nguyệt xông lên rồi!
- Giết!
Tử Yên cũng lao ra rồi.
Ma Quân cũng không nói gì, thân hình giống như một đạo quỷ mị, trực tiếp xông lên, cho một Tam Nhãn Cự Ma đang cưỡi trên người của Ma Tiêm một chưởng trực tiếp đánh chết. Ma Tiêm hung hăng đụng vào người Ma Quân, lại đâm đến chính mình tan xương nát thịt. Mà Ma Quân, lại lù lù bất động!
Ma Quân bá đạo vô song!
Đã cách nhiều năm, vẫn không có bất luận biến hóa gì.
Kẻ mạnh vẫn là kẻ mạnh!
Thân hình Lục Hồng Tuyết hoạt bát, xông lên trên.
Trong con ngươi Long Thu Thủy lóe ra một ý chiến đấu điên cuồng, cũng xông lên rồi.
- Sinh ra gặp loạn thế, kiếm tung hoàng ngang dọc!
Vẻ mặt Hoàng Vô Song tự nhiên, không giống như đang trên chiến trường, nhìn bộ dạng, giống như đang đạp thanh dạo chơi ngoại thành.
Tiêu Trường Bình khiêng đại đao giống ván cửa, một thân khí phách lao ra.
Huyên Nhi và Huyên Huyên, cùng Sở Thanh và các nữ nhân Phiêu Diêu Cung tụ cùng một chỗ, giờ phút này cũng đã xông ra ngoài.
Nữ anh hùng không thua đấng mày râu, các nàng không một chút yếu thế.
Tề Bác, Mao Hãn Hải, Phương Hồng Nhạn, Đồng Ảnh… những trưởng lão danh dự của Phiêu Diêu Cung, tất cả đều chiến đấu quên mình, xông vào tuyến đầu.
Nếu như nói một đao chém ra kia của Sở Mặc là nhát đao đầu tiên giữa chiến tranh Ma tộc và Nhân tộc, như vậy, đám người bên cạnh hắn, gần như không nhận ra ai là người xuất ra đao thứ hai. Cũng không có người để ý cái này, mặc kệ nó.
Đây là chiến tranh!
Song phương giao tiếp trong nháy mắt, liền trực tiếp triển khai chiến đấu kịch liệt!
Sinh linh Ma tộc, quả thực là hùng mạnh. Gần như thực lực của tất cả Ma Tiêm, tất cả đều ở cảnh giới Đế Chủ đỉnh cao. Mà Tam Nhãn Cự Ma, thì gần như toàn bộ đều là cảnh giới của Chuẩn Chí Tôn!
Như vậy một đám sinh linh Ma tộc chiến lực khủng bố, ở tình huống bình thường, nếu như bọn họ lặng yên giáng lâm Thiên giới, đánh tu sĩ Nhân tộc trở tay không kịp thì chỉ cần hơn vạn Ma Tiêm và trăm vạn Tam Nhãn Cự Ma Chuẩn Chí Tôn, cũng đủ để tạo thành tổn thất thật lớn cho nhân loại.
Thậm chí vượt qua cả toàn bộ Thiên giới, cũng không phải là không thể được!
Nhưng hiện tại, Nhân Tộc bên này gần nhất sớm đã có chuẩn bị, hơn nữa Sở Mặc hai mươi năm này, gần như là dùng cách tát ao bắt cá, thiếu chút nữa đổi lại cái giá làm cho cả Thiên Lộ khô kiệt, nhanh đến mức bồi dưỡng vô số cao thủ đỉnh cao!
Thực lực chỉnh thể của Thiên giới, bị cách này của Sở Mặc nâng cao lên rất nhiều!
Dưới tình huống như vậy, song phương đánh giáp lá cà, số lượng tu sĩ Nhân Tộc lại hơn vượt xa hơn Ma tộc, cán cân thắng bại, không cần nói, nhất định sẽ nghiêng về Nhân Tộc bên này.
Nhất là Nhân Tộc bên này còn có Sở Mặc, Ma Quân, La Quật, Hồng Nguyệt, Tử Yên, những loại gần như với chỉ cách biệt với Chí Tôn một chút. Đối với tinh thần của Nhân Tộc, càng là có thêm một loại nâng cao khó có thể tưởng tượng được!
Ánh mắt của Sở Mặc, nhìn thẳng Tam Nhãn Cự Ma ở phía sau. Hình thể của nó, so sánh với Tam Nhãn Cự Ma mà nói, phải nhỏ hơn một số, hơn nữa con mắt ở giữa, giống như viên ru-bi được khảm, vô cùng rực rỡ.
Sở Mặc liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là thủ lĩnh của Tam Nhãn Cự Ma!
Diệt nó, có thể khiến bước chân bọn Ma tộc này đại loạn. Sở Mặc nhìn thoáng qua ô quang thông đạo Huyết Ma tinh hà kia đã nửa ngày rồi, bên đó cũng không có động tĩnh gì, hiển nhiên là đang chờ tin tức bên này truyền về.
Con ngươi Sở Mặc lạnh như băng, thầm nghĩ trong lòng: Nếu như các ngươi truyền tin tức này về, thì tính sao? Hơn vạn khủng bố Ma Tiêm, trên trăm Tam Nhãn Cự Ma kinh khủng hơn, ta chính là không dẫn động pháp trận. Không thấy thực lực thực sự của Ma tộc, ta thà rằng vĩnh viễn không khởi động nó!
Cùng lúc đó, Tam Nhãn Cự Ma bị Sở Mặc nhìn chằm chằm, cũng chú ý tới Sở Mặc!
Trong lòng của Sở Mặc, là loại ý nghĩ này, tên Tam Nhãn Cự Ma kỳ thật cũng là như vậy!
Cho nên, Sở Mặc một bên chém giết Ma Tiêm, chém Tam Nhãn Cự Ma, một bên lặng lẽ hướng tới Tam Nhãn Cự Ma đứng đầu. Còn đối phương, cũng đồng thời âm thầm tiến sát đến y.
Bởi vì đây là hư không vô tận, Tam Nhãn Cự Ma này chỉ huy Ma Tiêm, từ trên xuống dưới, chiếm cứ một không gian to lớn, bởi vậy muốn tìm được đối phương ở đây, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Rất nhiều tu sĩ nhân loại cũng đã xông vào giết chóc, tiếng kêu rung trời!
Hư không vũ trụ, máu chảy thành sông, số lượng nhân loại tu sĩ so với Ma tộc, phải nhiều hơn rất nhiều!
Hơn nữa tu sĩ cảnh giới Chuẩn Chí Tôn, số lượng cũng quá Ma tộc bên này!
Cho nên, trận chiến ấy gần như là không có gì trì hoãn, mấu chốt vấn đề, là ở trong thông đạo, còn có Ma tộc đi ra không, mạnh như thế nào, rốt cuộc có bao nhiêu.
Tuy nhiên trước mắt mà nói, cũng không có ai lo lắng vấn đề này rồi. Nếu như ngay cả trận chiến trước mắt này còn đánh không thắng …, Ma tộc ra phía sau thì liên quan gì với họ chứ? So sánh với cái này, chi bằng đánh tốt trận trước mắt đã!
Ầm ầm!
Đúng lúc này, quần thể Ma Tiêm, bất chợt tuôn ra một tiếng vang thật lớn.
Thân hình của Sở Mặc, bay về phía sau mấy vạn dặm. Mà Ma tộc bên này, cũng có một bóng dáng, bay ra mấy vạn dặm phía sau.
Có vài chục Ma Tiêm xui xẻo, trực tiếp bị dao động chiến đấu của hai người sinh ra làm cho tan xương nát thịt. Hai Tam Nhãn Cự Ma cũng không tránh khỏi, thân chịu trọng thương!
Đây chính là hai Tam Nhãn Cự Ma chiến lực Chuẩn Chí Tôn!
Thí Thiên Đao
Ưỡn ngực! Đối mặt! Tiên phong lên trước!
Dùng sự thực mà nói cho Ma tộc, sau một kỷ nguyên, người Viêm Hoàng đại vực, vẫn không kinh sợ!
- Giết!
Mắt thấy đám Ma Tiêm càng ngày càng gần, Sở Mặc trong giây lát tuôn ra một tiếng rống giận long trời lở đất, thân hình chợt lóe, giống như một đạo quang, trực tiếp xông ra ngoài.
Thí Thiên trong tay Sở Mặc hung hăng chém về đám Ma Tiêm phía trước nhất.
Mũi đao sắc bén, linh hoạt vô cùng, đao khí sắc sảo đến mức không thể tin nổi. Ma Tiêm bên kia tấn công tương đối nhanh và một Tam Nhãn Cự Ma trên lưng, bị một đao của Sở Mặc kia, trực tiếp chém thành hai khúc.
Máu tươi, nháy mắt rải đầy trời cao.
Sở Mặc một đao kia, trực tiếp đốt cháy ngọn lửa của chiến trường.
Bất kể Nhân Tộc, hay là Ma tộc, tất cả đều bị một đao kia, hoàn toàn khơi dậy bản năng chiến đấu!
- Giết!
La Quật một tiếng rít gào, trực tiếp xông lên.
- Giết!
Hồng Nguyệt xông lên rồi!
- Giết!
Tử Yên cũng lao ra rồi.
Ma Quân cũng không nói gì, thân hình giống như một đạo quỷ mị, trực tiếp xông lên, cho một Tam Nhãn Cự Ma đang cưỡi trên người của Ma Tiêm một chưởng trực tiếp đánh chết. Ma Tiêm hung hăng đụng vào người Ma Quân, lại đâm đến chính mình tan xương nát thịt. Mà Ma Quân, lại lù lù bất động!
Ma Quân bá đạo vô song!
Đã cách nhiều năm, vẫn không có bất luận biến hóa gì.
Kẻ mạnh vẫn là kẻ mạnh!
Thân hình Lục Hồng Tuyết hoạt bát, xông lên trên.
Trong con ngươi Long Thu Thủy lóe ra một ý chiến đấu điên cuồng, cũng xông lên rồi.
- Sinh ra gặp loạn thế, kiếm tung hoàng ngang dọc!
Vẻ mặt Hoàng Vô Song tự nhiên, không giống như đang trên chiến trường, nhìn bộ dạng, giống như đang đạp thanh dạo chơi ngoại thành.
Tiêu Trường Bình khiêng đại đao giống ván cửa, một thân khí phách lao ra.
Huyên Nhi và Huyên Huyên, cùng Sở Thanh và các nữ nhân Phiêu Diêu Cung tụ cùng một chỗ, giờ phút này cũng đã xông ra ngoài.
Nữ anh hùng không thua đấng mày râu, các nàng không một chút yếu thế.
Tề Bác, Mao Hãn Hải, Phương Hồng Nhạn, Đồng Ảnh… những trưởng lão danh dự của Phiêu Diêu Cung, tất cả đều chiến đấu quên mình, xông vào tuyến đầu.
Nếu như nói một đao chém ra kia của Sở Mặc là nhát đao đầu tiên giữa chiến tranh Ma tộc và Nhân tộc, như vậy, đám người bên cạnh hắn, gần như không nhận ra ai là người xuất ra đao thứ hai. Cũng không có người để ý cái này, mặc kệ nó.
Đây là chiến tranh!
Song phương giao tiếp trong nháy mắt, liền trực tiếp triển khai chiến đấu kịch liệt!
Sinh linh Ma tộc, quả thực là hùng mạnh. Gần như thực lực của tất cả Ma Tiêm, tất cả đều ở cảnh giới Đế Chủ đỉnh cao. Mà Tam Nhãn Cự Ma, thì gần như toàn bộ đều là cảnh giới của Chuẩn Chí Tôn!
Như vậy một đám sinh linh Ma tộc chiến lực khủng bố, ở tình huống bình thường, nếu như bọn họ lặng yên giáng lâm Thiên giới, đánh tu sĩ Nhân tộc trở tay không kịp thì chỉ cần hơn vạn Ma Tiêm và trăm vạn Tam Nhãn Cự Ma Chuẩn Chí Tôn, cũng đủ để tạo thành tổn thất thật lớn cho nhân loại.
Thậm chí vượt qua cả toàn bộ Thiên giới, cũng không phải là không thể được!
Nhưng hiện tại, Nhân Tộc bên này gần nhất sớm đã có chuẩn bị, hơn nữa Sở Mặc hai mươi năm này, gần như là dùng cách tát ao bắt cá, thiếu chút nữa đổi lại cái giá làm cho cả Thiên Lộ khô kiệt, nhanh đến mức bồi dưỡng vô số cao thủ đỉnh cao!
Thực lực chỉnh thể của Thiên giới, bị cách này của Sở Mặc nâng cao lên rất nhiều!
Dưới tình huống như vậy, song phương đánh giáp lá cà, số lượng tu sĩ Nhân Tộc lại hơn vượt xa hơn Ma tộc, cán cân thắng bại, không cần nói, nhất định sẽ nghiêng về Nhân Tộc bên này.
Nhất là Nhân Tộc bên này còn có Sở Mặc, Ma Quân, La Quật, Hồng Nguyệt, Tử Yên, những loại gần như với chỉ cách biệt với Chí Tôn một chút. Đối với tinh thần của Nhân Tộc, càng là có thêm một loại nâng cao khó có thể tưởng tượng được!
Ánh mắt của Sở Mặc, nhìn thẳng Tam Nhãn Cự Ma ở phía sau. Hình thể của nó, so sánh với Tam Nhãn Cự Ma mà nói, phải nhỏ hơn một số, hơn nữa con mắt ở giữa, giống như viên ru-bi được khảm, vô cùng rực rỡ.
Sở Mặc liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là thủ lĩnh của Tam Nhãn Cự Ma!
Diệt nó, có thể khiến bước chân bọn Ma tộc này đại loạn. Sở Mặc nhìn thoáng qua ô quang thông đạo Huyết Ma tinh hà kia đã nửa ngày rồi, bên đó cũng không có động tĩnh gì, hiển nhiên là đang chờ tin tức bên này truyền về.
Con ngươi Sở Mặc lạnh như băng, thầm nghĩ trong lòng: Nếu như các ngươi truyền tin tức này về, thì tính sao? Hơn vạn khủng bố Ma Tiêm, trên trăm Tam Nhãn Cự Ma kinh khủng hơn, ta chính là không dẫn động pháp trận. Không thấy thực lực thực sự của Ma tộc, ta thà rằng vĩnh viễn không khởi động nó!
Cùng lúc đó, Tam Nhãn Cự Ma bị Sở Mặc nhìn chằm chằm, cũng chú ý tới Sở Mặc!
Trong lòng của Sở Mặc, là loại ý nghĩ này, tên Tam Nhãn Cự Ma kỳ thật cũng là như vậy!
Cho nên, Sở Mặc một bên chém giết Ma Tiêm, chém Tam Nhãn Cự Ma, một bên lặng lẽ hướng tới Tam Nhãn Cự Ma đứng đầu. Còn đối phương, cũng đồng thời âm thầm tiến sát đến y.
Bởi vì đây là hư không vô tận, Tam Nhãn Cự Ma này chỉ huy Ma Tiêm, từ trên xuống dưới, chiếm cứ một không gian to lớn, bởi vậy muốn tìm được đối phương ở đây, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Rất nhiều tu sĩ nhân loại cũng đã xông vào giết chóc, tiếng kêu rung trời!
Hư không vũ trụ, máu chảy thành sông, số lượng nhân loại tu sĩ so với Ma tộc, phải nhiều hơn rất nhiều!
Hơn nữa tu sĩ cảnh giới Chuẩn Chí Tôn, số lượng cũng quá Ma tộc bên này!
Cho nên, trận chiến ấy gần như là không có gì trì hoãn, mấu chốt vấn đề, là ở trong thông đạo, còn có Ma tộc đi ra không, mạnh như thế nào, rốt cuộc có bao nhiêu.
Tuy nhiên trước mắt mà nói, cũng không có ai lo lắng vấn đề này rồi. Nếu như ngay cả trận chiến trước mắt này còn đánh không thắng …, Ma tộc ra phía sau thì liên quan gì với họ chứ? So sánh với cái này, chi bằng đánh tốt trận trước mắt đã!
Ầm ầm!
Đúng lúc này, quần thể Ma Tiêm, bất chợt tuôn ra một tiếng vang thật lớn.
Thân hình của Sở Mặc, bay về phía sau mấy vạn dặm. Mà Ma tộc bên này, cũng có một bóng dáng, bay ra mấy vạn dặm phía sau.
Có vài chục Ma Tiêm xui xẻo, trực tiếp bị dao động chiến đấu của hai người sinh ra làm cho tan xương nát thịt. Hai Tam Nhãn Cự Ma cũng không tránh khỏi, thân chịu trọng thương!
Đây chính là hai Tam Nhãn Cự Ma chiến lực Chuẩn Chí Tôn!
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1679: Tiên phong của Ma tộc (1)
10.0/10 từ 43 lượt.