Thí Thiên Đao
Chương 1521: Có người này thật sao? (1)
Bốn đòn công kích, mang theo sức mạnh đơn thuần!
Mỗi một đòn công kích, đều đủ để nổ nát một ngôi sao!
Bốn gã Đế Chủ bậc cao cùng nhau ra tay, đổi lại là một tu sĩ đang hoàn toàn không cảm ứng được nguy cơ khác, lúc này, chắc chắn phải chết không nghi ngờ!
Bốn gã sát thủ này cũng nghĩ như vậy, bọn họ dường như nhìn thấy cảnh tượng thân thể Sở Mặc bị đánh nát, trên mặt tất cả đều lộ ra vui vẻ tươi cười. Cuối cùng... có thể hoàn thành mệnh lệnh của lão tổ rồi!
Nơi bị bọn họ đánh, cả mảng hư không trực tiếp sụp đổ. Vô số quy luật giằng co loạn lạc, mãnh liệt mênh mông, giống như sóng lớn vậy.
Mỗi một cơn sóng, đều có được uy năng khủng bố, nếu với Chân Tiên, một ngọn đó là đánh nát được rồi!
Nhưng vấn đề là, Sở Mặc biến mất rồi!
Cảnh tượng Sở Mặc bị đánh đến chia năm xẻ bảy, ngay cả cọng lông cũng không còn như trong tưởng tượng của bọn họ không hề xảy ra!
Nụ cười trên mặt bốn gã Đế Chủ bậc cao, nháy mắt ngưng lại trên mặt, tính cả những sát thủ khống chế pháp trận, cũng hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm.
- Cẩn thận!
Lúc này, một gã sát thủ ở vòng ngoài, phát ra tiếng kinh hô sắc nhọn chói tai.
Ầm!
Tên sát thủ Cảnh giới bậc chín kia trong giây lát cảm giác được một luồng sát khí rất mạnh, bao phủ quanh y. Loại nhạy bén trong nhiều năm bên bờ sinh tử, khiến y giống như một ảo ảnh, vèo cái, đột nhiên xuất hiện ngoài vạn dặm.
Nhưng ở trong mắt mọi người, loại hành động này của y, rõ ràng như chủ động đưa cổ tới đao của đối phương.
Răng rắc!
Sở Mặc một đao dùng đao pháp chẻ củi, trực tiếp đem người Đế Chủ Cảnh Giới bậc chín này chém thành hai khúc.
Sau đó, Sở Mặc cả người đẫm máu, lại lần nữa biến mất, giống như một âm hồn. Bấy giờ Sở Mặc đã thoát ly khỏi sự vây khốn của trận pháp rồi!
Hắn lúc này, so với bọn sát thủ... càng giống một sát thủ hơn!
Hơn nữa, hắn đáng sợ hơn!
Không ai biết Sở Mặc làm cách nào mà thoát ra khỏi trận pháp này được, càng không ai biết vì sao mà Sở Mặc không trúng chiêu!
Lúc này, những sát thủ kia bắt đầu phát cáu rồi!
Đến vậy mà bọn họ còn không giết nổi Sở Mặc, tất cả gần như đều cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc.
Cái loại tuyệt vọng này thậm chí còn nặng nề hơn so với khi bị Huyết Ma lão tổ khống chế tính mạng! Sao có thể?
Bọn họ không thể tin, cũng không thể nào chấp nhận nổi, người này sao có thể mạnh tới nhường ấy? Đây mà còn là người sao? Cho dù Huyết Ma lão tổ cắm đầu tiến vào mà muốn ra ngoài, chỉ sợ cũng phải tốn một phen sức lực chứ?
Chẳng lẽ, người thanh niên này còn lợi hại hơn Huyết Ma lão tổ sao?
Sở dĩ Sở Mặc có thể thoát ra ngoài trận pháp cũng là do cú đòn mà bốn người kia hợp sức lại! Trong khoảnh khắc đó, tất cả đám sát thủ đang khống chế trận pháp đều nhận định Sở Mặc ắt phải chết không thể ngờ rồi, vốn chẳng thể nào thoát nổi. Cho nên, trong khoảnh khắc đó, bọn họ có chút lơ là. Mấu chốt là đều muốn được chứng kiến cảnh Sở Mặc bị đánh cho tan xác.
Kết quả, Sở Mặc liền thừa dịp này, trốn xa ngàn dặm, sau đó khuấy động địa thế phong thủy nơi đây, gây nên ảo giác mãnh liệt cho tên Đế Chủ bậc chín kia.
Hết thảy chuỗi hành động đó nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế lại cần có sự tính toán khá chặt chẽ và phức tạp, công trình tính toán khổng lồ này cho dù là một gã Đế Chủ bậc cao, cũng khó lòng làm được chỉtrong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy.
Cho nên, cái gọi là lực chiến mạnh mẽ cũng không được tính thành phần may mắn vào.
Sở Mặc mạnh, là có nguyên nhân!
Sở Mặc thoát khỏi trận pháp kia, thực sự chẳng còn gì vướng bận khi phải đối mặt với bọn sát thủ đã mất đi ưu thế tiềm tàng kia rồi.
Sở Mặc không nói một lời, trực tiếp triển khai cuộc giết chóc. Giết đến cuối cùng, khi chỉ còn lại một gã sát thủ cảnh giới Đế Chủ bậc tám, trong mắt y chẳng có gì e ngại, nhe răng cười nanh nọc nhìn Sở Mặc:
- Tiểu súc sinh, ngươi rất mạnh! Hùng mạnh vượt ngoài dự đoán của mọi người, nhưng nếu ngươi cảm thấy bản thân vô địch thiên hạ thì lầm to rồi. Cuối cùng Huyết Ma lão tổ cũng sẽ thống trị thế giới này thôi!
Sở Mặc lạnh lùng nhìn gã sát thủ cảnh giới cấp tám, bỗng nhiên nhướng lông mày lên, sau đó Hỗn Độn Hồng Lô trên đỉnh đầu phóng to vô số lần chỉ trong nháy mắt, tựa như một tòa núi lớn, trấn áp trên mảnh trời này.
- Có lời gì, giờ có thể nói với ta. Sở Mặc nói.
- Ha ha ha, ngươi quá tự kiêu rồi tiểu súc sinh, chẳng có gì muốn nói cả, ta biết mình không phải đối thủ của ngươi, đến đây giết ta đi!
Gã tu sĩ Đế Chủ bậc tám cười to một cách điên cuồng.
- Nơi này đã bị phong ấn hoàn toàn, giống như trên Thiên lộ vậy. Không tin ngươi thử chửi Huyết Ma lão tổ là con rùa đen già một câu, xem lão có cảm ứng được không?
Sở Mặc giống như một tiểu ác ma, tuy toàn thân đẫm máu, nhưng lại cười nhìn kẻ thù chẳng chút bận tâm. Gã tu sĩ Đế Chủ cảnh giới bậc tám kia hơi nao nao, trên gương mặt vặn vẹo dữ tợn của y để lộ chút do dự.
- Ta biết, ngươi và đám người kia đều bị Huyết Ma lão tổ khống chế. Lại nói, tuy các ngươi đã làm nhiều việc ác, nhưng cũng xem như kẻ đáng thương.
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Đến cái chết cũng không tự nắm được trong tay, ta cảm thấy đó là nỗi bi ai lớn nhất suốt cuộc đời. Ngươi yên tâm, ta sẽ không tha cho ngươi, nên muốn nói gì cứ việc nói ra. Còn Huyết Ma lão tổ, ta nhất định phải giết. Lời của Sở Mặc nghe có chút quái quái, nhưng càng kỳ quặc hơn là, người đối diện này, lại hiểu!
Bởi vì chỉ mấy người bọn họ mới hiểu được điều gì ẩn chứa trong câu “Ta sẽ không tha cho ngươi”, nó chứng tỏ đối phương là kẻ hiểu họ một cách chân chính!
Bọn họ gặp Sở Mặc, đánh tay đôi với Sở Mặc, là Huyết Ma lão tổ có thể cảm ứng được! Một khi thông qua thần trí của chính họ, Huyết Ma lão tổ phát hiện bọn họ không giết được Sở Mặc, mà bản thân họ lại không chết. Khi đó mới thực là ngày tận thế. Căn cứ theo mệnh lệnh của Huyết Ma lão tổ, nếu gặp Sở Mặc, hoặc là hắn, hoặc là bọn họ phải chết!
Chính là như vậy, không có kết quả thứ ba.
Cho nên, khi Sở Mặc nói ta sẽ không tha cho ngươi, đồng nghĩa với việc cam đoan với người này, sẽ không để cho Huyết Ma lão tổ tra tấn y, khiến người đáng thương đến tự sát cũng không có quyền khống chế này, đi thoải mái một chút!
- Ngươi muốn biết điều gì?
Gã tu sĩ Đế Chủ bậc tám vẫn còn có chút cẩn thận với Sở Mặc. Suynghĩ do Huyết Ma lão tổ xây dựng trong đầu bọn họ quá sâu, tại cảm nhận của họ, Huyết Ma lão tổ là biểu trưng cho sự vô địch!
Thí Thiên Đao
Mỗi một đòn công kích, đều đủ để nổ nát một ngôi sao!
Bốn gã Đế Chủ bậc cao cùng nhau ra tay, đổi lại là một tu sĩ đang hoàn toàn không cảm ứng được nguy cơ khác, lúc này, chắc chắn phải chết không nghi ngờ!
Bốn gã sát thủ này cũng nghĩ như vậy, bọn họ dường như nhìn thấy cảnh tượng thân thể Sở Mặc bị đánh nát, trên mặt tất cả đều lộ ra vui vẻ tươi cười. Cuối cùng... có thể hoàn thành mệnh lệnh của lão tổ rồi!
Nơi bị bọn họ đánh, cả mảng hư không trực tiếp sụp đổ. Vô số quy luật giằng co loạn lạc, mãnh liệt mênh mông, giống như sóng lớn vậy.
Mỗi một cơn sóng, đều có được uy năng khủng bố, nếu với Chân Tiên, một ngọn đó là đánh nát được rồi!
Nhưng vấn đề là, Sở Mặc biến mất rồi!
Cảnh tượng Sở Mặc bị đánh đến chia năm xẻ bảy, ngay cả cọng lông cũng không còn như trong tưởng tượng của bọn họ không hề xảy ra!
Nụ cười trên mặt bốn gã Đế Chủ bậc cao, nháy mắt ngưng lại trên mặt, tính cả những sát thủ khống chế pháp trận, cũng hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm.
- Cẩn thận!
Lúc này, một gã sát thủ ở vòng ngoài, phát ra tiếng kinh hô sắc nhọn chói tai.
Ầm!
Tên sát thủ Cảnh giới bậc chín kia trong giây lát cảm giác được một luồng sát khí rất mạnh, bao phủ quanh y. Loại nhạy bén trong nhiều năm bên bờ sinh tử, khiến y giống như một ảo ảnh, vèo cái, đột nhiên xuất hiện ngoài vạn dặm.
Nhưng ở trong mắt mọi người, loại hành động này của y, rõ ràng như chủ động đưa cổ tới đao của đối phương.
Răng rắc!
Sở Mặc một đao dùng đao pháp chẻ củi, trực tiếp đem người Đế Chủ Cảnh Giới bậc chín này chém thành hai khúc.
Sau đó, Sở Mặc cả người đẫm máu, lại lần nữa biến mất, giống như một âm hồn. Bấy giờ Sở Mặc đã thoát ly khỏi sự vây khốn của trận pháp rồi!
Hắn lúc này, so với bọn sát thủ... càng giống một sát thủ hơn!
Hơn nữa, hắn đáng sợ hơn!
Không ai biết Sở Mặc làm cách nào mà thoát ra khỏi trận pháp này được, càng không ai biết vì sao mà Sở Mặc không trúng chiêu!
Lúc này, những sát thủ kia bắt đầu phát cáu rồi!
Đến vậy mà bọn họ còn không giết nổi Sở Mặc, tất cả gần như đều cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc.
Cái loại tuyệt vọng này thậm chí còn nặng nề hơn so với khi bị Huyết Ma lão tổ khống chế tính mạng! Sao có thể?
Bọn họ không thể tin, cũng không thể nào chấp nhận nổi, người này sao có thể mạnh tới nhường ấy? Đây mà còn là người sao? Cho dù Huyết Ma lão tổ cắm đầu tiến vào mà muốn ra ngoài, chỉ sợ cũng phải tốn một phen sức lực chứ?
Chẳng lẽ, người thanh niên này còn lợi hại hơn Huyết Ma lão tổ sao?
Sở dĩ Sở Mặc có thể thoát ra ngoài trận pháp cũng là do cú đòn mà bốn người kia hợp sức lại! Trong khoảnh khắc đó, tất cả đám sát thủ đang khống chế trận pháp đều nhận định Sở Mặc ắt phải chết không thể ngờ rồi, vốn chẳng thể nào thoát nổi. Cho nên, trong khoảnh khắc đó, bọn họ có chút lơ là. Mấu chốt là đều muốn được chứng kiến cảnh Sở Mặc bị đánh cho tan xác.
Kết quả, Sở Mặc liền thừa dịp này, trốn xa ngàn dặm, sau đó khuấy động địa thế phong thủy nơi đây, gây nên ảo giác mãnh liệt cho tên Đế Chủ bậc chín kia.
Hết thảy chuỗi hành động đó nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế lại cần có sự tính toán khá chặt chẽ và phức tạp, công trình tính toán khổng lồ này cho dù là một gã Đế Chủ bậc cao, cũng khó lòng làm được chỉtrong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy.
Cho nên, cái gọi là lực chiến mạnh mẽ cũng không được tính thành phần may mắn vào.
Sở Mặc mạnh, là có nguyên nhân!
Sở Mặc thoát khỏi trận pháp kia, thực sự chẳng còn gì vướng bận khi phải đối mặt với bọn sát thủ đã mất đi ưu thế tiềm tàng kia rồi.
Sở Mặc không nói một lời, trực tiếp triển khai cuộc giết chóc. Giết đến cuối cùng, khi chỉ còn lại một gã sát thủ cảnh giới Đế Chủ bậc tám, trong mắt y chẳng có gì e ngại, nhe răng cười nanh nọc nhìn Sở Mặc:
- Tiểu súc sinh, ngươi rất mạnh! Hùng mạnh vượt ngoài dự đoán của mọi người, nhưng nếu ngươi cảm thấy bản thân vô địch thiên hạ thì lầm to rồi. Cuối cùng Huyết Ma lão tổ cũng sẽ thống trị thế giới này thôi!
Sở Mặc lạnh lùng nhìn gã sát thủ cảnh giới cấp tám, bỗng nhiên nhướng lông mày lên, sau đó Hỗn Độn Hồng Lô trên đỉnh đầu phóng to vô số lần chỉ trong nháy mắt, tựa như một tòa núi lớn, trấn áp trên mảnh trời này.
- Có lời gì, giờ có thể nói với ta. Sở Mặc nói.
- Ha ha ha, ngươi quá tự kiêu rồi tiểu súc sinh, chẳng có gì muốn nói cả, ta biết mình không phải đối thủ của ngươi, đến đây giết ta đi!
Gã tu sĩ Đế Chủ bậc tám cười to một cách điên cuồng.
- Nơi này đã bị phong ấn hoàn toàn, giống như trên Thiên lộ vậy. Không tin ngươi thử chửi Huyết Ma lão tổ là con rùa đen già một câu, xem lão có cảm ứng được không?
Sở Mặc giống như một tiểu ác ma, tuy toàn thân đẫm máu, nhưng lại cười nhìn kẻ thù chẳng chút bận tâm. Gã tu sĩ Đế Chủ cảnh giới bậc tám kia hơi nao nao, trên gương mặt vặn vẹo dữ tợn của y để lộ chút do dự.
- Ta biết, ngươi và đám người kia đều bị Huyết Ma lão tổ khống chế. Lại nói, tuy các ngươi đã làm nhiều việc ác, nhưng cũng xem như kẻ đáng thương.
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Đến cái chết cũng không tự nắm được trong tay, ta cảm thấy đó là nỗi bi ai lớn nhất suốt cuộc đời. Ngươi yên tâm, ta sẽ không tha cho ngươi, nên muốn nói gì cứ việc nói ra. Còn Huyết Ma lão tổ, ta nhất định phải giết. Lời của Sở Mặc nghe có chút quái quái, nhưng càng kỳ quặc hơn là, người đối diện này, lại hiểu!
Bởi vì chỉ mấy người bọn họ mới hiểu được điều gì ẩn chứa trong câu “Ta sẽ không tha cho ngươi”, nó chứng tỏ đối phương là kẻ hiểu họ một cách chân chính!
Bọn họ gặp Sở Mặc, đánh tay đôi với Sở Mặc, là Huyết Ma lão tổ có thể cảm ứng được! Một khi thông qua thần trí của chính họ, Huyết Ma lão tổ phát hiện bọn họ không giết được Sở Mặc, mà bản thân họ lại không chết. Khi đó mới thực là ngày tận thế. Căn cứ theo mệnh lệnh của Huyết Ma lão tổ, nếu gặp Sở Mặc, hoặc là hắn, hoặc là bọn họ phải chết!
Chính là như vậy, không có kết quả thứ ba.
Cho nên, khi Sở Mặc nói ta sẽ không tha cho ngươi, đồng nghĩa với việc cam đoan với người này, sẽ không để cho Huyết Ma lão tổ tra tấn y, khiến người đáng thương đến tự sát cũng không có quyền khống chế này, đi thoải mái một chút!
- Ngươi muốn biết điều gì?
Gã tu sĩ Đế Chủ bậc tám vẫn còn có chút cẩn thận với Sở Mặc. Suynghĩ do Huyết Ma lão tổ xây dựng trong đầu bọn họ quá sâu, tại cảm nhận của họ, Huyết Ma lão tổ là biểu trưng cho sự vô địch!
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1521: Có người này thật sao? (1)
10.0/10 từ 43 lượt.