Thí Thiên Đao
Chương 1458: Giống như giấc mộng (2)
Phải biết rằng Sở Mặc hiện tại, lực lượng của hắn đã vượt xa những người có cùng cấp bậc Chân Tiên với hắn. Chỉ cho dù là cấp Đế Chủ hiện tại cũng không được mấy người có thể có lực lượng mạnh hơn hắn.
Vận may lần này cùng với cảnh giới không quan hệ gì, nhưng cũng đã vượt qua mức độ bình thường.
- Ta còn có vài việc chưa làm xong.
Trong con ngươi Sở Mặc hiện ra tia hờ hững:
- Vừa lúc thuận tiện khảo nghiệm chiến lực của ta bây giờ rốt cuộcđã đạt đến cảnh giới nào rồi!
Nói xong, thân hình của Sở Mặc liền biến mất tại chỗ.
Súc Địa Thành Thốn một lần đi được nghìn vạn dặm!
Cái Thế Hống gần đây luôn luôn ở trong trạng thái tức giận đến bạo nổ, nó rất phẫn nộ thậm chí còn có chút điên cuồng. Trong phạm vi lãnh địa của nó đã có không ít sinh linh bị nó giết chết. Đã nhiều năm đều chưa có xảy ra chuyện như vậy. Bởi vậy, trên lãnh địa của nó hầu hết tất cả sinh linh bắt đầu chạy trốn, bởi vì không biết khi nào thì vận rủi sẽ giáng đến trên đầu chúng. Cái gốc Chí Tôn Đại Dược kia tên là Hoàng Kiếm Lan chính là tâm phúc trung thành nhất của nó. Chính là “thủ đoạn” nó dựa vào để sinh tồn!
Có rất ít người biết được Cái Thế Hống mặc dù cũng là dược liệu, nhưng phương thức trưởng thành của nó là cần phải đoạt được tinh hoa của các loại được liệu khác. Cho tới nay, nó đều làm chuyện này vô cùng bí mật và rất cẩn thận.
Nó chưa bao giờ đi trêu chọc những loại dược liệu quá mức hùng mạnh hoặc là có đủ linh tính. Đồ ăn của nó đa số đều là những dược liệu cấp Đế Chủ. Dinh dưỡng phong phú lại không có nhiều tai họa về sau.
Nói như vậy, mấy ngàn năm dùng một gốc cây Đế Chủ cung cấp thuốc cũng đủ để nó sống thoải mái ở Thiên Lộ.
Nhưng chuyện đi săn nhỏ nhặt như vậy nó cũng không muốn tự bản thân phải động thủ. Gần đây có chút thấp kém, đường đường Chuẩn Thánh Dược không ngờ tự mình đi săn. Nó cảm thấy không có mặt mũi nữa, tự mình động thủ khả năng bại lộ cũng rất cao.
Đừng nhìn Thiên Lộ này rất thái bình, thực tế đều có rất nhiều nguy cơ. Càng đi sâu vào bên trong càng có một vài sinh linh mạnh mẽ chiếm cứ.
Một khi bí mật của nó bị lộ ra, như vậy những ngày an nhàn của nó cũng sẽ hoàn toàn chấm dứt.
Sẽ có rất nhiều sinh linh có uy hiếp đến đây bắt giết nó!
Bởi vậy, hoạt động của Cái Thế Hống luôn nằm trong phạm vi này, bởi vì ở nơi này sinh linh mạnh mẽ rất ít, sẽ tương đối an toàn hơn. Hơn nữa còn có tiểu đệ Hoàng Kiếm Lan này bận trước bận sau. Cho đến nay nó đều trãi qua vô cùng dễ chịu. Mà gốc Chí Tôn Đại Dược Hoàng Kiếm Lan này dưới sự che chở của Cái Thế Hống ngày càng tràn đầy linh tính, sử dụng quả thực vô cùng thuận buồm xuôi gió.
Nhưng hiện tại Hoàng Kiếm Lan bị người bắt đi!
Điều này làm cho Cái Thế Hống giận đến không kềm được, thề phải tìm được người này để cứu con nuôi của mình.
Nhưng mà người này đã hoàn toàn mất tăm mất tích. Cái Thế Hốngtìm rất nhiều ngày cũng không có bất cứ manh mối gì. Cuối cùng nó nghe được tiểu tử kia có lẽ đã đến đạo quán này. Cái Thế Hống lập tức bị hoảng sợ, nó căn bản là không dám đến gần đạo quán này!
Cho nên mấy ngày qua nó vẫn quanh quẩn ở một nơi an toàn, lạnh lùng quan sát về phía đạo quán. Nó đang đợi, cuối cùng người kia cũng đi ra!
Rốt cuộc nó cũng chờ được rồi!
Cái Thế Hống con ngươi lập tức lóe lên tia hung ác, lạnh lùng nhìn về bóng dáng càng ngày càng gần, hận không thể ra tay ngay lập tức mộtmóng vuốt liền đập chết hắn!
Tuy nhiên Cái Thế Hống lại kinh ngạc là người trẻ tuổi kia rõ ràng nhìn thấy nó những trên mặt của y không ngờ lại lộ ra nụ cười hưng phấn!
Cái Thế Hống trong nháy mắt nổi giận: Dựa vào cái gì a!
Rõ ràng phải là ta hưng phấn mới đúng, dựa vào cái gì ngươi cũng vui vẻ như vậy? Thấy ta ngươi không phải là nên tè ra quần mà xoay người bỏ chạy hay sao?
- Lần trước ngươi may mắn chạy được, lần này xem ngươi chạy đằng nào!
Cái Thế Hống rít lên đánh thẳng về phía Sở Mặc:
- Giao Hoàng Kiếm Lan ra đây!
Sở Mặc nhìn Cái Thế Hống, không nói hai lời ra tay tung một quyền!
Ầm!
Một quyền này có bản chất khác với một quyền trong quá khứ, hoàn toàn khác nhau!
Cũng không thấy Sở Mặc dùng lực lượng gì, chỉ có một quyền đã đánh bay Chuẩn Thánh Dược hung hãn hóa thành Chân Hống. Cái Thế Hống kêu rên liên tục trong hư không. Một cái chân trước của nó đã bị đánh đến phế mất rồi.
Xương cốt toàn bộ vỡ vụn, máu bị lực lượng quy luật mạnh mẽ đánh cho hụt luôn.
Cho dù là Đế Chủ đỉnh ở trước mặt nó chắc chắn cũng phải thua. Tiểu tử nhân loại này một thời gian ngắn trước còn hoàn toàn không phải là đối thủ của mình, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy có được chiến lực đáng sợ như thế?
Cái Thế Hống cơ bản là không phục. Nó rít gào, tùy tiện sử dụng một ít lực lượng tinh hoa khôi phục lại chân trước, lần nữa phát ra uy áp khủng bố Chuẩn Thánh cấp, đánh về phía Sở Mặc!
- Cút!
Sở Mặc quát lớn một tiếng, thân hình chợt lóe lập tức xuất hiện dưới bụng của Cái Thế Hống. Cái Thế Hống thậm chí còn không phát hiện ra Sở Mặc đã đi tới dưới cơ thể của nó thì đã cảm giác dưới bụng truyền tớimột cơn đau nhức không thể chịu được. Dường như một quyền của đối phương đã đánh thủng bụng của nó vậy.
Cái Thế Hống lại bị đánh bay!
Điều này làm Cái Thế Hống rốt cục phải luống cuống. Nó cảm thấy sợ hãi!
Rõ ràng chỉ là một người mà chênh lệch trước sau lại lớn như vậy!
Cả người cho ra phân thân lần trước, nói thật cũng đã khiến cho Cái Thế Hống cảm thấy hắn rất khủng bố rồi. Bởi vì phân thân kia tuy rằngkhông thể phát huy ra chiến lực đặc biệt hùng mạnh nhưng thân thể lại quá mạnh mẽ! Thậm chí còn cường đại hơn so với Chân Hống do nó hóa thành!
Cho nên nó mới quyết định, nhất định phải nuốt chửng nhân loại này, sau đó cướp lấy phân thân kia. Dưới bầu trời vũ trụ này, người tu hành có bản thể là thực vật, có thú tu, còn có người tu hành là nhân loại. Nó có thể bắt chước thú tu, thậm chí có thể có được chiến lực mạnh mẽ hơn cả đa số thú tu. Nhưng nó không thể cảm giác được làm người là như nào!
Thí Thiên Đao
Vận may lần này cùng với cảnh giới không quan hệ gì, nhưng cũng đã vượt qua mức độ bình thường.
- Ta còn có vài việc chưa làm xong.
Trong con ngươi Sở Mặc hiện ra tia hờ hững:
- Vừa lúc thuận tiện khảo nghiệm chiến lực của ta bây giờ rốt cuộcđã đạt đến cảnh giới nào rồi!
Nói xong, thân hình của Sở Mặc liền biến mất tại chỗ.
Súc Địa Thành Thốn một lần đi được nghìn vạn dặm!
Cái Thế Hống gần đây luôn luôn ở trong trạng thái tức giận đến bạo nổ, nó rất phẫn nộ thậm chí còn có chút điên cuồng. Trong phạm vi lãnh địa của nó đã có không ít sinh linh bị nó giết chết. Đã nhiều năm đều chưa có xảy ra chuyện như vậy. Bởi vậy, trên lãnh địa của nó hầu hết tất cả sinh linh bắt đầu chạy trốn, bởi vì không biết khi nào thì vận rủi sẽ giáng đến trên đầu chúng. Cái gốc Chí Tôn Đại Dược kia tên là Hoàng Kiếm Lan chính là tâm phúc trung thành nhất của nó. Chính là “thủ đoạn” nó dựa vào để sinh tồn!
Có rất ít người biết được Cái Thế Hống mặc dù cũng là dược liệu, nhưng phương thức trưởng thành của nó là cần phải đoạt được tinh hoa của các loại được liệu khác. Cho tới nay, nó đều làm chuyện này vô cùng bí mật và rất cẩn thận.
Nó chưa bao giờ đi trêu chọc những loại dược liệu quá mức hùng mạnh hoặc là có đủ linh tính. Đồ ăn của nó đa số đều là những dược liệu cấp Đế Chủ. Dinh dưỡng phong phú lại không có nhiều tai họa về sau.
Nói như vậy, mấy ngàn năm dùng một gốc cây Đế Chủ cung cấp thuốc cũng đủ để nó sống thoải mái ở Thiên Lộ.
Nhưng chuyện đi săn nhỏ nhặt như vậy nó cũng không muốn tự bản thân phải động thủ. Gần đây có chút thấp kém, đường đường Chuẩn Thánh Dược không ngờ tự mình đi săn. Nó cảm thấy không có mặt mũi nữa, tự mình động thủ khả năng bại lộ cũng rất cao.
Đừng nhìn Thiên Lộ này rất thái bình, thực tế đều có rất nhiều nguy cơ. Càng đi sâu vào bên trong càng có một vài sinh linh mạnh mẽ chiếm cứ.
Một khi bí mật của nó bị lộ ra, như vậy những ngày an nhàn của nó cũng sẽ hoàn toàn chấm dứt.
Sẽ có rất nhiều sinh linh có uy hiếp đến đây bắt giết nó!
Bởi vậy, hoạt động của Cái Thế Hống luôn nằm trong phạm vi này, bởi vì ở nơi này sinh linh mạnh mẽ rất ít, sẽ tương đối an toàn hơn. Hơn nữa còn có tiểu đệ Hoàng Kiếm Lan này bận trước bận sau. Cho đến nay nó đều trãi qua vô cùng dễ chịu. Mà gốc Chí Tôn Đại Dược Hoàng Kiếm Lan này dưới sự che chở của Cái Thế Hống ngày càng tràn đầy linh tính, sử dụng quả thực vô cùng thuận buồm xuôi gió.
Nhưng hiện tại Hoàng Kiếm Lan bị người bắt đi!
Điều này làm cho Cái Thế Hống giận đến không kềm được, thề phải tìm được người này để cứu con nuôi của mình.
Nhưng mà người này đã hoàn toàn mất tăm mất tích. Cái Thế Hốngtìm rất nhiều ngày cũng không có bất cứ manh mối gì. Cuối cùng nó nghe được tiểu tử kia có lẽ đã đến đạo quán này. Cái Thế Hống lập tức bị hoảng sợ, nó căn bản là không dám đến gần đạo quán này!
Cho nên mấy ngày qua nó vẫn quanh quẩn ở một nơi an toàn, lạnh lùng quan sát về phía đạo quán. Nó đang đợi, cuối cùng người kia cũng đi ra!
Rốt cuộc nó cũng chờ được rồi!
Cái Thế Hống con ngươi lập tức lóe lên tia hung ác, lạnh lùng nhìn về bóng dáng càng ngày càng gần, hận không thể ra tay ngay lập tức mộtmóng vuốt liền đập chết hắn!
Tuy nhiên Cái Thế Hống lại kinh ngạc là người trẻ tuổi kia rõ ràng nhìn thấy nó những trên mặt của y không ngờ lại lộ ra nụ cười hưng phấn!
Cái Thế Hống trong nháy mắt nổi giận: Dựa vào cái gì a!
Rõ ràng phải là ta hưng phấn mới đúng, dựa vào cái gì ngươi cũng vui vẻ như vậy? Thấy ta ngươi không phải là nên tè ra quần mà xoay người bỏ chạy hay sao?
- Lần trước ngươi may mắn chạy được, lần này xem ngươi chạy đằng nào!
Cái Thế Hống rít lên đánh thẳng về phía Sở Mặc:
- Giao Hoàng Kiếm Lan ra đây!
Sở Mặc nhìn Cái Thế Hống, không nói hai lời ra tay tung một quyền!
Ầm!
Một quyền này có bản chất khác với một quyền trong quá khứ, hoàn toàn khác nhau!
Cũng không thấy Sở Mặc dùng lực lượng gì, chỉ có một quyền đã đánh bay Chuẩn Thánh Dược hung hãn hóa thành Chân Hống. Cái Thế Hống kêu rên liên tục trong hư không. Một cái chân trước của nó đã bị đánh đến phế mất rồi.
Xương cốt toàn bộ vỡ vụn, máu bị lực lượng quy luật mạnh mẽ đánh cho hụt luôn.
Cho dù là Đế Chủ đỉnh ở trước mặt nó chắc chắn cũng phải thua. Tiểu tử nhân loại này một thời gian ngắn trước còn hoàn toàn không phải là đối thủ của mình, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy có được chiến lực đáng sợ như thế?
Cái Thế Hống cơ bản là không phục. Nó rít gào, tùy tiện sử dụng một ít lực lượng tinh hoa khôi phục lại chân trước, lần nữa phát ra uy áp khủng bố Chuẩn Thánh cấp, đánh về phía Sở Mặc!
- Cút!
Sở Mặc quát lớn một tiếng, thân hình chợt lóe lập tức xuất hiện dưới bụng của Cái Thế Hống. Cái Thế Hống thậm chí còn không phát hiện ra Sở Mặc đã đi tới dưới cơ thể của nó thì đã cảm giác dưới bụng truyền tớimột cơn đau nhức không thể chịu được. Dường như một quyền của đối phương đã đánh thủng bụng của nó vậy.
Cái Thế Hống lại bị đánh bay!
Điều này làm Cái Thế Hống rốt cục phải luống cuống. Nó cảm thấy sợ hãi!
Rõ ràng chỉ là một người mà chênh lệch trước sau lại lớn như vậy!
Cả người cho ra phân thân lần trước, nói thật cũng đã khiến cho Cái Thế Hống cảm thấy hắn rất khủng bố rồi. Bởi vì phân thân kia tuy rằngkhông thể phát huy ra chiến lực đặc biệt hùng mạnh nhưng thân thể lại quá mạnh mẽ! Thậm chí còn cường đại hơn so với Chân Hống do nó hóa thành!
Cho nên nó mới quyết định, nhất định phải nuốt chửng nhân loại này, sau đó cướp lấy phân thân kia. Dưới bầu trời vũ trụ này, người tu hành có bản thể là thực vật, có thú tu, còn có người tu hành là nhân loại. Nó có thể bắt chước thú tu, thậm chí có thể có được chiến lực mạnh mẽ hơn cả đa số thú tu. Nhưng nó không thể cảm giác được làm người là như nào!
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1458: Giống như giấc mộng (2)
10.0/10 từ 43 lượt.