Thí Thiên Đao
Chương 1428: . Thiên Lộ Vương
- Vâng đại nhân, tiểu nhân có thể luyện chế ra loại đan dược này.
Lã Nghị quỳ đó, thành thật đáp.
- Trên đời này trừ ngươi ra còn ai có thể làm được?
La Quật lại hỏi một câu.
- Sở Mặc, hắn có bản lĩnh luyện đan thần bí khó lường, hắn có thể làm được.
Lã Nghị trầm giọng nói. Kỳ thật hắn cũng không dám khẳng định Sở Mặc làm được hay không, nhưng mặc kệ nó, cứ đổ bô lên đầu Sở Mặc rồi nói sau!
Dù sao vị La Quật đại nhân này cũng muốn gây sự với Sở Mặc, ngu sao mà không nói.
- Ngươi có chứng cớ?
La Quật hỏi.
- Nghe nói hắn có Dược Vương Lô của Đơn Thần Đế Chủ năm đó. Lò luyện đan tương đối thần dị, Đơn Thần Đế Chủ vốn chỉ là một Tiểu Đan sư, vì có Dược Vương Lô mới bước vào hàng ngũ Đế Chủ. Cuối cùng trở thành đế chủ cao nhất.
Lã Nghị nói.
- Được, ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.
La Quật khoát tay áo.
Lã Nghị dập đầu:
- Nguyện vì đại nhân cống hiến!
- Ngươi đi tìm Hàn Băng Đế Chủ, bảo hắn an bài chỗ thích hợp cho ngươi trên Thiên Lộ.
La Quật nói xong liền im lặng.
Lã Nghị thiên ân vạn tạ lui xuống. Có được kết quả như vậy, hắn đã cực hài lòng.
Khi nghe Thiên Lộ Vương đang tìm Sở Mặc, Lã Nghị trước tìm Thiên Lộ thổ dân tỏ vẻ tự mình biết tin về Sở Mặc. Lúc ấy Lã Nghị cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉmuốn dẫm lên đầu Sở Mặc, ném đá xuống giếng mà thôi.
Không ngờ được La Quật đại nhân triệu kiến. Điều này khiến Lã Nghị hưng phấn, chưa tính có gì tốt, chỉ cần hắn không bị ngăn cản trên Thiên Lộ, có thể an toàn lấy được cơ duyên của mình, sau đó trở lại Thiên giới đã là món lợi tốt nhất rồi!
Mà hiện tại xem ra, chỗ tốt của hắn không chỉ có thế.
Trên thực tế, La Quật đã nhiều năm không nói chuyện, thế gian này, chuyện đáng giá để hắn lên tiếng đã không còn nhiều nữa. Nhưng lần này ngoại lệ, bởi vì hắn đã suy diễn được gì đó, hơi mơ hồ, nhưng ẩn chứa đại đạo. Hắn còn cảm nhận được cơ duyên của hắn!
Hắn tu luyện tới hôm nay, đã sống mười bảy ngàn năm, với một gã Chuẩn Chí Tôn mà nói, có được thọ nguyên như vậy đã là chuyện không thể tin nổi. Dù trong tay hắn có Chí Tôn Đại Dược, có thể khiến hắn sống gần như cả đời. Nhưng loại thuốc này, có thể không dùng hắn sẽ không dung.
Hắn muốn rời Thiên Lộ, đi xem thế giới bên ngoài.
Tuy nói thế giới bên ngoài cũng bị phong ấn, thiên địa pháp tắc đã xảy ra thay đổi, không thể xuất hiện chí tôn. Nhưng La Quật không tin.
Thế gian này vốn không có phong ấn hoàn mỹ. Thiên đạo quy luật khắc nghiệt vô tình, nhưng trên thực tế, tới cảnh giới nhất định sẽ minh bạch, cho dù là thiên đạoquy luật cũng có dấu vết để lần theo!
Nói là hoàn toàn phong ấn, nhưng phong ấn luôn tồn tại khuyết điểm. Chỉ phải tìm ra là có cơ hội bước vào cảnh giới Chí Tôn!
Vào lúc đó, biển rộng để cá nhảy, trời cao mặc chim bay!
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải rời được Thiên Lộ.
Chuyện thế gian vốn không công bằng. Vì sao người ngoài có thể tiến vào, nhưng người trong lại không ra được? Nếu như nói người bên ngoài lợi hại hơn người bên trong thì còn có thể lý giải.
Nhưng vấn đề những người bên ngoài vào đều có cảnh giới Chân Tiên trở xuống, bọn họ vào đây để tìm kiếm cơ duyên, để có thể đột phá đến cảnh giới Đế Chủ!
Nhưng đối với tu sĩ thổ dân là gì?
Nội tâm của họ không cam lòng và phẫn nộ, thậm chí tồn tại như La Quật cũng tồn tại oán niệm.
Rất nhiều năm trước, La Quật từng thấy một vị Lão đạo áo xanh, khi đó La Quật mới là Thiên Tiên tu sĩ. Sâu trong nội tâm hướng ra ngoại giới và bất mãn Thiên giới tu sĩ.
Cho nên, thấy Thiên giới tu sĩ, trong lòng hắn sẽ có sát ý. Hắn ra tay với Lão đạo áo xanh, nhưng bị đối phương trấn áp, rõ ràng chưa tới cảnh giới Đế Chủ song thực lực còn đáng sợ hơn Đế Chủ.
Lão đạo trấn áp nhưng không giết hắn. Lúc đó bên lão đạo có một con Tuyết Hống.
La Quật biết Tuyết Hống, là một sinh linh trên Thiên Lộ.
Lão đạo nói cho hắn biết, đừng thấy không cam lòng, không ai quy định thổ dân trên Thiên Lộ không thể rời đi. Trên thực tế, thiên giới tu sĩ có được cơ duyên trên Thiên Lộ sẽ được truyền tống đi, đó không phải chuyện gì thần kỳ mà là tác dụng của một loại quy luật lực lượng.
- Tu sĩ Thiên giới, tuổi trẻ cảnh giới cao ở trong này càng đạt được cơ duyên lớn. Tuy rằng có ngoại lệ, nhưng đại đa số đều tuần hoàn theo quy luật.
Lão đạo áo xanh nói:
- Chỉ cần các ngươi có thể tìm được quy luật, một ngày kia các ngươi có thể phá tường lũy rời khỏi con đường này. Tựa như ta sớm đã vượt cảnh giới Chân Tiên, nhưng vẫn có thể tiến vào nơi đây. Ta tới nơi này, kỳ thật muốn xem con đường thành thần lớn nhất Viêm Hoàng đại vực năm đó đã biến thành bộ dạng gì.
- Ta không thuộc về nơi này, ta cũng không thuộc kiếp này. Ta chỉ đến xem một chút. Cho nên ta không sẽ phá hư và thay đổi quy củ địa phương này. Nhưng nếu một ngày kia, ngươi có thể gặp được người có thần thông thay đổi thời gian không gian, có thể thỉnh giáo người ta một chút.
- Lão đạo áo xanh nói xong liền biến mất. Như chưa từng xuất hiện.
Chỉ có Tuyết Hống gầm gừ cho La Quật biết rằng, Lão đạo áo xanh là một đại năng chân chính!
Mà từ đó La Quật cũng nhớ câu nói của Lão đạo áo xanh, người mang thần thông có thể thay đổi thời gian và không gian, có thể thay đổi vận mệnh của ta!
Nhưng hắn đã quên câu sau ngươi có thể thỉnh giáo người ta một chút.
La Quật kiêu ngạo năm đó đã tự động bài trừ những lời này, tới giờ càng không thể!
Nếu đối tượng là lão đạo áo xanh, có lẽ hắn sẽ dùng cách - Thỉnh giáo-. Nhưng đổi lại người khác thì miễn đi! Trên Thiên Lộ, bất kể là thổ dân hay người ngoài, không ai có tư cách khiến hắn thỉnh giáo.
Cho nên, khi hắn nghe Huyền Không thành chủ nói có người có thần thông thay đổi thời gian và không gian, La Quật đã quyết định, bất kể thế nào, hắn phải có thần thông này. Sau đó lao ra Thiên Lộ! Hắn không chỉ muốn làm Thiên Lộ Vương. Hắn phải làm vương Thiên giới!
Là vương của toàn bộ Viêm Hoàng đại vực! Chỉ là một thanh niên Chân Tiên kỳ, còn có thể chạy hay sao?
La Quật đã phái ra lực lượng quan sát các nơi độ kiếp, một khi phát hiện tung tích
của Sở Mặc, hắn sẽ dùng thời gian ngắn nhất đuổi tới.
Thí Thiên Đao
Lã Nghị quỳ đó, thành thật đáp.
- Trên đời này trừ ngươi ra còn ai có thể làm được?
La Quật lại hỏi một câu.
- Sở Mặc, hắn có bản lĩnh luyện đan thần bí khó lường, hắn có thể làm được.
Lã Nghị trầm giọng nói. Kỳ thật hắn cũng không dám khẳng định Sở Mặc làm được hay không, nhưng mặc kệ nó, cứ đổ bô lên đầu Sở Mặc rồi nói sau!
Dù sao vị La Quật đại nhân này cũng muốn gây sự với Sở Mặc, ngu sao mà không nói.
- Ngươi có chứng cớ?
La Quật hỏi.
- Nghe nói hắn có Dược Vương Lô của Đơn Thần Đế Chủ năm đó. Lò luyện đan tương đối thần dị, Đơn Thần Đế Chủ vốn chỉ là một Tiểu Đan sư, vì có Dược Vương Lô mới bước vào hàng ngũ Đế Chủ. Cuối cùng trở thành đế chủ cao nhất.
Lã Nghị nói.
- Được, ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.
La Quật khoát tay áo.
Lã Nghị dập đầu:
- Nguyện vì đại nhân cống hiến!
- Ngươi đi tìm Hàn Băng Đế Chủ, bảo hắn an bài chỗ thích hợp cho ngươi trên Thiên Lộ.
La Quật nói xong liền im lặng.
Lã Nghị thiên ân vạn tạ lui xuống. Có được kết quả như vậy, hắn đã cực hài lòng.
Khi nghe Thiên Lộ Vương đang tìm Sở Mặc, Lã Nghị trước tìm Thiên Lộ thổ dân tỏ vẻ tự mình biết tin về Sở Mặc. Lúc ấy Lã Nghị cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉmuốn dẫm lên đầu Sở Mặc, ném đá xuống giếng mà thôi.
Không ngờ được La Quật đại nhân triệu kiến. Điều này khiến Lã Nghị hưng phấn, chưa tính có gì tốt, chỉ cần hắn không bị ngăn cản trên Thiên Lộ, có thể an toàn lấy được cơ duyên của mình, sau đó trở lại Thiên giới đã là món lợi tốt nhất rồi!
Mà hiện tại xem ra, chỗ tốt của hắn không chỉ có thế.
Trên thực tế, La Quật đã nhiều năm không nói chuyện, thế gian này, chuyện đáng giá để hắn lên tiếng đã không còn nhiều nữa. Nhưng lần này ngoại lệ, bởi vì hắn đã suy diễn được gì đó, hơi mơ hồ, nhưng ẩn chứa đại đạo. Hắn còn cảm nhận được cơ duyên của hắn!
Hắn tu luyện tới hôm nay, đã sống mười bảy ngàn năm, với một gã Chuẩn Chí Tôn mà nói, có được thọ nguyên như vậy đã là chuyện không thể tin nổi. Dù trong tay hắn có Chí Tôn Đại Dược, có thể khiến hắn sống gần như cả đời. Nhưng loại thuốc này, có thể không dùng hắn sẽ không dung.
Hắn muốn rời Thiên Lộ, đi xem thế giới bên ngoài.
Tuy nói thế giới bên ngoài cũng bị phong ấn, thiên địa pháp tắc đã xảy ra thay đổi, không thể xuất hiện chí tôn. Nhưng La Quật không tin.
Thế gian này vốn không có phong ấn hoàn mỹ. Thiên đạo quy luật khắc nghiệt vô tình, nhưng trên thực tế, tới cảnh giới nhất định sẽ minh bạch, cho dù là thiên đạoquy luật cũng có dấu vết để lần theo!
Nói là hoàn toàn phong ấn, nhưng phong ấn luôn tồn tại khuyết điểm. Chỉ phải tìm ra là có cơ hội bước vào cảnh giới Chí Tôn!
Vào lúc đó, biển rộng để cá nhảy, trời cao mặc chim bay!
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải rời được Thiên Lộ.
Chuyện thế gian vốn không công bằng. Vì sao người ngoài có thể tiến vào, nhưng người trong lại không ra được? Nếu như nói người bên ngoài lợi hại hơn người bên trong thì còn có thể lý giải.
Nhưng vấn đề những người bên ngoài vào đều có cảnh giới Chân Tiên trở xuống, bọn họ vào đây để tìm kiếm cơ duyên, để có thể đột phá đến cảnh giới Đế Chủ!
Nhưng đối với tu sĩ thổ dân là gì?
Nội tâm của họ không cam lòng và phẫn nộ, thậm chí tồn tại như La Quật cũng tồn tại oán niệm.
Rất nhiều năm trước, La Quật từng thấy một vị Lão đạo áo xanh, khi đó La Quật mới là Thiên Tiên tu sĩ. Sâu trong nội tâm hướng ra ngoại giới và bất mãn Thiên giới tu sĩ.
Cho nên, thấy Thiên giới tu sĩ, trong lòng hắn sẽ có sát ý. Hắn ra tay với Lão đạo áo xanh, nhưng bị đối phương trấn áp, rõ ràng chưa tới cảnh giới Đế Chủ song thực lực còn đáng sợ hơn Đế Chủ.
Lão đạo trấn áp nhưng không giết hắn. Lúc đó bên lão đạo có một con Tuyết Hống.
La Quật biết Tuyết Hống, là một sinh linh trên Thiên Lộ.
Lão đạo nói cho hắn biết, đừng thấy không cam lòng, không ai quy định thổ dân trên Thiên Lộ không thể rời đi. Trên thực tế, thiên giới tu sĩ có được cơ duyên trên Thiên Lộ sẽ được truyền tống đi, đó không phải chuyện gì thần kỳ mà là tác dụng của một loại quy luật lực lượng.
- Tu sĩ Thiên giới, tuổi trẻ cảnh giới cao ở trong này càng đạt được cơ duyên lớn. Tuy rằng có ngoại lệ, nhưng đại đa số đều tuần hoàn theo quy luật.
Lão đạo áo xanh nói:
- Chỉ cần các ngươi có thể tìm được quy luật, một ngày kia các ngươi có thể phá tường lũy rời khỏi con đường này. Tựa như ta sớm đã vượt cảnh giới Chân Tiên, nhưng vẫn có thể tiến vào nơi đây. Ta tới nơi này, kỳ thật muốn xem con đường thành thần lớn nhất Viêm Hoàng đại vực năm đó đã biến thành bộ dạng gì.
- Ta không thuộc về nơi này, ta cũng không thuộc kiếp này. Ta chỉ đến xem một chút. Cho nên ta không sẽ phá hư và thay đổi quy củ địa phương này. Nhưng nếu một ngày kia, ngươi có thể gặp được người có thần thông thay đổi thời gian không gian, có thể thỉnh giáo người ta một chút.
- Lão đạo áo xanh nói xong liền biến mất. Như chưa từng xuất hiện.
Chỉ có Tuyết Hống gầm gừ cho La Quật biết rằng, Lão đạo áo xanh là một đại năng chân chính!
Mà từ đó La Quật cũng nhớ câu nói của Lão đạo áo xanh, người mang thần thông có thể thay đổi thời gian và không gian, có thể thay đổi vận mệnh của ta!
Nhưng hắn đã quên câu sau ngươi có thể thỉnh giáo người ta một chút.
La Quật kiêu ngạo năm đó đã tự động bài trừ những lời này, tới giờ càng không thể!
Nếu đối tượng là lão đạo áo xanh, có lẽ hắn sẽ dùng cách - Thỉnh giáo-. Nhưng đổi lại người khác thì miễn đi! Trên Thiên Lộ, bất kể là thổ dân hay người ngoài, không ai có tư cách khiến hắn thỉnh giáo.
Cho nên, khi hắn nghe Huyền Không thành chủ nói có người có thần thông thay đổi thời gian và không gian, La Quật đã quyết định, bất kể thế nào, hắn phải có thần thông này. Sau đó lao ra Thiên Lộ! Hắn không chỉ muốn làm Thiên Lộ Vương. Hắn phải làm vương Thiên giới!
Là vương của toàn bộ Viêm Hoàng đại vực! Chỉ là một thanh niên Chân Tiên kỳ, còn có thể chạy hay sao?
La Quật đã phái ra lực lượng quan sát các nơi độ kiếp, một khi phát hiện tung tích
của Sở Mặc, hắn sẽ dùng thời gian ngắn nhất đuổi tới.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1428: . Thiên Lộ Vương
10.0/10 từ 43 lượt.