Thí Thiên Đao
Chương 1257: Đường tẩu… tha mạng! (1)
Sở Mặc chỉ là không hiểu, một Chân Tiên cao nhất cùng động phủ Chí Tôn sao lại xuất hiện ở Tiên giới. Nhưng vấn đề này cũng không phải điều khiến hắn đau đầu nhất, mà lại chính là làm sao để cứu Đại Công Kê ra. Suy diễn lúc trước chính là chỉ về phía nơi này, đến nơi này lại cảm xúc mênh môn. Sở Mặc rất rõ Đại Công Kê nhất định ở ngay chỗ này.
Như vậy phải làm sao bây giờ?
Sở Mặc rất ít khi có tình huống luống cuống chân tay thế này, thật sự là khiến hắn có chút bất ngờ.
Cho dù địch nhân trước mắt là Đại La Kim Tiên hắn cũng không bó tay như thế. Cùng lắm là đánh, đánh không lại thì nói sau. Nhưng địch nhân là một Chân Tiên cao nhất thì làm sao đánh? Có thể đánh nhau sao?
Sở Mặc khẽ nhắm hai mắt lại, rơi vào trầm tư.
Xem ra liều mạng dùng lực… khẳng định không phải một lựa chọn sáng suốt. Như vậy cũng chỉ còn một loại thủ đoạn là dùng trí.
Nghĩ vậy Sở Mặc liền không kìm nổi mà cười khổ, hắn nhớ tới một lời nói kinh điển được lưu truyền từ lâu: trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu quỷ kế đều không có bất kỳ ý nghĩa.
Đúng vậy, người ta căn bản không cần giảng đạo lú với ngươi, cũng không rãnh để đùa với ngươi. Mặc kệ là ngươi muốn đưa ra quỷ kế gì, người ta chỉ cần một cái tát… đều có thể đập chết ngươi!
Hô!
Sở Mặc không kìm nổi phát ra một tiếng thở dài, sau đó cau mày. Thật lâu sau hắn mới than nhẹ một tiếng:
- Xem ra cũng chỉ có thể làm thế.
Sau đó Sở Mặc nhấc chân trực tiếp đi vào chỗ động phủ này.
Tiên Cầm Thụy Thú vây quanh động phủ này, bởi vì Sở Mặc vận hành Trận Tự Quyết trong Cửu Tự Chân Ngôn, ẩn nấp khí tức bản thân, cho nên đối với hắn làm như không thấy, tùy ý hắn đi vào Thất Tinh động.
Nhưng mà nguy hiểm thật sự vốn không phải Tiên Cầm Thụy Thú ở cửa động phủ này.
Sau khi Sở Mặc đi vào, một cỗ khí tức thê lương giống như hồn thủy từ trong thông đạo vạn dặm trường cuồn cuộn mà tới.
Một đạo thần thức che trời phủ đất trấn áp về phía Sở Mặc:
- Vật nhỏ… hoan nghênh đi vào… thế giới của ta!
Sở Mặc lạnh lùng cười lấy phân thân hoàn mỹ ra, sau đó lấy ra một chút máu huyết trên người, Ba~ một chút đánh vào giữa phân thân hoàn mỹ.
Ầm!
- Trốn ở chỗ này nhiều năm như vậy cũng chỉ giống như loài sâu bọ! Dám đánh sao?
Sau đó từ phân thân hoàn mỹ kia trực tiếp lại phân ra một phân thân giống phân thân hoàn mỹ như đúc!
Sở Mặc nháy mắt thu hồi phân thân hoàn mỹ vào giữa Thương Khung Thần Giám, sau đó trực tiếp kích hoạt Huyết Nguyệt xuống đất trên Thương Khung Thần Giám, thân hình nháy mắt biến mất trong Thất Tinh động.
Ở một nơi xa xôi bên kia, Thất Tinh Tôn Giả cầm một hộp gỗ phong cách cổ xưa, đứng ở trước mắt Đại Công Kê, lấy tay vỗ vỗ hộp gỗ:
- Hoàng Kim Sâm, con gà con, ta đã không còn kiên nhân với ngươi. Ta nghĩ dùng gốc Chuẩn Thánh Dược này cách thủy với ngươi hẳn là có thể đạt được mục đích của ta, chỉ là như vậy… có thể tốn chút thời gian, nhưng bản tôn sẽ không để ý. Nhiều năm như vậy bản tôn cũng chờ được, bây giờ có là gì. Chuẩn Thánh Dược cùng máu Chân Hoàng trong cơ thể ngươi đã đủ để bản tôn sinh ra Nguyên Thần thứ hai.
Vẻ mặt Đại Công Kê suy yếu nhìn Thất Tinh Tôn Giả, trong mắt rốt cục lộ ra vẻ khiếp sợ nói:
- Trong tay ngươi… có cả Chuẩn Thánh Dược sao?
- Sao chứ, ngươi luôn miệng nói bản tôn là phản đồ, nếu không có chút ưu đãi gì, bản tôn dựa vào đâu… mà làm phản đồ?
Thất Tinh Tôn Giả cười lạnh.
- Chuẩn Thánh Dược cùng Kê gia ta cũng không thể sinh ra được Nguyên Thần thứ hai của ngươi, kẻ đáng thương bị người ta đánh rớt cảnh giới như ngươi…
Ba~
Thất Tinh Tôn Giả hung hăng tát vào trên đầu Đại Công Kê:
- Câm miệng!
Một tia máu tươi từ trong khóe miệng của Đại Công Kê chảy ra, nhưng trong mắt Đại Công Kê lại tràn ngập khinh thường như cũ, chỉ là sâu trong nội tâm lại nói lên: Tiểu tử…. ngươi không nên tới đây! Vô dụng thôi, ngươi không chỉ không cứu được Kê gia mà còn có thể bị chôn vùi chính mình!
Đúng lúc này đuôi lông mày của Thất Tinh Tôn Giả chợt nhướng lên, lông mày dày dường như sắp dựng thẳng, trong lỗ mũi phát ra một tiếng thét kinh hãi:
- A?
Khí tức to lớn trực tiếp khiến Thất Tinh Tôn Giả bị chấn động tới kinh sợ, hắn thất thanh nói:
- Chân Tiên? Làm sao có thể?
Sắc mặt Thất Tinh Tôn Giả âm trầm bất định, nhưng sau đó hắn lại cười lạnh:
- Thật sự là một thủ đoạn tốt! Khiến bản tôn cũng có chút không ngờ, tuy nhiên… Chân Tiên thì sao? Ở trước mặt bản tôn…. Đế Chủ cũng phải quỳ xuống!
Thất Tinh Tôn Giả nói xong liền đặt hộp gỗ trên bệ đá trấn áp Đại Công Kê, thân thể chợt lóe trực tiếp biến mất tại chỗ.
Đại Công Kê ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ, lẩm bẩm nói:
- Chân Tiên? Tiểu tử kia tìm giúp đỡ sao? Làm sao có thể?
Đại Công Kê còn chưa dứt, một đạo thân ảnh trực tiếp từ trong đất đá trước mặt hắn chui ra, còn mang theo lầu bầu:
- Không hổ là động phủ Chí Tôn, phong ấn trên mặt đất lại đáng sợ như vậy! Cũng may là gia dùng Trước Tự Quyết!
Trước Tự Quyết trong Cửu Tự Chân Ngôn nắm nguyên tố ngũ hành trong tay!
Tuy rằng động phủ Chí Tôn này phong ấn cực kỳ hùng mạnh, nhưng vẫn là do nguyên tố ngũ hành cấu thành. Nếu Thất Tinh Tôn Giả vẫn là Thất Tinh Chí Tôn trước kia… có lẽ phong ấn trong động phủ này sẽ kinh khủng hơn, Sở Mặc chỉ mới nắm giữa Cửu Tự Chân Ngôn cấp bậc nhập môn chưa chắc có thể thành công.
Nhưng hiện giờ Thất Tinh Tôn Giả đã rớt xuống tu vi Chân Tiên, hơn nữa hắn cho tới bây giờ, thậm chí…. Vẫn không nghĩ có người ở Tiên giới này có thể tiến vào động phủ của hắn.
Thí Thiên Đao
Như vậy phải làm sao bây giờ?
Sở Mặc rất ít khi có tình huống luống cuống chân tay thế này, thật sự là khiến hắn có chút bất ngờ.
Cho dù địch nhân trước mắt là Đại La Kim Tiên hắn cũng không bó tay như thế. Cùng lắm là đánh, đánh không lại thì nói sau. Nhưng địch nhân là một Chân Tiên cao nhất thì làm sao đánh? Có thể đánh nhau sao?
Sở Mặc khẽ nhắm hai mắt lại, rơi vào trầm tư.
Xem ra liều mạng dùng lực… khẳng định không phải một lựa chọn sáng suốt. Như vậy cũng chỉ còn một loại thủ đoạn là dùng trí.
Nghĩ vậy Sở Mặc liền không kìm nổi mà cười khổ, hắn nhớ tới một lời nói kinh điển được lưu truyền từ lâu: trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu quỷ kế đều không có bất kỳ ý nghĩa.
Đúng vậy, người ta căn bản không cần giảng đạo lú với ngươi, cũng không rãnh để đùa với ngươi. Mặc kệ là ngươi muốn đưa ra quỷ kế gì, người ta chỉ cần một cái tát… đều có thể đập chết ngươi!
Hô!
Sở Mặc không kìm nổi phát ra một tiếng thở dài, sau đó cau mày. Thật lâu sau hắn mới than nhẹ một tiếng:
- Xem ra cũng chỉ có thể làm thế.
Sau đó Sở Mặc nhấc chân trực tiếp đi vào chỗ động phủ này.
Tiên Cầm Thụy Thú vây quanh động phủ này, bởi vì Sở Mặc vận hành Trận Tự Quyết trong Cửu Tự Chân Ngôn, ẩn nấp khí tức bản thân, cho nên đối với hắn làm như không thấy, tùy ý hắn đi vào Thất Tinh động.
Nhưng mà nguy hiểm thật sự vốn không phải Tiên Cầm Thụy Thú ở cửa động phủ này.
Sau khi Sở Mặc đi vào, một cỗ khí tức thê lương giống như hồn thủy từ trong thông đạo vạn dặm trường cuồn cuộn mà tới.
Một đạo thần thức che trời phủ đất trấn áp về phía Sở Mặc:
- Vật nhỏ… hoan nghênh đi vào… thế giới của ta!
Sở Mặc lạnh lùng cười lấy phân thân hoàn mỹ ra, sau đó lấy ra một chút máu huyết trên người, Ba~ một chút đánh vào giữa phân thân hoàn mỹ.
Ầm!
- Trốn ở chỗ này nhiều năm như vậy cũng chỉ giống như loài sâu bọ! Dám đánh sao?
Sau đó từ phân thân hoàn mỹ kia trực tiếp lại phân ra một phân thân giống phân thân hoàn mỹ như đúc!
Sở Mặc nháy mắt thu hồi phân thân hoàn mỹ vào giữa Thương Khung Thần Giám, sau đó trực tiếp kích hoạt Huyết Nguyệt xuống đất trên Thương Khung Thần Giám, thân hình nháy mắt biến mất trong Thất Tinh động.
Ở một nơi xa xôi bên kia, Thất Tinh Tôn Giả cầm một hộp gỗ phong cách cổ xưa, đứng ở trước mắt Đại Công Kê, lấy tay vỗ vỗ hộp gỗ:
- Hoàng Kim Sâm, con gà con, ta đã không còn kiên nhân với ngươi. Ta nghĩ dùng gốc Chuẩn Thánh Dược này cách thủy với ngươi hẳn là có thể đạt được mục đích của ta, chỉ là như vậy… có thể tốn chút thời gian, nhưng bản tôn sẽ không để ý. Nhiều năm như vậy bản tôn cũng chờ được, bây giờ có là gì. Chuẩn Thánh Dược cùng máu Chân Hoàng trong cơ thể ngươi đã đủ để bản tôn sinh ra Nguyên Thần thứ hai.
Vẻ mặt Đại Công Kê suy yếu nhìn Thất Tinh Tôn Giả, trong mắt rốt cục lộ ra vẻ khiếp sợ nói:
- Trong tay ngươi… có cả Chuẩn Thánh Dược sao?
- Sao chứ, ngươi luôn miệng nói bản tôn là phản đồ, nếu không có chút ưu đãi gì, bản tôn dựa vào đâu… mà làm phản đồ?
Thất Tinh Tôn Giả cười lạnh.
- Chuẩn Thánh Dược cùng Kê gia ta cũng không thể sinh ra được Nguyên Thần thứ hai của ngươi, kẻ đáng thương bị người ta đánh rớt cảnh giới như ngươi…
Ba~
Thất Tinh Tôn Giả hung hăng tát vào trên đầu Đại Công Kê:
- Câm miệng!
Một tia máu tươi từ trong khóe miệng của Đại Công Kê chảy ra, nhưng trong mắt Đại Công Kê lại tràn ngập khinh thường như cũ, chỉ là sâu trong nội tâm lại nói lên: Tiểu tử…. ngươi không nên tới đây! Vô dụng thôi, ngươi không chỉ không cứu được Kê gia mà còn có thể bị chôn vùi chính mình!
Đúng lúc này đuôi lông mày của Thất Tinh Tôn Giả chợt nhướng lên, lông mày dày dường như sắp dựng thẳng, trong lỗ mũi phát ra một tiếng thét kinh hãi:
- A?
Khí tức to lớn trực tiếp khiến Thất Tinh Tôn Giả bị chấn động tới kinh sợ, hắn thất thanh nói:
- Chân Tiên? Làm sao có thể?
Sắc mặt Thất Tinh Tôn Giả âm trầm bất định, nhưng sau đó hắn lại cười lạnh:
- Thật sự là một thủ đoạn tốt! Khiến bản tôn cũng có chút không ngờ, tuy nhiên… Chân Tiên thì sao? Ở trước mặt bản tôn…. Đế Chủ cũng phải quỳ xuống!
Thất Tinh Tôn Giả nói xong liền đặt hộp gỗ trên bệ đá trấn áp Đại Công Kê, thân thể chợt lóe trực tiếp biến mất tại chỗ.
Đại Công Kê ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ, lẩm bẩm nói:
- Chân Tiên? Tiểu tử kia tìm giúp đỡ sao? Làm sao có thể?
Đại Công Kê còn chưa dứt, một đạo thân ảnh trực tiếp từ trong đất đá trước mặt hắn chui ra, còn mang theo lầu bầu:
- Không hổ là động phủ Chí Tôn, phong ấn trên mặt đất lại đáng sợ như vậy! Cũng may là gia dùng Trước Tự Quyết!
Trước Tự Quyết trong Cửu Tự Chân Ngôn nắm nguyên tố ngũ hành trong tay!
Tuy rằng động phủ Chí Tôn này phong ấn cực kỳ hùng mạnh, nhưng vẫn là do nguyên tố ngũ hành cấu thành. Nếu Thất Tinh Tôn Giả vẫn là Thất Tinh Chí Tôn trước kia… có lẽ phong ấn trong động phủ này sẽ kinh khủng hơn, Sở Mặc chỉ mới nắm giữa Cửu Tự Chân Ngôn cấp bậc nhập môn chưa chắc có thể thành công.
Nhưng hiện giờ Thất Tinh Tôn Giả đã rớt xuống tu vi Chân Tiên, hơn nữa hắn cho tới bây giờ, thậm chí…. Vẫn không nghĩ có người ở Tiên giới này có thể tiến vào động phủ của hắn.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 1257: Đường tẩu… tha mạng! (1)
10.0/10 từ 43 lượt.