Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 292: Chiến tiên tử
Rõ ràng Thạch Hạo không hề giống, giơ tay nhấc chân đều có phong độ thiếu niên tông sư, sức chiến đấu tăng vọt trong nháy mắt, khí tức cũng mạnh mẽ hơn, thể hiện ra thực lực chân chính!
Nó vì sao lại tới Hoàng Đô? Đó chính là muốn gặp lại tổ phụ, đòi ông một câu trả lời thật hợp lý, đương nhiên chắc chắn sẽ cùng với những người thuộc dòng dõi của Thạch Nghị kia phát sinh một số chuyện.
Nhắc tới người kia, nó liền suy nghĩ rất nhiều, tất cả ân oán đều là do cặp mẹ con đó mà ra, nhất định là kẻ thù không đội trời chung, sớm muộn gì cũng phải có một hồi huyết chiến.
Nó chưa từng xem thường Trùng Đồng giả, đặc biệt sau khi đoạt được một viên thần nhãn Thượng Cổ thì nó càng thêm kiêng kỵ, phải ứng phó thật cẩn thận.
Mà Nguyệt Thiền tiên tử chính là vì Thạch Nghị mà tới, như vậy sau này chắc chắn sẽ đứng về phía đối lập và sẽ phát sinh xung đột kịch liệt, thà rằng như vậy còn hơn là kết thúc trong hối tiếc.
Đương nhiên, cũng không thể gạt bỏ những lời nói của ma nữ sang một bên được, nhưng cho dù nói gì thì tâm tình của Thạch Hạo đã bị kích động, vốn sẽ phát sinh một trận đấu nhưng hiện tại lại buông lỏng chân tay.
"Ngươi có biết, ở vực ngoại tiếng tăm của Nguyệt Thiền tiên tử lớn đến mức nào không, được xưng là tiên tử đẹp nhất trên cửu thiên. được những người trẻ tuổi sùng bái, vô cùng siêu phàm và thánh khiết, cao cao tại thượng, nếu như khi nàng hạ xuống ngươi giam lại rồi lấy làm vợ, thì đây chính là một chuyện thú vị đến cỡ nào chứ."
Thạch Hạo giơ tay lên, biển xanh cuộn trào, sóng biển ngập trời, một con Huyền Quy vô cùng to lớn màu đen vọt lên, trấn áp về phía tiên tử xuất trần kia.
"A cổ mặc nghịch..." Nguyệt Thiền tiên tử miệng tụng thần chú, cả người phát sáng, một bàn tay trắng noãn vung lên mang theo một luồng sức mạnh nguyền rủa, vô cùng thần thánh.
Biển xanh cuộn trào, con Huyền Quy màu đen xung kích mãnh liệt va chạm với bàn tay trắng noãn kia, hai thứ hình thành nên một luồng bão năng lượng, cứ như là lốc xoáy rất đáng sợ.
"Vù" một tiếng, cát chạy đá bay, trên chiến trường những tảng đá nặng mấy vạn cân đều bị đánh bay, mặt đất xuất hiện từng khe hỡ lớn, giống như là bị những lưỡi dao thần chém qua.
"Thật mạnh!" Trong lòng Nguyệt Thiền tiên tử chấn động mạnh, mặc dù biết Hoang Vực có nhân vật lợi hại thế nhưng lại không nghĩ tới ngày hôm nay lại gặp phải một thiếu niên như vầy.
Thạch Hạo nhảy lên, trên người có một luồng khí tức không gì sánh được, lăng không bay tới, một chưởng đè xuống dưới tạo nên từng luồng cương phong cuồng bạo, mặt đất xé rách, khe lớn càng nhiều hơn.
Nguyệt Thiền tiên tử ngẩn đầu vẫn bình tĩnh như trước, trong con mắt truyệt đẹp toát ra những màu sắc kỳ lạ, tay ngọc trắng mịn quơ trên hư không, ấn về hướng trời cao, nàng không có tránh né mà là trực tiếp đón đánh.
"Ầm!"
Trận chiến này, ánh sáng giữa hai người càng tăng lên, Thạch Hạo như bẻ cành khô, đánh tan từng luồng phù văn rồi bay xuống dưới, giống như là một con diều hâu lao nhanh xuống.
"Hay, thiếu niên như thần nhào thẳng về phía trước đi!" Ma nữ ở phía xa kêu lên.
Nguyệt Thiền tiên tử vô cùng thánh khiết, cả người đều được mưa ánh sáng lấp lánh bao phủ lại toàn thân, thế nhưng vẫn không đủ được.
Thiếu niên ở bên trên quá mạnh mẽ, đánh tan mấy tầng ánh sáng, cách không cứng rắn chống đỡ với ngọc chưởng trắng noãn mấy lần, hai người thần quang mạnh mẽ, không ngừng bùng bổ ra sức mạnh kinh người.
Dáng vẻ của Nguyệt Thiền tiên tử vô cùng nghiêm túc, mười tòa Động Thiên trôi nổi bao quanh lấy nàng tạo thành một nguyệt bàn, còn nàng đứng ở trung tâm, càng ngày càng siêu phàm thoát tục.
Vào lúc này miệng nàng lại tụng chân kinh, giống như một vị thần linh vậy, đặc biệt bên trong mười tòa Động Thiên đều có bóng người lờ mờ, không dính chút khói bụi trần gian, cũng đang đồng loạt ngâm tụng thần chú.
"Ầm!"
Nàng dứt khoát đánh lên trên không trung, ngọc chưởng trắng noãn không ngừng huy động, xuất trần cực kỳ, phong thái tuyệt thế, thời khác này xinh đẹp và thần thánh đến cực điểm.
Nàng giống như là một vị Quan Âm ngàn tay, lần lượt từng bàn tay từ trong Động Thiên lao ra ngoài, tất cả đều đồng thời đánh về phía thiếu niên mạnh mẽ kia.
Đây là một hồi giao phong vô cùng kịch liệt, ngay cả Thạch Hạo sắc mặt cũng phải thay đổi, vận dụng thần lực mạnh mẽ để trấn áp đối phó với tiên tử ở vực ngoài đầy siêu nhiên này, cương phong chấn động liền nhấc lên tấm lụa mỏng trên mặt đối phương liền lộ ra một gương mặt trắng hồng lấp lánh, xinh đẹp khiến người khác nghẹt thở.
Liếc mắt nhìn, nó có thể thấy được hình dáng của đối phương, đây chính là đại chiến sinh tử, chỉ cần một đòn liền có thể phân định thắng bại, dung nhan như thế khiến người khác đặc biệt khắc sâu.
"Bùm!"
Cả thiên địa giống như đang lăn tới đây, Thạch Hạo lại giống như là một con ma cầm đang lao xuống từ vực ngoại, đang chiến đấu với Quan Âm ngàn tay, nơi đó đâu đâu cũng có chưởng ấn, xinh đẹp mà lại điên cuồng.
Hai người đều run rẩy dữ dội, đây là một hồi đánh nhau ngươi chết ta sống đầy đáng sợ, Thạch Hạo thần dũng không thể đỡ, ở cảnh giới này thì được trời cao chiếu cố, vượt qua rất nhiều cổ nhân, vì vậy có tư thế vô địch.
Mà Nguyệt Thiền tiên tử lại có bảo thuật thông thiên, chỉ trong nháy mắt thì đã sử dụng tới thần thông cỡ này, mười tầng bóng người mờ ảo chồng lên nhau xuất hiện từ trong mười Động Thiên kia, tất cả đồng loạt tụng thần chú, giống như mọc ra thêm rất nhiều cánh tay.
Thạch Hạo biến hóa khôn lường, thân thể lúc Đông lúc Tây, vô cùng mạnh mẽ, không có trực diện chống lại nhiều cánh tay như vậy mà đi nghênh chiến từng cái một. Phù văn đầy đáng sợ bùng phát, thanh âm ầm ầm không dứt bên tai, giống như là một vị Ma Vương xông vào Tiên cung, chinh phạt rất nhiều tiên nữ, kịch liệt và kinh người.
Loại giao phong này rất hiếm thấy trên đời, nếu như có một người nào đó đứng giữa hai người thì sẽ không thể suy nghĩ gì thêm, khó lòng chặn lấy một đòn và rồi ắt nổ tung, bởi vì quá mạnh mẽ.
Bọn nó đều không phải là người bình thường, cả hai đều chấn động, ở cảnh giới này Thạch Hạo vô cùng kiệt xuất, đại thế đã thành, không có bất kỳ kỹ xảo đẹp đẽ nào, chỉ có dốc hết sức phá xuống dưới!
Thế nhưng Nguyệt Thiền tiên tử kinh nghiệm chiến đấu hết sức phong phú, bảo thuật thông thiên, một đại thần thông như vậy đủ khả năng bù đắp cho mười người liên thủ, đáng sợ đến cực điểm.
Nếu không phải Thạch Hạo có biến hóa thất thường, giống như Thần Ma, tiêu diệt từng bộ phận nói không chừng vẫn sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Bởi vì, tiên tử thánh khiết này giống như là Quan Âm ngàn tay vô cùng khủng bố, nhiều thân thể thánh khiết như đồng loạt ra tay như vậy, đồng thời ấn về phía trước, gần như có thể xem là có rất nhiều người đang hợp lực trấn áp tới.
Kết quả cuối cùng là, Thạch Hạo đột phá xuống dưới, từ trên trời cao lao thẳng xuống, thiếu một chút xíu nữa thì đã chạm tới Nguyệt Thiền tiên tử, trông rất thần dũng vô địch.
"Thật là không tệ, xem ra ở Động Thiên cảnh ngươi cũng có chút độc đáo, xưa nay hiếm thấy." Ngay cả ma nữ cũng than thở không thôi.
Đòn đánh này, thế lực của hai người ngang nhau, không ai chiếm được tiện nghi cả.
Nguyệt Thiền tiên tử im lặng, đối phương cố chấp xông tới, dốc hết sức trấn áp, cũng chưa từng dùng qua quá nhiều kỹ xảo, loại thủ đoạn bá đạo tuyệt luân này khiến cho cô nhìn thấy một tiềm lực đáng sợ để đột phá cực cảnh.
"Ta đến tìm Thạch Nghị, chỉ là muốn xem hắn mạnh đến mức như trong truyền thuyết hay không, vì là trời sinh thần nhân, ngạo thị Hoang Vực." Nguyệt Thiền tiên tử vẻ mặt ôn hòa nói lên mấy lời như vậy.
"Ấy da, tỷ tỷ thật là xấu quá đi mà, rõ ràng là coi trọng Trùng Đồng giả, muốn trả giá thật lớn để mời chào, thế sao giờ lại nói ra mấy lời này. Trời ạ, ngươi che giấu và bảo vệ như vậy, sẽ không phải là động tình rồi đấy chớ, chuyện này không tốt." Thiên Hồ tiên tử cười nói.
Thạch Hạo biết Thiên Hồ tiên tử sợ không loạn, hi vọng nó tiếp tục ra tay, đúng là nắm được tâm tư của nó.
"Ngươi đúng là một ma nữ mà." Nó lẩm bẩm, cũng không biết Hồ Ly Tinh này có phải là linh thân mà không phải là chân thân giống như ma nữ kia không.
"Nói thế nào đây nhỉ, ta cũng chỉ vì tốt cho ngươi thôi, Nguyệt Thiền tiên tử chọn Trùng Đồng giả làm bá chủ, rõ ràng đó là mục tiêu thật sự của nàng ta thế nhưng lại muốn kéo ta cũng xuống nước, thiếu niên như thần cứ xông về phía trước, hãy kéo tiên tử cao cao tại thượng ở cửu thiên đầy xinh đẹp và thánh khiết nhất trong lòng vô số người tại vực ngoại vào trong nhân thế, khiến cho cô ấy biết được cái gì mới là vô hạn hồng trần, từ đây không hề luyến tiên và trở thành người vợ người mẹ."
Ma nữ cười đầy khoái trá, mấy lời này mà truyền ra ngoài ắt sẽ kinh thế hãi tục, đặc biệt những người ở vực của các nàng mà nghe thấy thì những người trẻ tuổi nhất định sẽ vô cùng phẫn uất.
Lại lần nữa chiến đấu, Thạch Hạo đạp trên mặt đất, toàn thân phát sáng, xung quanh thập đại Động Thiên ầm ầm nổ vang khiến cho hai cô gái đều biến sắc, những Động Thiên kia quá lớn.
Mười tòa Động Thiên xuất hiện khủng bố cực kỳ, giống như là mười phương thế giới cùng xuất hiện trong hư không rồi bao vây lấy nó, chụm lại với nhau cứ như là một vầng thái dương vô cùng to lớn.
Thạch Hạo ra tay vẫn ngang ngược và báo đạo như thế, thời khắc này nó giống như là Ma Thần, giơ tay nhấc chân khí thế khủng bố ngập trời, mạnh mẽ trấn áp xuống giống như trước, đơn giản dứt khoát không hề "quanh co" làm gì.
Đây giống như là khí thế của Ma Vương, duy ngã độc tôn, trực tiếp nhào về phía trước những thứ ngăn cản đều bị đánh tan!
Đây là lần đầu tiên Nguyệt Thiền tiên tử gặp phải một người ở Động Thiên cảnh lại mạnh mẽ như thế này, vẻ mặt nghiêm túc, nàng được xưng là nhất đại tiên tử, đây không chỉ có khí chất và dung mạo mà còn có thực lực chân chính.
Nhưng mà, hôm nay lại gặp phải một thiếu niên như vầy.
Bàn tay của Thạch Hạo chém xuống, hai người không ngừng va chạm với nhau bắn ra từng chùm thần quang, phù văn như khói lửa tràn ra khiến nơi này trở nên sáng chói.
"Thần thông Hóa Thiên." Ma nữ nói ra bốn chữ này thì khiến cho Thạch Hạo giật mình, thì ra là như vậy, chẳng trách lần va chạm này đối phương đều đón lấy tất cả, vậy mà lại nắm giữ đại thần thông cỡ này.
Bọn nó đánh nhau, lúc thì như Ưng kích trời cao, một lúc như Vượn ma đạp núi, lúc sau như chân tiên cưỡi sóng, thô bạo ngang ngược cùng với thanh tú uyển chuyển tồn tại đối lập nhau.
Áo trắng của Nguyệt Thiền tiên tử bay lượn, bàn tay trắng mịn như ngó sen vươn ra không ngừng va chạm với Thạch Hạo, nàng cảm thấy đây là cuộc chiến gian nan nhất từ khi xuất thế đến hiện tại, thiếu niên này quá mạnh mẽ mà.
Mặt đất dưới chân nàng không ngừng nứt toác lan rộng ra xung quanh, đó chính là uy thế của thần thông Hóa Thiên, hóa đi toàn bộ công kích của đối phương rồi dẫn dắt vào trong hư không hoặc vào mặt đất, nàng vẫn không hề chịu đựng lực công kích này.
"Ầm!"
Tay phải trắng mịn của nàng đụng thẳng vào nắm đấm của Thạch Hạo thì bắn ra một đám hào quang chói mắt, rồi dẫn dắt luồng thần lực điên cuồng này tản ra bên ngoài khiến cho hư không đều nổ vang.
Mà dưới chân sức mạnh cũng được trút xuống, dọc theo mặt đất lan tràn khiến cho một ngọn núi nơi phương xa nổ tung, trở thành bột mịn.
Cảnh tượng này vô cùng kinh khủng, không chỉ có Nguyệt Thiền tiên tử hoảng sợ mà ngay cả ma nữ cũng đổi sắc mặt, cặp mắt không ngừng chớp chớp.
"Hì hì, nhặt được bảo vật rồi, Nguyệt Thiền tỷ tỷ thiếu niên này có xứng với ngươi hay không? Đây chính là người có thể chân chính sánh vai cùng ngươi, thậm chí ở Động Thiên cảnh có thể trấn áp cả ngươi, ta biết ngươi còn có hậu chiêu, thế nhưng, ngươi cũng phải biết rằng người này cũng chưa chắc đã dốc hết toàn lực." Ma nữ cười nói.
Nguyệt Thiền tiên tử trong lòng khó mà bình tĩnh được, ở trong Thần Ma Chiến Vực này lại gặp phải một thiếu niên vô địch như thế thì quả là nguy to.
"Tỷ tỷ, nhận thua đi, ngươi từng nói, nếu như ta thua sẽ lập tức lấy chồng." Ma nữ cười nói.
Nguyệt Thiền tiên tử cảm giác được áp lực rất lớn, trận chiến này vô cùng bất lợi, nàng biết ma nữ lợi hại thế nhưng không hề nghĩ rằng lại tìm được một thiếu niên quái dị đến như vậy, Hoang Vực vượt quá tưởng tượng của nàng.
Nàng được tôn làm tiên tử, đại biểu cho cả một đại giáo, thường ngày cao cao tại thượng, thân phận của nàng ở một vực kia cực kỳ siêu nhiên, ai dám khinh nhờn? Hiện nay ma nữ lại như vầy, muốn đẩy nàng vào phàm trần, muốn đánh bay bộ mặt đại giáo chí cao vô thượng kia.
"Ầm!"
Thạch Hạo tiến lên, càng thêm uy mãnh, mỗi một bước hạ xuống thì trời đất bốn phía đều nổ vang, khí thôn sơn hà, khó mà đối kháng!
"Hì hì..." Ma nữ cười rồi cũng ra tay, vây khốn đối thủ lại.
Nguyệt Thiền tiên tử biến sắc mặt, đại sự lúc này không ổn rồi, nàng có thể bị tóm gọn.
Thế Giới Hoàn Mỹ
Đánh giá:
Truyện Thế Giới Hoàn Mỹ
Story
Chương 292: Chiến tiên tử
10.0/10 từ 27 lượt.