Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 957

Ánh mắt của Thầy Phó như muốn nhìn thấu vào đầu cô. Chu Tuấn Bằng đứng bên cạnh không khỏi nghĩ vậy. Chủ yếu là không hiểu nổi đầu óc cô ấy dựa vào cơ sở khoa học nào để phán đoán chính xác và cấp cứu thành công, hay chỉ là ăn may.

Một lúc sau, nghe thấy tiếng động, Phó Hân Hằng quay đầu lại.

Đám người đẩy xe giường và xe lăn đến, hỏi ông: “Phó bác sĩ, bây giờ có thể di chuyển bệnh nhân không?”

“Được.” Phó Hân Hằng vung tay, nhịp tim của bệnh nhân sắp đột tử đã bị cô ấy ấn xuống rồi thì sao không di chuyển được, mặc dù ông tạm thời chưa hiểu rõ cô ấy làm thế nào mà cấp cứu chính xác được.

Mọi người nhanh chóng nâng bệnh nhân lên xe giường, bác sĩ khoa Ngoại trực cấp cứu chạy theo, là Chung bác sĩ của khoa Ngoại Tổng Quát II.


Tạ Uyển Oánh vừa thấy, biết ngay nên gọi cho giáo viên khoa Ngoại Tổng Quát II. Nhưng mà, cô cũng không biết số của Thầy Chung.

 

“Bệnh nhân này sao vậy, Phó bác sĩ?” Chung bác sĩ hỏi về người trên xe giường trước.

Phó Hân Hằng và Chu Tuấn Bằng ngẩn người, vội vàng nhớ lại lời Tạ Uyển Oánh nói trong điện thoại: “Say nắng.”

Say nắng nặng không phải chuyện đùa, nhanh chóng đưa về cấp cứu để xử lý.

Xe giường lộc cộc đưa bệnh nhân vào cấp cứu. Chung bác sĩ quay đầu lại thấy hai người ngồi bệt dưới đất như bệnh nhân, vừa nhìn thì giật nảy mình, rõ ràng là người của bệnh viện họ, kinh ngạc hỏi: “Lý bác sĩ, cô giáo Lỗ*?” (*Từ đây gọi theo danh xưng ở bệnh viện nhé.)


Lý Hiểu Băng từ khi thấy Phó Hân Hằng xuất hiện đã im lặng, cảm thấy hơi mất mặt.

Cô giáo Lỗ lau mồ hôi trên trán, định đứng dậy: “Tôi không sao.”

“Cô Lỗ, cô cứ ngồi đi.” bác sĩ Chung vội vàng tiến lên, đỡ ông, gọi người đẩy xe lăn đến cho cô giáo Lỗ ngồi, mặc dù tạm thời chưa nhìn ra cô giáo Lỗ bị sao.

 

Đổ nhiều mồ hôi như vậy chắc cũng là say nắng?

“Mọi người cứ lo cho cô ấy trước đi, cô ấy đang mang thai.” Cô giáo Lỗ nói.

Phụ nữ mang thai là một người hai mạng.


Biết rồi, biết rồi. Chu Tuấn Bằng tự mình đỡ Lý Hiểu Băng. Là vợ của Chu giáo viên cùng khoa, dù gì cũng phải cẩn thận đối đãi.

Cả đám đẩy hai xe lăn về cấp cứu, Tạ Uyển Oánh đi theo sau các giáo viên.

Bác sĩ Nội khoa cấp cứu đã chờ sẵn, bệnh nhân say nắng nặng được đưa vào, lập tức cho chườm đá, bật điều hòa hạ nhiệt, rồi truyền dịch bổ sung nước.

Hai xe lăn được đẩy vào phòng quan sát cấp cứu. Lý Hiểu Băng được đỡ lên giường quan sát, y tá làm theo y lệnh, cho cô thở oxy.

Hơi thở của cô hơi nhanh, nhịp tim cũng hơi nhanh, nhiệt độ cơ thể sau khi vào phòng điều hòa đã giảm xuống, chắc là không bị sốt.

 

Nhớ lại tình hình mà Tạ Uyển Oánh nói trong điện thoại, y tá đẩy máy điện tâm đồ đến, Chu Tuấn Bằng làm điện tâm đồ cho bệnh nhân.



Đứng bên cạnh, Phó Hân Hằng nhìn thuộc hạ thao tác với đôi mắt không chút cảm xúc.

Cô giáo Lỗ không ngồi xe lăn, bác sĩ Chung và Tạ Uyển Oánh đỡ bà lên ghế, vì bà nhất quyết không chịu nằm giường.

“Tôi không sao, anh đi xem bệnh nhân khác đi.” Cô giáo Lỗ giục Chung bác sĩ.

“Cô bị sao vậy?” Chung bác sĩ cúi người hỏi han. Cô giáo Lỗ là một lão tiền bối đức cao vọng trọng ở Học viện Y và bệnh viện, bị bệnh chắc chắn phải đặc biệt quan tâm.

“Chắc là ở ngoài trời quá nóng, anh xem cô ấy cũng khó chịu, tôi cũng vậy, tuổi cao sức yếu, nóng đến ruột co thắt.” Cô giáo Lỗ xoa bụng nói: “Bây giờ đỡ rồi, không đau nữa. Chỉ hơi đau thôi.”


Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Story Chương 957
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...