Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Chương 564
“Con bé ngốc này. Con nói gì vậy? Họ đưa con đi xem hung thủ, con không lo dì lo, con không thấy sợ sao? Dì sợ. Sợ tên đó thấy con lại muốn gϊếŧ con.” Dì Trương nói.
“Có cảnh sát ở đó, không thể để anh ta gϊếŧ người lần nữa được.” Nữ cảnh sát bất đắc dĩ nói.
Lý Khải An cũng muốn đi theo, nhưng bị cảnh sát ngăn lại.
Vì không phải bắt giữ mà chỉ là lấy lời khai, Hồ Chấn Phàm đồng ý cho dì Trương đi cùng. Dì Trương gọi điện cho chồng: “Anh nhanh chóng gọi luật sư đến...”
Lý Khải An thấy mọi người đều lên xe chỉ còn lại mình, sốt ruột không biết làm sao.
Cách đó không xa, có hai người vừa tan ca ra khỏi tòa nhà nội trú định ra bãi đậu xe, đột nhiên một người trong đó phát hiện ra Lý Khải An, nghi ngờ nói: “Thầy Đào, kia không phải là thực tập sinh của Khoa Ngoại Tổng Quát II sao?”
Nghe Hà Quang Hữu nói, Đào Trí Kiệt quay lại nhìn chiếc xe cảnh sát.
“Là xe cảnh sát à?” Hà Quang Hữu ngập ngừng nói: “Cậu ta đuổi theo xe cảnh sát làm gì?”
Một ánh mắt sắc bén xuyên qua, Đào Trí Kiệt phát hiện bóng dáng quen thuộc ngồi trong xe cảnh sát, ngẩn người, sải bước nhanh về phía xe cảnh sát. Hà Quang Hữu cầm cặp da đi theo sau anh.
Nam cảnh sát vừa định lái xe, chưa kịp khởi động, thấy hai người đàn ông đi tới chắn trước xe cảnh sát.
Lý Khải An đang sốt ruột chạy vòng vòng thấy Đào Trí Kiệt và Hà Quang Hữu, ngạc nhiên nghĩ, Đây không phải là người của khoa Gan Mật sao? Bác sĩ Đào được mệnh danh là Phật Di Lặc?
Hà Quang Hữu tiến lên gõ cửa sổ xe cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, cho hỏi đã xảy ra chuyện gì?”
Ba cảnh sát trong xe nghĩ, Này! Sao lại có người đến nữa, là ai vậy?
“Không có gì.” Nữ cảnh sát đáp.
“Cô ấy là thực tập sinh bệnh viện chúng tôi.” Đào Trí Kiệt đứng bên cạnh xe cảnh sát, ánh mắt xuyên qua cửa kính khóa chặt vào Tạ Uyển Oánh trong xe: “Các anh muốn đưa cô ấy đi đâu?” Lúc này trên mặt anh không hề có nụ cười, ánh mắt lạnh lùng như mùa đông, khiến người ta rùng mình.
“Cái này...” nữ cảnh sát nhìn Hồ Chấn Phàm xin chỉ thị.
“Bác sĩ.” Hồ Chấn Phàm đoán cũng biết hai người này chắc chắn là bác sĩ của Quốc Hiệp, quay sang cười giải thích: “Yên tâm. Cô ấy không phạm lỗi gì, chúng tôi đưa cô ấy đi là để đến sở công an ăn bánh kem.”
“Anh lừa ai vậy, đồng chí. Cô ấy là thực tập sinh bệnh viện chúng tôi, cảnh sát các anh tại sao lại đưa cô ấy đến sở công an ăn bánh kem?” Hà Quang Hữu vỗ cửa xe cảnh sát, có chút tức giận.
Đây chẳng phải là lừa người sao?
“Thật sự là mua bánh kem lớn mời cô ấy ăn. Các anh không tin, mẹ nuôi của cô ấy đang ngồi trong xe cảnh sát cùng cô ấy.” Hồ Chấn Phàm lấy dì Trương làm bằng chứng.
“Là vậy đó. Họ nói có người muốn gϊếŧ cô ấy, bây giờ muốn đưa cô ấy đi nhận diện hung thủ.” Dì Trương lên tiếng.
Trên mặt Đào Trí Kiệt và Hà Quang Hữu đồng loạt hiện lên vẻ kinh ngạc nghĩ, Gϊếŧ người?
“Vậy nhé.” Hồ Chấn Phàm nhân lúc họ đang ngạc nhiên, vỗ vai đồng nghiệp lái xe.
Nam cảnh sát đạp ga, xe cảnh sát lao vυ"t đi.
Hà Quang Hữu đuổi theo hai bước nhưng không kịp xe cảnh sát, chạy về nói với Đào Trí Kiệt: “Lời cảnh sát nói có thể tin được không. Sao lại có chuyện nghiêm trọng như có người muốn gϊếŧ cô ấy chứ.”
Đào Trí Kiệt nhìn về phía Lý Khải An.
Lý Khải An run rẩy dưới ánh mắt của anh nghĩ, Ánh mắt người đàn ông này thật giống Phật, khi nhìn chằm chằm vào người ta thật đáng sợ.
“Cậu nói rõ ràng.” Đào Trí Kiệt mỉm cười với Lý Khải An trước mặt
Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
