Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 544

“Bác sĩ, chúng tôi phải sắp xếp công việc của mình.”

“Nằm viện điều trị thì cần sắp xếp gì? Có chuyện gì quan trọng hơn chữa bệnh sao? Bà ấy phải đi làm à?” Tôn Ngọc Ba nhìn bệnh nhân khoảng bảy tám mươi tuổi.


“Không phải, bà ấy là mẹ chồng tôi, tôi phải chăm sóc bà ấy, nên phải sắp xếp công việc của mình xong mới đến được.” Mẹ Trương Vi nói.

Bà nội Trương nằm trên giường bệnh im lặng nghe con dâu nói chuyện.

“Không cần. Lát nữa cô phải đi.” Tôn Ngọc Ba không nói nhảm với cô ta: “Khoa chúng tôi, nếu không có trường hợp đặc biệt, người nhà không được phép ở lại qua đêm nếu chưa được bác sĩ cho phép. Có giờ thăm bệnh.”


“Sao được. Mẹ chồng tôi không có tôi ở bên thì không yên tâm.” Mẹ Trương Vi nói, ánh mắt cảnh giác liên tục liếc nhìn Tạ Uyển Oánh. Cô ta nhớ rõ lần gặp nhau ở phòng khám, Bác sĩ Tôn này và Tạ Uyển Oánh ở cùng nhau. Không biết Tạ Uyển Oánh sau lần gặp đó có nói gì về cô ta không mà khiến người ta đối xử với cô ta như vậy.

 

“Đây là quy định của bệnh viện. Bác sĩ chủ trị đến ngày mai cũng sẽ nói với cô như vậy.” Tôn Ngọc Ba nói với người nhà bệnh nhân theo quy định, sau đó chỉ đạo Tạ Uyển Oánh: “Em làm thủ tục nhập viện cho bà ấy đi.”

Cái gì, bảo cô làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân? Mẹ Trương Vi giật mình, đuổi theo Tôn Ngọc Ba hỏi: “Cô ấy không phải chỉ là sinh viên y khoa sao?”

“Đến bệnh viện phải nghe theo sự sắp xếp của bác sĩ. Tôi ngày xưa cũng là sinh viên y khoa.” Tôn Ngọc Ba không muốn nói nhiều với cô ta, bỏ lại câu này rồi quay người bỏ đi.

Mỗi bác sĩ đều từng là sinh viên y khoa. Bệnh nhân không cho sinh viên y khoa luyện tập, thì đợi các lão bác sĩ chết hết rồi còn ai làm bác sĩ nữa? Vì vậy, mẹ Trương Vi nghe bác sĩ nói xong liền nghĩ nghĩ, Muốn sinh viên y khoa tìm bệnh nhân luyện tập, thì cũng đừng tìm đến nhà tôi. Tìm bệnh nhân khác đi. Đúng, mạng của người nhà tôi quý hơn những bệnh nhân khác.

 

Chắc nếu bác sĩ biết được suy nghĩ này của cô ta, chỉ có thể cười khẩy hai tiếng. Trong mắt bác sĩ, mạng nào cũng là mạng, không phân biệt sang hèn.


“Cháu làm thủ tục nhập viện cho bà.” Tạ Uyển Oánh đến gần giường bệnh bắt đầu quan sát bệnh nhân, đeo ống nghe khám tim phổi cho bệnh nhân.

Mẹ Trương Vi ngăn cô lại: “Cô từ từ, tôi cho bà ấy ăn chút gì đã.”

Dù sao cũng không cho cô chạm vào!

Lý Khải An đi theo phía sau thấy vậy càng không dám đến gần giường bệnh. Người nhà bệnh nhân này hung dữ quá.

“Bác sĩ Tạ, ăn táo trước, nghỉ ngơi một chút đi. Tôi thấy cô trực ban ngày mệt rồi.” Bố của Tiểu Nhã Trí, giường 7, đưa trái cây cho Tạ Uyển Oánh.


Có những người nhà bệnh nhân thật sự rất tốt. Tạ Uyển Oánh mỉm cười.

“Bác sĩ chị.” Tiểu Nhã Trí nằm trên giường bệnh gọi, cũng thấy thương bác sĩ chị.

 

Thấy mẹ Trương Vi nhất quyết phải cho bệnh nhân ăn trước, Tạ Uyển Oánh đành tránh ra, cùng Lý Khải An đến thăm Tiểu Nhã Trí. Đi ngang qua giường 8, con trai bà cụ và bà cụ nhìn họ, quan tâm hỏi: “Các cháu ăn cơm chưa?”

“Dạ rồi ạ.”

Mẹ Trương Vi cau mày, cứ như những người trong phòng bệnh này không có văn hóa, không phân biệt được bác sĩ và sinh viên y khoa, nếu không sao ai cũng nói chuyện với Tạ Uyển Oánh bằng giọng điệu tốt như vậy, như muốn làm thân với Tạ Uyển Oánh.

Sau khi nói chuyện với cô bé, Tạ Uyển Oánh không quên mệnh lệnh của thầy giáo, quan sát tình trạng của bệnh nhân mới. Thấy người nhà cho bệnh nhân ăn canh móng giò đậu nành, vội vàng nói: “Đừng cho bà ấy ăn quá nhiều đậu nành và đồ béo.”



Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Story Chương 544
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...