Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 461

Không lâu sau, quả nhiên cậu phát hiện ra, cách sư muội dắt đứa bé này thật sự không bình thường.

Đôi mắt nhỏ của bé Nhã Trí nhìn vào túi quần của anh trai này, chứ không phải nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của anh như những đứa trẻ khác.

“Có ai từng chơi trò tương tự với bé ấy không? Như kiểu biến ra kẹo từ trong túi cho bé ấy xem.” Hoàng Chí Lỗi phân tích hành vi của bé con: “Có lẽ hành động này đã được thể hiện trước mặt bé ấy từ khi còn nhỏ, hình thành một loại phản xạ có điều kiện. Anh xem ánh mắt bé ấy rất hào hứng.”

Sư huynh là bác sĩ khoa Ngoại Thần kinh quả thật khác biệt, nhanh chóng phát hiện ra nguyên nhân bất thường trong hành vi của bé con. Tạ Uyển Oánh thán phục, hỏi: “Sư huynh, giờ phải làm sao?”

“Từ 2 đến 6 tuổi, tôi đoán bé ấy hiện tại khoảng 6 tuổi, não bộ đang luyện tập phản hồi kết nối với thế giới bên ngoài. Có thể điều chỉnh một chút. Nhưng cũng không cần quá lo lắng. Não người, dù 90 tuổi vẫn còn tế bào thần kinh đang phát triển. Đến một ngày nào đó bé ấy suy nghĩ kỹ thì sẽ ổn thôi.”

 

Sư huynh Hoàng cũng lạc quan giống sư huynh Tào.



“Sao em lại ở đây?” Hoàng Chí Lỗi hỏi, sư muội hôm nay thật khác thường, trước đây sư muội bận đến mức không có thời gian nhìn bọn anh lấy một cái: “Bọn họ bảo em trông trẻ à?”

“Các thầy có chút việc ở phòng bệnh, xuống muộn.” Tạ Uyển Oánh đáp.

“À.” Hoàng Chí Lỗi chợt hiểu, quyết định dẫn sư muội đi xem bệnh nhân của sư huynh Tào.

Bé trai tám tuổi thuộc khoa Ngoại Thần kinh được đẩy vào phòng mổ, bác sĩ gây mê chuẩn bị gây mê. Trên mặt bé trai không phải thờ ơ mà là bất lực, đôi mắt nhỏ tràn đầy sợ hãi.


Hoàng Chí Lỗi đi tới, dùng ngón tay lau mặt cho bé trai: “Đã nói với con rồi, sẽ nhanh khỏi thôi, đừng khóc. Con trai phải mạnh mẽ.”

Ánh mắt bé trai rơi xuống “hạt đậu nhỏ” phía sau.

Có một đứa trẻ nhỏ tuổi hơn mình ở đây mà không khóc, bé trai đột nhiên cảm thấy an toàn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ do thuốc mê.

 

Cửa phòng mổ lại có người bước vào.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Tạ Uyển Oánh và bé Nhã Trí quay đầu nhìn lại.

Tào Dũng bước vào, hơi chớp đôi mắt đẹp trai nghĩ, Thật bất ngờ, lại gặp sư muội.


Bình thường đều ở trong phòng mổ làm phẫu thuật, ai cũng bận rộn nên khó có thể gặp nhau, chỉ chú ý đến công việc của mình.

Có chú mới đến, bé Nhã Trí đi tới, đưa tay nhỏ ra, kéo kéo túi quần của chú.

“Nhã Trí con...” Tạ Uyển Oánh giật mình, không hiểu sao bé con lại chạy tới kéo túi quần của sư huynh Tào.

Bé Nhã Trí kéo kéo túi quần của chú, ngẩng đầu lên nhìn chú.

Chú này không giống chú kia, không hề có vẻ tức giận, khiến bé càng tò mò, tay nhỏ cứ kéo mãi.


Tào Dũng mỉm cười nhìn bé con, không hề tức giận. Cúi xuống, giọng nói dịu dàng hỏi bé: “Sao vậy, con phát hiện túi quần của chú vừa rồi như sắp rơi đồ à? Con vừa mới kéo được thứ gì tốt ở đâu phải không?”

 

Ồ, sư huynh Tào lợi hại thật, vậy mà cũng nhìn ra được? Tạ Uyển Oánh thầm kinh ngạc.

Bé Nhã Trí chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn chú.

“Con kéo được gì, nói cho chú biết.” Tào Dũng nắm lấy bàn tay nhỏ đang kéo túi quần của mình, rất dịu dàng.

Rõ ràng bé con quen thuộc và cảm thấy an toàn với hành động này của anh, đây rõ ràng là kinh nghiệm của một chuyên gia kỹ thuật. Nhã Trí mở miệng, ít nói, nói với chú: “Phong bì.”

Cô bé này lại biết phong bì, có thể thấy không phải là một đứa trẻ hoàn toàn không hiểu gì.


Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Story Chương 461
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...