Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 360

Đàm Khắc Lâm sờ cằm, xem xong tên món ăn như đang tính toán các mục trên thực đơn.

Hai vị giáo sư nghiêm túc này không hứng thú với việc tham gia trò đùa.

“Điện thoại của em kêu.”

Bị người bên cạnh huých, Tạ Uyển Oánh lấy điện thoại ra.

“Oánh Oánh, em ở ký túc xá sao?”


“Lệ Toàn?” Nghe ra giọng bạn thân, Tạ Uyển Oánh rất vui mừng.

“Mấy hôm nay chị đến Bắc Kinh công tác, bây giờ vừa lúc đi ngang qua trường em, muốn mang chút đồ đến cho em. Em có ở đó không? Nếu không ở đó thì chị để đồ ở đâu đó cho em, chị để xong rồi đi, không làm phiền em làm việc.”

“Em ở…” Tạ Uyển Oánh định giải thích với bạn thân.

Tôn Ngọc Ba bên cạnh nói: “Bạn của em phải không? Nếu chưa ăn cơm thì gọi cô ấy đến ăn cùng.”

Chỉ là thêm một đôi đũa thôi, giáo sư rất hào phóng.

 

Tạ Uyển Oánh cảm ơn giáo sư trước, nói với bạn thân: “Em ở nhà hàng Kim Ngọc.”


“Chị nói với tài xế taxi.” Ngô Lệ Toàn báo địa chỉ mới cho tài xế, hỏi: “Tối nay em ăn cơm với ai?”

“Bạn học và giáo sư.”

“Liên hoan à.” Ngô Lệ Toàn vừa nghe liền hiểu: “Chị đưa đồ cho em xong rồi chị đi.”

Vừa đặt điện thoại xuống chưa đầy một phút thì lại reo.

“Chị ở cửa nhà hàng Kim Ngọc. Tài xế taxi nói vừa lúc đỗ xe ở đây.” Ngô Lệ Toàn nói: “Thật trùng hợp.”


Nói với giáo sư một tiếng, Tạ Uyển Oánh vội vàng ra ngoài đón bạn, chớp mắt đã đến cửa sảnh lớn.

“Ở đây, Oánh Oánh.” Ngô Lệ Toàn gọi to, hai tay xách hơn chục túi quà, rất đồ sộ.

“Chị mang nhiều vậy?” Tạ Uyển Oánh giật mình.

“Là trà của cửa hàng chị, trà ngon đều mang đến cho em hết. Em uống không hết cũng không sao, có thể cho các sư huynh sư tỷ, giáo sư, đồng nghiệp của em. Lần trước chị bị bệnh, sư tỷ của em kê thuốc cho chị, chị phải cảm ơn người ta.” Ngô Lệ Toàn giải thích cho cô: “Hơn nữa, mẹ nuôi nói rất đúng, em không biết cách xây dựng quan hệ, dặn chị đến giúp em. Bình thường lễ tết tặng quà cho giáo sư, lãnh đạo, để gần gũi tình cảm thầy trò, quan hệ cấp trên, em hiểu không?”

 

“Mẹ em…” Nghe bạn thân nói vậy, Tạ Uyển Oánh bất lực. Từ nhỏ mẹ cô đã nói Lệ Toàn khéo ăn nói hơn cô, cô chỉ giỏi học chứ không giỏi những chuyện xã giao này, hơn nữa luôn tin rằng làm những việc này là vô ích. Giải thích rõ ràng với bạn thân trước: “Các giáo sư sẽ không thích và cũng sẽ không cho học sinh cơ hội hối lộ đâu.”

“Chị biết. Chị làm sao mà hại các giáo sư của em được?” Ngô Lệ Toàn cười lớn bảo cô yên tâm: “Chuyện này chị còn rõ hơn em, những lằn ranh này không thể giẫm lên, bản thân chị cũng sợ đi tù. Chị chỉ muốn nhân tiện kết giao thêm vài người bạn, vì đều là bạn của em, có nhiều bạn bè thì tốt hơn. Đây đều là mẫu trà, vốn dĩ là để cho khách hàng dùng thử, không mất tiền.”


Hóa ra là vậy. Tạ Uyển Oánh yên tâm.

“Đồ nhiều quá, chị giúp em mang đến đâu để xuống.” Ngô Lệ Toàn không cho cô xách hết qua ngay, sợ quá nặng, vừa đi qua sảnh lớn vừa nói với cô: “Tay cầm dao mổ của em quan trọng lắm, không được mệt.”

 

Không ngờ, có người đứng phía trước nghe thấy cô nói vậy, không nhịn được cười: “Tay cầm dao mổ không được mệt…”

Cười chết anh ta mất. Anh ta chỉ nghe nói tay đàn piano không được mệt, chưa từng nghe nói tay cầm dao mổ không được mệt.

Nghe thấy tiếng cười sảng khoái bay đến, Ngô Lệ Toàn và Tạ Uyển Oánh đang nói chuyện liền quay đầu lại nhìn về phía trước.

Áo sơ mi xanh lam, quần jean, anh chàng đẹp trai đeo kính trông hơi giống con gái cười tủm tỉm nhìn hai người họ.

Ngô Lệ Toàn hình như nhận ra người đó, hỏi bạn thân: “Là sư huynh Hoàng của em sao, Oánh Oánh?”


Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Story Chương 360
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...