Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Chương 345
Phòng họp có máy chiếu và màn hình, nhưng không ai bật. Bác sĩ rất bận, không ai có thời gian chuẩn bị bài thuyết trình ppt cho cuộc họp thường kỳ trong khoa. Thảo luận ca bệnh quan trọng nhất là mỗi người trình bày rõ ràng ý kiến của mình về ca bệnh đó.
Trừ khi có lãnh đạo đến thị sát, mọi người mới phải chuẩn bị kỹ lưỡng.
“Bắt đầu đi.” Thẩm Cảnh Huy chủ trì cuộc họp: “Các tổ trình bày ca bệnh cần thảo luận. Tuần trước giường 16 và 31 tử vong, bác sĩ chủ quản nói rõ tình hình.”
Thẩm Cảnh Huy là chủ nhiệm khoa Ngoại Tổng Quát II làm việc rất nhanh gọn, điều khiển cuộc họp như mổ vào vị trí trọng điểm, không muốn lãng phí thời gian của mọi người.
Mỗi tổ nhỏ giọng thảo luận. Bác sĩ chủ quản của giường 16 và 31 tử vong lên tiếng trước.
“Giường 16 là bệnh nhân ung thư trực tràng giai đoạn cuối, trước đây đã phẫu thuật cắt bỏ ung thư trực tràng triệt để ở bệnh viện chúng ta, vì giai đoạn cuối nên chỉ phẫu thuật giảm nhẹ. Lần này nhập viện là ba năm sau, di căn toàn thân kèm theo cổ trướng.”
Bệnh nhân loại này không cứu được nữa, chỉ có thể giảm bớt đau đớn cuối cùng cho họ.
“Giường 31 là nhập viện cấp cứu, viêm ruột thừa cấp tính có mủ, viêm phúc mạc toàn thể, nhập viện xong lập tức phẫu thuật cấp cứu, nhưng mà, sau khi mở bụng mới phát hiện quá nghiêm trọng, ruột dính khắp nơi. Bệnh nhân ba mươi mấy tuổi, để quá lâu mới phẫu thuật, tử vong sau mổ do sốc nhiễm trùng.”
Ca bệnh này gây ra nhiều tranh luận giữa các bác sĩ.
“Đến giai đoạn tắc ruột, mủ gây nhiễm trùng, lại nhiễm trùng huyết – nói đến đây, bác sĩ Đàm, tổ các anh có phải cũng tiếp nhận một bà cụ tắc ruột không?”
Đột nhiên chủ đề chuyển sang Đàm Khắc Lâm. Lúc nãy thảo luận, tổ một rất im lặng, vì tổ một xưa nay ít phát biểu. Có lẽ phó chủ nhiệm Lưu muốn khuấy động không khí, nên chuyển chủ đề sang tổ một.
Mọi người hỏi về bệnh nhân này, Đàm Khắc Lâm tiện thể trả lời: “Không có giường trống, nên thứ tư mới nhập viện. Đã làm hết các xét nghiệm cần thiết rồi mới phẫu thuật. Dự kiến mổ thứ hai tuần sau, tôi định thứ hai sẽ trao đổi lại với khoa Gây mê.”
“Tắc ruột à?”
“Khối u khá lớn, gần như tắc nghẽn toàn bộ ruột, nên hiện tại đang nhịn ăn, đặt ống thông hút dịch và thụt tháo, truyền dịch dinh dưỡng.”
“Nghe nói 90 mấy tuổi?”
“Đúng vậy, lớn tuổi, tim phổi không tốt lắm. Khoa Gây mê hơi e ngại. Nhưng học trò tôi nói, có thể mổ.”
Đột nhiên nghe Thầy Đàm nói câu cuối, Tạ Uyển Oánh giật mình, không ngờ thầy lại đẩy mình ra.
“Tiểu Tạ, em phát biểu ý kiến đi.” Tôn Ngọc Ba quay lại bảo cô.
Trong phòng họp toàn là bác sĩ, kể cả các giáo sư, chủ nhiệm, đông đủ hơn buổi giao ban sáng. Ví dụ như Giáo sư Lý rất ít khi đến, hiện đã nghỉ hưu, tóc bạc phơ, là bậc lão thành đáng kính trong khoa Ngoại Tổng Quát của Quốc Hiệp, hôm nay đến tham dự buổi thảo luận học thuật. Là nhân vật lớn bình thường không gặp được.
Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
