Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Chương 337
Viện trưởng Ngô bước ra khỏi thang máy, được vây quanh, đi xa dần.
Tào Dũng đóng cửa thang máy, tay đút túi mân mê điện thoại, đáy mắt hơi trầm xuống nghĩ, Chuyện lão ngoan đồng này quá kỳ lạ.
Điện thoại rung lên, cầm lên xem, lại là tiểu sư muội gọi đến.
“Oánh Oánh.”
“Sư huynh, có phải Thầy Ngô sắp chấm điểm cho các anh không? Em cần nói gì với ông ấy không?” Tạ Uyển Oánh xong việc thì lo lắng các sư huynh bị bệnh viện trừ điểm vì cô nói sai.
Cho nên nói lão ngoan đồng kia thật đáng ghét, lại đi lừa gạt tiểu sư muội tốt như vậy. Tào Dũng thở dài, ôn tồn nói: “Không sao đâu. Bệnh viện làm việc theo quy định.”
Nghe sư huynh nói vậy, Tạ Uyển Oánh yên tâm, đặt điện thoại xuống đi đến trạm y tá hỏi: “Các chị tìm em à?”
“Đúng rồi, bác sĩ Tạ, lại đây.”
Bị một y tá kéo vào phòng tiểu phẫu trong khoa, bên trong đứng bốn năm y tá.
“Cô ấy tên Xảo Văn.” Mấy y tá giới thiệu đồng nghiệp với cô: “Cô ấy bị đau bụng nhiều năm rồi, là kiểu đau âm ỉ.”
“Khám rồi, nội soi đại tràng, nội soi dạ dày, siêu âm phụ khoa, khám hết rồi, đều nói không sao.”
Đều không sao mà tìm cô làm gì?
“Các chị tìm Thầy Đàm hoặc Thầy Tôn khám cho cô ấy đi. Kinh nghiệm lâm sàng của họ dày dặn hơn em.” Tạ Uyển Oánh nói.
“Trước đây đã tìm bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện chúng ta khám rồi, không phát hiện ra gì. Hôm nay chúng tôi nghe bệnh nhân nói, em khám bệnh rất chuẩn, nên muốn em thử xem. Dù sao, cô ấy vẫn chưa khỏi, bác sĩ cứ nói cô ấy không sao, rất khổ sở.”
Tạ Uyển Oánh càng kinh ngạc, rõ ràng các y tá đang cứu người chết như cứu ngựa sống, tìm cô, một thực tập sinh thử xem. Vì trước đây các bác sĩ có kinh nghiệm đều không nhìn ra bệnh.
“Chủ yếu là nếu cô ấy lại đi tìm bác sĩ của khoa mình khám, bác sĩ bệnh viện chúng ta sẽ bảo cô ấy không sao, đừng nghĩ nhiều. Cô ấy không biết phải làm sao.” Y tá nói ra chỗ khó xử.
Bệnh nhân có triệu chứng, nhưng khám thế nào cũng không ra nguyên nhân là rất khổ sở. Mấy năm nay đều như vậy, mà người bệnh cũng không có tình trạng nào nghiêm trọng hơn. Các bác sĩ chắc chắn càng cho rằng bệnh nhân không có bệnh gì nặng, có thể là vấn đề tâm lý. Nếu cơ thể thật sự có vấn đề, đã bùng phát ra rồi.
Bệnh nhân khổ sở, bác sĩ cũng có lý của mình. Mâu thuẫn lâm sàng kiểu này thường xuyên xảy ra. Tạ Uyển Oánh đi đến bên giường khám, chỉ có thể cố gắng hết sức. Dù sao cũng phải cho bệnh nhân một lời giải thích về cơn đau. Giống như cậu thanh niên số 2 ở phòng khám, dù không nghiêm trọng lắm, cũng phải cho bệnh nhân một nguyên nhân hợp lý, nếu không bệnh nhân sao yên tâm được.
Nằm trên giường khám là một y tá, khoảng ba mươi tuổi, trông mặt còn khá trẻ. Nghe nói đã sinh con, nên trên bụng có vết rạn, bụng cũng khá to.
Tạ Uyển Oánh cẩn thận sờ nắn từng chút một trên bụng bệnh nhân, từ nhẹ đến mạnh, từ nông đến sâu.
Mấy y tá đứng xem, bệnh nhân nằm trên giường khám đương nhiên càng căng thẳng hơn.
Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
