Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 1917

“Bây giờ các anh muốn làm gì?” Bác sĩ Quan tiếp tục hỏi: “Các anh cho rằng cô ta muốn làm gì bệnh nhân đó sao? Hay là các anh nói với bác sĩ Đỗ, để bác sĩ Đỗ đề phòng? Cô ta tuy đáng ghét, nhưng tôi nghĩ làm loại chuyện này đối với cô ta là hại nhiều hơn lợi, không có động cơ gì cả. Chẳng lẽ cô ta có thù oán gì với bệnh nhân đó?”

Chuyện thù oán, nếu bác sĩ Hồ muốn gϊếŧ người vì chuyện đánh tráo bài thi năm xưa thì chắc chắn là không thể. Cho dù năm đó có gian lận trong kỳ thi, nhưng vì kỳ thi đó vô dụng, thuộc hệ thống đề cử, nên việc vạch trần cũng không có tác dụng. Dì Mẫn đã nói từ sớm, chuyện đã qua rồi, truy cứu cũng vô nghĩa.

Cũng giống như phân tích của bác sĩ Quan, bác sĩ Hồ không có động cơ gây án. Những điều này Tạ Uyển Oánh đã bình tĩnh suy nghĩ kỹ, vì vậy những vấn đề này trước tiên cần phải hỏi đương sự là dì Mẫn.
  Cho dù dì Mẫn đã hoàn toàn tỉnh lại, vì tình trạng bệnh tình của dì, tốt nhất nên đợi vài ngày cho đến khi tim của dì hoàn toàn ổn định rồi mới hỏi lại. Làm bác sĩ phải cân nhắc tất cả mọi thứ cho bệnh nhân, bao gồm cả tình trạng bệnh tật của họ.

Thực ra, dì Mẫn ở Quốc Trắc rất an toàn, Tạ Uyển Oánh cho rằng không cần vội vàng. Nếu bác sĩ Hồ thật sự có vấn đề gì thì cũng không thể trốn thoát.


Sau khi bình tĩnh lại, những người khác nghe xong lời cô cũng cho rằng như vậy là hợp lý.

“Oánh Oánh.”

Tào sư huynh gọi. Tạ Uyển Oánh im lặng chờ sư huynh lên tiếng, biết chuyện này khiến nhiều tiền bối đến hỏi như vậy, chứng tỏ cô đã làm gì đó chưa đúng.

“Chúng tôi đều biết em rất bình tĩnh, nhưng mà, đôi khi, có thể không cần quá bình tĩnh như vậy.”

Ban đầu tưởng rằng Tào sư huynh muốn chỉ ra chỗ cô làm chưa tốt, là chưa đủ bình tĩnh khi suy nghĩ, kết quả Tào sư huynh lại nói cô quá bình tĩnh. Tạ Uyển Oánh ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Tào sư huynh.


Một người quá bình tĩnh, cũng giống như một bức tường đồng vách sắt, thực ra có thể đang tự làm tổn thương chính mình. Bởi vì trái tim của mỗi người đều là thịt, sẽ có điểm yếu, việc luôn ép buộc bản thân phải bình tĩnh không phải là điều tốt, trái với quy luật sinh lý của con người. Đây cũng là điều anh luôn nói với cô, phải học cách thư giãn đầu óc một cách thích hợp, cho dù cô có tùy hứng một chút với những người quen thân cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được.

Tào sư huynh là một người rất dịu dàng.

Tạ Uyển Oánh lại nghĩ, làm bác sĩ thì phải bình tĩnh, chẳng phải Phó thầy luôn bình tĩnh như người máy sao?

Nhìn quanh một vòng những người đang ngồi, sắc mặt, thần thái, ánh mắt của ai cũng lộ ra vẻ đồng tình với lời khuyên của Tào sư huynh dành cho cô.
  Phó Hân Hằng nhận thấy ánh mắt của cô, liền cau mày quay đi.


Đừng lôi anh vào so sánh với cô. Dù anh có là người máy cũng không đáng sợ bằng cái đầu óc cứng nhắc của cô.

Người bình thường, cho dù là người máy, khi thấy người bên cạnh mình như bị ám hại, điều đầu tiên nghĩ đến sẽ là liệu mình có bị hại hay không, bởi vì ai cũng sợ chết. Cô lại lạnh lùng phân tích một loạt động cơ và không gian gây án của đối phương, bình tĩnh hơn cả thám tử chuyên nghiệp, chẳng trách nghe nói Hồ Chấn Phàm muốn lôi kéo cô vào đội cảnh sát.

Trà được mang lên. Sau khi uống một ngụm trà, tâm trạng mọi người bình tĩnh trở lại, quay lại thảo luận về bệnh tình của Cảnh Vĩnh Huy.

“Tình hình của em trai em như thế này. Vùng dưới đồi biểu hiện có dấu hiệu nhồi máu não.” Tào Dũng chính thức thông báo cho người nhà bệnh nhân: “Hôm qua sau khi nhận được báo cáo đã bắt đầu cho cậu bé dùng thuốc. Tạm thời không có khuyến nghị phẫu thuật, trước mắt có thể tập trung vào phẫu thuật chỉnh hình. Nếu cần, khi phẫu thuật chỉnh hình, tôi có thể đến xem hoặc phụ mổ.”

 


Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Story Chương 1917
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...