Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Chương 1143
Nhận lấy bệnh án, Đào Trí Kiệt mở ra xem. Chỉ nhìn vào lời dặn dò sau phẫu thuật, không có quá nhiều lời dặn dò xuất hiện cho thấy tình trạng bệnh nhân tạm ổn, tạm thời không thấy dấu hiệu cần cấp cứu.
“Phẫu thuật phổi và gây mê đều tương đối ảnh hưởng đến phổi, mà phổi lại ảnh hưởng trực tiếp đến tim. Nội soi của các anh hẳn là tình huống tương đối tốt. Chỉ cần kiểm soát tốt việc chảy máu trong phẫu thuật.” Phó Hân Hằng đưa ra ý kiến chuyên môn của mình.
Đào Trí Kiệt gật đầu, đến đây nghe anh ta nói xong, dường như có thể yên tâm hơn một chút. Tuy nhiên, anh vẫn là người cẩn thận, nói: “Mấy ngày nay tôi sẽ thường xuyên đến xem tình hình của cô giáo Lỗ.”
“Được, anh có thể đến bất cứ lúc nào.” Phó Hân Hằng đồng ý để anh đến trao đổi bất cứ lúc nào, sau đó hỏi anh: “Anh đến xem bệnh nhân một mình, bác sĩ Đàm không đến sao?”
Hai bác sĩ mổ chính, lẽ ra nên cùng nhau đến xem tình hình bệnh nhân.
“Tôi đã hẹn với bác sĩ Đàm. Anh ấy nói hôm nay anh ấy ở ngoài, đang trên đường về bệnh viện, nói sẽ đến ngay.” Đào Trí Kiệt nhớ đến việc Đàm Khắc Lâm không hiểu sao vẫn chưa đến phòng bệnh.
Đào sư huynh muốn gọi điện thoại thúc giục hỏi thầy Đàm sao? Tạ Uyển Oánh cầm điện thoại, không cần gọi cho thầy Đàm, chỉ cần gọi cho thầy Tôn là được.
Tút tút tút vài tiếng, thầy Tôn ở đầu dây bên kia bắt máy: “Tiểu Tạ, có chuyện gì vậy?”
“Thầy Đàm—!”
Hả? Tạ Uyển Oánh giật mình.
Tôn Ngọc Ba biết mình lỡ lời, vội vàng che miệng lại nói nhỏ: “Không sao, không sao. Tay thầy Đàm vô tình bị xe quẹt trúng, hiện tại đang ở khoa chúng tôi tự khâu hai mũi.”
“Tôi có cần—!” Tạ Uyển Oánh nghĩ mình có nên chạy qua quan tâm thầy không.
“Không cần. Không có gì đâu. Thầy Đàm nói cậu không cần đến, thầy ấy không muốn quá nhiều người biết chuyện nhỏ này.” Tôn Ngọc Ba dặn dò cô: “Cậu nhất định đừng nói ra ngoài, biết chưa?”
Trên đời này làm gì có bức tường nào không lủng, cô còn chưa nói ra. Nhưng đột nhiên có người xông vào văn phòng.
Là một bác sĩ nội trú trẻ tuổi, nói với Phó Hân Hằng: “Thầy Phó, em vừa nghe các y tá ở trạm y tá nói bác sĩ Đàm khoa Ngoại tổng quát II bị xe đυ.ng, hình như bị thương ở tay. Chúng ta có nên gọi điện thoại hỏi thăm tình hình không?”
Tin tức này như bom nổ. Tạ Uyển Oánh hiểu tại sao thầy Tôn nói thầy Đàm không muốn nói ra. Chỉ thấy tin tức về thầy Đàm vừa ra, mọi người trong văn phòng đều đứng dậy.
“Anh ta làm tay mình bị thương sao?” Thường Gia Vĩ chỉ tay vào người mang tin nóng hỏi lớn.
Một bác sĩ phẫu thuật bị thương ở tay nghĩa là gì không cần nói cũng biết, tương đương với sự nghiệp có thể kết thúc tại đó. Một bác sĩ phẫu thuật dù thế nào cũng phải cố gắng tránh bị thương ở tay.
“Em nghe các y tá nói, họ nghe y tá khoa Ngoại tổng quát II nói. Y tá khoa Ngoại tổng quát II nói y tá trưởng lén mang thuốc và băng gạc đến văn phòng bác sĩ Đàm. Họ cảm thấy hình như bác sĩ Đàm gặp chuyện rồi. Sau đó, có người nói sự việc xảy ra ở bãi đậu xe của bệnh viện chúng ta, bác sĩ Đàm đỗ xe xong xuống xe, không ngờ chiếc xe phía sau phanh không ăn lao tới, quẹt qua người anh ấy.” Bác sĩ báo cáo cố gắng nói hết những gì mình nghe được, vì cũng đang hoảng loạn nên nói hơi lộn xộn.
Mọi người càng nghe càng nóng ruột.
Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
