Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện

Chương 65


Cuối cùng cũng đến ngày Quốc khánh, đường phố lớn nhỏ đều nhộn nhịp.


Các tiểu tướng cách mạng mặc quân phục xanh thẳng thớm, sạch sẽ đi Thiên An Môn tham gia hoạt động diễu hành; các cô gái chàng trai trẻ mặc áo sơ mi trắng, sạch sẽ tươi tắn; trẻ con theo người lớn đi xem hội diễn văn nghệ.


Các nữ đồng chí trong đại viện cũng đã dậy sớm dọn dẹp nhà cửa sạch tinh tươm, không một hạt bụi, bức ảnh lãnh tụ treo trên bàn ở nhà chính cũng phải lau chùi cẩn thận.


Cao Tú Lan và mấy nữ đồng chí khác tụ tập làm tóc, tiết mục của họ được sắp xếp vào buổi tối.


Các ông chồng buổi tối phải đi cổ vũ cho vợ, ai nấy đều lấy ra những bộ quần áo quý hiếm cất trong rương.


Tạ Đại Cước liền lấy ra chiếc áo sơ mi trắng mà Cao Tú Lan đã may cho ông từ miếng vải địch xác lương mà Lâm Tiểu Đồng đã mua trước đây.


Bình thường ông không hút thuốc không uống rượu, đến tuổi trung niên mà vóc dáng vẫn không thay đổi, mặc chiếc áo sơ mi trắng thẳng thớm kết hợp với quần đen, cả người trông rất nho nhã.


“Tú Lan, em xem tay áo của anh có bị chật một chút không?”


Hội nghị buôn chuyện


“Sao lại thế được? Để em xem, lần trước em rõ ràng đã may theo đúng số đo mà?”



Cao Tú Lan vừa nghe lời này liền vội vàng đi đến, xem xét tay áo.


“Không có vấn đề gì cả? Chẳng phải trông rất đẹp sao?”


Cao Tú Lan nhìn đi nhìn lại cũng không phát hiện ra chỗ nào không ổn, đang thắc mắc, ngẩng đầu lên thấy Tạ Đại Cước đang cười với bà.


Lúc này mới nhận ra là ông cố tình dụ bà đến xem mình, bà trách yêu:


“Đã là vợ chồng già rồi mà còn làm cái trò này.”


Cao Tú Lan nghiêm túc đánh giá Tạ Đại Cước, người hôm nay đã chỉnh tề.


“Lão Tạ này, anh đừng nói chứ, trông anh mặc áo sơ mi trắng có hơi giống hồi chúng ta cưới nhau đó…”


“Tú Lan…”


Tạ Đại Cước ngượng ngùng nhìn, vừa há miệng định nói thì bị cắt ngang.


“Cao Tú Lan, Cao Tú Lan, bà đi đâu rồi?”


“Ê này, có tí mà bà chạy đi đâu mất tiêu rồi? Tóc tai bà còn làm nữa không đó?”



Điêu Ngọc Liên đang làm tóc trong phòng bên cạnh, thấy không tìm thấy người, liền chống nạnh, hét ầm lên.


Mọi người đều đồng ý rằng Điêu Ngọc Liên là người biết tự chải chuốt nhất, nên muốn nhờ Điêu Ngọc Liên giúp trang điểm.


Điêu Ngọc Liên say mê trong những lời khen ngợi, nửa đẩy nửa đưa rồi cũng đồng ý.


Để không làm bẩn lớp trang điểm, trước khi trang điểm mọi người đều đã thay quần áo, giờ trong phòng toàn một màu đỏ rực.


“Đến rồi, đến rồi, không phải đây sao.”


Cao Tú Lan nghe vậy liền vội vàng vào phòng, Vu A Phân đang ngồi trên ghế, mấy người khác đứng cạnh nhìn.


“Ối! Điêu Ngọc Liên, bà trang điểm khéo tay ghê ha.”


Cao Tú Lan nhìn Vu A Phân hôm nay, mắt sáng rỡ.


Vu A Phân thoạt nhìn không khác gì ngày thường, nhưng nhìn kỹ thì thấy tinh thần hơn hẳn.


Tóc được búi lên, để lộ khuôn mặt tròn trịa, lông mày được tỉa tót, môi đỏ mọng, đôi mắt to sáng bừng, vừa trang điểm xong là cả người tự tin lên nhiều.


“Tài năng của bà đúng là không phải dạng vừa đâu!”



Cao Tú Lan chẳng hề keo kiệt những lời khen có cánh, đằng nào nói vài câu hay cũng chẳng mất mát gì.


“Đương nhiên rồi.”


Điêu Ngọc Liên nghe vậy, ngẩng cao đầu.


“Bà ngồi xuống đi, tôi làm cho bà.”


Hôm nay Điêu Ngọc Liên đúng là người cầm trịch, chỉ đâu đánh đó, mấy nữ đồng chí vốn đanh đá ở đại viện ngày thường thì hôm nay bà ấy bảo làm gì là làm nấy.


“Mẹ, các thím, uống chút nước nghỉ ngơi đi ạ, mình không vội, thời gian còn sớm lắm.”


Lâm Tiểu Đồng hôm nay là nhân viên hậu cần, phụ trách bưng trà rót nước và cả tâng bốc nữa.


“Ối, nước này ngọt thật đấy.”


Điêu Ngọc Liên cũng chẳng khách sáo, trực tiếp lấy một bát nước, nhấp một ngụm mới phát hiện bên trong có bỏ chút đường trắng, uống vào ngọt lịm.


“Phải rồi, đâu thể để bà làm không công được.”


Cao Tú Lan trong mấy chuyện này cũng là người hào phóng.



“Tiểu Đồng nhà bà thật là chu đáo.”


Kim Xảo Phượng uống nước, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ nhìn Cao Tú Lan.


Lâm Tiểu Đồng đứng cạnh, vẻ mặt ngoan ngoãn hiểu chuyện.


“Ài, đợi Nhị Năng Tử nhà bà cưới vợ rồi, bà cũng có người bầu bạn.”


Dương Thục Quyên vội vàng nói một câu an ủi Kim Xảo Phượng, dù sao chuyện tìm đối tượng cho Hạ Nguyệt nhà mình cũng phải nhờ vả Kim Xảo Phượng, bà mai này.


“Phải đó, phải đó, à mà, các bà có biết không? Con bé thứ hai nhà lão Triệu, Triệu Vân Vân ấy, các bà còn nhớ không?”


Trương Đại Chủy nghe chuyện cưới vợ, chợt nhớ đến chuyện mình nghe được hôm qua khi đi mua thịt.


“Không phải nó làm ở nhà máy thực phẩm số Ba sao? Sao rồi lại có chuyện gì nữa?”


Cao Tú Lan ngồi để Điêu Ngọc Liên làm tóc, tiện miệng hỏi.


“Tôi nghe lão Tào nói nó lấy chồng rồi!”


“Thật hả?”


“Lấy ai vậy?”


Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện Truyện Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện Story Chương 65
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...