Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 244


Sáng sớm hôm sau, khi trời vừa tờ mờ sáng, trên sân truyền đến âm thanh mơ màng. Hà Ngọc Yến quay đầu nhìn người đàn ông đang ngủ bên mép giường. Phát hiện đối phương cũng đã tỉnh lại, thấy cô quay đầu, anh duỗi tay kéo cô vào trong lồng ngực.


"Năm mới vui vẻ, vợ yêu!"


Hà Ngọc Yến cười để lộ hàm răng trắng tinh, nói với người đàn ông: "Năm mới vui vẻ chồng yêu!"


Sau khi hai vợ chồng tỉnh lại, ai nấy đều thay quần áo mới sau đó vào phòng bếp hâm nóng sủi cảo ngày hôm qua chuẩn bị làm cơm sáng.


Trong lúc đó hàng xóm gặp mặt nhau đều nói một câu chúc mừng năm mới. Bầu không khí trong khu nhà chung rất vui vẻ. Mọi người không hề bị ảnh hưởng chuyện hôm qua, ai nấy đều cười chào hàng xóm của mình.


Chờ khi hai vợ chồng Hà Ngọc Yến bắt đầu ăn sáng mới nghe thấy ngoài ngõ có tiếng động.


"Cứu được người rồi nhưng vẫn chưa tỉnh lại."


"Vâng ạ, tôi sẽ cố gắng. Tôi tin Thúy Bình chắc chắn sẽ tỉnh lại."


"Đều do tôi, nếu tôi không để cô ấy ở nhà một mình thì sẽ không xảy ra chuyện này."


Âm thanh quen thuộc vang lên trong ngõ nhỏ, Hà Ngọc Yến không đi ra nhìn cũng biết đây là giọng của Ngô Cáp Bình.


"Ay da, ai cũng nói người xui thì uống nước cũng sặc. Cậu còn trẻ đừng suy sụp. Sau này vợ cậu còn phải dựa vào cậu nữa."


"Được rồi. Tết nhất đừng có khóc, có gì cần giúp cứ nói ra, đừng khách sáo."


"Nhanh về nhà nghỉ ngơi đi, tối qua đến giờ cậu cũng mệt rồi."


Ngô Cáp Bình chưa nói xong đã nghe thấy đủ loại an ủi của mọi người xung quanh.



Hà Ngọc Yến biết người nói là ai. Trong số những người này có vài bác trai, bác gái từng bàn tán chê bai chuyện của Ngô Cáp Bình.


Chuyện lúc trước Ngô Cáp Bình làm vang dội cả ngõ nhỏ này.


Chuyện kết hôn rồi ly hôn với Thẩm Thanh Thanh.


Chuyện tin đồn hẹn hò bí mật với Hứa Thúy Bình ở nhà vệ sinh công cộng rồi cuối cùng còn kết hôn với người ta nữa.


Tìm một người họ hàng lừa Triệu lão tam, Tào Đức Tài và Quan Tử.


Nhận một ông già góa bụa ở khu nhà chung số ba làm ba ruột.


Từng chuyện từng chuyện đều không phải là thứ gì tốt.


Lúc trước có nhiều người mắng chửi hắn ta như thế giờ, lại tụ tập nơi ngõ nhỏ để an ủi tỏ vẻ xót thương. Ai cũng đang cổ vũ hắn ta mạnh mẽ lên, giống như đã quên mất những chiến tích huy hoàng ngày xưa đó.


"Vâng vâng vâng, cảm ơn mọi người đã quan tâm. Cảm ơn rất nhiều!"


Âm thanh nghẹn ngào của Ngô Cáp Bình làm cho biết bao người phải thổn thức.


Trong phòng, Hà Ngọc Yến nghe tiếng động bên ngoài thì không biết nên nói gì hơn. Chưa biết hoàn cảnh ra sao nhưng người bị thương là Hứa Thúy Bình vậy mà sự chú ý của mấy người đó lại đặt trên người Ngô Cáp Bình.


"Hiện tại e là sẽ có người lại đổ tội lên đầu Tôn Tiêu Nhu cho xem."


Sau chuyện ngoài ý muốn hôm qua, đã có người làm ra việc như vậy, cuối cùng bị bác gái Trịnh mắng đến mức im thin thít. Nhưng theo tình hình này không khéo lại xảy ra lần nữa cho coi.


Dù hai vợ chồng bọn họ không thích Tôn Tiêu Nhu nhưng tuyệt đối không muốn thấy chuyện đổ tội lên đầu người khác như thế này.


Chờ hai cô nhóc tỉnh lại, hai người lập tức sửa soạn đồ áo, mặc đồ mới cho hai con rồi ăn sáng sau đó rời khỏi khu nhà chung. Trước khi đi họ còn qua chào hỏi bác gái Phùng nhờ bà ấy để ý chút chuyện này.



Thời tiết hôm nay rất lạnh nhưng may là không có tuyết rơi. Buổi sáng cả nhà bốn người đi về nhà mẹ đẻ chúc tết. Trên xe buýt vắng người nên cả đường đi rất nhanh gọn, chỉ chốc lát sau đã đến khu nhà của xưởng thực phẩm số tám.


Đáng tiếc, sau khi xuống xe họ đã gặp được người quen, bị người nọ kéo hỏi chuyện Hứa Thúy Bình mãi.


"Nghe nói ở ngõ nhỏ các cháu có nữ đồng chí bị ngạt khí than phải đi bệnh viện cấp cứu à?"


Người kéo bọn họ hỏi chuyện là thím Ngũ từng giới thiệu đối tượng cho Hà Ngọc Yến. Vì người này là bạn của mẹ cô nên Hà Ngọc Yến không thể trả lời qua loa cho có được. Cô đành vừa đi vừa kể lại mọi chuyện, cuối cùng còn không quên hỏi một câu: "Thím Ngũ, thím nghe chuyện này từ đâu vậy?"


Ngõ nhỏ Đinh Hương cách chỗ này nửa giờ đi xe buýt. Chuyện vừa xảy ra hôm qua, lại còn vào ngày tết mà đã đến nơi này thì tốc độ đúng là cực nhanh.


Hiện tại không có mạng internet giống như sau này. Giờ những tin tức mà mọi người có được toàn dựa vào lời truyền miệng, quảng cáo và báo chí.


Chuyện trúng độc cacbon monoxit này chắc chắn sẽ không được lên báo. Cũng không biết thím Ngũ lấy đâu ra tin tức này.


"Ay da, cháu vẫn chưa biết à? Ngõ nhỏ Đinh Hương của cháu là nổi tiếng nhất thành phố Bắc. Ngày nào cũng xảy ra vài ba chuyện lớn. Ai mà không chú ý đến ngõ nhỏ của các cháu chứ?"


Nghe thấy lời này, Hà Ngọc Yến không biết nên nói gì. Hình như thím Ngũ nói cũng đúng.


Chào thím Ngũ xong cả nhà cùng nhau đi về nhà họ Hà.


Lúc này nhà họ Hà cực kỳ vui nhộn. Con nít trong khu đều đến chúc tết rôm rả. Trên cơ bản là nhà nào cũng có con nít, cứ một người lớn sẽ có thêm một đứa nhỏ đến nhà.


Thời bấy giờ trẻ con đi chúc tết không cần tiền mừng tuổi nhưng cần phải chuẩn bị kẹo, hạt dưa và đậu phộng. Vào khoảng thời gian này là khoảng thời gian những đứa bé được ăn ngon nhất.


Cả một ‘tổ ong’ trẻ con vào khiến cả nhà chật như nêm cối. Hà Ngọc Yến mỉm cười khi nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của Viên Viên và Đan Đan.


Cô cất giọng gọi to với đứa cháu trai lớn Bảo Thanh: "Bảo Thanh, cháu đưa mấy em gái đi chúc tết đi!"


Hai chị em Bảo Linh và Bảo Châu nghe thấy giọng của cô, ngẩng đầu, thấy cả nhà cô đã đi tới thì vui vẻ nhảy nhót: "Viên Viên, Đan Đan, bọn chị ở đây này, bọn chị ở bên này…"



Thấy động tác của bọn nhỏ, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông biết bọn chúng rất dễ chơi với nhau.


Cuối cùng, năm anh em cùng tụm lại, đi chúc tết cùng với các đứa bé khác ở trong tòa nhà. Còn Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông thì bước chân vào nhà.


"Đã chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ cho khai giảng chưa? Sau này mấy đứa bé này sẽ đưa đến chỗ mẹ hay sao?"


Chúc tết ba mẹ xong, mẹ Hà liền gấp gáp hỏi chuyện này.


Mẹ Hà là nhân viên tạm thời trong xưởng thực phẩm số tám. Bọn họ là người khi nào xưởng quá bận mới vào giúp một chút cho nên khi trong xưởng không có việc gì thì sẽ không được vào.


Những người làm công tạm thời như những người làm việc vặt vậy, cho nên thời gian của mẹ Hà khá thoải mái.


Ba Hà cũng rất quan tâm đến chuyện này. Con gái là đứa duy nhất đậu đại học trong nhà, hơn nữa còn là đại học nổi tiếng cả nước. Nếu là trước kia chắc chắn sẽ là Trạng nguyên đề tên bảng vàng. Có đứa con gái thông minh như thế, ba Hà cảm thấy lưng mình còn thẳng hơn cả cây cột.


Thấy ba mẹ quan tâm, Hà Ngọc Yến cũng vui sướng vô cùng. Cô nhìn chồng mình rồi cười, mở miệng: "Tạm thời không cần ạ. Khi trường học đưa giấy thông báo cho con, con có hỏi xem có được ở ngoài hay không. Sau khi bọn nhỏ tan học thì để Lập Đông đón về nhà. Anh ấy là trưởng khoa, một tháng chắc sẽ lái một hai chuyến xe thôi. Chắc chắn thời gian sẽ đủ để sắp xếp ạ."


Về vấn đề đi học vào năm sau, vợ chồng họ đã bàn bạc đâu vào đấy cả rồi. Bọn nhỏ đã lớn nên không cần ba mẹ vất vả bôn ba đi qua đi lại.


Cách này Hà Ngọc Yến định dùng trong một khoảng thời gian. Nếu thật sự quá nhiều việc thì tìm người giúp đỡ cũng chưa muộn.


Cả nhà nói chuyện với nhau đến tận trưa. Cơm trưa họ cũng ăn ở nhà mẹ đẻ, nhìn cực kỳ phong phú.


Ăn cơm xong thì họ ngồi uống trà kể chuyện, lúc này anh ba Hà mới hỏi chuyện của Hứa Thúy Bình.


Cố Lập Đông nghe vậy bèn kể lại mọi chuyện cho mọi người nghe. Cuối cùng anh còn nhắc nhở mọi người sau này dùng chậu than thì nhớ cẩn thận.


"Cô này đâu còn là trẻ con. Sao lại không cẩn thận để bị trúng độc thế? Bây giờ nhà ai dùng chậu than, lò than mà không mở cửa sổ thông gió đâu?"


Toàn bộ đều mở cửa ra cho thông gió, nếu lạnh quá thì mở hé ra. Nhưng người lớn nào cũng chú ý đến điều này. Ai ai cũng sẽ chừa lại một khe hở để thoát khí than ra ngoài.



Mẹ Hà mới cảm thán một câu mà đã dấy lên suy nghĩ của rất nhiều người. Chuyện hôm qua xảy ra quá đột ngột nên mọi người không ai để ý đến vấn đề này. Có điều bây giờ có thời gian rảnh rỗi nên suy nghĩ được cặn kẽ hơn.


Hà Ngọc Yến lắc đầu: "Ai mà biết được chứ ạ? Chắc là không cẩn thận thôi."


Nói thì nói thế nhưng Hà Ngọc Yến vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Có điều, chắc do bất cẩn nên mới thế, chứ không phải xuất hiện sự cố tình ở đây!


Trong lòng cô nhớ đến mối quan hệ của Hứa Thúy Bình và Ngô Cáp Bình, Hà Ngọc Yến cảm thấy Ngô Cáp Bình sẽ không đi hại Hứa Thúy Bình. Dù sao, năng lực tìm bảo bối của Hứa Thúy Bình không phải dạng vừa. Không có cô ta, Ngô Cáp Bình sẽ không còn đường phát tài nữa.


Sau khi kết thúc đề tài này mẹ Hà lại nhớ đến chuyện của anh tư.


"Rốt cuộc thì anh tư của con cũng có ngày nghỉ. Có lẽ tháng sau sẽ về, không biết lần này về được mấy ngày. Đến lúc đó mẹ phải tìm vợ cho nó mới được."


Mẹ Hà vẫn cứ nhớ mãi không buông chuyện này. Năm ngoái anh tư về được một tuần, mẹ Hà đã quên mất. Vì cả ngày thấy anh tư gầy gò nên cứ bồi bổ mãi. Năm nay về chắc cũng sẽ giống như thế.


Nhắc đến anh tư, đến bây giờ Hà Ngọc Yến vẫn không biết anh ấy làm gì trong bộ đội. Chỉ biết giờ anh ấy đã lên làm đoàn trưởng, mới 26 tuổi mà lên được chức vị đó quả là rất giỏi. Nhưng những tin tức khác thì cô không rõ lắm.


Hai người ở nhà mẹ đẻ đến hai giờ chiều rồi cùng nhau đến vườn bách thú. Vốn Hà Ngọc Yến định mời cả nhà mẹ đẻ đi nhưng chiều nay ai cũng có việc bận cho nên chỉ còn nhà cô đi mà thôi. Bốn người cùng dắt tay nhau đi đến trạm xe buýt.


Đúng lúc này có chiếc xe jeep dừng ở trước mặt bọn họ.


Lúc Hà Ngọc Yến đang cảm thấy hoang mang thì cửa sổ chiếc xe jeep đã được mở ra, Hà Ngọc Yến thấy người đang lái xe là đội trưởng Hoắc.


Thấy tình hình đó, Hà Ngọc Yến biết đối phương có việc cần tìm Cố Lập Đông.


"Không sao đâu, anh cứ đi theo anh ấy đi. Bọn em đến cửa hàng bách hóa dạo một vòng đã."


Nghe vợ nói xong, Cố Lập Đông lắc đầu: "Anh đưa ba mẹ con đến cửa hàng bách hóa rồi qua đây."


Lúc này đội trưởng Hoắc mới mở miệng: "Tôi đột ngột đến tìm cậu thì đương nhiên sẽ đưa mọi người đến nơi an toàn rồi mới nói."


Vì thế, cả nhà cùng ngồi lên xe của đội trưởng Hoắc đến cửa hàng bách hóa. 


Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa Truyện Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa Story Chương 244
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...