Thanh Xuân Nam Thần Của Riêng Em
C25: Lạc mất nhau
Ra trước cổng trường anh cứ lôi lôi kéo kéo không chịu buông tay của Yến Tư ra. Sau đó thì đưa cô trở về trung cư riêng của mình …
Chính Hàm khoá cửa lại rồi mới yên tâm đi vào trong,Yến Tư thì ngồi trên ghế sofa.Cả người cô đã ướt nhẹp như chuột lột rồi,hai mắt thì ươn ướt.Chắc có lẽ cô đã ấm ức quá nhiều cho nên mới khóc …
" Em vào trong thay đồ đi "
Chính Hàm đưa cho cô một bộ đồ thể thao của mình,Yến Tư nhận lấy rồi đi vào trong.Với cái bộ dạng thảm hại như thế này thì cô cũng không dám về nhà nữa, cho nên đành phải nghe theo người đàn ông kia.
Khi cô đi ra thì thấy Chính Hàm đang hút thuốc,chân thì gác ở trên bàn.
" Anh hút thuốc từ bao giờ vậy '"
" Em không thích anh hút thuốc sao,nếu em không thích thì anh sẽ bỏ "
" Tôi không có ý đó, chỉ là thấy nó tổn hại sức khỏe mà thôi '"
Cứ ngỡ là cô ấy quan tâm mình nhưng hoá ra chỉ là sự thuận miệng mà thôi.
" Yến Tư! Hôm nay em bị người ta xỉ nhục,vậy bạn trai em đang ở đâu.Cậu ta có biết em đang chịu những gì hay không"
" Bạn trai em đang ở nơi nào,có ở thành phố A này không.Em mau gọi anh ta đến đón em về đi "
" Anh …anh …"
" Chuyện của tôi không cần anh quan tâm,bạn trai tôi bận lắm …Anh ấy có quá nhiều việc phải làm "
" Ồh, thì ra là vậy "
Chính Hàm cười mỉa mai với chính mình,rốt cuộc thì anh thua gì ở người đàn ông kia chứ … Đúng là nực cười mà …
" Cám ơn anh đã cho tôi mượn đồ, tôi về trước"
Yến Tư đứng dậy định đi ra cửa thì lại bị anh kéo lại rồi ngã lên đùi của Chính Hàm.
" Tại sao em lại đối xử với anh như vậy chứ,rốt cuộc thì anh có gì không bằng hắn ta chứ "
Giọng nói của anh rất nhẹ, nhưng cũng khiến cho cả hai vô cùng đau lòng …
" Chính Hàm anh điên rồi sao,anh mau buông tôi ra coi "
" Không buông,anh không buông em ra đâu …Anh rất sợ mất em "
Chính Hàm ôm chầm lấy cô,đã vậy anh còn xiết eo của cô thật chặt.Yến Tư cũng không có cách nào khán cự cho nên chỉ biết ngồi lên đùi của anh mà thôi …
" Yến Tư,anh rất yêu em,…em có thể cho anh 1 cơ hội được không"
" Chính Hàm, tôi đã có bạn trai rồi. Tôi và anh không thể nào tiến xa hơn được "
" Hừ! Không được cũng phải được '"
Câu nói vừa dứt thì anh liền đè cô xuống ghế sofa mà hôn,hai cánh môi dính chặt vào nhau.Anh thấy cô cứ ngậm miệng lại như vậy thì càng tức hơn,sau đó anh sức cạy hàm răng của Yến Tư ra rồi hôn một cách mạnh bạo.
“Ưm…a…ưm.”
" Buông ra …a…ưm…"
" Hức …hức …"
" Diệp Chính Hàm! ann là tên khốn, buông ra …xin anh đấy "
Lúc này thấy cô khóc dẫy dụa như vậy thì anh mới chịu buông ra rồi ngồi dậy.Giờ này anh mới nhận ra là mình đã bị mất kiểm soát,suýt chút nữa thì đã cưỡng bức cô ấy rồi.
" Hức …hức …"
Nước mắt lăn dài trên gò má, không phải cô không muốn hôn anh mà là cô sợ chính mình sẽ không buông bỏ được đoạn tình cảm này.Cho dù Chính Hàm có yêu cô như thế nào thì gia đình của anh ấy cũng không chấp nhận một cô gái bình thường như thế này.Cô cũng không muốn anh ấy vì mình mà cãi nhau với gia đình …
" Yến Tư! Anh xin lỗi,anh xin lỗi em "
" Chính Hàm,sau này tôi không muốn gặp anh nữa "
Yến Tư dụi nước mắt rồi đứng dậy rời khỏi đây.Cô phải tuyệt tình như vậy thì mới khiến cho anh ấy bỏ cuộc được.
" Chính Hàm! Xin lỗi anh,là em không xứng với anh …"
Trong đêm tối cô đi lang thang về nhà, được gặp anh, được anh thích em là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Nhưng có lẽ chúng ta gặp nhau sai thời điểm rồi,ở một thời điểm nào đó thì anh sẽ tìm được người phù hợp với mình.
Ngày hôm nay được anh bảo vệ,cô thích lắm … Thích được người mình yêu che chở, nhưng đáng tiếc đây là lần cuối.
Cô vừa khóc vừa cười như một đứa ngốc vậy,sau đó thì thấy bản thân mình đang mặc đồ của anh rồi lại thở dài.Anh ấy tốt với cô như vậy mà lúc nào cô cũng đẩy anh ấy ra xa,lần này chắc Chính Hàm hận cô lắm. Người đàn ông đó vì cô rất nhiều lần rồi, nào là giúp cô lấy lại đoạn video kia,cứu cô ở trong toilet,vì thấy cô thích khoai tây cho nên cũng không ngại ăn và cuối cùng là bị dị ứng suýt chút nữa thì mất mạng …
Trên đời này lại có 1 người như thế sao,rõ ràng là lúc nào cũng lạnh lùng,cao ngạo.Ấy vậy mà hôm nay lại xin lỗi hết lần này đến lần khác …
Thanh Xuân Nam Thần Của Riêng Em