Tháng Ngày Tôi Ngụy Trang NPC Trong Trò Chơi Sinh Tồn
Quyển 8 - Chương 233: Nhàn hạ
329@-*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì ngay từ đầu, “Thâm lam” đã công khai là phó bản cấp cao cho mọi người biết, thế nên rất nhiều người chơi không đủ trình độ lập tức chùn chân. Đám người chơi cấp cao phải đợi đến bảy ngày, phó bản phúc lợi này mới gom đủ 100 người chơi, bên kia liền vội vàng thông báo bọn họ được lựa chọn.
Nhậm Dật Phi và Salman đều nhận được thông báo, những người chơi khác trong nhóm cũng đồng thời nhận được.
Quả thật là phó bản cấp cao, bọn họ được phép mang theo ba kỹ năng chủ động, ba đạo cụ không phải quỷ bài và hai quỷ bài.
Nhậm Dật Phi cũng không tự cao tự đại, “mặc cốt phiến” là đạo cụ trói buộc, hắn lựa chọn ba đạo cụ khác là “bản đồ hoạt động”, “trái tim nguyệt tinh linh” và “mắt kính ngụy trang”.
Để đảm bảo an toàn, hai quỷ bài Nhậm Dật Phi mang theo đều là quỷ bài cấp SSR: “nữ thần Tinh Quang” và “Đọa Thiên Sứ”.
Về phần kỹ năng, “sơ yếu lý lịch” là chuẩn bị cần thiết, hắn chọn hai kỹ năng còn lại là “hô hấp đại thiên sứ” và “thân phận giả”.
Nhậm Dật Phi tự cảm thấy mình không có khuyết điểm gì rõ ràng, hiện tại không bằng càng làm tăng ưu thế bản thân.
Ngày thứ ba chờ đợi, video qua màn “Trò chơi nhỏ” được đăng tải. Không ngoài dự đoán của Salman là bao, video vừa lên sóng không lâu thì “kỹ năng buff máu thần thánh” đã bị kéo lên làm tiêu đề bàn tán. Tất cả người chơi đều rất tò mò, bọn họ không biết đây là kỹ năng dùng một lần hay là kỹ năng dùng nhiều lần.
Đạo cụ và kỹ năng trị thương ở Hoang Vu Chi Giác cực kỳ hiếm hoi, hơn nữa có quá nhiều hạn chế, nếu tình cờ xuất hiện một đạo cụ hữu ích thì cũng bị mọi người tâng bốc tận trời.
Người chơi cấp cao còn đang dự trữ băng vải trị liệu, chuyện đó đã đủ để chứng minh đạo cụ và kỹ năng sơ cứu vốn rất quý hiếm. Trong khi kỹ năng của Thỏ Đen lại có thể cứu người khác trở về từ trạng thái cả người cạn máu trong vài giây, thậm chí dư sức cứu luôn những người khác.
Đây là cái gì? Đây là một kẻ mạnh chiến đấu đơn độc, theo sau người nọ là kỹ năng trị liệu cho cả quần thể!
Ai nhìn thấy mà không động lòng?
Các người chơi điên cuồng rung động, tin nhắn như bão hoa tuyến ập vào tài khoản Nhậm Dật Phi. Nhậm Dật Phi đang làm tổ ở nhà, hắn đen mặt xóa sạch từng tin nhắn, bởi vì tinh linh hướng dẫn vừa nhắc nhở dung lượng tin nhắn chờ sắp đầy.
Bộ nhớ tin nhắn bao gồm hai mươi nghìn tối đa, hiện tại bên trong đã nhảy lên con số mười tám nghìn.
“Dung lượng lưu trữ trong hộp thư tin nhắn chờ của ngài sắp về 0. Sau khi dung lượng lưu trữ đầy, người chơi khác sẽ không thể nhắn tin cho ngài nữa.” Tinh linh hướng dẫn nhắc nhở hắn.
Nhậm Dật Phi mặt không cảm xúc nhìn màn hình, ngón tay ấn lọc tin nhắn “không phải bạn bè” một cách máy móc, tiếp theo chọn xóa bỏ, xác định xóa. Tất cả vì muốn dành chút không gian cho tin nhắn bạn trai.
“Haiz ——”
Hắn thở dài một hơi rồi xóa tiếp tin nhắn không cần thiết.
Tinh linh hướng dẫn cũng phải hiện hình ra xem, không phải con người muốn xóa tin nhắn thì phải cẩn trọng từng li từng tí à?
“Ồ? Kha Bắc? Anh ta nhắn tin cho mình bao giờ vậy?”
Mục bão tin nhắn chờ đột nhiên xuất hiện phong thư từ Kha Bắc. Vì tin nhắn này là “bạn bè gửi” nên may mắn nó vẫn còn sống sót.
Nhậm Dật Phi tiện tay kết bạn lúc hắn thêm Kha Bắc vào nhóm.
Hoang Vu Chi Giác là hệ thống tên thật, không ai được lấy tên người khác làm biệt danh cho mình, cho nên đối phương chỉ có thể là Kha Bắc hàng thật giá thật.
Xem thời gian tin nhắn, anh ta nhắn tin tầm nửa tháng trước đây, lúc ấy dường như Nhậm Dật Phi vừa ra khỏi phó bản “Trò chơi nhỏ”.
“Vì sao anh ta lại nhắn tin cho mình?” Nhậm Dật Phi ấn vào, muốn xem bên trong viết gì.
Có chút khó tin, không ngờ tin nhắn Kha Bắc gửi là chi tiết phó bản lúc anh ta tiến vào Thập Đại. Đúng vậy, chính là phó bản khiêu chiến người chơi có năng lực khi lọt vào top 10 Hoang Vu Chi Giác.
Kha Bắc tỏ vẻ, do Nhậm Dật Phi phá giải phó bản “Trò chơi nhỏ” nên anh ta cũng được lợi gián tiếp. Đây là quà đáp lễ.
Không nghĩ rằng người này sẽ báo ơn, Nhậm Dật Phi thật sự cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn cẩn thận đọc qua tin nhắn, phó bản thử thách Kha Bắc là một thế giới lấy bối cảnh thu nhỏ, thời gian không phải bảy ngày mà là ba mươi ngày, anh ta thuộc về một Trùng tộc cấp thấp.
Trùng tộc có cấp bậc xã hội nghiêm ngặt, từ nữ hoàng tới binh lính pháo hôi đằng trước, nếu phân chia sơ lược thì gồm ba cấp bậc cơ bản, còn phân chia kỹ lưỡng thì Trùng tộc có tận năm, thậm chí sáu cấp bậc. Không thể nghi ngờ, Kha Bắc chính là loài côn trùng cấp bậc thấp nhất, vừa không sở hữu thân thể khỏe mạnh vừa không có năng lực đặc thù, nhiệm vụ thông thường là phụ trách dọn dẹp chiến trường.
Tỷ lệ tử vong của côn trùng cấp thấp rất cao, huống chi Kha Bắc còn phụ trách dọn dẹp chiến trường, bình thường có thể gặp nguy hiểm vì đạn lạc tập kích. Chẳng qua vấn đề phiền phức nhất không phải là hoàn cảnh, mà là điều kiện hạn chế.
“Tất cả đạo cụ và kỹ năng có được từ Hoang Vu Chi Giác đều không thể sử dụng, thứ người chơi dựa vào phần lớn là năng lực bản thân tự mang, kèm theo một quỷ bài trợ giúp. Trong đó số lần sử dụng quỷ bài sẽ tăng lên ba lần.” Đây là nguyên văn lời nói.
Hơn nữa, nhiệm vụ người chơi không chỉ cần sống sót là đủ, bọn họ phải tìm được bảy vật tượng trưng cho bảy khu vực Hoang Vu Chi Giác trong hoàn cảnh thế giới hung hiểm, lúc sau mới xem như qua màn. Mỗi vật tượng trưng ở mỗi phó bản thử thách đều không giống nhau, cụ thể thế nào thì phải xem phán đoán của từng người.
Nếu muốn phá giải phó bản, điều kiện sẽ càng hà khắc hơn.
“Bảy khu vực ở Hoang Vu Chi Giác là bảy khu nào trời?” Nhậm Dật Phi vừa mới đến Hoang Vu Chi Giác không lâu, đa số thời gian đều làm tổ ở nhà bắt đầu mờ mịt.
Không phải hắn hoàn toàn không biết tên gọi bảy khu vực, mà là Nhậm Dật Phi không quen đặc điểm của từng khu, hắn thật sự không biết loại đồ vật gì mới tính là vật tượng trưng cho mỗi khu vực đó.
Mục đích chính mà Kha Bắc gửi tin là nhắc nhở Nhậm Dật Phi, anh ta không rảnh tới mức kể lại chi tiết quá trình thực hiện nhiệm vụ của mình trong 30 ngày cho hắn nghe làm gì. Dù sao sau khi xem xong, rốt cuộc chỉ có một ấn tượng duy nhất đọng lại trong lòng hắn —— Hoang Vu Chi Giác, quả thật rất khốn nạn.
Rơi vào một hoàn cảnh nguy hiểm, nhân vật nguyên chủ là kiểu người dễ đăng xuất nhất, ngoại trừ một tấm quỷ bài thì không còn sự trợ giúp nào khác, đồng thời còn bắt thu thập 7 viên ngọc rồng và hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng.
Chẳng trách tỷ lệ tử vong ở phó bản thử thách lại cao tới vậy, hơn hết phó bản rất khó phá giải.
“Nhưng mà chỉ có một mình Kha Bắc làm ví dụ thôi, bản mẫu quá ít. Sau phó bản lần này, không biết mình có cơ hội dùng thứ khác đổi lấy kinh nghiệm vào phó bản thử thách của Thập Đại còn lại không.”
Nhậm Dật Phi vẫn luôn bận rộn cho đến khi mặt trời đỏ chìm vào lòng đại dương, mặt biển là một màu xanh thẫm. Lúc này Salman vẫn chưa về, anh đi xử lý chút chuyện game giả lập.
Xóa bỏ hơn mười nghìn tin nhắn, trong nháy mắt tin nhắn lại nhảy thêm một nghìn con số nữa. Nhậm Dật Phi không khỏi phát phiền, hắn trực tiếp tạm khóa tính năng lưu trữ tin nhắn chờ.
“Cốc cốc cốc.” Cửa lớn bị người gõ vang, Nhậm Dật Phi buông màn hình trắng đi qua bên đó. Vừa mở cửa phòng, hắn lập tức ngửi thấy một mùi thơm nồng phả vào mặt mũi.
“Tôm hùm đất, BBQ, trà sữa và sương sáo thập cẩm.” Nhiều muối nhiều dầu nhiều calo, song vẫn không tránh nổi cám dỗ —— Cơm hộp!
Salman đứng đằng sau cơm hộp, lộ ra một nụ cười mê người: “Anh có thể vào trong ngồi không?”
Nhậm Dật Phi rất muốn từ chối thật dứt khoát, từ chối thật khí phách, nhưng…
“Có thể. Hoang Vu Chi Giác còn có tôm hùm đất nữa ạ?” Nhậm Dật Phi bắt đầu chảy nước miếng, cũng không thèm chớp mắt lấy một lần. Tôm hùm nhỏ bay tới chỗ nào, tầm mắt hắn liền bay theo tới chỗ đó.
Mặc dù không thể ăn cay, có điều nó không ngăn cản được tình yêu ăn cay của Nhậm Dật Phi.
“Trên đất Hoang Vu Chi Giác thì không có, chẳng qua có thể mua giống trên cửa hàng rồi nuôi dưỡng. Vì đồ vật mua từ cửa hàng sẽ không thể sinh sôi nảy nở, mỗi lần muốn ăn chỉ có một lựa chọn là đi mua giống tôm, chi phí sẽ cao hơn một chút. Thế nên rất nhiều người chơi sẽ không bỏ tiền đi ăn thứ này, nó cũng không nổi tiếng là vậy.”
Salman vừa nói vừa sửa lại bàn ăn.
Hắn trải khăn trải dùng một lần lên bàn rồi đặt một bình hoa thủy tinh, sau đó cắm mấy cành mai đỏ nghiêng nghiêng, cuối cùng mới lấy lần lượt cơm hộp, hộp tôm hùm đất và mấy món ăn khuya khác đặt ra khay đựng dùng một lần.
Hộp đựng thức ăn là loại hộp được thiết kế đặc biệt, nó giữ được mùi vị đồ ăn ở trong nồi cho tới khi khách hàng mở nắp. Salman từng muốn phá giải nguyên lý khoa học chế tạo nó, đợi về sau rời khỏi trò chơi, hắn có thể kinh doanh loại nồi này, chắc chắn sẽ được rất nhiều người đón nhận.
“Vị cay và mùi ngũ vị hương.” Cân nhắc đến việc Nhậm Dật Phi sẽ không ăn thức ăn quá cay, Salman quyết định mua tôm hùm đất. Về phần BBQ thì có tôm hùm nướng, bắp nướng, cà nướng, đậu phụ ngũ vị hương, cá nướng, sườn dê nướng,…
Nhậm Dật Phi đã đi lại bàn ăn, hắn vừa vào phòng bếp pha ấm trà hoa cúc với cẩu kỷ tử, vì bữa ăn khuya này nên thêm chút màu sắc dưỡng sinh. Nhậm Dật Phi cảm thấy như vậy có thể không cay được nên tới cạnh bàn, yên tâm ngồi xuống chuẩn bị khởi động.
Nhìn Nhậm Dật Phi bưng ấm trà hoa cúc đã ngâm xong đến đây, Salman thoáng do dự hai giây xem có nên nhắc nhở em ấy không, bởi vì thứ này chỉ làm cảm giác cay tăng mạnh.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Salman yên lặng đặt ly sương sáo trộn khoai môn và quả hạch thái nhỏ ướp lạnh trước mặt Nhậm Dật Phi, bên trong bỏ thêm sữa bò và bơ, nó có thể giải cay.
“Sao tự dưng anh lại nhớ tới bữa ăn khuya?” Nhậm Dật Phi mang bao tay dùng một lần, hắn vươn tay bóc một con tôm hùm đất đầy đặn ra khỏi khay tôm hùm cay nồng, sau đó vặn vỏ đầu của nó rồi húp nước dùng bên trong.
Nước dùng vừa cay vừa nóng hòa với mùi vị tươi ngon của sốt tôm hùm, mang theo hơi thở bụi trần khói lửa xông thẳng vào khí quan cảm thụ vị giác. Một con tôm hùm đất, một ngụm nước dùng, linh hồn như lắc lư giữa quán bar náo nhiệt, đầu lưỡi đệm điệu rock and roll.
Cũng may vì Hoang Vu Chi Giác không bị ô nhiễm kim loại nặng, sốt tôm hùm gì đó đều có thể ăn được dễ dàng.
“Trước kia, ngoài nơi anh làm việc có một phố chợ đêm. Buổi tối sau lúc tan tầm, đồng nghiệp trong công ty sẽ hẹn nhau đi ăn một chầu.” Salman ăn tôm hùm đất không thành thạo bằng Nhậm Dật Phi. Nhậm Dật Phi nhìn đối phương bẻ vỏ tôm đổ rất nhiều nước dùng, hận không thể đi qua bẻ vỏ giúp cho anh.
“Anh không đi cùng sao?” Nhậm Dật Phi cắm đũa vào tôm hùm đất. Hắn nhấn một cái rắc, vỏ tôm bên trên lập tức rời ra rơi xuống dưới, để lộ phần thịt trắng tuyết vừa mềm vừa nhiều.
“Thật ra cũng không phải, vì lúc đó anh cảm thấy thứ này không thú vị, trong đầu chỉ có chế tạo trò chơi và kiếm tiền mà thôi.” Salman lột ra một con tôm hùm đất vụng về, sau đó bỏ thịt tôm vào miệng.
“Cho dù miễn cưỡng chấp nhận lời mời của bọn họ rồi cùng nhau ăn khuya, hai bên cũng ăn không thoải mái chút nào… A, ngon quá.”
Thịt tôm hùm đất tươi ngon có mùi vị khá đặc biệt, thậm chí phần thịt còn săn chắc hơn tôm hùm một chút, bên trong là nước dùng đậm đà, ăn thế nào cũng đều thấy ngon.
Đương nhiên, quan trọng là hắn muốn ăn khuya cùng với người nào đó, cho nên Salman mới tới tìm A Phi.
Nhậm Dật Phi bên này đã bắt đầu hít hà hít hà cầm ly sương sáo, sương sáo màu đen trơn mềm ngâm trong bơ sữa trắng, ăn cùng đậu phộng xốp giòn, trong nháy mắt liền cuốn trôi mất mùi vị cay nồng mà tôm hùm đất để lại.
Tôm hùm đất xào cay ngon thật, nhưng mà hơi cay. Chẳng qua nếu nó không cay thì lại thấy thiếu thiếu.
“Muốn thử tôm hùm nướng không?” Salman đẩy mâm tôm hùm nướng qua cho Nhậm Dật Phi.
Tôm hùm được cắt thành hai nửa, sốt tôm phủ lên thịt trắng, sau đó là nguyên liệu phụ như hành tây và hành tỏi băm nhuyễn, sau khi xối nước sốt thì nướng chín.
Thịt tôm hùm đã được nướng chín săn chắc như trân châu, căng phồng, lớp thịt tuyết trắng lộ ra dưới phần nước sốt màu vàng nâu, trông cực kỳ ngon mắt.
Nhậm Dật Phi dùng nĩa nhỏ để xúc thịt tôm hùm ra, cuối cùng cắn một cái.
Mùi vị của thịt trắng tôm hùm nướng không giống với mùi vị tôm hùm đất xào cay.
Sau khi nướng xong, nước dùng và nước sốt phủ lên tôm hùm đều thấm vào thịt tôm, bên trên vẫn còn nguyên liệu truyền thuyết là mắm tôm vàng. Nhậm Dật Phi vừa cắn, khoang miệng không khác nào đang cưỡi một con tôm hùm bảy màu xinh đẹp, rong chơi dưới đại dương mỹ thực, hương vị ngọt ngào cực phẩm.
“Cái này ngon nè.” Nhậm Dật Phi đẩy một nửa tôm hùm nướng còn lại về phía Salman, bản thân hắn đã có mục tiêu mới.
Bên cạnh tôm hùm nướng là cà nướng thái lát, trên thịt cà nướng là nước dùng và tỏi nhuyễn, sau đó bọc giấy bạc nướng cho xốp giòn.
Cà tím ban đầu vốn rất nhạt nhẽo, nhưng đợi nó thấm hết nước thịt và hương tỏi nhuyễn xong, rốt cuộc tạo thành một loại mùi vị vô cùng đặc biệt.
Cà tím đúng là nguyên liệu phù hợp với tất cả các loại nước sốt. Địa Tam Tiên ăn ngon, cà tím muối tỏi nhuyễn cũng ngon, ngay cả món cà tím chưng đơn giản nhất là bỏ thêm chút muối và chút gia vị rượu cũng đều ngon nốt.
“Thế giới của em cũng có một quán đồ nướng rất nổi tiếng, trong đó món cà tím nướng cực kỳ được mọi người ưa chuộng. Nhưng mà, do dầu muối nướng BBQ quá nồng, mỗi lần đi ăn chung em chỉ có thể nhìn nhân viên khác ăn uống thỏa thích. Rõ ràng trong lòng thèm không chịu nổi, em vẫn phải làm bộ trưởng thành chín chắn, không bị nó hấp dẫn.”
Nhậm Dật Phi lấy một trái bắp nướng, trên mặt đầy ý cười: “Thật ra là, em đã bị nó hấp dẫn từ rất lâu.”
Nhìn Nhậm Dật Phi ăn này ăn kia, Salman cảm thấy thức ăn mình đang cầm trên tay cũng trở nên ngon miệng. Suy cho cùng, Hoang Vu Chi Giác quá nhỏ, người chơi sinh hoạt cũng không đông đúc, không có nhiều sơn hào hải vị như thế giới nguyên bản.
“Ngày mai vào phó bản rồi, đợi đến lúc trở ra, A Phi muốn ăn cái gì?”
“Muốn ăn cái gì?” Nhậm Dật Phi cắn đầu chiếc đũa, “Em muốn ăn thịt Đông Pha. Thịt Đông Pha được hầm với rượu hoa điêu ủ sẵn. Như vậy thịt Đông Pha dưới nước sốt mới ánh lên, béo mà không ngấy, nạc mà không dai.”
“Anh có biết địa chỉ một nhà hàng, sau khi ra khỏi phó bản “Thâm lam” thì chúng ta cùng nhau đi nhé?”
“Được ạ.”
___
Chuyên mục đến hẹn lại lên đây=)))
Tôm hùm đất xào cay:
BBQ đồ đó:
Cà nướng:
Bắp nướng:
Cá nướng:
Đậu phụ ngũ vị hương:
Sườn dê nướng:
Thịt Đông Pha:
Địa Tam Tiên:
Trà sữa:
Sương sáo thập cẩm:
Trà hoa cúc pha cẩu kỷ tử:
Tháng Ngày Tôi Ngụy Trang NPC Trong Trò Chơi Sinh Tồn
Bởi vì ngay từ đầu, “Thâm lam” đã công khai là phó bản cấp cao cho mọi người biết, thế nên rất nhiều người chơi không đủ trình độ lập tức chùn chân. Đám người chơi cấp cao phải đợi đến bảy ngày, phó bản phúc lợi này mới gom đủ 100 người chơi, bên kia liền vội vàng thông báo bọn họ được lựa chọn.
Nhậm Dật Phi và Salman đều nhận được thông báo, những người chơi khác trong nhóm cũng đồng thời nhận được.
Quả thật là phó bản cấp cao, bọn họ được phép mang theo ba kỹ năng chủ động, ba đạo cụ không phải quỷ bài và hai quỷ bài.
Nhậm Dật Phi cũng không tự cao tự đại, “mặc cốt phiến” là đạo cụ trói buộc, hắn lựa chọn ba đạo cụ khác là “bản đồ hoạt động”, “trái tim nguyệt tinh linh” và “mắt kính ngụy trang”.
Để đảm bảo an toàn, hai quỷ bài Nhậm Dật Phi mang theo đều là quỷ bài cấp SSR: “nữ thần Tinh Quang” và “Đọa Thiên Sứ”.
Về phần kỹ năng, “sơ yếu lý lịch” là chuẩn bị cần thiết, hắn chọn hai kỹ năng còn lại là “hô hấp đại thiên sứ” và “thân phận giả”.
Nhậm Dật Phi tự cảm thấy mình không có khuyết điểm gì rõ ràng, hiện tại không bằng càng làm tăng ưu thế bản thân.
Ngày thứ ba chờ đợi, video qua màn “Trò chơi nhỏ” được đăng tải. Không ngoài dự đoán của Salman là bao, video vừa lên sóng không lâu thì “kỹ năng buff máu thần thánh” đã bị kéo lên làm tiêu đề bàn tán. Tất cả người chơi đều rất tò mò, bọn họ không biết đây là kỹ năng dùng một lần hay là kỹ năng dùng nhiều lần.
Đạo cụ và kỹ năng trị thương ở Hoang Vu Chi Giác cực kỳ hiếm hoi, hơn nữa có quá nhiều hạn chế, nếu tình cờ xuất hiện một đạo cụ hữu ích thì cũng bị mọi người tâng bốc tận trời.
Người chơi cấp cao còn đang dự trữ băng vải trị liệu, chuyện đó đã đủ để chứng minh đạo cụ và kỹ năng sơ cứu vốn rất quý hiếm. Trong khi kỹ năng của Thỏ Đen lại có thể cứu người khác trở về từ trạng thái cả người cạn máu trong vài giây, thậm chí dư sức cứu luôn những người khác.
Đây là cái gì? Đây là một kẻ mạnh chiến đấu đơn độc, theo sau người nọ là kỹ năng trị liệu cho cả quần thể!
Ai nhìn thấy mà không động lòng?
Các người chơi điên cuồng rung động, tin nhắn như bão hoa tuyến ập vào tài khoản Nhậm Dật Phi. Nhậm Dật Phi đang làm tổ ở nhà, hắn đen mặt xóa sạch từng tin nhắn, bởi vì tinh linh hướng dẫn vừa nhắc nhở dung lượng tin nhắn chờ sắp đầy.
Bộ nhớ tin nhắn bao gồm hai mươi nghìn tối đa, hiện tại bên trong đã nhảy lên con số mười tám nghìn.
“Dung lượng lưu trữ trong hộp thư tin nhắn chờ của ngài sắp về 0. Sau khi dung lượng lưu trữ đầy, người chơi khác sẽ không thể nhắn tin cho ngài nữa.” Tinh linh hướng dẫn nhắc nhở hắn.
Nhậm Dật Phi mặt không cảm xúc nhìn màn hình, ngón tay ấn lọc tin nhắn “không phải bạn bè” một cách máy móc, tiếp theo chọn xóa bỏ, xác định xóa. Tất cả vì muốn dành chút không gian cho tin nhắn bạn trai.
“Haiz ——”
Hắn thở dài một hơi rồi xóa tiếp tin nhắn không cần thiết.
Tinh linh hướng dẫn cũng phải hiện hình ra xem, không phải con người muốn xóa tin nhắn thì phải cẩn trọng từng li từng tí à?
“Ồ? Kha Bắc? Anh ta nhắn tin cho mình bao giờ vậy?”
Mục bão tin nhắn chờ đột nhiên xuất hiện phong thư từ Kha Bắc. Vì tin nhắn này là “bạn bè gửi” nên may mắn nó vẫn còn sống sót.
Nhậm Dật Phi tiện tay kết bạn lúc hắn thêm Kha Bắc vào nhóm.
Hoang Vu Chi Giác là hệ thống tên thật, không ai được lấy tên người khác làm biệt danh cho mình, cho nên đối phương chỉ có thể là Kha Bắc hàng thật giá thật.
Xem thời gian tin nhắn, anh ta nhắn tin tầm nửa tháng trước đây, lúc ấy dường như Nhậm Dật Phi vừa ra khỏi phó bản “Trò chơi nhỏ”.
“Vì sao anh ta lại nhắn tin cho mình?” Nhậm Dật Phi ấn vào, muốn xem bên trong viết gì.
Có chút khó tin, không ngờ tin nhắn Kha Bắc gửi là chi tiết phó bản lúc anh ta tiến vào Thập Đại. Đúng vậy, chính là phó bản khiêu chiến người chơi có năng lực khi lọt vào top 10 Hoang Vu Chi Giác.
Kha Bắc tỏ vẻ, do Nhậm Dật Phi phá giải phó bản “Trò chơi nhỏ” nên anh ta cũng được lợi gián tiếp. Đây là quà đáp lễ.
Không nghĩ rằng người này sẽ báo ơn, Nhậm Dật Phi thật sự cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn cẩn thận đọc qua tin nhắn, phó bản thử thách Kha Bắc là một thế giới lấy bối cảnh thu nhỏ, thời gian không phải bảy ngày mà là ba mươi ngày, anh ta thuộc về một Trùng tộc cấp thấp.
Trùng tộc có cấp bậc xã hội nghiêm ngặt, từ nữ hoàng tới binh lính pháo hôi đằng trước, nếu phân chia sơ lược thì gồm ba cấp bậc cơ bản, còn phân chia kỹ lưỡng thì Trùng tộc có tận năm, thậm chí sáu cấp bậc. Không thể nghi ngờ, Kha Bắc chính là loài côn trùng cấp bậc thấp nhất, vừa không sở hữu thân thể khỏe mạnh vừa không có năng lực đặc thù, nhiệm vụ thông thường là phụ trách dọn dẹp chiến trường.
Tỷ lệ tử vong của côn trùng cấp thấp rất cao, huống chi Kha Bắc còn phụ trách dọn dẹp chiến trường, bình thường có thể gặp nguy hiểm vì đạn lạc tập kích. Chẳng qua vấn đề phiền phức nhất không phải là hoàn cảnh, mà là điều kiện hạn chế.
“Tất cả đạo cụ và kỹ năng có được từ Hoang Vu Chi Giác đều không thể sử dụng, thứ người chơi dựa vào phần lớn là năng lực bản thân tự mang, kèm theo một quỷ bài trợ giúp. Trong đó số lần sử dụng quỷ bài sẽ tăng lên ba lần.” Đây là nguyên văn lời nói.
Hơn nữa, nhiệm vụ người chơi không chỉ cần sống sót là đủ, bọn họ phải tìm được bảy vật tượng trưng cho bảy khu vực Hoang Vu Chi Giác trong hoàn cảnh thế giới hung hiểm, lúc sau mới xem như qua màn. Mỗi vật tượng trưng ở mỗi phó bản thử thách đều không giống nhau, cụ thể thế nào thì phải xem phán đoán của từng người.
Nếu muốn phá giải phó bản, điều kiện sẽ càng hà khắc hơn.
“Bảy khu vực ở Hoang Vu Chi Giác là bảy khu nào trời?” Nhậm Dật Phi vừa mới đến Hoang Vu Chi Giác không lâu, đa số thời gian đều làm tổ ở nhà bắt đầu mờ mịt.
Không phải hắn hoàn toàn không biết tên gọi bảy khu vực, mà là Nhậm Dật Phi không quen đặc điểm của từng khu, hắn thật sự không biết loại đồ vật gì mới tính là vật tượng trưng cho mỗi khu vực đó.
Mục đích chính mà Kha Bắc gửi tin là nhắc nhở Nhậm Dật Phi, anh ta không rảnh tới mức kể lại chi tiết quá trình thực hiện nhiệm vụ của mình trong 30 ngày cho hắn nghe làm gì. Dù sao sau khi xem xong, rốt cuộc chỉ có một ấn tượng duy nhất đọng lại trong lòng hắn —— Hoang Vu Chi Giác, quả thật rất khốn nạn.
Rơi vào một hoàn cảnh nguy hiểm, nhân vật nguyên chủ là kiểu người dễ đăng xuất nhất, ngoại trừ một tấm quỷ bài thì không còn sự trợ giúp nào khác, đồng thời còn bắt thu thập 7 viên ngọc rồng và hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng.
Chẳng trách tỷ lệ tử vong ở phó bản thử thách lại cao tới vậy, hơn hết phó bản rất khó phá giải.
“Nhưng mà chỉ có một mình Kha Bắc làm ví dụ thôi, bản mẫu quá ít. Sau phó bản lần này, không biết mình có cơ hội dùng thứ khác đổi lấy kinh nghiệm vào phó bản thử thách của Thập Đại còn lại không.”
Nhậm Dật Phi vẫn luôn bận rộn cho đến khi mặt trời đỏ chìm vào lòng đại dương, mặt biển là một màu xanh thẫm. Lúc này Salman vẫn chưa về, anh đi xử lý chút chuyện game giả lập.
Xóa bỏ hơn mười nghìn tin nhắn, trong nháy mắt tin nhắn lại nhảy thêm một nghìn con số nữa. Nhậm Dật Phi không khỏi phát phiền, hắn trực tiếp tạm khóa tính năng lưu trữ tin nhắn chờ.
“Cốc cốc cốc.” Cửa lớn bị người gõ vang, Nhậm Dật Phi buông màn hình trắng đi qua bên đó. Vừa mở cửa phòng, hắn lập tức ngửi thấy một mùi thơm nồng phả vào mặt mũi.
“Tôm hùm đất, BBQ, trà sữa và sương sáo thập cẩm.” Nhiều muối nhiều dầu nhiều calo, song vẫn không tránh nổi cám dỗ —— Cơm hộp!
Salman đứng đằng sau cơm hộp, lộ ra một nụ cười mê người: “Anh có thể vào trong ngồi không?”
Nhậm Dật Phi rất muốn từ chối thật dứt khoát, từ chối thật khí phách, nhưng…
“Có thể. Hoang Vu Chi Giác còn có tôm hùm đất nữa ạ?” Nhậm Dật Phi bắt đầu chảy nước miếng, cũng không thèm chớp mắt lấy một lần. Tôm hùm nhỏ bay tới chỗ nào, tầm mắt hắn liền bay theo tới chỗ đó.
Mặc dù không thể ăn cay, có điều nó không ngăn cản được tình yêu ăn cay của Nhậm Dật Phi.
“Trên đất Hoang Vu Chi Giác thì không có, chẳng qua có thể mua giống trên cửa hàng rồi nuôi dưỡng. Vì đồ vật mua từ cửa hàng sẽ không thể sinh sôi nảy nở, mỗi lần muốn ăn chỉ có một lựa chọn là đi mua giống tôm, chi phí sẽ cao hơn một chút. Thế nên rất nhiều người chơi sẽ không bỏ tiền đi ăn thứ này, nó cũng không nổi tiếng là vậy.”
Salman vừa nói vừa sửa lại bàn ăn.
Hắn trải khăn trải dùng một lần lên bàn rồi đặt một bình hoa thủy tinh, sau đó cắm mấy cành mai đỏ nghiêng nghiêng, cuối cùng mới lấy lần lượt cơm hộp, hộp tôm hùm đất và mấy món ăn khuya khác đặt ra khay đựng dùng một lần.
Hộp đựng thức ăn là loại hộp được thiết kế đặc biệt, nó giữ được mùi vị đồ ăn ở trong nồi cho tới khi khách hàng mở nắp. Salman từng muốn phá giải nguyên lý khoa học chế tạo nó, đợi về sau rời khỏi trò chơi, hắn có thể kinh doanh loại nồi này, chắc chắn sẽ được rất nhiều người đón nhận.
“Vị cay và mùi ngũ vị hương.” Cân nhắc đến việc Nhậm Dật Phi sẽ không ăn thức ăn quá cay, Salman quyết định mua tôm hùm đất. Về phần BBQ thì có tôm hùm nướng, bắp nướng, cà nướng, đậu phụ ngũ vị hương, cá nướng, sườn dê nướng,…
Nhậm Dật Phi đã đi lại bàn ăn, hắn vừa vào phòng bếp pha ấm trà hoa cúc với cẩu kỷ tử, vì bữa ăn khuya này nên thêm chút màu sắc dưỡng sinh. Nhậm Dật Phi cảm thấy như vậy có thể không cay được nên tới cạnh bàn, yên tâm ngồi xuống chuẩn bị khởi động.
Nhìn Nhậm Dật Phi bưng ấm trà hoa cúc đã ngâm xong đến đây, Salman thoáng do dự hai giây xem có nên nhắc nhở em ấy không, bởi vì thứ này chỉ làm cảm giác cay tăng mạnh.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Salman yên lặng đặt ly sương sáo trộn khoai môn và quả hạch thái nhỏ ướp lạnh trước mặt Nhậm Dật Phi, bên trong bỏ thêm sữa bò và bơ, nó có thể giải cay.
“Sao tự dưng anh lại nhớ tới bữa ăn khuya?” Nhậm Dật Phi mang bao tay dùng một lần, hắn vươn tay bóc một con tôm hùm đất đầy đặn ra khỏi khay tôm hùm cay nồng, sau đó vặn vỏ đầu của nó rồi húp nước dùng bên trong.
Nước dùng vừa cay vừa nóng hòa với mùi vị tươi ngon của sốt tôm hùm, mang theo hơi thở bụi trần khói lửa xông thẳng vào khí quan cảm thụ vị giác. Một con tôm hùm đất, một ngụm nước dùng, linh hồn như lắc lư giữa quán bar náo nhiệt, đầu lưỡi đệm điệu rock and roll.
Cũng may vì Hoang Vu Chi Giác không bị ô nhiễm kim loại nặng, sốt tôm hùm gì đó đều có thể ăn được dễ dàng.
“Trước kia, ngoài nơi anh làm việc có một phố chợ đêm. Buổi tối sau lúc tan tầm, đồng nghiệp trong công ty sẽ hẹn nhau đi ăn một chầu.” Salman ăn tôm hùm đất không thành thạo bằng Nhậm Dật Phi. Nhậm Dật Phi nhìn đối phương bẻ vỏ tôm đổ rất nhiều nước dùng, hận không thể đi qua bẻ vỏ giúp cho anh.
“Anh không đi cùng sao?” Nhậm Dật Phi cắm đũa vào tôm hùm đất. Hắn nhấn một cái rắc, vỏ tôm bên trên lập tức rời ra rơi xuống dưới, để lộ phần thịt trắng tuyết vừa mềm vừa nhiều.
“Thật ra cũng không phải, vì lúc đó anh cảm thấy thứ này không thú vị, trong đầu chỉ có chế tạo trò chơi và kiếm tiền mà thôi.” Salman lột ra một con tôm hùm đất vụng về, sau đó bỏ thịt tôm vào miệng.
“Cho dù miễn cưỡng chấp nhận lời mời của bọn họ rồi cùng nhau ăn khuya, hai bên cũng ăn không thoải mái chút nào… A, ngon quá.”
Thịt tôm hùm đất tươi ngon có mùi vị khá đặc biệt, thậm chí phần thịt còn săn chắc hơn tôm hùm một chút, bên trong là nước dùng đậm đà, ăn thế nào cũng đều thấy ngon.
Đương nhiên, quan trọng là hắn muốn ăn khuya cùng với người nào đó, cho nên Salman mới tới tìm A Phi.
Nhậm Dật Phi bên này đã bắt đầu hít hà hít hà cầm ly sương sáo, sương sáo màu đen trơn mềm ngâm trong bơ sữa trắng, ăn cùng đậu phộng xốp giòn, trong nháy mắt liền cuốn trôi mất mùi vị cay nồng mà tôm hùm đất để lại.
Tôm hùm đất xào cay ngon thật, nhưng mà hơi cay. Chẳng qua nếu nó không cay thì lại thấy thiếu thiếu.
“Muốn thử tôm hùm nướng không?” Salman đẩy mâm tôm hùm nướng qua cho Nhậm Dật Phi.
Tôm hùm được cắt thành hai nửa, sốt tôm phủ lên thịt trắng, sau đó là nguyên liệu phụ như hành tây và hành tỏi băm nhuyễn, sau khi xối nước sốt thì nướng chín.
Thịt tôm hùm đã được nướng chín săn chắc như trân châu, căng phồng, lớp thịt tuyết trắng lộ ra dưới phần nước sốt màu vàng nâu, trông cực kỳ ngon mắt.
Nhậm Dật Phi dùng nĩa nhỏ để xúc thịt tôm hùm ra, cuối cùng cắn một cái.
Mùi vị của thịt trắng tôm hùm nướng không giống với mùi vị tôm hùm đất xào cay.
Sau khi nướng xong, nước dùng và nước sốt phủ lên tôm hùm đều thấm vào thịt tôm, bên trên vẫn còn nguyên liệu truyền thuyết là mắm tôm vàng. Nhậm Dật Phi vừa cắn, khoang miệng không khác nào đang cưỡi một con tôm hùm bảy màu xinh đẹp, rong chơi dưới đại dương mỹ thực, hương vị ngọt ngào cực phẩm.
“Cái này ngon nè.” Nhậm Dật Phi đẩy một nửa tôm hùm nướng còn lại về phía Salman, bản thân hắn đã có mục tiêu mới.
Bên cạnh tôm hùm nướng là cà nướng thái lát, trên thịt cà nướng là nước dùng và tỏi nhuyễn, sau đó bọc giấy bạc nướng cho xốp giòn.
Cà tím ban đầu vốn rất nhạt nhẽo, nhưng đợi nó thấm hết nước thịt và hương tỏi nhuyễn xong, rốt cuộc tạo thành một loại mùi vị vô cùng đặc biệt.
Cà tím đúng là nguyên liệu phù hợp với tất cả các loại nước sốt. Địa Tam Tiên ăn ngon, cà tím muối tỏi nhuyễn cũng ngon, ngay cả món cà tím chưng đơn giản nhất là bỏ thêm chút muối và chút gia vị rượu cũng đều ngon nốt.
“Thế giới của em cũng có một quán đồ nướng rất nổi tiếng, trong đó món cà tím nướng cực kỳ được mọi người ưa chuộng. Nhưng mà, do dầu muối nướng BBQ quá nồng, mỗi lần đi ăn chung em chỉ có thể nhìn nhân viên khác ăn uống thỏa thích. Rõ ràng trong lòng thèm không chịu nổi, em vẫn phải làm bộ trưởng thành chín chắn, không bị nó hấp dẫn.”
Nhậm Dật Phi lấy một trái bắp nướng, trên mặt đầy ý cười: “Thật ra là, em đã bị nó hấp dẫn từ rất lâu.”
Nhìn Nhậm Dật Phi ăn này ăn kia, Salman cảm thấy thức ăn mình đang cầm trên tay cũng trở nên ngon miệng. Suy cho cùng, Hoang Vu Chi Giác quá nhỏ, người chơi sinh hoạt cũng không đông đúc, không có nhiều sơn hào hải vị như thế giới nguyên bản.
“Ngày mai vào phó bản rồi, đợi đến lúc trở ra, A Phi muốn ăn cái gì?”
“Muốn ăn cái gì?” Nhậm Dật Phi cắn đầu chiếc đũa, “Em muốn ăn thịt Đông Pha. Thịt Đông Pha được hầm với rượu hoa điêu ủ sẵn. Như vậy thịt Đông Pha dưới nước sốt mới ánh lên, béo mà không ngấy, nạc mà không dai.”
“Anh có biết địa chỉ một nhà hàng, sau khi ra khỏi phó bản “Thâm lam” thì chúng ta cùng nhau đi nhé?”
“Được ạ.”
___
Chuyên mục đến hẹn lại lên đây=)))
Tôm hùm đất xào cay:
BBQ đồ đó:
Cà nướng:
Bắp nướng:
Cá nướng:
Đậu phụ ngũ vị hương:
Sườn dê nướng:
Thịt Đông Pha:
Địa Tam Tiên:
Trà sữa:
Sương sáo thập cẩm:
Trà hoa cúc pha cẩu kỷ tử:
Tháng Ngày Tôi Ngụy Trang NPC Trong Trò Chơi Sinh Tồn
Đánh giá:
Truyện Tháng Ngày Tôi Ngụy Trang NPC Trong Trò Chơi Sinh Tồn
Story
Quyển 8 - Chương 233: Nhàn hạ
10.0/10 từ 40 lượt.