Thẳng Nam Cấp Trên Nuôi Dưỡng Tiểu Thiếu Gia, Sau Đó Tự Mình Bẻ Cong

Chương 25


Sau khi xem triển lãm, trời cũng đã ngả trưa. Lục Hòa đã ngắm gần hết các tác phẩm, trang sức nơi đây, mỗi món một vẻ đẹp riêng, khiến người ta không nỡ rời mắt.


Cậu cũng có ý định mua vài bộ mang về, nhưng sau đó lại thôi, chỉ chọn một chiếc vòng tay đính đá sapphire xanh, một chiếc trâm cài áo bằng kim cương vàng và một mặt dây chuyền ngọc lục bảo.


Chiếc mặt dây chuyền ngọc lục bảo trị giá sáu chữ số, cậu lập tức tặng lại cho người đàn ông luôn đi bên cạnh mình.


Không có lý do gì đặc biệt, chỉ là khi nhìn thấy nó trong triển lãm, cậu đã cảm thấy nó rất hợp với cấp trên. Hắn đối xử tốt với cậu như vậy, tặng quà cũng là lẽ thường.


Cố Cảnh nhìn chiếc mặt dây chuyền được đặt vào tay mình, khẽ mỉm cười: "Tặng cho anh sao?"


Lục Hòa gật đầu: "Nó rất hợp với anh."


"Phóng khoáng thế? Lương ba nghìn cũng dám tặng à?" Cố Cảnh hỏi lại.


Lúc thực tập tại Hồng Đạt, lương của Lục Hòa đúng là ba nghìn một tháng. Nghe cấp trên nhắc đến, cậu lập tức nhíu mày, trừng mắt như một chú cún bỗng dưng nổi giận.


"Anh còn dám nói, anh không chịu tăng lương cho em!"


Cố Cảnh từng nghe một câu nói: Khi bạn đủ yếu đuối, ngay cả sự giận dữ của bạn trong mắt người khác cũng giống như đang làm nũng.


Trước đây hắn hiểu câu này, nhưng chưa thực sự cảm nhận được. Giờ đây, nhìn chú cún "nổi giận" đáng yêu ngay trước mặt, hắn đã thấm thía.


Hắn rút một chiếc thẻ từ trong túi áo vest ra rồi đưa cho chú cún nhỏ đang giận dỗi.


Lục Hòa lập tức hết giận, nhìn chiếc thẻ với vẻ tò mò: "Cái gì đây?"


Cố Cảnh không nói đó là thẻ lương của mình, chỉ nhẹ nhàng đáp: "Tăng lương cho em, mật khẩu là sáu chữ số đầu của mật khẩu nhà."


Lục Hòa không khách khí, thuận tay giữ thẻ lại.


Buổi trưa, dưới sự giám sát của cấp trên, Lục Hòa ngoan ngoãn ăn hết bữa. Cố Cảnh hỏi cậu còn muốn đi đâu chơi nữa không.


Lục Hòa lắc đầu. Cậu không thích những nơi ồn ào, ngoại trừ triển lãm trang sức như hôm nay, cậu thích ở một mình tận hưởng những điều mình yêu thích hơn.



"Còn nửa ngày nữa, em thật sự không muốn đi đâu sao?" Cố Cảnh hỏi lại.


Lần này, Lục Hòa do dự.


Không phải vì cậu đổi ý muốn đến chỗ đông người, mà vì cơ hội hai người cùng nhau đi chơi như thế này quá hiếm hoi, gần như không có.


Cậu biết cấp trên đã dồn hết công việc để có thể đi cùng mình hôm nay, hai ngày làm việc gộp thành một, thậm chí còn phải hủy một số cuộc họp. Cậu không thể chỉ nghĩ đến bản thân.


Cậu ngẩng đầu nhìn cấp trên: "Em ít khi ra ngoài chơi, hay là anh xem gần đây có chỗ nào vui không, chúng ta đi dạo một chút."


Cố Cảnh đến thành phố này rất nhiều lần, nhưng toàn là vì công việc. Đây là lần đầu tiên hắn đến để chơi.


Hắn lấy điện thoại, học theo cách Lục Hòa tra cứu hướng dẫn du lịch. Xem qua vài bài viết, hắn đều thấy không có gì đặc biệt.


Đột nhiên, Cố Cảnh dừng lại, rồi thêm hai chữ vào thanh tìm kiếm: "Cặp đôi".


Kết quả đầu tiên hiện ra khiến hắn thấy khá phù hợp với một đứa trẻ như Lục Hòa. Hắn hỏi người bên cạnh: "Có muốn đến Disneyland không?"


Lục Hòa chớp mắt, biểu cảm hơi đờ đẫn.


Disneyland? Từ năm 12 tuổi, cậu chưa bao giờ bước chân vào công viên giải trí nào nữa. Giờ cậu đã 22 tuổi rồi.....


Cậu ngẩng đầu quan sát biểu cảm của cấp trên, phát hiện anh ta rất nghiêm túc.


Lục Hòa: "....."


Nghiêm túc đấy à?


Hay là cấp trên vẫn còn có tâm hồn trẻ con, hoặc áp lực công việc quá lớn, muốn giải tỏa một chút?


Lục Hòa không nghĩ thêm nữa, cười gượng: "Được thôi."


Vào mùa đông, lại đúng giờ làm việc, công viên không quá đông, một số trò chơi không cần xếp hàng, chỉ vài trò đang hot là vẫn có người chờ đợi.


Lục Hòa chưa kịp mở miệng, Cố Cảnh đã hỏi bằng giọng trầm ấm: "Em muốn chơi gì?"



Lục Hòa: "....." Không phải anh muốn chơi sao?


Lục Hòa: "Cái gì cũng được."


Cố Cảnh nói thêm: "Anh chưa đến nơi này bao giờ, không biết trò nào hay."


Lục Hòa nghe vậy, bỗng thấy cấp trên thật đáng thương, hóa ra hắn chưa từng có trải nghiệm vui chơi như thế này.


"Em biết." Lục Hòa nói, "Em sẽ dẫn anh đi chơi!"


Điều này không giả dối. Sau 12 tuổi, cậu không đến công viên nữa, nhưng trước đó, cậu thường nũng nịu cha mẹ, một hai nhất quyết đòi họ đưa đi chơi.


Lục Hòa tải app hướng dẫn của công viên, dựa vào bản đồ dẫn Cố Cảnh đến những trò mình từng thích hồi nhỏ.


Điểm đầu tiên: Tàu lượn Grizzly.


Đây là trò khá k*ch th*ch, người chưa từng chơi sẽ không biết tàu sẽ đột ngột lao ngược lại ở đoạn nào, rất dễ bị giật mình.


Như lúc này, đoàn tàu bất ngờ lao ngược từ trên cao, hầu hết mọi người trên tàu đều hét lên.


Khi đi qua đường hầm, hai cô bé ngồi sau Cố Cảnh không nhịn được mà hét lên đầy thích thú, tiếng hét vang vọng trong đường hầm mang chút âm hưởng ma quái.


Cảm giác rơi tự do không mạnh, nhưng tốc độ nhanh vẫn khá k*ch th*ch.


Cố Cảnh đưa mắt nhìn chàng thanh niên bên cạnh. Hắn há to miệng, đón gió, nheo mắt vui sướng.


Khi mọi người hét vì sợ, Lục Hòa cũng hét, nhưng là một tiếng reo vui: "Woohoo!"


Cố Cảnh: "....."


Khi trò chơi kết thúc, Lục Hòa mới cười nói: "Trò này không quá mạnh, nhưng em sợ anh không quen, nên muốn anh làm quen từ từ."


Nhìn vẻ hào hứng của cậu lúc này, Cố Cảnh cười: "Được."


Sau đó, hắn hiểu ý nghĩa câu nói đó.



Cuối cùng, sau khi trải nghiệm hết các trò mạnh trong công viên, Lục Hòa quay lại hỏi: "Vui không?"


Cả ngày hôm nay, ánh mắt Cố Cảnh hầu như không rời khỏi thiếu niên lấy một chút. Nhìn ngực cậu hơi gợn sóng vì thở gấp, cùng nụ cười rạng rỡ trên mặt, hắn cũng bị cuốn theo, mỉm cười: "Vui."


Dù ban đầu họ không đi theo danh sách "địa điểm cho các cặp đôi" trong hướng dẫn du lịch.


Nhưng chỉ cần cún nhỏ vui vẻ là đủ rồi.


Tối đó, hai người dùng bữa xong mới lên máy bay.


Trước khi cất cánh, Lục Hòa đăng một dòng trạng thái.


Một bức ảnh chụp cổ tay thon với chiếc vòng tay đá sapphire xanh nổi bật, phông nền là sân bay.


Caption: Thích ^^


Chỉ một lúc sau, bài đăng nhận được vô số lượt thích và bình luận:


Cựu học trưởng: Học đệ có con mắt tinh tế thật đấy, kiểu dáng tuy đơn giản nhưng đá quý trên này không phải dạng vừa, màu chuyển sắc nữa, lúc chọn đá chắc phải kỹ lắm.


July: Wow đẹp quá! Lsla, đây là thiết kế mới của em à?


Sander trả lời July: Không phải đâu chị, ý tưởng gần đây của Lục Hòa là "dã tâm", cái này nhìn quá ôn hòa rồi.


***


Lục Hòa lễ phép mà trả lời từng người một. Vừa xong, tin nhắn Wechat mới liền hiện lên:


Sander: Tiểu Lục, tớ thấy chiếc vòng tay trên story của cậu rồi, cậu đang đi chơi sao?


Lsla: Ừm, tớ đi xem triển lãm trang sức.


Sander: Giỏi đấy, cậu về nước không phải là vì phải đi làm sao? Hay sếp của cậu vẫn chưa giao việc?


Nhắc đến đây, Lục Hòa chợt nhớ ra. Cậu lục lại ký ức từ ngày đi làm đến giờ, phát hiện mình chưa từng đảm nhận công việc chính thức nào, thậm chí thường xuyên không phải đến công ty. Chẳng hạn như hôm nay là ngày làm việc, cậu vẫn đi chơi.



Còn sếp..... không những cho cậu nghỉ, mà anh ấy còn dồn việc lại để đi chơi cùng cậu.


Nghĩ đến đây, cảm giác kỳ lạ trong lòng cậu lại trỗi dậy. Cậu luôn cảm thấy mối quan hệ giữa mình và cấp trên không bình thường, nhưng mỗi lần cấp trên có hành động khác thường, cậu lại tìm được lý do hợp lý.....


Ví dụ như lần phụ huynh đến kiểm tra, cậu biết Cố Cảnh được anh trai nhờ vả che chở cho mình.


Lục Hòa suy đoán việc mình không phải làm việc chắc là ý của anh trai.


Lsla: Sếp tớ là bạn của anh trai tớ, không phải làm việc chắc là do anh ấy dặn.


Cậu gửi tin nhắn sau một lúc chần chừ. Bên kia có lẽ bận, không trả lời nữa.


Lục Hòa thoát khỏi hộp thoại, nhìn thấy biểu tượng story có nhiều thông báo. Cậu nhấn vào, làm mới trang, phát hiện bài đăng đầu tiên không còn của mình nữa, mà là một bức ảnh từ tài khoản có avatar máy bay giấy đơn giản.


Cậu nhấn vào, thấy chiếc mặt dây chuyền ngọc lục bảo mình vừa tặng sáng nay.


Dây chuyền quấn quanh ngón tay thon dài của người đàn ông, mặt ngọc lơ lửng trên lòng bàn tay rộng.


Lục Hòa nhận ra ngay đó là tay của Cố Cảnh. Đây là story đầu tiên hắn đăng từ ngày hai người kết bạn đến giờ.


Không caption, chỉ một bức ảnh.


Cậu liền nhấn nút thích.


Lục Tiến ở thành phố G vẫn đang tăng ca. Đêm xuống, anh xoay cổ giải tỏa căng thẳng, cầm chiếc cốc sứ em trai tặng cùng điện thoại mà bước đến phòng trà để nghỉ ngơi.


Khi uống cà phê trên ban công, anh mở điện thoại, kiểm tra tin nhắn rồi vào trang cá nhân.


Rồi đột nhiên nhìn thấy hai story liên tiếp.


Một là của người bạn thân tốt kia, đăng một chiếc mặt dây chuyền không rõ lý do. Một là của em trai ruột, vui vẻ khoe chiếc vòng tay lấp lánh.


Hai bức ảnh có phông nền giống y hệt nhau, đều là chụp trang sức trên tay, tạo cảm giác như một cặp đôi đang đăng ảnh đôi.


Lục Tiến nhìn chằm chằm, dần dần nhíu mày.


Cảm giác có gì đó không ổn.....


Thẳng Nam Cấp Trên Nuôi Dưỡng Tiểu Thiếu Gia, Sau Đó Tự Mình Bẻ Cong
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thẳng Nam Cấp Trên Nuôi Dưỡng Tiểu Thiếu Gia, Sau Đó Tự Mình Bẻ Cong Truyện Thẳng Nam Cấp Trên Nuôi Dưỡng Tiểu Thiếu Gia, Sau Đó Tự Mình Bẻ Cong Story Chương 25
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...