Thần Y Độc Phi

Chương 31: Không phải lão gia vào triều sao

53@-

Phấn Đại mặt mũi trắng bệch, lúc nàng lấy những y phục đó là lúc Phượng Vũ Hành bị đuổi khỏi phủ, mặc dù không hợp quy củ, nhưng không có ai nói gì. Nay bị Phượng Vũ Hành nói rõ ra như vậy cũng không phải chuyện tốt, Phượng Trầm Ngư có lẽ còn e ngại mặt mũi không trách mắng nàng, nhưng Trầm thị thì còn lâu!

Quả nhiên, vừa nghe lời này, Trầm thị lập tức nổi giận: “Đại Thuận ta chính thứ khác nhau, thứ nữ mặc y . phục của chính nữ là thế nào? Tứ nha đầu, như thế là trách mẫu thân ngày thường bạc đãi ngươi không cho ngươi y phục tốt? Còn nói ngươi chỉ muốn mặc đồ của  chính nữ?”

Phấn Đại nhanh chóng đứng lên giải thích: “Không  có không có! Mẫu thân, Phấn Đại chưa từng có ý vọng 4 tưởng vị trí chính nữ, lúc trước Nhị tỷ tỷ đi rồi mới lấy  mặc, nếu tỷ tỷ không rời phủ, Phấn Đại vạn lần không dám” 

“Không rời phủ?” Trầm thị bới lông tìm vết, “Ngươi còn trông chờ nàng không rời phủ?”

“Phấn Đại không có!” Phượng Phấn Đại thấy đôi mắt của Trầm thị, dù có trăm miệng cũng không biện minh được, vì vị mẫu thân này của nàng căn bản không phải là người biết phân phải trái. Chẳng những không phân rõ phải trái, nàng căn bản còn không nghe hiểu lời người khác nói rốt cuộc có ý gì.


“Lão thái thái!” Trầm thị lúc này cũng học được thông minh, chính mình so đo với con cái không vẻ vang gì, cũng đem lão thái thái dụ dỗ. “Người xem nói thế có đúng không? Quy củ trong phủ không thể bị làm hỏng.”

Lão thái thái vừa lật mắt, nàng cũng không phải là người dễ bị ném sang như vậy, Trầm thị nói vậy, nàng liền đem cầu đá trở về: “Ngươi là đương gia chủ mẫu, chuyện lập quy củ sao còn hỏi đến ta?”

Trầm thị bị một vố, trong lòng càng không thoải mái, “Tứ nha đầu, mấy ngày gần đây ở trong phòng chép Nữ giới, không có việc gì không cần xuất môn.”

Một câu, tuyên bố cấm túc Phấn Đại.

Phượng Phấn Đại tự nhiên không dám đối nghịch với Trầm thị, ủy khuất làm lễ, tỏ vẻ bản thân đã nhận ra lỗi.



Nàng cũng sẽ không quên, việc hôm nay đều do Nhị  tỷ tỷ này khơi mào. Một chính nữ bị đuổi cư nhiên còn dám kiêu ngạo, sớm muộn cũng có nàng món nợ này nàng sẽ tính trả về.

Phượng Vũ Hành hướng về phía ánh mắt hung ác kia cười cười, không nói gì nữa, rồi hướng về phía Phượng Trầm Ngư nói: “Nếu mẫu thân đã muốn phạt Tứ muội muội, Đại tỷ tỷ sẽ không trách nàng chứ.”

Phượng Trầm Ngư cũng nghẹn đầy một bụng tức giận, cái gì mà nói không cần lại trách mắng? Lúc nào nàng nói trách mắng? Tuy rằng trong lòng không quá thoải mãi, nhưng ngoài mặt cho tới giờ không có ai không qua được.

Lập tức cười an ủi Phượng Phấn Đại không cần để trong lòng, tỷ tỷ chưa bao giờ trách. người. Nữ giới tỷ tỷ sẽ giúp ngươi cùng chép, mẫu thân sế không tức giận.” Lại quay đầu nhìn Trầm thị: “Đúng không, mẫu thân?”

Trâm thị tự nhiên sẽ không làm mất mặt nữ nhi ruột, cười gật đầu: “Mẫu thân đương nhiên sẽ không tức giận với Trầm Ngư. Trầm Ngư chúng ta chính là đúng là trong sáng, lại gần gũi tỷ muội, đúng là làm tốt vị trí chính nữ Phượng phủ này.”


“Trầm Ngư vốn là chính nữ, tự nhiên sẽ làm rất tốt!” Ngoài cửa một âm thanh kiều my vang lên, lại dẫn theo hai tiếng cười khanh khách, ai cũng biết, đây là Tứ di nương đến.

Tứ di nương Hàn thị là người cuối cùng nhập phủ, lại cùng Tam di nương An thị sinh hạ đứa nhỏ cùng năm, chỉ sinh sau bốn tháng.

Hàn thị này ngày thường đều là một bộ mị thái, trời sinh quyến rũ, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ nhân vừa thấy nụ cười của nàng xương cốt cũng đều run lên.

Nguyên lai nàng là ca kĩ thanh lâu, một lần Phượn: Cẩn Nguyên cùng bồi nhân xã giao, liếc mắt một cái liền chọn trúng nàng. Sau đó lúc hồi phủ không đế ý sự phản đối của lão thái thái, dám đem người từ cửa sau vào, trả cho Tứ di nương một vị trí.

Mấy năm nay, Hàn thị được sủng ái chưa bao giờ dứt, từ lúc đó Phượng Cẩn Nguyên chưa nạp thêm một di nương nào. Hơn nữa nay Trầm thị là thành quả sủng thiếp diệt thê của Phượng Cẩn Nguyên, Phượng Phấn Đại luôn ảo tưởng, cho rằng cha nàng có thể lại làm việc. đó lần thứ hai, chưa biết chừng ngày nào đó Trầm thị xuống đài, di nương Hàn thị của nàng có thể đi lên.

Sau khi Hàn thị nói bằng giọng quyến rũ, thấy được mọi người trong phòng trừ Phượng Phấn Đại đều là một trận ghét bỏ.

Cho dù nhìn nàng khá hơn đi nữa, lại có thể làm lung lạc lòng người, nhưng chỉ là đối với nam nhân và ngoại nhân, còn nữ nhân trong phủ đều thấy chướng mắt.

Một người xuất thân thanh lâu, mặc dù Trầm thị là chỉ nữ của thương hộ cũng hiểu không có khả năng với người kia, cho nên mỗi lần có tiệc chiêu đãi linh tỉnh, nàng cũng không để Hàn thị lên mặt, chỉ dưỡng ở trong sân, đỡ phải đi ra khó coi.

Mà Hàn thị cũng là cái cột chờ đợi, cũng càng không tranh phân, hơn nữa bình thường Phượng Cẩn Nguyên bên gối nói Trâm thị có chỗ tốt hơn, thường xuyên qua lại, Trầm thị đối đãi với nàng cũng không đối địch giống trước đây nữa.

Đi theo Hàn thị còn có Tam di nương An thị, hai người vừa bước vào trước thỉnh an lão thái thái, Trầm thị nhắc nhở: “Các ngươi hôm nay tới chậm.”


Thần Y Độc Phi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Y Độc Phi Truyện Thần Y Độc Phi Story Chương 31: Không phải lão gia vào triều sao
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...