Thần Vương Lệnh
Chương 912
Cuối cùng, vào lúc mặt trời lặn của hai ngày sau, đoàn người của Tần Thiên xuất hiện ở biên giới sa mạc Sahara.
Nhìn xung quanh là một dải cát vàng trải dài.
Hoàng hôn đỏ như lòng đỏ trứng, có thể ập xuống sa mạc nóng bỏng bất cứ lúc nào.
Tần Thiên không dám nghỉ ngơi. Vì thời gian đối với hắn quá quý giá.
Tìm thấy Độc Sư sớm một giây, phá hủy cái gọi là thành quả nghiên cứu lớn của hắn ta sớm một giây thì càng sớm có thể tránh được thảm họa xảy ra.
Hắn thuê một đội lạc đà với giá cao. Mọi người cưỡi lạc đà, đi theo hướng mặt trời lặn và hướng về sa mạc rộng lớn.
Sa mạc nóng như thiêu đốt vào ban ngày nhưng vào lúc hoàng hôn, gió thổi lạnh thấu xương.
Cát trong không khí thổi vào mặt, đau rát như tia lửa đập vào.
Lãnh Vân, Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết và hai thành viên nữ khác của nhóm Rắn đều yêu thích cái đẹp. Họ sợ cát thô sẽ làm tổn thương làn da mỏng manh của mình.
Vì vậy, họ đều che đầu và mặt bằng khăn vải giống như phong cách của phụ nữ địa phương.
Khăn vải đỏ tung bay trên sa mạc dưới ánh mặt trời lặn, tô điểm thêm một chút màu sắc tươi sáng cho khung cảnh bi tráng mà hoang vắng.
Họ cũng toát lên vẻ quyến rũ khác nhau.
Đám người Đồng Xuyên, Thiết Tí thì hoàn toàn ngược lại, họ mở rộng ngực ra để gió lạnh và cát tự do thổi vào.
Khí phách anh hùng được bộc lộ rõ ràng.
Những ngôi sao chuyển động, đến nửa đêm, một vầng trăng lạnh lẽo treo trên cao, phủ lên sa mạc một lớp sương bạc.
Người hướng dẫn viên lo lắng cảnh báo mọi người: “Nhất định phải cẩn thận. Vì trong sa mạc có vũ trang du kích, họ thường xuất hiện vào lúc nửa đêm và cướp tài sản của khách du lịch”.
May mắn thay, chuyến đi rất an toàn.
Vào lúc bình minh, cuối cùng họ cũng tới được một ốc đảo.
Tần Thiên nhìn thấy xa xa có một vài bông hoa kỳ lạ nở ở trong bụi cỏ, tương tự như hình ảnh trên bức thư Sahara gửi cho Nile. Đó là Thiên thần và ác quỷ!
Hắn vô cùng kích động, bởi vì hắn biết rằng lần này mình đã tìm đúng nơi.
Sahara chắc chắn đang trốn ở đây, lần này, Tần Thiên sẽ không để bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra nữa. Hắn nhất định phải thông qua Sahara, khóa chặt vị trí của Độc Sư.
Sau đó, một lần giết chết tất cả!
Ốc đảo này có diện tích khoảng mười mấy km2 và là nơi sinh sống của hàng chục ngàn cư dân. Đây là nơi có mật độ dân số cao nhất trong phạm vi hàng trăm km trở lại đây.
Lúc bình minh, thị trấn nhỏ vô cùng yên tĩnh.
May mắn, hướng dẫn viên thường đưa khách du lịch đến đây và quen thuộc với các khách sạn bản địa.
Anh ta gõ cửa một khách sạn, đám người Tần Thiên đã bao trọn một tầng.
Mọi người đều mệt mỏi sau chuyến đi gần như suốt đêm. Tần Thiên dặn dò, tạm thời không cần suy nghĩ nhiều, hãy nghỉ ngơi thật tốt.
Hắn có linh cảm rằng sau khi đi hàng ngàn dặm, bây giờ cuối cùng hắn cũng đã ở rất gần với Độc Sư.
Thần Vương Lệnh
Nhìn xung quanh là một dải cát vàng trải dài.
Hoàng hôn đỏ như lòng đỏ trứng, có thể ập xuống sa mạc nóng bỏng bất cứ lúc nào.
Tần Thiên không dám nghỉ ngơi. Vì thời gian đối với hắn quá quý giá.
Tìm thấy Độc Sư sớm một giây, phá hủy cái gọi là thành quả nghiên cứu lớn của hắn ta sớm một giây thì càng sớm có thể tránh được thảm họa xảy ra.
Hắn thuê một đội lạc đà với giá cao. Mọi người cưỡi lạc đà, đi theo hướng mặt trời lặn và hướng về sa mạc rộng lớn.
Sa mạc nóng như thiêu đốt vào ban ngày nhưng vào lúc hoàng hôn, gió thổi lạnh thấu xương.
Cát trong không khí thổi vào mặt, đau rát như tia lửa đập vào.
Lãnh Vân, Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết và hai thành viên nữ khác của nhóm Rắn đều yêu thích cái đẹp. Họ sợ cát thô sẽ làm tổn thương làn da mỏng manh của mình.
Vì vậy, họ đều che đầu và mặt bằng khăn vải giống như phong cách của phụ nữ địa phương.
Khăn vải đỏ tung bay trên sa mạc dưới ánh mặt trời lặn, tô điểm thêm một chút màu sắc tươi sáng cho khung cảnh bi tráng mà hoang vắng.
Họ cũng toát lên vẻ quyến rũ khác nhau.
Đám người Đồng Xuyên, Thiết Tí thì hoàn toàn ngược lại, họ mở rộng ngực ra để gió lạnh và cát tự do thổi vào.
Khí phách anh hùng được bộc lộ rõ ràng.
Những ngôi sao chuyển động, đến nửa đêm, một vầng trăng lạnh lẽo treo trên cao, phủ lên sa mạc một lớp sương bạc.
Người hướng dẫn viên lo lắng cảnh báo mọi người: “Nhất định phải cẩn thận. Vì trong sa mạc có vũ trang du kích, họ thường xuất hiện vào lúc nửa đêm và cướp tài sản của khách du lịch”.
May mắn thay, chuyến đi rất an toàn.
Vào lúc bình minh, cuối cùng họ cũng tới được một ốc đảo.
Tần Thiên nhìn thấy xa xa có một vài bông hoa kỳ lạ nở ở trong bụi cỏ, tương tự như hình ảnh trên bức thư Sahara gửi cho Nile. Đó là Thiên thần và ác quỷ!
Hắn vô cùng kích động, bởi vì hắn biết rằng lần này mình đã tìm đúng nơi.
Sahara chắc chắn đang trốn ở đây, lần này, Tần Thiên sẽ không để bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra nữa. Hắn nhất định phải thông qua Sahara, khóa chặt vị trí của Độc Sư.
Sau đó, một lần giết chết tất cả!
Ốc đảo này có diện tích khoảng mười mấy km2 và là nơi sinh sống của hàng chục ngàn cư dân. Đây là nơi có mật độ dân số cao nhất trong phạm vi hàng trăm km trở lại đây.
Lúc bình minh, thị trấn nhỏ vô cùng yên tĩnh.
May mắn, hướng dẫn viên thường đưa khách du lịch đến đây và quen thuộc với các khách sạn bản địa.
Anh ta gõ cửa một khách sạn, đám người Tần Thiên đã bao trọn một tầng.
Mọi người đều mệt mỏi sau chuyến đi gần như suốt đêm. Tần Thiên dặn dò, tạm thời không cần suy nghĩ nhiều, hãy nghỉ ngơi thật tốt.
Hắn có linh cảm rằng sau khi đi hàng ngàn dặm, bây giờ cuối cùng hắn cũng đã ở rất gần với Độc Sư.
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 912
9.8/10 từ 34 lượt.