Thần Vương Lệnh
Chương 87
Dương Ngọc Lan lau khóe mắt một chút, lại cười nói: “Tần Thiên, cám ơn cậu.”
“Cậu điều trị rất thành công, hiện tại Tô Tô đã tỉnh táo lại.”
“Vừa rồi, là mẹ trách lầm con.”
“Thật không?” Tần Thiên vui mừng nhìn về phía Tô Tô.
Da mặt Tô Tô ửng đỏ, cô nghiêng đầu thần sắc có chút không tốt.
Người đàn ông trước mặt này, đối với cô mà nói là khắc cốt ghi tâm nhưng cũng vô cùng xa lạ.
Đây là người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời cô, người chồng trên danh nghĩa, cũng là người làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô.
Từ đêm tân hôn, Tần Thiên bị người ta bắt đi không biết tung tích.
Tô Tô luôn cho rằng, người đàn ông này sẽ không còn xuất hiện ở trong sinh mệnh của mình nữa.
Cho nên, rất xa lạ.
Xa lạ đến nỗi cô gần như đã quên mất dáng vẻ của Tần Thiên.
Ai ngờ, sau một cơn ác mộng, người đàn ông này lại xuất hiện trước mặt cô.
Thậm chí cả tắm rửa và giúp cô đi vệ sinh.
Cô xấu hổ có chút chán ghét chính mình.
Dương Ngọc Lan phát giác tình huống có chỗ không đúng, xấu hổ nói: “Tần Thiên, trước kia là mẹ xem thường con.”
“Kỹ thuật châm cứu của con, quả thật vô cùng thần kỳ.”
“Bây giờ hai chân Tô Tô vẫn không có cảm giác, con có cách không?”
Thần trí khôi phục, mới chỉ là chuyện vui nhỏ. Nếu như có thể đứng lên, đó mới là chuyện vui lớn.
Tần Thiên thành khẩn nói: “Vốn dĩ con muốn nhân cơ hội này chữa khỏi chân cho Tô Tô.”
“Chỉ có điều vừa rồi xảy ra chuyện, nếu đã ngưng hẳn vậy chỉ có thể chờ cơ hội tiếp theo mà thôi.”
“Tô Tô, chỉ cần em tin tưởng anh, anh cam đoan nhất định mau chóng làm cho em đứng lên.”
Dương Ngọc Lan kích động nói: “Tô Tô, con sẽ phối hợp Tần Thiên đúng không?”
“Nó là chồng con, hiện tại cũng coi như là đại ân nhân của mẹ con chúng ta.”
“Tô Tô, con nhất định có rất nhiều chuyện muốn nói với Tần Thiên? Hai người cứ từ từ trò chuyện, mẹ đi nấu cơm.”
Dương Ngọc Lan rất biết điều, muốn cho hai người trẻ tuổi này chút không gian riêng tư.
Ai ngờ….
Tô Tô mở miệng, lạnh lùng nói: “Mẹ, không cần.”
Cô nhìn Tần Thiên: “Nghe mẹ tôi nói, anh dùng thủ đoạn trừng trị Tô gia, còn để cho bà ấy lên làm ủy viên phân hội y học ở Long Giang.”
“Tần Thiên, điều này nói rõ bản lĩnh mấy năm nay của anh.”
“Đã như vậy, bên cạnh anh có rất nhiều cô gái xinh đẹp cho anh chọn lựa, còn ở bên một người tàn phế như tôi làm gì!”
“Hôn nhân của chúng ta vốn là sai lầm, tôi sẽ không dùng một tờ giấy để ràng buộc anh.”
Thần Vương Lệnh
“Cậu điều trị rất thành công, hiện tại Tô Tô đã tỉnh táo lại.”
“Vừa rồi, là mẹ trách lầm con.”
“Thật không?” Tần Thiên vui mừng nhìn về phía Tô Tô.
Da mặt Tô Tô ửng đỏ, cô nghiêng đầu thần sắc có chút không tốt.
Người đàn ông trước mặt này, đối với cô mà nói là khắc cốt ghi tâm nhưng cũng vô cùng xa lạ.
Đây là người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời cô, người chồng trên danh nghĩa, cũng là người làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô.
Từ đêm tân hôn, Tần Thiên bị người ta bắt đi không biết tung tích.
Tô Tô luôn cho rằng, người đàn ông này sẽ không còn xuất hiện ở trong sinh mệnh của mình nữa.
Cho nên, rất xa lạ.
Xa lạ đến nỗi cô gần như đã quên mất dáng vẻ của Tần Thiên.
Ai ngờ, sau một cơn ác mộng, người đàn ông này lại xuất hiện trước mặt cô.
Thậm chí cả tắm rửa và giúp cô đi vệ sinh.
Cô xấu hổ có chút chán ghét chính mình.
Dương Ngọc Lan phát giác tình huống có chỗ không đúng, xấu hổ nói: “Tần Thiên, trước kia là mẹ xem thường con.”
“Kỹ thuật châm cứu của con, quả thật vô cùng thần kỳ.”
“Bây giờ hai chân Tô Tô vẫn không có cảm giác, con có cách không?”
Thần trí khôi phục, mới chỉ là chuyện vui nhỏ. Nếu như có thể đứng lên, đó mới là chuyện vui lớn.
Tần Thiên thành khẩn nói: “Vốn dĩ con muốn nhân cơ hội này chữa khỏi chân cho Tô Tô.”
“Chỉ có điều vừa rồi xảy ra chuyện, nếu đã ngưng hẳn vậy chỉ có thể chờ cơ hội tiếp theo mà thôi.”
“Tô Tô, chỉ cần em tin tưởng anh, anh cam đoan nhất định mau chóng làm cho em đứng lên.”
Dương Ngọc Lan kích động nói: “Tô Tô, con sẽ phối hợp Tần Thiên đúng không?”
“Nó là chồng con, hiện tại cũng coi như là đại ân nhân của mẹ con chúng ta.”
“Tô Tô, con nhất định có rất nhiều chuyện muốn nói với Tần Thiên? Hai người cứ từ từ trò chuyện, mẹ đi nấu cơm.”
Dương Ngọc Lan rất biết điều, muốn cho hai người trẻ tuổi này chút không gian riêng tư.
Ai ngờ….
Tô Tô mở miệng, lạnh lùng nói: “Mẹ, không cần.”
Cô nhìn Tần Thiên: “Nghe mẹ tôi nói, anh dùng thủ đoạn trừng trị Tô gia, còn để cho bà ấy lên làm ủy viên phân hội y học ở Long Giang.”
“Tần Thiên, điều này nói rõ bản lĩnh mấy năm nay của anh.”
“Đã như vậy, bên cạnh anh có rất nhiều cô gái xinh đẹp cho anh chọn lựa, còn ở bên một người tàn phế như tôi làm gì!”
“Hôn nhân của chúng ta vốn là sai lầm, tôi sẽ không dùng một tờ giấy để ràng buộc anh.”
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 87
9.8/10 từ 34 lượt.