Thần Vương Lệnh
Chương 67
“Ha ha ha ha, chỉ một lần chữa bệnh có thể dễ dàng bắt những đại nhân vật này làm việc cho chúng ta.”
“Lão đại, anh thật sự là thần tượng của em! “Nhiếp Thanh Long đắc ý cười ha ha.
Mấy chuyện này đều là những chuyện quốc gia cảm thấy đau đầu khó giải quyết, không nghĩ tới Tần Thiên dễ dàng giải quyết như vậy.
Vương Bá Niên cũng thở dài, đầu đầy mồ hôi ngồi phịch trên ghế.
Vừa rồi Tần Thiên dạy cho ông ta cách xuống châm vào các huyệt vị, mấy thứ khó nhằn thế này trước nay ông ta chưa làm bao giờ làm.
Lần này được Tần Thiên tự tay chỉ bảo, ông ta kích động một hồi mới lấy lại bình tĩnh!
Lúc này, trên màn hình lớn bên ngoài hiện trường, đột nhiên lại có người làm loạn.
“Tôi muốn gặp Thần Vương!”
“Nhanh, mang tôi đi gặp Thần Vương!”
Tôi có tình báo trọng đại!
“Diêm Vương lệnh xuất hiện, chỉ có Thần Vương mới có thể ngăn cản!”
“Cầu thần vương cứu vớt Tô gia!”
Thời hạn cuối cùng mà Diêm Vương lệnh cho bọn họ sắp tới.
Cả nhà già trẻ cơ nghiệp nhiều năm của Tô gia có bị hủy hoại hay không thì phải dựa vào ngày hôm nay rồi.
Ông ta không thể kiên nhẫn thêm nữa.
Ông ta Kích động từ chỗ ngồi chạy ra, thất tha thất thểu xông về phía sau.
Mấy bảo an Long Nha, tạo thành một bức tường rào ngăn ở trước mặt.
Cục diện nhất thời có chút mất khống chế.
Trong phòng, Vương Bá Niên và Nhiếp Thanh Long, đều nhìn về phía Tần Thiên chờ hắn lên tiếng.
Dù sao đi nữa quan hệ giữa Tô Bắc Sơn và Tần Thiên có chút đặc thù, bọn họ không dám tự tiện làm chủ.
“Lão đại, làm sao bây giờ?” Nhiếp Thanh Long xin chỉ thị.
Sắc mặt Tần Thiên âm trầm. Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt già nua kích động vênh váo của Tô Bắc Sơn trên màn hình, lạnh lùng nói: “Dẫn ông ta vào.”
“Vâng!” Nhiếp Thanh Long lĩnh mệnh.
Tô Bắc Sơn vô cùng kích động vọt vào.
Trong lòng ông ta ôm một chồng tài liệu, vừa vào cửa nhìn thấy khối Thần Vương lệnh kim quang rạng rỡ kia ông ta vui mừng như mở cờ trong bụng.
Ông ta không nói hai lời liền hướng về phía Vương Bá Niên quỳ bụp xuống.
“Cầu thần vương khai ân!”
“Cầu thần vương phù hộ Tô gia!”
“Đây là tất cả khế đất và tài sản của Tô gia, tất cả đều hiến cho Thần Vương!”
Ông ta vừa nói vừa thình thịch dập đầu.
Vương Bá Niên lúc này mới hiểu ra vội ho khan một tiếng, nói: “Ông nhận lầm người rồi, tôi không phải thần vương.”
Thần Vương Lệnh
“Lão đại, anh thật sự là thần tượng của em! “Nhiếp Thanh Long đắc ý cười ha ha.
Mấy chuyện này đều là những chuyện quốc gia cảm thấy đau đầu khó giải quyết, không nghĩ tới Tần Thiên dễ dàng giải quyết như vậy.
Vương Bá Niên cũng thở dài, đầu đầy mồ hôi ngồi phịch trên ghế.
Vừa rồi Tần Thiên dạy cho ông ta cách xuống châm vào các huyệt vị, mấy thứ khó nhằn thế này trước nay ông ta chưa làm bao giờ làm.
Lần này được Tần Thiên tự tay chỉ bảo, ông ta kích động một hồi mới lấy lại bình tĩnh!
Lúc này, trên màn hình lớn bên ngoài hiện trường, đột nhiên lại có người làm loạn.
“Tôi muốn gặp Thần Vương!”
“Nhanh, mang tôi đi gặp Thần Vương!”
Tôi có tình báo trọng đại!
“Diêm Vương lệnh xuất hiện, chỉ có Thần Vương mới có thể ngăn cản!”
“Cầu thần vương cứu vớt Tô gia!”
Thời hạn cuối cùng mà Diêm Vương lệnh cho bọn họ sắp tới.
Cả nhà già trẻ cơ nghiệp nhiều năm của Tô gia có bị hủy hoại hay không thì phải dựa vào ngày hôm nay rồi.
Ông ta không thể kiên nhẫn thêm nữa.
Ông ta Kích động từ chỗ ngồi chạy ra, thất tha thất thểu xông về phía sau.
Mấy bảo an Long Nha, tạo thành một bức tường rào ngăn ở trước mặt.
Cục diện nhất thời có chút mất khống chế.
Trong phòng, Vương Bá Niên và Nhiếp Thanh Long, đều nhìn về phía Tần Thiên chờ hắn lên tiếng.
Dù sao đi nữa quan hệ giữa Tô Bắc Sơn và Tần Thiên có chút đặc thù, bọn họ không dám tự tiện làm chủ.
“Lão đại, làm sao bây giờ?” Nhiếp Thanh Long xin chỉ thị.
Sắc mặt Tần Thiên âm trầm. Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt già nua kích động vênh váo của Tô Bắc Sơn trên màn hình, lạnh lùng nói: “Dẫn ông ta vào.”
“Vâng!” Nhiếp Thanh Long lĩnh mệnh.
Tô Bắc Sơn vô cùng kích động vọt vào.
Trong lòng ông ta ôm một chồng tài liệu, vừa vào cửa nhìn thấy khối Thần Vương lệnh kim quang rạng rỡ kia ông ta vui mừng như mở cờ trong bụng.
Ông ta không nói hai lời liền hướng về phía Vương Bá Niên quỳ bụp xuống.
“Cầu thần vương khai ân!”
“Cầu thần vương phù hộ Tô gia!”
“Đây là tất cả khế đất và tài sản của Tô gia, tất cả đều hiến cho Thần Vương!”
Ông ta vừa nói vừa thình thịch dập đầu.
Vương Bá Niên lúc này mới hiểu ra vội ho khan một tiếng, nói: “Ông nhận lầm người rồi, tôi không phải thần vương.”
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 67
9.8/10 từ 34 lượt.