Thần Vương Lệnh
Chương 3
Tên mập chắc chắn Dương Ngọc Lan sẽ không có tiền trả, cho nên vô cùng đắc ý, định đưa tay đoạt lấy xe lăn.
Dương Ngọc Lan lâm vào tuyệt cảnh, bất lực.
“Vô liêm sỉ!”
Trong tiếng gầm nhẹ, Tần Thiên chợt quát lên: “Dám chạm vào người phụ nữ của tao, xem tao có đánh chết mày không?”
Tào Đức cười ha ha: “hahaha mày chính là tên shipper năm năm trước ăn nằm với cô Tô đây đúng không?”
“Tên khốn, dám ở trước mặt ông đây làm chuyện khốn nạn à!”
“Nói cho mày biết, ông đây……”
Tần Thiên giơ tay.
Bốp!
Hắn dùng một sức lực lớn, tát Tào Đức ôm mặt ngã sấp xuống đất.
Tào Đức ngây ra một lúc mới kịp phản ứng lại, giống như chó điên, muốn nhảy dựng lên cắn người.
Tần Thiên nhấc chân, giẫm lên đầu tên bác sĩ mập, hỏi: “Nói, tiền thuốc men là như thế nào?”
Từ trước đến nay Tào Đức chưa từng bị nhục nhã như vậy? Hắn phun ra một ngụm máu, điên cuồng kêu to:
“Họ Tần khốn nạn kia, tao đào mộ mười tám đời tổ tông nhà mày lên!”
“Mau buông tao ra!”
“Tao giết chết mày!”
Dưới chân Tần Thiên hơi dùng sức.
Tào Đức cảm giác đầu sắp nổ tung như quả dưa hấu, linh hồn sắp bay ra khỏi thân xác.
“Tần Thiên!”
“Mày có tin không chỉ cần tao gọi điện thoại cho cho chủ nhiệm khoa, sau này vợ mày đừng hòng bước vào bệnh viện này nữa bước!”
“Thiết bị phục hồi của bệnh viện này là tiên tiến nhất. Rời khỏi bệnh viện chúng tôi, vợ mày cả đời sẽ làm kẻ ngốc!”
“Mày còn không mau buông ra!”
Tần Thiên mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói: “Con kiến mà thôi, tao giết mày thì có làm sao.”
Hắn muốn bóp nát cái đầu chó này.
“Tần Thiên, mau dừng tay!”
Dương Ngọc Lan không nghĩ tới Tần Thiên rời đi năm năm, lúc trở về lại trở nên bạo lực như vậy.
Cố gắng kìm nén sự nhục nhã, bà ta rưng rưng nói: “Nếu đắc tội bọn họ, bọn họ thật sự không cho Tô Tô xem bệnh, cậu bảo tôi phải sống tiếp như thế nào?”
“Bác sĩ Tào, xin cậu đừng gọi điện thoại cho chủ nhiệm.”
“Tôi biết tại sao cậu hết lần này đến lần khác làm khó dễ tôi, bởi vì cậu hoài nghi tôi tố cáo cậu thu tiền đút lót của người khác đúng không?”
“Tần Thiên đắc tội cậu, tôi bảo hắn dập đầu xin lỗi cậu!”
“Tần Thiên, còn không mau buông bác sĩ Tào ra, mau nhận lỗi đi!”
Thần Vương Lệnh
Dương Ngọc Lan lâm vào tuyệt cảnh, bất lực.
“Vô liêm sỉ!”
Trong tiếng gầm nhẹ, Tần Thiên chợt quát lên: “Dám chạm vào người phụ nữ của tao, xem tao có đánh chết mày không?”
Tào Đức cười ha ha: “hahaha mày chính là tên shipper năm năm trước ăn nằm với cô Tô đây đúng không?”
“Tên khốn, dám ở trước mặt ông đây làm chuyện khốn nạn à!”
“Nói cho mày biết, ông đây……”
Tần Thiên giơ tay.
Bốp!
Hắn dùng một sức lực lớn, tát Tào Đức ôm mặt ngã sấp xuống đất.
Tào Đức ngây ra một lúc mới kịp phản ứng lại, giống như chó điên, muốn nhảy dựng lên cắn người.
Tần Thiên nhấc chân, giẫm lên đầu tên bác sĩ mập, hỏi: “Nói, tiền thuốc men là như thế nào?”
Từ trước đến nay Tào Đức chưa từng bị nhục nhã như vậy? Hắn phun ra một ngụm máu, điên cuồng kêu to:
“Họ Tần khốn nạn kia, tao đào mộ mười tám đời tổ tông nhà mày lên!”
“Mau buông tao ra!”
“Tao giết chết mày!”
Dưới chân Tần Thiên hơi dùng sức.
Tào Đức cảm giác đầu sắp nổ tung như quả dưa hấu, linh hồn sắp bay ra khỏi thân xác.
“Tần Thiên!”
“Mày có tin không chỉ cần tao gọi điện thoại cho cho chủ nhiệm khoa, sau này vợ mày đừng hòng bước vào bệnh viện này nữa bước!”
“Thiết bị phục hồi của bệnh viện này là tiên tiến nhất. Rời khỏi bệnh viện chúng tôi, vợ mày cả đời sẽ làm kẻ ngốc!”
“Mày còn không mau buông ra!”
Tần Thiên mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói: “Con kiến mà thôi, tao giết mày thì có làm sao.”
Hắn muốn bóp nát cái đầu chó này.
“Tần Thiên, mau dừng tay!”
Dương Ngọc Lan không nghĩ tới Tần Thiên rời đi năm năm, lúc trở về lại trở nên bạo lực như vậy.
Cố gắng kìm nén sự nhục nhã, bà ta rưng rưng nói: “Nếu đắc tội bọn họ, bọn họ thật sự không cho Tô Tô xem bệnh, cậu bảo tôi phải sống tiếp như thế nào?”
“Bác sĩ Tào, xin cậu đừng gọi điện thoại cho chủ nhiệm.”
“Tôi biết tại sao cậu hết lần này đến lần khác làm khó dễ tôi, bởi vì cậu hoài nghi tôi tố cáo cậu thu tiền đút lót của người khác đúng không?”
“Tần Thiên đắc tội cậu, tôi bảo hắn dập đầu xin lỗi cậu!”
“Tần Thiên, còn không mau buông bác sĩ Tào ra, mau nhận lỗi đi!”
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 3
9.8/10 từ 34 lượt.