Thần Vương Lệnh

Chương 232

Nắm đấm mang theo gió giống như sấm sét, nháy mắt đã đến sau đầu Tần Thiên.

Tần Thiên dường như không hề phát giác ra, mãi cho đến khi nắm đấm tiếp xúc với sợi tóc của hắn, sau đó nhìn như tùy ý nghiêng đầu sang một bên.

Thiết Tí đấm một quyền vào không trung, hơi ngẩn người, Mắt đỏ rực, lại thêm một nắm đấm nhào tới sấm sét, đánh tới ngực Tần Thiên.

Chân Tần Thiên không cử động, nghiêng người, lại vô cùng xảo diệu tránh đi.

Thiết Tí cuối cùng cũng phát hiện, mình gặp phải cao thủ rồi. Anh ta không phục, nắm đấm hung hãn nhưng vẫn không đụng được tới một góc áo của Tần Thiên.

Khương Vạn Đào giống như đã phát hiện ra đại lục mới. Ông ta ngạc nhiên há hốc miệng, thì ra Tần Thiên này thật sự là một cao thủ.


Thiết Tí cảm giác như Tần Thiên đang đùa giỡn mình, anh ta phẫn nộ lớn tiếng nói: “Trốn tới trốn lui thì tính là có bản lĩnh gì?”

“Có gan ghép nắm đấm với ông đây!”

Trong tiếng kêu gào, nắm tay giống như búa bổ, lần thứ hai đánh hết sức vào ót Tần Thiên.

Đôi mắt Tần Thiên lạnh lên, cái tên to lớn này xuất quyền đều là chiêu thức muốn giết người, nếu đổi lại là người khác, chẳng phải là đã bị đánh chết từ sớm.

Tàn bạo như vậy, nên đánh.


Lần này, hắn không tránh né nữa, mà nhìn như tùy ý nghênh đón nắm đấm kia.

“Muốn chết!” Trong mắt Bọ Cạp lộ ra vẻ hưng phấn.

Có lẽ Tần Thiên có thân pháp linh hoạt, nhưng muốn đối kháng nắm đấm với Thiết Tí, vậy thì không phải là muốn chết sao?

Chỉ nghe thấy tiếng hai nắm đấm va chạm vào nhau.

Sau đó, thân hình Thiết Tí giống như bò đực, bay ra ngoài.

Rầm một cái nện trên mặt đất, anh ta ôm nắm đấm, hoảng sợ nói: “Mày đấm một đấm đã làm vỡ xương tay của tao!”


“Khá lắm, tao thật sự là đã đánh giá sai về mày rồi!”

Cái gì?

Một đấm làm vỡ xương nắm đấm của Thiết Tí? Khương Vạn Đào, Dương Mi Nhi và Bọ Cạp, tất cả đều bị dọa choáng váng.

Tần Thiên cười lạnh nói: “Trừng phạt chút, tự làm tự chịu.”

Nói xong, trực tiếp đi ra ngoài.


“Thiếu hiệp xin dừng bước!” Khương Vạn Đào phản ứng lại, kích động chạy theo ra.

Ông ta ngăn ở trước mặt Tần Thiên, cung kính nói: “Không ngờ Tần tiên sinh tuổi còn trẻ, tu vi lại thâm sâu khó lường như vậy.”

“Hiện tại tôi có một yêu cầu hơi quá đáng ——”

Ông ta cắn răng, rốt cục nói ra: “Sở Minh gặp nạn, mời thiếu hiệp ở lại giúp chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn này!”

“Sau khi chuyện thành công, nhất định sẽ có hậu lễ đáp trả!”

Tần Thiên nhíu mày: “Sở Minh các người gặp nạn thì có liên quan gì với tôi?”

Thần Vương Lệnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh Truyện Thần Vương Lệnh Story Chương 232
9.8/10 từ 34 lượt.
loading...