Thần Vương Lệnh
Chương 20
“Trở về lúc nào?”
Đi tới đối diện hắn là một người trẻ tuổi thân đầy hàng hiệu.
Tóc hắn chải bóng loáng, đồng hồ vàng lấp lánh tỏa sáng, trên cánh tay còn ôm một cô gái xinh đẹp.
Tần Thiên nhíu nhíu mày.
Người này hắn đúng là có chút ấn tượng, tên là Tô Văn Bân.
Cũng là người của Tô gia, chỉ có điều huyết mạch khá xa.
Lúc trước xảy ra chuyện kia, Tô Tô muốn lấy Tần Thiên làm chồng, toàn bộ Tô gia đều phản đối, chỉ có Tô Văn Bân này là tỏ vẻ ủng hộ.
Bởi vì lúc ấy Tô Văn Bân làm việc ở công ty của Dương Ngọc Lan, Dương Ngọc Lan nể tình hắn là con cháu Tô gia, đãi ngộ cho hắn rất hậu đãi.
Tô Văn Bân một tiếng gọi chị hai tiếng gọi chị, hận không thể gọi Dương Ngọc Lan là mẹ.
Từ biệt năm năm, công ty của Dương Ngọc Lan đã không còn. Tô Văn Bân này thoạt nhìn, hình như sống càng tốt hơn xưa.
Tần Thiên không nhịn được híp mắt lại.
“Còn rất si tình nữa. Thiên nga trắng đã biến thành ngỗng ngốc, hắn còn không rời không bỏ kia kìa.”
“Anh đẹp trai, anh còn trông cậy vào Tô đại mỹ nữ có thể đứng lên sao?” cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh chế giễu Tần Thiên.
Trước kia ở trước mặt Tô Tô, cô ta chả là cái thá gì cả. Hiện tại nhìn Tô Tô như người thực vật nên cô ta vô cùng đắc ý.
Cô gãi đầu làm dáng, cố ý khoe khoang thân thể xinh đẹp của mình ra.
Rất nhiều người xung quanh bị cô hấp dẫn, ánh mắt như ruồi bám vào người cô.
“Thế nào, nếu mày thích, tao có thể tặng cho mày”
“Nhưng điều kiện là, mày phải đêm phương thuốc độc quyền Tô Ngọc Cao giao ra đây.”
Anh mắt Tần Thiên rùng mình: “Mày cũng biết Tô Ngọc Cao?”
Tô Văn Bân cười lạnh: “Nếu không phải tao mật báo, anh Văn Thành cũng sẽ không biết chuyện này.”
Hiện tại, tôi là phó tổng công ty của anh Văn Thành. Anh Văn Thành nhớ mãi không quên Tô Ngọc Cao, luôn mong muốn phải có được nó.
Sao có thể để người ta đi theo con ngỗng ngu ngốc này chứ, hắn cũng không phải khách hàng quan trọng.
Tô Văn Bân quát lớn: “Nói nhảm. Nếu có thể lấy được Tô Ngọc Cao, tiền thưởng năm trăm vạn, chia cho em một nửa.”
Ánh mắt Nữ thư ký sáng lên, đong đưa hướng Tần Thiên đi tới: “Anh đẹp trai, vợ anh không được rồi, không bằng để em tới chơi cùng anh đi.”
Nói xong, còn ném ánh mắt dâm đãng về phía hắn.
Tần Thiên hừ lạnh nói: “Cô là cái thá gì, cũng xứng so với Tô Tô!”
Hắn vung tay.
Thần Vương Lệnh
Đi tới đối diện hắn là một người trẻ tuổi thân đầy hàng hiệu.
Tóc hắn chải bóng loáng, đồng hồ vàng lấp lánh tỏa sáng, trên cánh tay còn ôm một cô gái xinh đẹp.
Tần Thiên nhíu nhíu mày.
Người này hắn đúng là có chút ấn tượng, tên là Tô Văn Bân.
Cũng là người của Tô gia, chỉ có điều huyết mạch khá xa.
Lúc trước xảy ra chuyện kia, Tô Tô muốn lấy Tần Thiên làm chồng, toàn bộ Tô gia đều phản đối, chỉ có Tô Văn Bân này là tỏ vẻ ủng hộ.
Bởi vì lúc ấy Tô Văn Bân làm việc ở công ty của Dương Ngọc Lan, Dương Ngọc Lan nể tình hắn là con cháu Tô gia, đãi ngộ cho hắn rất hậu đãi.
Tô Văn Bân một tiếng gọi chị hai tiếng gọi chị, hận không thể gọi Dương Ngọc Lan là mẹ.
Từ biệt năm năm, công ty của Dương Ngọc Lan đã không còn. Tô Văn Bân này thoạt nhìn, hình như sống càng tốt hơn xưa.
Tần Thiên không nhịn được híp mắt lại.
“Còn rất si tình nữa. Thiên nga trắng đã biến thành ngỗng ngốc, hắn còn không rời không bỏ kia kìa.”
“Anh đẹp trai, anh còn trông cậy vào Tô đại mỹ nữ có thể đứng lên sao?” cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh chế giễu Tần Thiên.
Trước kia ở trước mặt Tô Tô, cô ta chả là cái thá gì cả. Hiện tại nhìn Tô Tô như người thực vật nên cô ta vô cùng đắc ý.
Cô gãi đầu làm dáng, cố ý khoe khoang thân thể xinh đẹp của mình ra.
Rất nhiều người xung quanh bị cô hấp dẫn, ánh mắt như ruồi bám vào người cô.
“Thế nào, nếu mày thích, tao có thể tặng cho mày”
“Nhưng điều kiện là, mày phải đêm phương thuốc độc quyền Tô Ngọc Cao giao ra đây.”
Anh mắt Tần Thiên rùng mình: “Mày cũng biết Tô Ngọc Cao?”
Tô Văn Bân cười lạnh: “Nếu không phải tao mật báo, anh Văn Thành cũng sẽ không biết chuyện này.”
Hiện tại, tôi là phó tổng công ty của anh Văn Thành. Anh Văn Thành nhớ mãi không quên Tô Ngọc Cao, luôn mong muốn phải có được nó.
Sao có thể để người ta đi theo con ngỗng ngu ngốc này chứ, hắn cũng không phải khách hàng quan trọng.
Tô Văn Bân quát lớn: “Nói nhảm. Nếu có thể lấy được Tô Ngọc Cao, tiền thưởng năm trăm vạn, chia cho em một nửa.”
Ánh mắt Nữ thư ký sáng lên, đong đưa hướng Tần Thiên đi tới: “Anh đẹp trai, vợ anh không được rồi, không bằng để em tới chơi cùng anh đi.”
Nói xong, còn ném ánh mắt dâm đãng về phía hắn.
Tần Thiên hừ lạnh nói: “Cô là cái thá gì, cũng xứng so với Tô Tô!”
Hắn vung tay.
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 20
9.8/10 từ 34 lượt.