Thần Vương Lệnh
Chương 175
“Chỉ tiếc chuyện gì?” Liễu Thanh vội vàng hỏi.
“Chỉ tiếc, khi tôi cầm loại thuốc bôi này chạy đến quê nhà của cô ấy tìm cô ấy, tôi mới biết được cô ấy đã qua đời rồi.”
Cả hội trường đều im lặng.
Đúng là một câu chuyện tình yêu buồn. Trong góc, một cô bé bắt đầu lau nước mắt.
Khóe mắt Liễu Thanh cũng bắt đầu ươn ướt. Cô ấy nhỏ giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm, cô gái đó tên là Thanh Ngọc, có phải không?”
“Đúng vậy!”
Tô Văn Thành cắn răng, nói: “Cô ấy tên là… Liễu Thanh Ngọc!”
“Liễu tổng, cô nói xem có phải rất có duyên với cô không?”
Liễu Thanh gật đầu. Mặc dù cô ấy là một nữ cường nhân, nhưng có người phụ nữ nào lại không có cảm xúc cơ chứ?
Đặc biệt là khi nghe một câu chuyện tình yêu buồn như vậy.
“Anh Tô, nếu anh đã đặc biệt nghiên cứu ra loại thuốc bôi này vì người yêu Liễu Thanh Ngọc của anh, vậy tại sao bây giờ anh lại đem nó ra đây?”
“Anh đang chuẩn bị công khai nó với mọi người sao?”
Tô Văn Thành giả vờ hối hận.
“Tôi cũng không muốn!”
“Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thanh Ngọc qua đời lâu như vậy rồi, mà tôi vẫn giữ bí mật về thuốc bôi này. Bởi vì tôi không thể vượt qua rào cản trong lòng đó.”
“Tôi muốn Thanh Ngọc Cao trở thành thứ thuộc về riêng Thanh Ngọc. Ngay cả khi cô ấy đã đi đến thiên đường.”
“Cho đến cách đây không lâu, tôi đã đến thăm mộ cô ấy. Mẹ cô ấy đã đưa cho tôi di vật của cô ấy.
“Đó là một cuốn sổ tay.”
“Bên trong ghi lại từng chút một về cuộc sống của cô ấy. Lúc đó tôi ôi mới phát hiện ra hóa ra cô ấy là một cô gái rất sẵn lòng chia sẻ.”
“Trong nhật ký của cô ấy, câu được nhắc đến nhiều nhất là: Vui một mình không bằng mọi người cùng vui.”
“Tôi đã bị lay động. Tôi cảm thấy một sản phẩm tốt như Thanh Ngọc Cao, nếu như chia sẻ nó với mọi người, để mỗi cô gái yêu cái đẹp đều được sử dụng một sản phẩm hoàn hảo như vậy. Thanh Ngọc ở dưới đó biết được nhất định sẽ rất vui.”
“Mặc dù có ý nghĩ này trong đầu, nhưng tôi vẫn còn do dự.”
“Mãi cho đến khi hội nghị đầu tư này diễn ra, biết được người đến chọn dự án lần này là cô, nữ thần mà tôi ngưỡng mộ và kính trọng nhất. Tôi mới biết được, Thanh Ngọc Cao đã tìm được chủ nhân mới.
“Liễu tổng, đây không chỉ là duyên phận của chúng ta, mà còn là duyên phận của cô và Thanh Ngọc.”
“Bây giờ, tôi hy vọng Liễu tổng có thể đầu tư cho tôi. Chúng ta cùng nhau sản xuất Thanh Ngọc Cao và làm cho nó nổi tiếng khắp thế giới.”
Liễu Thanh gật gật đầu, đôi mắt xinh đẹp dần dần sáng lên.
Bởi vì, cô ấy đã phát hiện ra một cơ hội kinh doanh lớn.
Nếu như Thanh Ngọc Cao thật sự tốt như lời Tô Văn Thành nói, như vậy thì chỉ cần sản xuất hàng loạt, vậy chẳng khác nào một cái máy in tiền.
Thần Vương Lệnh
“Chỉ tiếc, khi tôi cầm loại thuốc bôi này chạy đến quê nhà của cô ấy tìm cô ấy, tôi mới biết được cô ấy đã qua đời rồi.”
Cả hội trường đều im lặng.
Đúng là một câu chuyện tình yêu buồn. Trong góc, một cô bé bắt đầu lau nước mắt.
Khóe mắt Liễu Thanh cũng bắt đầu ươn ướt. Cô ấy nhỏ giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm, cô gái đó tên là Thanh Ngọc, có phải không?”
“Đúng vậy!”
Tô Văn Thành cắn răng, nói: “Cô ấy tên là… Liễu Thanh Ngọc!”
“Liễu tổng, cô nói xem có phải rất có duyên với cô không?”
Liễu Thanh gật đầu. Mặc dù cô ấy là một nữ cường nhân, nhưng có người phụ nữ nào lại không có cảm xúc cơ chứ?
Đặc biệt là khi nghe một câu chuyện tình yêu buồn như vậy.
“Anh Tô, nếu anh đã đặc biệt nghiên cứu ra loại thuốc bôi này vì người yêu Liễu Thanh Ngọc của anh, vậy tại sao bây giờ anh lại đem nó ra đây?”
“Anh đang chuẩn bị công khai nó với mọi người sao?”
Tô Văn Thành giả vờ hối hận.
“Tôi cũng không muốn!”
“Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thanh Ngọc qua đời lâu như vậy rồi, mà tôi vẫn giữ bí mật về thuốc bôi này. Bởi vì tôi không thể vượt qua rào cản trong lòng đó.”
“Tôi muốn Thanh Ngọc Cao trở thành thứ thuộc về riêng Thanh Ngọc. Ngay cả khi cô ấy đã đi đến thiên đường.”
“Cho đến cách đây không lâu, tôi đã đến thăm mộ cô ấy. Mẹ cô ấy đã đưa cho tôi di vật của cô ấy.
“Đó là một cuốn sổ tay.”
“Bên trong ghi lại từng chút một về cuộc sống của cô ấy. Lúc đó tôi ôi mới phát hiện ra hóa ra cô ấy là một cô gái rất sẵn lòng chia sẻ.”
“Trong nhật ký của cô ấy, câu được nhắc đến nhiều nhất là: Vui một mình không bằng mọi người cùng vui.”
“Tôi đã bị lay động. Tôi cảm thấy một sản phẩm tốt như Thanh Ngọc Cao, nếu như chia sẻ nó với mọi người, để mỗi cô gái yêu cái đẹp đều được sử dụng một sản phẩm hoàn hảo như vậy. Thanh Ngọc ở dưới đó biết được nhất định sẽ rất vui.”
“Mặc dù có ý nghĩ này trong đầu, nhưng tôi vẫn còn do dự.”
“Mãi cho đến khi hội nghị đầu tư này diễn ra, biết được người đến chọn dự án lần này là cô, nữ thần mà tôi ngưỡng mộ và kính trọng nhất. Tôi mới biết được, Thanh Ngọc Cao đã tìm được chủ nhân mới.
“Liễu tổng, đây không chỉ là duyên phận của chúng ta, mà còn là duyên phận của cô và Thanh Ngọc.”
“Bây giờ, tôi hy vọng Liễu tổng có thể đầu tư cho tôi. Chúng ta cùng nhau sản xuất Thanh Ngọc Cao và làm cho nó nổi tiếng khắp thế giới.”
Liễu Thanh gật gật đầu, đôi mắt xinh đẹp dần dần sáng lên.
Bởi vì, cô ấy đã phát hiện ra một cơ hội kinh doanh lớn.
Nếu như Thanh Ngọc Cao thật sự tốt như lời Tô Văn Thành nói, như vậy thì chỉ cần sản xuất hàng loạt, vậy chẳng khác nào một cái máy in tiền.
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 175
9.8/10 từ 34 lượt.