Thần Vương Lệnh
Chương 163
“Có tiền rồi, cháu bảo đảm, Trương Kiến Huân và Thiết Lâm Phong cũng phải cúi đầu trước chúng ta.”
“Chứ đừng nói chỉ là một Tô Tô và Tần Thiên nhỏ bé.”
Hóa ra là như vậy!
Tô Nam và Tô Bắc Sơn đã hiểu ra.
“Em trai, em thật có đầu óc làm ăn!”
“Theo như em nói như vậy, nhà họ Tô chúng ta không lâu nữa sẽ trở thành thế gia bậc nhất về y dược rồi!” Tô Nam hai mắt sáng lên.
“Không hổ là cháu trai ngoan của ông.”
“Kiếm tiền là chuyện nhỏ, quan trọng là, nếu như có thể leo lên cây đại thụ công ty Thiên Phú tư bản này, phóng mắt nhìn Long Giang, thì sẽ không ai dám bắt nạt nhà họ Tô chúng ta nữa.”
“Văn Thành, bây giờ ông sẽ hạ lệnh trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc. Tô gia sau này hoàn toàn dựa vào cháu!”
Tô Bắc Sơn cuối cũng có cơ hội và tự tin để thở ra. Bây giờ, ông sẽ trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc.
Chờ khi nhà họ Tô gia thăng tiến, ông ta muốn xem xem, Tô Tô sẽ khóc lóc cầu xin trở về gia tộc như thế nào.
Tần Thiên đi vào phòng nhìn thấy Tô Tô đang nằm trên giường, khuôn mặt u sầu, nhìn trông rất không vui, hắn khó xử nói:
“Cái đó, bây giờ chỉ là trị liệu thêm, anh dùng nội lực xoa bóp huyệt vị cho em là được, không cần cởi quần áo…”
Tô Tô nhìn thẳng vào anh, lạnh lùng nói:
“Trừ chuyện này ra, anh còn có chuyện gì muốn nói với tôi không?
Ờm…
Tần Thiên gãi gãi đầu, nói: “Thật ra sinh con là ý của mẹ chúng ta. Em yên tâm, chỉ cần em không muốn anh cũng sẽ không ép.”
“Hơn nữa anh, bây giờ em mới bắt đầu kinh doanh, không thích hợp để mang thai…”
“Tần Thiên!” Tô Tô ném gối lên mặt anh, tức giận nói: “Ai muốn sinh con với anh?” . Ngôn Tình Sủng
“Đừng giả bộ hồ đồ với tôi, ý tôi là chuyện khách sạn hôm nay, anh không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Lúc này Tần Thiên mới chợt giật mình: “Ý em là Trương Kiến Huân!”
Tô Tô ủ rũ nói: “Ông ta là một thư, dựa vào cái gì mà ở trước mặt anh tự xưng là Tiểu Trương?”
“Còn cả Thiết Lâm Phong, tại sao lại cung kính với anh như vậy?”
“Họ Tần kia, anh không phải thật sự là đại nhân vật ẩn thân gì đấy chứ? Nếu là như vậy, Tô Tô tôi thật sự là không xứng với anh.”
Tần Thiên cười nói: “Em hiểu lầm rồi.”
“Trương Kiến Huân trước đây là thư ký của một lãnh đạo, mà anh, đã từng chữa bệnh cho lãnh đạo đó.”
“Đơn giản như vậy thôi sao?”
“Đơn giản như vậy thôi.”
Tô Tô Suy nghĩ một lúc, hình như cũng có lý. Có điều vẫn có chút không phục, nói: “Vậy Phùng Bảo Quốc lại là chuyện gì đây?”
“Anh là một bác sĩ châm cứu, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Nói thẳng ra một đồng cũng không đáng. Chẳng qua là nhãn lực và lực tay phối hợp đúng chỗ mà thôi.”
Thần Vương Lệnh
“Chứ đừng nói chỉ là một Tô Tô và Tần Thiên nhỏ bé.”
Hóa ra là như vậy!
Tô Nam và Tô Bắc Sơn đã hiểu ra.
“Em trai, em thật có đầu óc làm ăn!”
“Theo như em nói như vậy, nhà họ Tô chúng ta không lâu nữa sẽ trở thành thế gia bậc nhất về y dược rồi!” Tô Nam hai mắt sáng lên.
“Không hổ là cháu trai ngoan của ông.”
“Kiếm tiền là chuyện nhỏ, quan trọng là, nếu như có thể leo lên cây đại thụ công ty Thiên Phú tư bản này, phóng mắt nhìn Long Giang, thì sẽ không ai dám bắt nạt nhà họ Tô chúng ta nữa.”
“Văn Thành, bây giờ ông sẽ hạ lệnh trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc. Tô gia sau này hoàn toàn dựa vào cháu!”
Tô Bắc Sơn cuối cũng có cơ hội và tự tin để thở ra. Bây giờ, ông sẽ trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc.
Chờ khi nhà họ Tô gia thăng tiến, ông ta muốn xem xem, Tô Tô sẽ khóc lóc cầu xin trở về gia tộc như thế nào.
Tần Thiên đi vào phòng nhìn thấy Tô Tô đang nằm trên giường, khuôn mặt u sầu, nhìn trông rất không vui, hắn khó xử nói:
“Cái đó, bây giờ chỉ là trị liệu thêm, anh dùng nội lực xoa bóp huyệt vị cho em là được, không cần cởi quần áo…”
Tô Tô nhìn thẳng vào anh, lạnh lùng nói:
“Trừ chuyện này ra, anh còn có chuyện gì muốn nói với tôi không?
Ờm…
Tần Thiên gãi gãi đầu, nói: “Thật ra sinh con là ý của mẹ chúng ta. Em yên tâm, chỉ cần em không muốn anh cũng sẽ không ép.”
“Hơn nữa anh, bây giờ em mới bắt đầu kinh doanh, không thích hợp để mang thai…”
“Tần Thiên!” Tô Tô ném gối lên mặt anh, tức giận nói: “Ai muốn sinh con với anh?” . Ngôn Tình Sủng
“Đừng giả bộ hồ đồ với tôi, ý tôi là chuyện khách sạn hôm nay, anh không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Lúc này Tần Thiên mới chợt giật mình: “Ý em là Trương Kiến Huân!”
Tô Tô ủ rũ nói: “Ông ta là một thư, dựa vào cái gì mà ở trước mặt anh tự xưng là Tiểu Trương?”
“Còn cả Thiết Lâm Phong, tại sao lại cung kính với anh như vậy?”
“Họ Tần kia, anh không phải thật sự là đại nhân vật ẩn thân gì đấy chứ? Nếu là như vậy, Tô Tô tôi thật sự là không xứng với anh.”
Tần Thiên cười nói: “Em hiểu lầm rồi.”
“Trương Kiến Huân trước đây là thư ký của một lãnh đạo, mà anh, đã từng chữa bệnh cho lãnh đạo đó.”
“Đơn giản như vậy thôi sao?”
“Đơn giản như vậy thôi.”
Tô Tô Suy nghĩ một lúc, hình như cũng có lý. Có điều vẫn có chút không phục, nói: “Vậy Phùng Bảo Quốc lại là chuyện gì đây?”
“Anh là một bác sĩ châm cứu, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Nói thẳng ra một đồng cũng không đáng. Chẳng qua là nhãn lực và lực tay phối hợp đúng chỗ mà thôi.”
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 163
9.8/10 từ 34 lượt.