Thần Vương Lệnh
Chương 134
Cô nhắm mắt lại, lần nữa cắn răng nói: “Phải cởi ra sao?”
“Ừ!” Tần Thiên gật đầu.
Cô bất chấp tất cả, cầm lấy gối bên cạnh, đắp lên mặt mình, nói: “Tự anh làm đi.”
Tần Thiên nhẹ nhàng mở chăn mỏng ra.
Phía dưới, lụa mỏng bao bọc, đường cong lung linh, Tô Tô đã vì mình thay váy ngủ.
Nghĩ đến chuyện sắp xảy ra tiếp theo, toàn thân cô căng thẳng ngực phập phồng, có thể nhìn ra có bao nhiêu khẩn trương.
Một lát sau, không thấy có động tĩnh gì, cô tò mò lấy gối ra khỏi mặt, thấy Tần Thiên nhìn thân thể mình, nhíu mày trầm tư.
Cô nhịn không được nói: “Làm sao vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Anh bỗng nhiên có chút không muốn trị liệu cho em.”
Tô Tô biến sắc, cười lạnh nói: “Sao thế, giờ anh thừa nhận mình không có năng lực đó à?”
“Không có bản lĩnh thì đừng mạnh miệng lung tung!”
“Cút ra ngoài cho tôi!”
Tần Thiên cười nói: “Không phải.”
“Điều anh lo lắng là, nếu anh chữa khỏi cho em, em chạy mất thì phải làm làm sao bây giờ?”
“Không giống như bây giờ, cho dù em có chán ghét anh thì cũng không có cách chạy trốn.”
Tô Tô ngây ra một chút, bỗng nhiên ý thức được, hắn là đang tỏ tình với cô sao?
Hắn sợ mình chạy, không cần hắn.
“Lưu manh!”
“Anh trị không hết bệnh, bổn tiểu thư lập tức bỏ anh!” Nói xong lại đem gối đặt lên mặt.
Nhưng mà lúc này đây, thân thể của cô không còn khẩn trương cứng ngắc, mà giống như một khối thịt mềm mịn nhẹ nhàng uyển chuyển.
Nam nhân này…… Thật là quá vô sỉ!
Tần Thiên muốn chính là hiệu quả này, hắn muốn cho Tô Tô thả lỏng xuống.
Cuối cùng cũng bắt đầu.
Hắn đem dây lưng màu đen cắm đầy kim đặt ở bên cạnh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Cầm lấy cái kéo nhỏ bên cạnh, từ vị trí chính giữa làn váy, cẩn thận từng li từng tí, cắt lên trên.
Buồn cười chính là, lúc Tô Tô quan sát Tần Thiên trị bệnh cho Tô Bắc Tề cho nên đã sớm chuẩn bị kéo để ở một bên.
Có thể là cảm thấy từ giữa cắt ra, sẽ giảm bớt khả năng Tần Thiên đụng chạm đến thân thể của cô.
……
Dương Ngọc Lan lo lắng cho Tô Tô, cho nên ngủ không yên.
Rời giường đi toilet sau đó chạy sang nhìn thử tình hình như thế nào.
Đi tới cửa phòng Tô Tô, bỗng nhiên nghe được bên trong truyền đến thanh âm kỳ quái.
Vừa rên vừa khóc rất thống khổ.
Bà chấn động, vội vàng đẩy cửa phòng ra.
Thần Vương Lệnh
“Ừ!” Tần Thiên gật đầu.
Cô bất chấp tất cả, cầm lấy gối bên cạnh, đắp lên mặt mình, nói: “Tự anh làm đi.”
Tần Thiên nhẹ nhàng mở chăn mỏng ra.
Phía dưới, lụa mỏng bao bọc, đường cong lung linh, Tô Tô đã vì mình thay váy ngủ.
Nghĩ đến chuyện sắp xảy ra tiếp theo, toàn thân cô căng thẳng ngực phập phồng, có thể nhìn ra có bao nhiêu khẩn trương.
Một lát sau, không thấy có động tĩnh gì, cô tò mò lấy gối ra khỏi mặt, thấy Tần Thiên nhìn thân thể mình, nhíu mày trầm tư.
Cô nhịn không được nói: “Làm sao vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Anh bỗng nhiên có chút không muốn trị liệu cho em.”
Tô Tô biến sắc, cười lạnh nói: “Sao thế, giờ anh thừa nhận mình không có năng lực đó à?”
“Không có bản lĩnh thì đừng mạnh miệng lung tung!”
“Cút ra ngoài cho tôi!”
Tần Thiên cười nói: “Không phải.”
“Điều anh lo lắng là, nếu anh chữa khỏi cho em, em chạy mất thì phải làm làm sao bây giờ?”
“Không giống như bây giờ, cho dù em có chán ghét anh thì cũng không có cách chạy trốn.”
Tô Tô ngây ra một chút, bỗng nhiên ý thức được, hắn là đang tỏ tình với cô sao?
Hắn sợ mình chạy, không cần hắn.
“Lưu manh!”
“Anh trị không hết bệnh, bổn tiểu thư lập tức bỏ anh!” Nói xong lại đem gối đặt lên mặt.
Nhưng mà lúc này đây, thân thể của cô không còn khẩn trương cứng ngắc, mà giống như một khối thịt mềm mịn nhẹ nhàng uyển chuyển.
Nam nhân này…… Thật là quá vô sỉ!
Tần Thiên muốn chính là hiệu quả này, hắn muốn cho Tô Tô thả lỏng xuống.
Cuối cùng cũng bắt đầu.
Hắn đem dây lưng màu đen cắm đầy kim đặt ở bên cạnh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Cầm lấy cái kéo nhỏ bên cạnh, từ vị trí chính giữa làn váy, cẩn thận từng li từng tí, cắt lên trên.
Buồn cười chính là, lúc Tô Tô quan sát Tần Thiên trị bệnh cho Tô Bắc Tề cho nên đã sớm chuẩn bị kéo để ở một bên.
Có thể là cảm thấy từ giữa cắt ra, sẽ giảm bớt khả năng Tần Thiên đụng chạm đến thân thể của cô.
……
Dương Ngọc Lan lo lắng cho Tô Tô, cho nên ngủ không yên.
Rời giường đi toilet sau đó chạy sang nhìn thử tình hình như thế nào.
Đi tới cửa phòng Tô Tô, bỗng nhiên nghe được bên trong truyền đến thanh âm kỳ quái.
Vừa rên vừa khóc rất thống khổ.
Bà chấn động, vội vàng đẩy cửa phòng ra.
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 134
9.8/10 từ 34 lượt.