Thần Vương Lệnh
Chương 100
Đối mặt với chất vấn của Dương Ngọc Lan, hai người bọn họ không chịu thừa nhận mà còn đổ lỗi cho bệnh viện, nói cái gì mà do bệnh viện quản lý có sơ hở, có người dùng Đại Hoàng đổi lấy sâm Tây Dương thật.
Dương Ngọc Lan tức giận đến đỏ bừng cả mặt, cắn răng nói: “Tốt lắm!”
“Các người đã không thừa nhận thì tôi sẽ hủy bỏ hợp tác với Tô gia!”
“Bác dám hủy bỏ hợp tác?” Tô Văn Thành cười lạnh nói:” Bác à, cháu khuyên bác bình tĩnh lại suy nghĩ cho cẩn thận.”
“Ủy viên ủy ban y học, thông đồng với người cung cấp hàng nhận hối lộ, chuyện này nếu công khai ra ngoài không biết sẽ như thế nào?”
Dương Ngọc Lan cả giận nói: “Tôi không có thu qua tiền của các người, cây ngay không sợ chết đứng!”
Tô Tô cũng nghe không nổi nữa, nói: “Văn Thành, cậu nói bậy bạ gì đó?”
“Mẹ tôi không hề nhận tiền của hai người, điểm này tôi có thể làm chứng.”
Tô Văn Thành cười lạnh nói: “Chị Tô Tô, bác gái chưa từng nhận tiền của bọn em, cũng không có nghĩa là chị chưa từng nhận.”
“Chị là con gái ruột của bác gái, chị nhận không phải đồng nghĩa với bác gái nhận sao.”
“Ai cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không tự mình ra mặt nhận hối lộ, tất cả mọi người đều hiểu.”
“Tô Văn Thành, tôi thu tiền của các người lúc nào!” Tô Tô nóng nảy chất vấn.
Tô Văn Thành ném ra mấy tấm hình, nói: “Nếu để cho người của Long Giang nhìn thấy những thứ này, bọn họ sẽ cho rằng tôi đang bịa chuyện sao?”
Trên ảnh chụp rõ Tô Tô ngồi ở trên ghế cười tươi như hoa, vươn tay ra nhận lễ vật.
Đó là Phỉ Thúy Như Ý giá trị xa xỉ, đồng hồ Sĩ Lục Thủy Quỷ, dây chuyền kim cương……
Càng đáng giận chính là, những tấm ảnh này chỉ chụp được mặt Tô Tô, không có khuôn mặt của người tặng quà.
“Tô Văn Thành, cậu có ý gì!” Sắc mặt Tô Tô hết xanh lại trắng, cô kích động đến mức muốn đứng lên.
Tô Văn Thành cười ha ha: “Chị Tô Tô, chị thay thế ủy viên Dương Ngọc Lan nhận hối lộ của chúng tôi.”
“Mấy thứ này cộng lại, có tới một trăm mười vạn.”
“Hiện tại, chúng ta hoàn toàn là người ngồi trên một chiếc thuyền.”
“Thì ra là thế!”
Thì ra người Tô gia đối tốt với cô, đều là một cái bẫy. Cô vốn cho rằng giữa người trong tộc tặng quà lẫn nhau rất bình thường.
Không ngờ Tô Văn Thành cố ý chụp lại chứng cớ!
Cô thật sự không nghĩ tới, cô chỉ muốn trở thành người một nhà với bọn họ, sao bọn họ lại đối xử với cô như vậy!
Lần này cô có nhảy xuống song Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Không chỉ như thế, còn liên lụy đến mẹ.
Cô nhớ tới lúc trước Tần Thiên từng nhắc nhở mình nói người Tô gia không có lòng tốt.
Thần Vương Lệnh
Dương Ngọc Lan tức giận đến đỏ bừng cả mặt, cắn răng nói: “Tốt lắm!”
“Các người đã không thừa nhận thì tôi sẽ hủy bỏ hợp tác với Tô gia!”
“Bác dám hủy bỏ hợp tác?” Tô Văn Thành cười lạnh nói:” Bác à, cháu khuyên bác bình tĩnh lại suy nghĩ cho cẩn thận.”
“Ủy viên ủy ban y học, thông đồng với người cung cấp hàng nhận hối lộ, chuyện này nếu công khai ra ngoài không biết sẽ như thế nào?”
Dương Ngọc Lan cả giận nói: “Tôi không có thu qua tiền của các người, cây ngay không sợ chết đứng!”
Tô Tô cũng nghe không nổi nữa, nói: “Văn Thành, cậu nói bậy bạ gì đó?”
“Mẹ tôi không hề nhận tiền của hai người, điểm này tôi có thể làm chứng.”
Tô Văn Thành cười lạnh nói: “Chị Tô Tô, bác gái chưa từng nhận tiền của bọn em, cũng không có nghĩa là chị chưa từng nhận.”
“Chị là con gái ruột của bác gái, chị nhận không phải đồng nghĩa với bác gái nhận sao.”
“Ai cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không tự mình ra mặt nhận hối lộ, tất cả mọi người đều hiểu.”
“Tô Văn Thành, tôi thu tiền của các người lúc nào!” Tô Tô nóng nảy chất vấn.
Tô Văn Thành ném ra mấy tấm hình, nói: “Nếu để cho người của Long Giang nhìn thấy những thứ này, bọn họ sẽ cho rằng tôi đang bịa chuyện sao?”
Trên ảnh chụp rõ Tô Tô ngồi ở trên ghế cười tươi như hoa, vươn tay ra nhận lễ vật.
Đó là Phỉ Thúy Như Ý giá trị xa xỉ, đồng hồ Sĩ Lục Thủy Quỷ, dây chuyền kim cương……
Càng đáng giận chính là, những tấm ảnh này chỉ chụp được mặt Tô Tô, không có khuôn mặt của người tặng quà.
“Tô Văn Thành, cậu có ý gì!” Sắc mặt Tô Tô hết xanh lại trắng, cô kích động đến mức muốn đứng lên.
Tô Văn Thành cười ha ha: “Chị Tô Tô, chị thay thế ủy viên Dương Ngọc Lan nhận hối lộ của chúng tôi.”
“Mấy thứ này cộng lại, có tới một trăm mười vạn.”
“Hiện tại, chúng ta hoàn toàn là người ngồi trên một chiếc thuyền.”
“Thì ra là thế!”
Thì ra người Tô gia đối tốt với cô, đều là một cái bẫy. Cô vốn cho rằng giữa người trong tộc tặng quà lẫn nhau rất bình thường.
Không ngờ Tô Văn Thành cố ý chụp lại chứng cớ!
Cô thật sự không nghĩ tới, cô chỉ muốn trở thành người một nhà với bọn họ, sao bọn họ lại đối xử với cô như vậy!
Lần này cô có nhảy xuống song Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Không chỉ như thế, còn liên lụy đến mẹ.
Cô nhớ tới lúc trước Tần Thiên từng nhắc nhở mình nói người Tô gia không có lòng tốt.
Thần Vương Lệnh
Đánh giá:
Truyện Thần Vương Lệnh
Story
Chương 100
9.8/10 từ 34 lượt.