Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi
Chương 135
Edit: Bilun
Sau chuyện ngày hôm qua, quan hệ của hai người lại tiến thêm một bước lớn.
Địa vị gia đình của Cố Việt Trạch cũng nhảy từ phòng cách vách thành nghênh ngang vào phòng ngủ chính cùng Thời Phi ngủ chung một giường.
Đáng tiếc Cố Việt Trạch vẫn chưa tìm được cơ hội hoàn thành sự tình ngày hôm đó mình chưa làm xong.
Lý do là sau ngày hôm đó Thời Phi liền rất bận, bận rộn không kém vị chủ tịch tập đoàn đa quốc gia như hắn là mấy.
Mỗi ngày trên cơ bản đều ôm một cái notebook, lạch cạch gõ chữ, thiếu chút nữa liền khiến Cố Việt Trạch hoài nghi, có phải mình bị đắc thủ nên không còn thơm nữa?
Không phải có câu, thứ gì không có được luôn là tốt nhất sao.
Cũng không coi là đắc thủ thật sự nhỉ, mỗi vuốt vuốt liền không thơm nữa?
Người ngoài đại khái cũng không ngờ tới, đường đường nhà giàu số một như Cố Việt Trạch còn có lúc tự mình hoài nghi ưu thương như vậy.
Có một lần Cố Việt Trạch đưa sữa bò cho cậu, lúc đưa sữa cho cậu liếc qua một cái, cuối cùng cũng biết dạo này cậu bận cái gì.
Tuy chưa từng tiếp xúc với kiểu như kịch bản này, nhưng cũng biết Thời Phi đang viết kịch bản.
Cậu còn kiêm luôn làm nhà biên kịch?
Rốt cuộc Thời Phi có bao nhiêu thứ mà hắn không biết.
Bạn trai quá ưu tú, cảm thấy bản thân có chút dư thừa thì phải làm sao?
......
Thời Phi dành hơn nửa tháng để viết kịch bản phim truyền hình cho tiểu thuyết đầu tay Trí Mệnh Đích Ngã của mình.
Vì là bản chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết ly kỳ rối não, cho dù có tiểu thuyết để cải biên thành phim truyền hình, nhưng chắc chắn vẫn phải có chút thay đổi.
Thời Phi cũng không ngờ, ngoài truyền thông Hoan Thành đồng ý với yêu cầu khá vô lý của cậu trước đây, còn có một công ty giải trí Cẩm Tú cũng đồng ý với yêu cầu của cậu.
Muốn mua bản quyền tiểu thuyết của cậu, với tiền đề là trả phí bản quyền theo giá thị trường, kịch bản phải do tự cậu viết, hơn nữa trên cơ bản ngoại trừ lý do bất khả kháng, sẽ không chấp nhận đề xuất sửa đổi nào, đương nhiên phí biên kịch sẽ tính riêng.
Để đề phòng nhà đầu tư hoặc nhà làm phim nhét người vào mạ vàng, Thời Phi yêu cầu rõ ràng, bên đầu tư có thể nhét người, tiền đề là kỹ thuật diễn xuất cần phải đạt yêu cầu, có thể diễn ra tình cảm của nhân vật trong tiểu thuyết, nếu không thì không có gì phải bàn nữa.
Rất nhiều nhà đầu tư nhét người đều yêu cầu thêm đất diễn, thậm chí để bồi dưỡng lứa nghệ sĩ tiếp theo, một vài người không có kỹ năng diễn xuất sẽ đóng vai phụ trong những kịch bản nổi tiếng để tạo chút quen thuộc cho gương mặt.
Những yêu cầu này của Thời Phi khá hà khắc, trên cơ bản không cho sửa kịch bản và thêm đất diễn đã ngăn cản 90% công ty muốn mua bản quyền, huống chi kỹ năng diễn xuất còn phải được cậu chấp nhận mới đạt yêu cầu.
Phải biết rằng cuốn tiểu thuyết đầu tay Trí Mệnh Đích Ngã của Thời Phi là một tiểu thuyết ly kỳ rối não, thể loại phá án, yêu cầu rất cao về kỹ thuật diễn xuất.
Qua ba năm, ngoại trừ truyền thông Hoan Thành, một công ty khác cũng đồng ý với yêu cầu mua bản quyền tiểu thuyết của cậu, đương nhiên Thời Phi sẽ không chê tiền.
Mất hơn nửa tháng, Thời Phi không ngủ không nghỉ cuối cùng cũng viết ra kịch bản giao cho nhà làm phim, để bọn họ bắt đầu sắp xếp dự án.
Bận rộn xong chuyện này, Thời Phi còn một đống việc cần phải hoàn thành.
Sau ba tháng phát sóng, tập cuối cùng của Mô Phỏng Nhân Sinh cũng được phát sóng trong tuần này, chương trình này đã mang tới nhiệt độ rất cao cho Thời Phi.
Hơn nữa lượng tiêu thụ album 18 của Thời Phi cũng xông lên đủ loại bảng xếp hạng, nhiều bài hát bên trong trở thành những bài hát được sử dụng thường xuyên trong Douyin gần đây, phố lớn ngõ nhỏ cứ mười người lại có hai người dùng bài hát của cậu làm nhạc chuông di động.
Trở thành bài hát mà mọi người thường xuyên ngân nga, trong tương lai rất có khả năng sẽ trở thành bài hát kinh điển giống như Thẩm Thanh Nhiên.
Các phiên bản khác cũng thống trị trên các bảng xếp hạng âm nhạc ở nhiều nước, trở thành bài hát lưu hành ở nước ngoài hiện nay.
Hiện tại không ai có thể nói cậu không có tác phẩm tiêu biểu chỉ dựa vào danh tiếng, cậu dùng thực lực của mình chứng minh cậu là thần tượng có thực lực có năng lực.
Có rất nhiều lời mời hợp tác làm đại ngôn, Thời Phi đa số đều từ chối.
Thậm chí còn có rất nhiều kịch bản muốn mời Thời Phi diễn, phần lớn đều là nam chính.
Nhìn thoáng qua tên kịch bản nam chính đó, tất cả đều là thể loại phim thần tượng, Thời Phi không có hứng thú.
Lại xem một vài nhân vật không phải nam chính, kịch bản có hay có dở, nhưng phần lớn đều thuộc loại không quá xuất sắc, tính cách nhân vật phiến diện, không có điểm sáng.
Hôm nay Cố Việt Trạch về khá sớm, nhìn thấy Thời Phi dựa vào sô pha xem kịch bản, trên bàn trà còn có mấy quyển kịch bản hình như chưa xem.
Thời Phi nhìn thấy Cố Việt Trạch về, vặn vặn cổ mình nói: "Cố lão gia, anh đã về rồi?"
Vừa nghe thấy ba chữ Cố lão gia này Cố Việt Trạch mím môi, cũng không nói gì, hỏi: "Đang xem gì đấy?"
Thời Phi thở dài một hơi nói: "Đang xem kịch bản."
Cố Việt Trạch hỏi: "Em muốn đóng phim?"
Thời Phi gật đầu: "Ừm, em cảm thấy đóng phim cũng rất thú vị, tương đương với việc trải nghiệm cuộc sống của một người khác."
Cố Việt Trạch hỏi: "Vậy đã chọn được kịch bản nào chưa?"
Thời Phi lắc lắc đầu nói: "Tạm thời còn chưa chọn được, anh xem bên kia đều là loại bỏ, chỗ này còn lại mấy quyển chưa xem."
Cố Việt Trạch nghiêng đầu liền nhìn thấy mười mấy quyển kịch bản bên kia, có lẽ tất cả đều bị loại bỏ.
Lại nhìn bên này có ba bốn quyển chưa đọc, Cố Việt Trạch vươn tay cầm lấy lật xem một chút tên của mấy kịch bản này.
Thời Phi đổi chân sang tư thế thoải mái hơn rồi hỏi: "Thế nào? Anh tham khảo giúp em một chút nhé."
Cố Việt Trạch xem tên mấy kịch bản kia xong, lấy một quyển trong đó ra, lại lật xem tóm tắt bên trong, nói: "Tôi cảm thấy quyển này không tồi."
"Tên là gì, em xem nào." Thời Phi vươn tay nhận lấy, sau đó nhìn tên kịch bản Di động của tôi kết nối ba thế giới , lập tức lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: "Kịch bản gì vậy, vừa nghe đã rất lố, Cố lão gia ánh mắt của anh có ổn không đấy?"
Lật xem phần tóm tắt, nuốt nước miếng nói: "Phong cách này.....không thích hợp với em lắm."
Khóe môi Cố Việt Trạch khẽ nhếch lên, mang theo chút ý cười: "Không thích hợp hay là sợ?"
Thời Phi ngẩng đầu lườm hắn một cái: "Cố lão gia, có phải anh định sống độc thân cả đời à?"
Cố Việt Trạch đi tới định ngồi xuống, nói: "Không dám, vậy tôi lại chọn giúp em."
Chân Thời Phi đang đặt trên sô pha nâng lên, đá một cái vào Cố Việt Trạch đang định đặt mông ngồi xuống, để hắn đứng qua một bên, nói: "Không cần anh chọn, em đói rồi, nấu cơm đi."
Dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn kia, đúng là có một loại cô vợ nhỏ bá đạo.
Cố Việt Trạch hỏi: "Vậy cơm chiều em muốn ăn gì?"
Thời Phi lật kịch bản trong tay nói: "Ngoài mì ra thì anh còn biết làm món gì khác nữa."
Cố Việt Trạch: "......" Trát tâm.
Cuối cùng Thời Phi thật sự tìm được một kịch bản mà mình rất thích trong mấy quyển kịch bản còn lại.
Tên làCái chết vô tận , kịch bản phim truyền hình dài tập, nội dung rất thú vị.
Nội dung kể về có một ngày nhân vật chính tan tâm đi trên đường, đang đi thì bị một chậu hoa từ trên trời rơi xuống trúng đầu mà chết.
Cách chết này khiến nhân vật chính cảm thấy mình chất cực kỳ oan uổng, vốn tưởng là một chuyện ngoài ý muốn, kết quả địa phủ bên kia khi nói ra nguyên nhân anh ta tử vong, lại nói anh ta bị giết chết.
Điều này sao anh ta có thể chấp nhận, chắc chắn phải truy hỏi rốt cuộc chết như thế nào, địa phủ bên kia không được phép nói ra.
Vốn tưởng rằng chỉ có thể mang theo thù hận đi đầu thai, kết quả hệ thống địa phủ bị nhiễm virus xảy ra lỗi, loại sự tình trăm năm khó gặp này lại bị anh ta gặp được, cho dù lập tức tiêu diệt virus và sửa chữa, nhưng nhân vật chính lại bị trở về trạng thái buổi sáng ngày bị giết đó.
Phần mở đầu của kịch bản có mấy cảnh nghe có chút thái quá, nhưng từ sau khi nhân vật chính sống lại bắt đầu trở nên thú vị.
Bởi vì đã biết trước ngày hôm đó sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên đã gây ra không ít sự tình không biết nên khóc hay nên cười.
Nhân vật chính muốn điều tra là ai giết mình, kết quả mỗi ngày đều vẫn bị giết, sau đó lại lần nữa bắt đầu một ngày hôm đó.
Đây là một bộ phim truyền hình khá rối não, rối não đồng thời lại bí mật mang theo không ít điểm cười, cốt truyện không tồi rất hấp dẫn, thậm chí phong cách có chút tương tự với bộ tiểu thuyết đầu tay Trí Mệnh Đích Ngã của cậu.
Cũng là phong cách u ám ly kỳ rối não cộng thêm hài hước.
Điều duy nhất khiến Thời Phi rối rắm là kịch bản này cũng có cảnh ma quái, tuy không đề cập nhiều, nhưng vẫn khiến Thời Phi có chút mâu thuẫn.
Nếu từ bỏ thì cậu lại rất tiếc, chủ yếu là tính cách nhân vật chính này rất có rất nhiều tầng, kịch bản này nếu quay tốt sẽ là một điểm sáng.
Sự rối rắm này kéo dài cho tới khi Cố Việt Trạch nấu xong mì, cậu vẫn cau mày suy nghĩ.
"Cố lão gia, anh cảm thấy kịch bản này thế nào?" Thời Phi đưa kịch bản tới trước mặt Cố Việt Trạch, muốn hắn cho mình chút tự tin.
Cố Việt Trạch mở ra thoáng nhìn một chút, liền biết vừa rồi Thời Phi rối rắm cái gì: "Em thích cái kịch bản này nhưng lại không dám quay mấy cảnh ban đầu đúng không?"
Thời Phi gật đầu rồi lại nhanh chóng lắc đầu nói: "Ai nói em không dám, chỉ là em cảm thấy mấy cảnh ban đầu này quá lố, không cần tồn tại, hoàn toàn có thể đổi sang một cách khác."
Cố Việt Trạch cũng không đâm thủng ý tưởng của cậu, chỉ nói: "Kịch bản này em còn chưa xem hết, có lẽ cảnh ban đầu sẽ liên quan tới phía sau."
Thời Phi: "......" Có ban đầu đã do dự rồi, nếu sau còn có nữa, vậy cậu lại càng không muốn diễn.
Cố Việt Trạch nhìn dáng vẻ rối rắm kia của cậu, cảm thấy thật là đáng yêu, không nhịn được nhéo mặt cậu rồi nói: "Đi ăn mì trước đã, chờ ăn xong rồi em lại quyết định cũng không muộn."
Cầm kịch bản trong tay Thời Phi đặt lên bàn trà, thuận tiện sửa sang lại đám kịch bản lung tung rối loại trên bàn trà một chút.
Ăn mì xong, Thời Phi gặm hết quyển kịch bản này suốt đêm, đại khái có chút sợ hãi, toàn bộ quá tình đều dựa vào trong ngực Cố Việt Trạch để xem.
Xem hết toàn bộ, Thời Phi lập tức có quyết định, cậu vẫn muốn nhận bộ phim này.
......
Từ sau khi Thời Phi nổi tiếng, rất nhiều đoàn phim đều bổ sung Thời Phi vào danh sách ứng cử viên của họ khi bắt đầu dự án.
Danh sách ứng cử viên hiện nay đã trở thành một trong những hoạt động thu hút người hâm mộ của rất nhiều đoàn phim, chủ yếu là để tăng độ chú ý thu hút bên đầu tư để thuận tiện lôi kéo đầu tư giai đoạn đầu.
Người hoạt động trong giời fan lâu năm đều biết vì sao.
Nhìn thấy Thời Phi nằm trong danh sách của hết kịch bản này đến kịch bản khác, mọi người cơ bản đều khá bình tĩnh.
Cho dù có một vài người khá hiếu kỳ, fan của Thời Phi cũng khống bình ôm thái độ 'không công bố, không hứa hẹn'.
Mọi người đều cho rằng Thời Phi có thành tựu ở giới âm nhạc, sau này sẽ chớp lấy thời cơ tiếp tục phát triển ở phương diện này, cùng lắm là lại tham gia một vài chương trình tuyển chọn tài năng hoặc là gameshow có liên quan tới âm nhạc.
Nào biết rằng Thời Phi vốn tưởng sẽ tiếp tục nghiên cứu âm nhạc lại bí mật đi thử vai ở một đoàn phim.
Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi
Sau chuyện ngày hôm qua, quan hệ của hai người lại tiến thêm một bước lớn.
Địa vị gia đình của Cố Việt Trạch cũng nhảy từ phòng cách vách thành nghênh ngang vào phòng ngủ chính cùng Thời Phi ngủ chung một giường.
Đáng tiếc Cố Việt Trạch vẫn chưa tìm được cơ hội hoàn thành sự tình ngày hôm đó mình chưa làm xong.
Lý do là sau ngày hôm đó Thời Phi liền rất bận, bận rộn không kém vị chủ tịch tập đoàn đa quốc gia như hắn là mấy.
Mỗi ngày trên cơ bản đều ôm một cái notebook, lạch cạch gõ chữ, thiếu chút nữa liền khiến Cố Việt Trạch hoài nghi, có phải mình bị đắc thủ nên không còn thơm nữa?
Không phải có câu, thứ gì không có được luôn là tốt nhất sao.
Cũng không coi là đắc thủ thật sự nhỉ, mỗi vuốt vuốt liền không thơm nữa?
Người ngoài đại khái cũng không ngờ tới, đường đường nhà giàu số một như Cố Việt Trạch còn có lúc tự mình hoài nghi ưu thương như vậy.
Có một lần Cố Việt Trạch đưa sữa bò cho cậu, lúc đưa sữa cho cậu liếc qua một cái, cuối cùng cũng biết dạo này cậu bận cái gì.
Tuy chưa từng tiếp xúc với kiểu như kịch bản này, nhưng cũng biết Thời Phi đang viết kịch bản.
Cậu còn kiêm luôn làm nhà biên kịch?
Rốt cuộc Thời Phi có bao nhiêu thứ mà hắn không biết.
Bạn trai quá ưu tú, cảm thấy bản thân có chút dư thừa thì phải làm sao?
......
Thời Phi dành hơn nửa tháng để viết kịch bản phim truyền hình cho tiểu thuyết đầu tay Trí Mệnh Đích Ngã của mình.
Vì là bản chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết ly kỳ rối não, cho dù có tiểu thuyết để cải biên thành phim truyền hình, nhưng chắc chắn vẫn phải có chút thay đổi.
Thời Phi cũng không ngờ, ngoài truyền thông Hoan Thành đồng ý với yêu cầu khá vô lý của cậu trước đây, còn có một công ty giải trí Cẩm Tú cũng đồng ý với yêu cầu của cậu.
Muốn mua bản quyền tiểu thuyết của cậu, với tiền đề là trả phí bản quyền theo giá thị trường, kịch bản phải do tự cậu viết, hơn nữa trên cơ bản ngoại trừ lý do bất khả kháng, sẽ không chấp nhận đề xuất sửa đổi nào, đương nhiên phí biên kịch sẽ tính riêng.
Để đề phòng nhà đầu tư hoặc nhà làm phim nhét người vào mạ vàng, Thời Phi yêu cầu rõ ràng, bên đầu tư có thể nhét người, tiền đề là kỹ thuật diễn xuất cần phải đạt yêu cầu, có thể diễn ra tình cảm của nhân vật trong tiểu thuyết, nếu không thì không có gì phải bàn nữa.
Rất nhiều nhà đầu tư nhét người đều yêu cầu thêm đất diễn, thậm chí để bồi dưỡng lứa nghệ sĩ tiếp theo, một vài người không có kỹ năng diễn xuất sẽ đóng vai phụ trong những kịch bản nổi tiếng để tạo chút quen thuộc cho gương mặt.
Những yêu cầu này của Thời Phi khá hà khắc, trên cơ bản không cho sửa kịch bản và thêm đất diễn đã ngăn cản 90% công ty muốn mua bản quyền, huống chi kỹ năng diễn xuất còn phải được cậu chấp nhận mới đạt yêu cầu.
Phải biết rằng cuốn tiểu thuyết đầu tay Trí Mệnh Đích Ngã của Thời Phi là một tiểu thuyết ly kỳ rối não, thể loại phá án, yêu cầu rất cao về kỹ thuật diễn xuất.
Qua ba năm, ngoại trừ truyền thông Hoan Thành, một công ty khác cũng đồng ý với yêu cầu mua bản quyền tiểu thuyết của cậu, đương nhiên Thời Phi sẽ không chê tiền.
Mất hơn nửa tháng, Thời Phi không ngủ không nghỉ cuối cùng cũng viết ra kịch bản giao cho nhà làm phim, để bọn họ bắt đầu sắp xếp dự án.
Bận rộn xong chuyện này, Thời Phi còn một đống việc cần phải hoàn thành.
Sau ba tháng phát sóng, tập cuối cùng của Mô Phỏng Nhân Sinh cũng được phát sóng trong tuần này, chương trình này đã mang tới nhiệt độ rất cao cho Thời Phi.
Hơn nữa lượng tiêu thụ album 18 của Thời Phi cũng xông lên đủ loại bảng xếp hạng, nhiều bài hát bên trong trở thành những bài hát được sử dụng thường xuyên trong Douyin gần đây, phố lớn ngõ nhỏ cứ mười người lại có hai người dùng bài hát của cậu làm nhạc chuông di động.
Trở thành bài hát mà mọi người thường xuyên ngân nga, trong tương lai rất có khả năng sẽ trở thành bài hát kinh điển giống như Thẩm Thanh Nhiên.
Các phiên bản khác cũng thống trị trên các bảng xếp hạng âm nhạc ở nhiều nước, trở thành bài hát lưu hành ở nước ngoài hiện nay.
Hiện tại không ai có thể nói cậu không có tác phẩm tiêu biểu chỉ dựa vào danh tiếng, cậu dùng thực lực của mình chứng minh cậu là thần tượng có thực lực có năng lực.
Có rất nhiều lời mời hợp tác làm đại ngôn, Thời Phi đa số đều từ chối.
Thậm chí còn có rất nhiều kịch bản muốn mời Thời Phi diễn, phần lớn đều là nam chính.
Nhìn thoáng qua tên kịch bản nam chính đó, tất cả đều là thể loại phim thần tượng, Thời Phi không có hứng thú.
Lại xem một vài nhân vật không phải nam chính, kịch bản có hay có dở, nhưng phần lớn đều thuộc loại không quá xuất sắc, tính cách nhân vật phiến diện, không có điểm sáng.
Hôm nay Cố Việt Trạch về khá sớm, nhìn thấy Thời Phi dựa vào sô pha xem kịch bản, trên bàn trà còn có mấy quyển kịch bản hình như chưa xem.
Thời Phi nhìn thấy Cố Việt Trạch về, vặn vặn cổ mình nói: "Cố lão gia, anh đã về rồi?"
Vừa nghe thấy ba chữ Cố lão gia này Cố Việt Trạch mím môi, cũng không nói gì, hỏi: "Đang xem gì đấy?"
Thời Phi thở dài một hơi nói: "Đang xem kịch bản."
Cố Việt Trạch hỏi: "Em muốn đóng phim?"
Thời Phi gật đầu: "Ừm, em cảm thấy đóng phim cũng rất thú vị, tương đương với việc trải nghiệm cuộc sống của một người khác."
Cố Việt Trạch hỏi: "Vậy đã chọn được kịch bản nào chưa?"
Thời Phi lắc lắc đầu nói: "Tạm thời còn chưa chọn được, anh xem bên kia đều là loại bỏ, chỗ này còn lại mấy quyển chưa xem."
Cố Việt Trạch nghiêng đầu liền nhìn thấy mười mấy quyển kịch bản bên kia, có lẽ tất cả đều bị loại bỏ.
Lại nhìn bên này có ba bốn quyển chưa đọc, Cố Việt Trạch vươn tay cầm lấy lật xem một chút tên của mấy kịch bản này.
Thời Phi đổi chân sang tư thế thoải mái hơn rồi hỏi: "Thế nào? Anh tham khảo giúp em một chút nhé."
Cố Việt Trạch xem tên mấy kịch bản kia xong, lấy một quyển trong đó ra, lại lật xem tóm tắt bên trong, nói: "Tôi cảm thấy quyển này không tồi."
"Tên là gì, em xem nào." Thời Phi vươn tay nhận lấy, sau đó nhìn tên kịch bản Di động của tôi kết nối ba thế giới , lập tức lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: "Kịch bản gì vậy, vừa nghe đã rất lố, Cố lão gia ánh mắt của anh có ổn không đấy?"
Lật xem phần tóm tắt, nuốt nước miếng nói: "Phong cách này.....không thích hợp với em lắm."
Khóe môi Cố Việt Trạch khẽ nhếch lên, mang theo chút ý cười: "Không thích hợp hay là sợ?"
Thời Phi ngẩng đầu lườm hắn một cái: "Cố lão gia, có phải anh định sống độc thân cả đời à?"
Cố Việt Trạch đi tới định ngồi xuống, nói: "Không dám, vậy tôi lại chọn giúp em."
Chân Thời Phi đang đặt trên sô pha nâng lên, đá một cái vào Cố Việt Trạch đang định đặt mông ngồi xuống, để hắn đứng qua một bên, nói: "Không cần anh chọn, em đói rồi, nấu cơm đi."
Dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn kia, đúng là có một loại cô vợ nhỏ bá đạo.
Cố Việt Trạch hỏi: "Vậy cơm chiều em muốn ăn gì?"
Thời Phi lật kịch bản trong tay nói: "Ngoài mì ra thì anh còn biết làm món gì khác nữa."
Cố Việt Trạch: "......" Trát tâm.
Cuối cùng Thời Phi thật sự tìm được một kịch bản mà mình rất thích trong mấy quyển kịch bản còn lại.
Tên làCái chết vô tận , kịch bản phim truyền hình dài tập, nội dung rất thú vị.
Nội dung kể về có một ngày nhân vật chính tan tâm đi trên đường, đang đi thì bị một chậu hoa từ trên trời rơi xuống trúng đầu mà chết.
Cách chết này khiến nhân vật chính cảm thấy mình chất cực kỳ oan uổng, vốn tưởng là một chuyện ngoài ý muốn, kết quả địa phủ bên kia khi nói ra nguyên nhân anh ta tử vong, lại nói anh ta bị giết chết.
Điều này sao anh ta có thể chấp nhận, chắc chắn phải truy hỏi rốt cuộc chết như thế nào, địa phủ bên kia không được phép nói ra.
Vốn tưởng rằng chỉ có thể mang theo thù hận đi đầu thai, kết quả hệ thống địa phủ bị nhiễm virus xảy ra lỗi, loại sự tình trăm năm khó gặp này lại bị anh ta gặp được, cho dù lập tức tiêu diệt virus và sửa chữa, nhưng nhân vật chính lại bị trở về trạng thái buổi sáng ngày bị giết đó.
Phần mở đầu của kịch bản có mấy cảnh nghe có chút thái quá, nhưng từ sau khi nhân vật chính sống lại bắt đầu trở nên thú vị.
Bởi vì đã biết trước ngày hôm đó sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên đã gây ra không ít sự tình không biết nên khóc hay nên cười.
Nhân vật chính muốn điều tra là ai giết mình, kết quả mỗi ngày đều vẫn bị giết, sau đó lại lần nữa bắt đầu một ngày hôm đó.
Đây là một bộ phim truyền hình khá rối não, rối não đồng thời lại bí mật mang theo không ít điểm cười, cốt truyện không tồi rất hấp dẫn, thậm chí phong cách có chút tương tự với bộ tiểu thuyết đầu tay Trí Mệnh Đích Ngã của cậu.
Cũng là phong cách u ám ly kỳ rối não cộng thêm hài hước.
Điều duy nhất khiến Thời Phi rối rắm là kịch bản này cũng có cảnh ma quái, tuy không đề cập nhiều, nhưng vẫn khiến Thời Phi có chút mâu thuẫn.
Nếu từ bỏ thì cậu lại rất tiếc, chủ yếu là tính cách nhân vật chính này rất có rất nhiều tầng, kịch bản này nếu quay tốt sẽ là một điểm sáng.
Sự rối rắm này kéo dài cho tới khi Cố Việt Trạch nấu xong mì, cậu vẫn cau mày suy nghĩ.
"Cố lão gia, anh cảm thấy kịch bản này thế nào?" Thời Phi đưa kịch bản tới trước mặt Cố Việt Trạch, muốn hắn cho mình chút tự tin.
Cố Việt Trạch mở ra thoáng nhìn một chút, liền biết vừa rồi Thời Phi rối rắm cái gì: "Em thích cái kịch bản này nhưng lại không dám quay mấy cảnh ban đầu đúng không?"
Thời Phi gật đầu rồi lại nhanh chóng lắc đầu nói: "Ai nói em không dám, chỉ là em cảm thấy mấy cảnh ban đầu này quá lố, không cần tồn tại, hoàn toàn có thể đổi sang một cách khác."
Cố Việt Trạch cũng không đâm thủng ý tưởng của cậu, chỉ nói: "Kịch bản này em còn chưa xem hết, có lẽ cảnh ban đầu sẽ liên quan tới phía sau."
Thời Phi: "......" Có ban đầu đã do dự rồi, nếu sau còn có nữa, vậy cậu lại càng không muốn diễn.
Cố Việt Trạch nhìn dáng vẻ rối rắm kia của cậu, cảm thấy thật là đáng yêu, không nhịn được nhéo mặt cậu rồi nói: "Đi ăn mì trước đã, chờ ăn xong rồi em lại quyết định cũng không muộn."
Cầm kịch bản trong tay Thời Phi đặt lên bàn trà, thuận tiện sửa sang lại đám kịch bản lung tung rối loại trên bàn trà một chút.
Ăn mì xong, Thời Phi gặm hết quyển kịch bản này suốt đêm, đại khái có chút sợ hãi, toàn bộ quá tình đều dựa vào trong ngực Cố Việt Trạch để xem.
Xem hết toàn bộ, Thời Phi lập tức có quyết định, cậu vẫn muốn nhận bộ phim này.
......
Từ sau khi Thời Phi nổi tiếng, rất nhiều đoàn phim đều bổ sung Thời Phi vào danh sách ứng cử viên của họ khi bắt đầu dự án.
Danh sách ứng cử viên hiện nay đã trở thành một trong những hoạt động thu hút người hâm mộ của rất nhiều đoàn phim, chủ yếu là để tăng độ chú ý thu hút bên đầu tư để thuận tiện lôi kéo đầu tư giai đoạn đầu.
Người hoạt động trong giời fan lâu năm đều biết vì sao.
Nhìn thấy Thời Phi nằm trong danh sách của hết kịch bản này đến kịch bản khác, mọi người cơ bản đều khá bình tĩnh.
Cho dù có một vài người khá hiếu kỳ, fan của Thời Phi cũng khống bình ôm thái độ 'không công bố, không hứa hẹn'.
Mọi người đều cho rằng Thời Phi có thành tựu ở giới âm nhạc, sau này sẽ chớp lấy thời cơ tiếp tục phát triển ở phương diện này, cùng lắm là lại tham gia một vài chương trình tuyển chọn tài năng hoặc là gameshow có liên quan tới âm nhạc.
Nào biết rằng Thời Phi vốn tưởng sẽ tiếp tục nghiên cứu âm nhạc lại bí mật đi thử vai ở một đoàn phim.
Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi
Đánh giá:
Truyện Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi
Story
Chương 135
10.0/10 từ 25 lượt.