Thần Tử Hoang Cổ
Chương 43: Đánh chết Long Hạo Thiên, Thập Bát Tổ ra tay, ba kiếm diệt chuẩn chí tôn!
Một ít nhân vật thế hệ trước nhìn thấy mà ngây người.
Hay là người của Quân gia đều là dũng sĩ đồ long?
“Hổ phụ không có khuyển tử, Thần Tử của Quân gia không làm mất uy danh của phụ thân...” Rất nhiều tu sĩ đều cảm thán trong lòng.
Mà sắc mặt của kiêu nữ Vũ Nhân tộc còn sót lại đã trắng bệch, giống như mất hồn, hai đùi run run, không ngừng run rẩy.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao nhìn chằm chằm vào Long Hạo Thiên, tựa như nhìn một miếng thịt nằm trên thớt.
Đã nhận ra ánh mắt nguy hiểm của Quân Tiêu Dao, sắc mặt Long Hạo Thiên tái nhợt, vừa điên cuồng lùi lại, vừa quát lên: “Quân Tiêu Dao, ngươi dám!”
“Bản Thần Tử có gì không dám.”
Quân Tiêu Dao cười, chỉ giơ tay lên, pháp lực kim sắc mãnh liệt như nước đánh về hướng Long Hạo Thiên!
“Thần Tử Quân gia muốn hạ sát thủ!”
Mọi người trong toàn trường đều hít hà một hơi.
Bọn họ không ngờ Quân Tiêu Dao thật sự muốn giết Long Hạo Thiên.
Gã chính là Long Tử của Tổ Long Sào, còn là đệ đệ của cấm kỵ sơ đại Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên.
Nếu Long Hạo Thiên bị giết thì sẽ nhấc lên gợn sóng cực lớn, làm chấn động Hoang Thiên Tiên Vực!
Nhưng bọn họ vẫn xem nhẹ thủ đoạn của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao không chỉ muốn giết Long Hạo Thiên, còn muốn tinh luyện long nguyên trong cơ thể gã ra.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao động thủ, trên bầu trời nơi xa, một giọng nói uy nghiêm mà hùng hồn, mang theo lãnh lệ vang lên: “Tiểu bối Quân gia, ngươi dám!”
…
Giọng nói kia vang lên làm cho càn khôn rung chuyển, thiên địa run rẩy!
Một long uy kh ủng bố lập tức đàn áp xuống!
Giữa ánh mắt hoảng sợ của tất cả các thế lực.
Một long trảo đen nhánh khổng lồ cơ bắp cuồn cuộn áp xuống từ trời xanh.
Màu vảy tối tăm, hàn quang rạng rỡ, một trảo giáng xuống làm hư không nứt ra từng cái khe, dao động kh ủng bố đến mức khiến lòng người run sợ.
“Uy thế kia... Ít nhất cũng là chuẩn chí tôn!” Một ít cường giả thế hệ trước hoảng sợ thất thanh.
Chí Tôn chi Cảnh đã là cảnh giới đứng trên đỉnh Tiên Vực.
Mà chuẩn chí tôn là tồn tại đứng đầu dưới chí tôn!
Cho dù là trong một ít đạo thống bất hủ, chuẩn chí tôn cũng là nhân vật đứng đầu tuyệt đối, tồn tại có thể được coi là căn cơ của các thế lực.
Mà hiện tại, lại có một vị chuẩn chí tôn hiện thân, khiến khắp nơi hoảng sợ.
“Khó trách Long Hạo Thiên lại không chút e dè như vậy, thì ra sau lưng có người chống lưng, tất nhiên là hắn không sợ.” Một vài người đã hiểu ra.
Long Hạo Thiên kiêu ngạo tự Đại Đến mấy cũng không có khả năng đơn độc tiến đến Quân gia.
Giống như thiên kiêu Quân gia cũng không ngốc đến mức một mình chạy đến Tổ Long Sào khiêu khích.
Sau lưng Long Hạo Thiên có người chống lưng hộ đạo.
“Thật tốt quá, U Long trưởng lão ra tay!” Trên mặt Long Hạo Thiên lộ ra nụ cười như tìm được đường sống trong chỗ chết.
Chỉ cần còn một mạng thì có cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Chưa chắc ngày sau không có cơ hội rửa sạch sỉ nhục hôm nay.
“Cái gì, hay người tới là U Long Chí Tôn của Tổ Long Sào?”
Nghe Long Hạo Thiên nói thế, một ít tu sĩ lớn tuổi lộ ra vẻ mặt chấn động.
U Long Chí Tôn là một vị chuẩn chí tôn thực lực cực mạnh của Tổ Long Sào, bản thể là một hắc long.
Lão đã từng lấy tu vi chuẩn chí tôn chống lại một vị chí tôn vô thượng của Nhân tộc, ngay lập tức thanh danh vang dội, truyền khắp ba ngàn đạo châu của Tiên Vực.
Chỉ là sau đó lão ẩn trong Tổ Long Sào không ra nữa.
Hiện giờ tái hiện thế gian, uy thế vẫn lay động thiên địa càn khôn như trước.
“Tiểu bối Quân gia, làm người đừng quá tuyệt, việc hôm nay dừng lại tại đây.”
U Long Chí Tôn nói với giọng điệu lạnh nhạt, cao cao tại thượng.
Rõ ràng là Long Hạo Thiên muốn gây chuyện trước, gã tiến đến Quân gia, mưu toan giẫm Quân Tiêu Dao dưới chân, mượn chuyện này để nổi danh.
Kết quả hiện tại, U Long Chí Tôn buông xướng một câu là muốn bỏ qua mọi chuyện.
Đương nhiên, hiện tại điều mà U Long Chí Tôn có thể làm cũng chỉ là mang Long Hạo Thiên đi mà thôi.
Muốn đánh chết Quân Tiêu Dao ở nơi Quân gia đóng quân, quả thực không khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
Đừng nói lão chỉ là chuẩn chí tôn, cho dù là chí tôn chân chính của Tổ Long Sào giá lâm, cũng không thể đánh chết Quân Tiêu Dao ở địa bàn của Quân gia.
Nghe U Long Chí Tôn nói thế, cuối cùng Long Hạo Thiên cũng thầm thở phào nhẹ nhõm dưới đáy lòng.
Nhưng ánh mắt gã nhìn về phía Quân Tiêu Dao vẫn mang theo oán độc lạnh lẽo.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, gã thua thê thảm như thế.
Cuối cùng thậm chí còn cần tiền bối trong tộc bỏ hết thể diện tới cứu gã.
Có thể nói, Long Hạo Thiên chưa bao giờ chịu sỉ nhục như vậy.
Có thể suy ra hận ý của gã đối với Quân Tiêu Dao lớn đến mức nào.
Nhìn ánh mắt của Long Hạo Thiên, khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một tia cười lạnh rồi nói: “Thế nào, chẳng lẽ ngươi cũng muốn nói ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây sao?”
“Hừ, huynh trưởng Long Ngạo Thiên của ta sẽ làm ngươi nếm mùi thảm bại!” Long Hạo Thiên âm hàn mà nói.
Gã cũng không dám nói tự mình báo thù gì nữa.
Dù sao Hoang Cổ Thánh Thể cộng thêm Chí Tôn Cốt thật sự quá cường đại, gã căn bản không thể đối phó.
“A... Đáng tiếc, nhưng dù thế nào thì ngươi cũng không nhìn thấy được.” Quân Tiêu Dao cười, dưới ánh mắt kinh ngạc chấn động của Long Hạo Thiên, hắn vương một tay tiếp tục trấn áp về hướng gã.
“Quân Tiêu Dao, ngươi điên rồi sao, còn dám ra tay với ta!?” Sắc mặt Long hạo thiên biến đổi, thân thể lập tức lui về phía sau.
“Lớn mật!”
Phía chân trời, giọng của U Long Chí Tôn như sấm sét, lay động cửu thiên thập địa.
Một vị chuẩn chí tôn như lão đã tự mình mở miệng mà Quân Tiêu Dao dám làm như không thấy.
Ầm ầm ầm!
Long trảo cực lớn trực tiếp giáng xuống từ không trung.
Trong hư không, rất nhiều phù văn lập loè quang hoa, đó là trận pháp phòng ngự của Quân gia, cảm nhận được dao động pháp lực nên tự động hiện hóa vận chuyển.
Mỗi một ánh hào quang trong đó đều đủ khiến thánh nhân ngã xuống.
Nhưng hiện tại, lại không cách nào ngăn cản long trảo từ trên trời giáng xuống kia.
Nơi Long trảo đi qua, rất nhiều phù văn trận pháp nổ mạnh.
U Long Chí Tôn ra tay không phải là muốn đối phó Quân Tiêu Dao, mà là muốn mang Long Hạo Thiên đi.
Phanh phanh phanh!
Thần Tử Hoang Cổ