Thần Tử Hoang Cổ
Chương 214
Chương 214
Quân Tiêu Dao càng nghe kịch bản này thì càng cảm thấy quen thuộc.
Bị ái nhân của mình phản bội vu hãm.
Bị sét đánh mà nửa chết nửa sống, bị ném ra khỏi tông môn.
Kết quá cuối cùng chẳng những sống sót, còn cường thế quật khởi, thậm chí trở thành nhân vật trung tâm của Vô Cực Tinh Cung.
Cuối cùng gã giải phóng tội tộc, trả thù tông môn, còn làm nữ nhân phản bội mình sống không bằng chết.
Loại kịch bản này làm cả Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy có chút câm nín.
Có thể xuất hiện chút mới mẻ hay không.
Nhưng bởi vậy, Quân Tiêu Dao cũng có thể xác nhận, có lẽ Mạc Phàm này chính là vai chính của thiên địa, nghịch thiên chi tử của Tinh Thần đại lục.
Có cùng một con đường với Lâm Phong.
Nếu không có Diệp Tinh Vân, có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ suy đoán Mạc Phàm này có khả năng liên quan đến Vô Cực Tinh Quân hay không.
Nhưng có Diệp Tinh Vân tồn tại nên Quân Tiêu Dao có chút nghi hoặc.
Rốt cuộc kẻ có liên quan đến Vô Cực Tinh Quân là Diệp Tinh Vân hay Mạc Phàm?
Hoặc là hai người đều có quan hệ?
Sau khi được Lưu Thiến Thiến cung cấp tin tức, trong đầu Quân Tiêu Dao cũng dần dần xuất hiện một suy nghĩ.
Cho dù thế nào thì rau hẹ vẫn phải được cắt.
Sau khi cung cấp xong manh mối, Lưu Thiến Thiến cũng kiệt lực, đã đến cực hạn.
Nàng ta vốn không còn bao nhiêu thời gian.
Đan điền Linh Hải bị phế, gân tay gân chân bị đánh gãy, toàn thân bị lăng trì, đã tiếp cận hủy dung.
Cho dù có thể sống sót, Lưu Thiến Thiến cũng không muốn sống, như vậy quả thực còn khó chịu hơn cả chết.
“Đại nhân, ta biết cái gì cũng đã nói hết, chỉ hy vọng đại nhân có thể cho ta thống khoái, có lẽ đây là báo ứng của ta.” Lưu Thiến Thiến chua xót nói.
Hiện tại nàng ta chỉ mong được chết!
Quân Tiêu Dao bình đạm hỏi: “Tồn tại không tốt sao?”
“Tồn tại? Sống như vậy càng khó chịu hơn chết.” Lưu Thiến Thiến lộ ra sự tuyệt vọng chua xót.
“Còn không phải đan điền bị phế, gân tay gân chân bị cắt đứt sao, cũng không phải chuyện lớn gì.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu.
Coi như nể tình Lưu Thiến Thiến cung cấp tình báo trân quý cho hắn, Quân Tiêu Dao cũng không keo kiệt một viên thánh đan.
Ngay vào lúc Lưu Thiến Thiến đầy mặt nghi hoặc, Quân Tiêu Dao búng tay một cái.
Một viên đan dược hồn nguyên xanh biếc chảy xuôi linh khí rơi vào miệng nàng.
Chỉ trong thoáng chốc, một cổ tinh hoa sinh mệnh xưa nay chưa từng có khuếch tán ra từ trong miệng Lưu Thiến Thiến.
Da thịt máu chảy đầm đìa cả người nàng ta bắt đầu khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Chỉ trong mười lăm phút ngắn ngủn.
Da chết vảy máu bóc ra, cả người Lưu Thiến Thiến cũng khôi phục nguyên trạng.
Da thịt tuyết trắng, như búng một cái là rách.
“Cái này... Này...” Lưu Thiến Thiến như bị sét đánh, cả người đều ngây ngẩn.
Sau đó nàng ta ngạc nhiên phát hiện, Linh Hải rách nát trong đan điền của mình cũng khôi phục lần nữa.
Nhìn thần tích như vậy xuất hiện trên người mình, Lưu Thiến Thiến khiếp sợ mà không khép miệng được.
“Loại tiểu thương này, một viên linh đan tuyết ngọc bích là đủ dùng.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn thực sự không thiếu đan dược cấp bậc Thánh đan.
Nhưng đối với hạ giới mà nói, thánh đan là tồn tại cực kỳ hi hữu.
“Đa tạ ân tái tạo của Thần Tử đại nhân, Lưu Thiến Thiến suốt đời khó quên, nguyện khăng khăng một mực, làm nô làm tì, vĩnh sinh hầu hạ Thần Tử!”
Lưu Thiến Thiến lộ ra vẻ mặt kích động, quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu.
Nếu có thể tồn tại, ai lại muốn chết kia chứ?
Quân Tiêu Dao làm như vậy giống như cho nàng thêm một sinh mệnh!
Nhìn Lưu Thiến Thiến, Quân Tiêu Dao cũng có chút câm nín.
Sao nữ nhân nào cũng muốn làm nữ nô của hắn?
Quân Tiêu Dao có một thị nữ hầu hạ là nàng ở hạ giới là đủ rồi.
“Nữ nô thì không cần, Huyền Thiên Tông các ngươi cũng chỉ còn lại một mình ngươi sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Dưới đáy mắt của Lưu Thiến Thiến lộ ra chút thất vọng, nhưng vẫn nói: “Vậy thì không, tông chủ là Thánh Nhân cường đại, hẳn bọn họ đã rút lui.”
“Vậy à.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Nếu đám người Huyền Thiên Tông chủ còn sống.
Vậy còn có thể tìm được vị trí của bọn họ dựa vào lệnh bài kim sắc trong tay hắn.
“Đi thôi.” Quân Tiêu Dao xua tay.
Hắn chuẩn bị đi tìm những nhân mã còn sót lại của Huyền Thiên Tông.
Lưu Thiến Thiến cũng đuổi kịp.
...
Mà phía bên kia, ở một dãy núi có cổ mộc che trời.
Đám người Huyền Thiên Tông chủ đang tạm thời đặt chân tại nơi đây.
“Khụ khụ... Lũ người Vô Cực Tinh Cung đáng chết này!” Phó tông chủ ho ra máu.
Ông ta bị cường giả của Vô Cực Tinh Cung đánh lén, trên người có thương thế rất nghiêm trọng.
“Sợ là Vô Cực Tinh Cung kia đã sớm bất mãn với Huyền Thiên Tông ta, hiện tại mới lộ ra nanh vuốt.” Sắc mặt Huyền Thiên Tông chủ âm trầm như nước.
Nếu chỉ có Kim Giác tộc và Ngân Giác tộc thì Huyền Thiên Tông còn miễn cưỡng có thể trấn áp.
Nhưng Vô Cực Tinh Cung là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
“Đáng giận, những tội tộc và Vô Cực Tinh Cung đó thật đáng giận đến cực điểm!” Một ít cường giả còn lại của Huyền Thiên Tông nghiến răng nghiến lợi mà quát.
Còn một ít đệ tử tuổi trẻ may mắn chạy ra từ Huyền Thiên Tông, trên mặt lộ ra vẻ mặt ảm đạm xám xịt.
“Chẳng lẽ chủ thượng Quân gia Tiên Vực sẽ không tới giúp chúng ta sao?” Một nữ đệ tử Huyền Thiên Tông ảm đạm nói.
“Chủ thượng Quân gia sẽ không từ bỏ Huyền Thiên Tông chúng ta đâu đúng không?” Một nam đệ tử khác bi quan nghĩ.
“Nói cái gì vậy, Huyền Thiên Tông chúng ta vẫn luôn trung thành với chủ thượng Quân gia, ta tin chủ thượng Quân gia nhất định sẽ không từ bỏ chúng ta!” Một cường giả Thiên Thần nói chắc chắn.
Thấy tình cảnh này, Huyền Thiên Tông chủ cũng thở dài trong lòng.
Tất nhiên ông ta cũng hy vọng chủ thượng Quân gia có thể tới cứu Huyền Thiên Tông.
Nhưng hiện tại còn có khả năng sao?
Ngay vào lúc đám người Huyền Thiên Tông bị buộc vào bước đường cùng, trong lòng không biết làm sao.
Bên ngoài dãy núi bỗng có từng khí tức cường đại đang dâng trào.
“Dư nghiệt của Huyền Thiên Tông, còn chưa cút ra đây nhận lấy cái chết!”
Một giọng nói mang theo sát phạt mênh mông truyền khắp những dãy núi.
Nghe giọng nói đó, mọi người trong Huyền Thiên Tông đều thay đổi sắc mặt.
Thần Tử Hoang Cổ