Thần Tử Hoang Cổ

Chương 146

143@-

Chương 146 

Quân Tiêu Dao không lãng phí thời gian, trực tiếp tiến vào sâu trong cổ điện để tra xét. 

Rất nhanh, hắn đã phát hiện một ít quyển trục cổ xưa, đã sắp lão hoá hủ bại, tràn ngập khí tức của thời gian. 

Quân Tiêu Dao nhìn lướt qua một cái, lập tức lộ ra vẻ mặt giật mình. 

“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao hít sâu một hơi. 

Khối Đọa Lạc Thánh Thể này chính là sự huy hoàng của Bàn Võ Đại Đế mà một vài cường giả mấy đời trước đó của Bàn Võ Thần Triều muốn tái hiện. 

Bọn họ muốn cưỡng ép tạo ra một vị “Bàn Võ Đại Đế” mới. 

Bởi vậy, bọn họ tiêu tốn vô số năm tháng, mới tìm ra một khối Hoang Cổ Thánh Thể hi hữu. 

Họ muốn bồi dưỡng khối Hoang Cổ Thánh Thể này thành thánh thể đại thành đánh vỡ mười lớp gông xiềng, cuối cùng khiến nó trưởng thành, trở thành Bàn Võ Đại Đế thế hệ mới, giúp bảo hộ thần triều. 

Nhưng mà, muốn đánh vỡ mười lớp gông xiềng thì độ khó này không khác gì nghịch thiên. 

Sau khi đánh vỡ hai lớp gông xiềng, khối Hoang Cổ Thánh Thể này khó có thể tiến thêm. 

Sau đó những cường giả Bàn Võ Thần Triều bắt đầu nếm thử một ít đường ngang ngõ tắt, muốn lấy phương pháp đặc thù khác để đánh vỡ gông xiềng thánh thể. 

Cuối cùng kết quả thực nghiệm lại khiến Hoang Cổ Thánh Thể lâm vào cuồng loạn. 

Hơn nữa cuối cùng, hình như còn đưa tới điềm xấu quỷ dị nào đó. 


Loại điềm xấu này dẫn tới thực nghiệm ngưng hẳn, rất nhiều người vì thế mà bỏ mạng. 

Hoang Cổ Thánh Thể cũng biến thành Đọa Lạc Thánh Thể rồi bị phong ấn tại đây. 

Sở dĩ không tiêu hủy nó, sợ là vì Bàn Võ Thần Triều vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn tạm gác lại ngày sau, nói không chừng có thể tìm ra phương pháp nào đó. 

Nhưng Bàn Võ Thần Triều đời sau suy thoái hơn đời trước, cả Bàn Hoàng Tam Kiếm cũng không tìm được thì làm sao còn có tâm tư đi xử lý khối Đọa Lạc Thánh Thể này. 

Bởi vậy mới luôn bảo tồn phong ấn này đến bây giờ. 

“Thì ra còn có chuyện này, muốn cưỡng chế bồi dưỡng ra một khối thánh thể đại thành, đắp nặn ra Bàn Võ Đại Đế mới.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu. 

Hắn cảm thấy đầu óc những cường giả đó của Bàn Võ Thần Triều thật là ngớ ngẩn. 

Chẳng qua, cuối cùng khối Đọa Lạc Thánh Thể này đưa tới điềm xấu gì thì trên quyển trục cũng không ghi lại. 

Hơn nữa hình như loại điềm xấu này chuyên nhằm vào Hoang Cổ Thánh Thể. 

“Việc này ngày sau lại nói, trong đó có chút tư liệu rất quan trọng đối với ta.” Quân Tiêu Dao bắt đầu thu thập các loại tư liệu. 

Trong đó không chỉ có tư liệu liên quan đến Đọa Lạc Thánh Thể, cũng tàn lưu một ít thể ngộ về thánh thể do Bàn Võ Đại Đế lưu lại. 

Những thể ngộ đó mới là quan trọng nhất đối với Quân Tiêu Dao, rất có khả năng dẫn dắt hắn thức tỉnh loại Thánh Thể Dị Tượng tiếp theo. 

Tuy lấy thiên phú của Quân Tiêu Dao thì không cần thời gian quá dài cũng có thể thức tỉnh loại dị tượng tiếp theo. 

Nhưng có cảm ngộ của Bàn Võ Đại Đế, tiến độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, không cần tiêu hao thời gian quá dài. 



Khối Hoang Cổ Thánh Thể này cũng đáng thương, bị người của Bàn Võ Thần Triều trực tiếp biến thành Đọa Lạc Thánh Thể. 

Quân Tiêu Dao lấy ra Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm, chém về phía xiềng xích phong ấn. 

Những xiềng xích đó cực kỳ kiên cố, chất chứa sức mạnh phong ấn. 

Nhưng dưới sự gia trì của sức mạnh thời gian thuộc về Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm, chúng vẫn bị chặt đứt. 

Quân Tiêu Dao trực tiếp thu khối Đọa Lạc Thánh Thể này vào pháp khí không gian. 

Vốn dĩ vật còn sống không thể thu vào pháp khí. 

Nhưng Đọa Lạc Thánh Thể này đã xấp xỉ với con rối có xác không hồn, cho nên cũng có thể để vào. 

Sở dĩ Quân Tiêu Dao mang khối Đọa Lạc Thánh Thể này đi là vì trong lòng bỗng hiện ra một ý tưởng. 

Nếu đều là Hoang Cổ Thánh Thể, vậy Quân Tiêu Dao phân hoá một bộ phận chân linh của mình ra rồi nạp vào cơ thể Đọa Lạc Thánh Thể, thế thì có thể thao túng khối Đọa Lạc Thánh Thể này hay không? 

Nghĩ đến khả năng này, trong mắt Quân Tiêu Dao đã bốc cháy lên ánh lửa. 

Nói thế nào thì đây cũng là một khối Hoang Cổ Thánh Thể cấp bậc thánh nhân. 

Nếu nó có thể sống lại, sau đó hắn thao túng nó thì sẽ phát huy ra uy lực kh ủng bố đến mức nào? 

… 

Tưởng tượng có loại khả năng này, tâm thần Quân Tiêu Dao cũng hơi kích động. 


Sau khi thu hồi di hài của Hoang Cổ Thánh Thể, mọi chuyện cũng coi như công đức viên mãn. 

Lần này Quân Tiêu Dao tiến vào Bàn Võ Lăng, đánh dấu được Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm, có được Đọa Lạc Thánh Thể Thánh Nhân Cảnh, còn tìm ra cảm ngộ của Bàn Võ Đại Đế về thánh thể. 

Nói ngắn lại, đầy bồn đầy chén, chuyến đi này không tệ. 

Sau đó, Quân Tiêu Dao rời khỏi cổ điện, lao ra bên ngoài Bàn Võ Lăng. 

Quân Tiêu Dao căn bản chướng mắt cơ duyên khác trong Bàn Võ Lăng, nơi đây cũng không có tài nguyên tiên nguyên gì. 

Bởi vậy, Quân Tiêu Dao không hề lưu luyến mà trực tiếp rời đi. 

Ở bên ngoài, rất nhiều người còn đang nghị luận đủ loại chuyện xảy ra trước đó. 

Đặc biệt là biểu hiện của Quân Tiêu Dao khiến người ta kinh diễm tới cực điểm. 

Đám người Bàn Võ Thần Chủ thì luôn mang khuôn mặt đen kịt. 

Lần này Bàn Võ Thần Triều mất mặt quá độ. 

Sau này sợ là sẽ bị thế lực khắp nơi Tiên Vực cười nhạo hồi lâu. 

Mà đúng lúc này, tại nơi tiến vào cổ bia Bàn Võ Lăng, một ánh hào quang buông xuống, bóng dáng bạch y vô trần tuyệt đại kia đi ra từ trong đó, chính là Quân Tiêu Dao. 

“Hả, là Thần Tử của Quân gia?” 

“Sao hắn lại đi ra nhanh như vậy?” 

Rất nhiều người nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. 

Bọn họ vốn tưởng rằng, ít nhất Quân Tiêu Dao cũng sẽ ở trong đó mấy ngày mấy đêm. 

“Hay là Thần Tử Quân gia không thông qua khảo nghiệm, bị buộc đi ra?” Một ít người nghĩ như vậy. 

Khóe miệng Bàn Võ Thần Chủ nhếch lên một nụ cười lạnh, ông ta nói: “Quân Tiêu Dao, sao lại đi ra nhanh như vậy, cơ duyên trong Bàn Võ Lăng cũng không phải ít.” 

Lời này của ông ta là trào phúng tr@n trụi. 

“A, thu hoạch cũng coi như tốt, vậy là đủ rồi.” Quân Tiêu Dao không để bụng. 

Hiện tại tâm tình hắn cũng không tồi, dù sao thì được thu hoạch rất nhiều. 

“Hả?” 

Nhìn thấy nụ cười của Quân Tiêu Dao, đáy lòng Bàn Võ Thần Chủ theo bản năng mà lộp bộp một cái, lập tức nhận thấy có gì không ổn. 

Sau đó ông ta trực tiếp lắc mình tiến vào Bàn Võ Lăng dưới sắc mặt khác thường của mọi người. 

Sau đó, mọi người chỉ nghe thấy tiếng Bàn Võ Thần Chủ gầm lên giận dữ. 

“Đậu xanh rau má, rốt cuộc Thần Tử Quân gia mang đi thứ gì từ Bàn Võ Lăng vậy?” 

“Đúng vậy, nghe Bàn Võ Thần Chủ rống giận, cảm giác trái tim hắn đang nhỏ máu...” 

Quân Tiêu Dao cười khẽ. 


Thần Tử Hoang Cổ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Tử Hoang Cổ Truyện Thần Tử Hoang Cổ Story Chương 146
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...