Thần Thám Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn

6: Trần Ích Phân Tích

207@-


Trong suy tư, Trần Ích đánh xe quay trở về thị cục.

Đã đến chạng vạng, thời gian tan tầm cơm chiều, người đi trên đường cũng không vội vàng như sáng sớm, chỉ là trên mặt không ít người mang theo vẻ mỏi mệt.

Đội điều tra hình sự còn chưa có tan tầm.

Tăng ca thêm giờ, là thái độ của hình cảnh bình thường, nhất là thời điểm có án.

Hiện tại đã xảy ra án giết người trọng đại, ở trước khi án chưa được phá, toàn thể đội điều tra hình sự cũng đừng nghĩ tới ngủ một giấc cho ngon.

"Trác Vân, cậu đi mang! "
Ở đại sảnh, Chu Nghiệp Bân vừa muốn dặn dò cái gì, khóe mắt lại thấy được Trần Ích đang đi tới cách đó không xa.

Lúc này, anh ta ngẩn ra một chút, xoay người nghênh đón.

"Lại gặp mặt, xem ra anh thật sự rất tự tin đối với bản thân.

" Đứng ở trước mặt Trần Ích, Chu Nghiệp Bân mở miệng nói.

Cảnh viên tên là Trác Vân cũng đã đi tới, đứng ở sau Chu Nghiệp Bân nửa bước.

Thanh niên ở trong phòng thẩm vấn trước đó, chính là người này, xem khuôn mặt hẳn không vượt qua ba mươi tuổi.

Trần Ích cười nói: "Tôi không phải đã nói, đi bệnh viện một chuyến sẽ trở lại.

"
"Hiện tại không có việc gì, chúng ta có thể tâm sự vấn đề vụ án.

"
Trác Vân liếc mắt nhìn Chu Nghiệp Bân một cái, muốn nói lại thôi.

Đội điều tra hình sự tra án là cơ mật, để cho một người ngoài tham dự là trái với quy định.

Huống chi, Trần Ích trước mắt này vẫn là người bị hiềm nghi trong bản án, vẫn chưa hoàn toàn bài trừ khả năng gây án.

Chu Nghiệp Bân mở miệng: "Anh hẳn biết, người ngoài là cấm tham dự điều tra hình sự.

"

"Nếu ra đường rẽ ở trên trách tội xuống, tôi cũng không đảm đương nổi.



"
Trần Ích bất đắc dĩ.

Đội trưởng Chu này, hầu tinh hầu tinh.

"Chuyện trò thuần túy thôi, hơn nữa tôi là chủ động tìm đến Đội trưởng Chu, cũng không phải Đội trưởng Chu mời tôi đến.

"
Chu Nghiệp Bân gật đầu: "Thì ra là như thế, đến, ngồi đi.

"
Trần Ích trong lòng lẩm bẩm, cũng không mắng chửi gì, ba người tùy tiện tìm chỗ ngồi xuống.

Toàn bộ đại sảnh có mấy chục người, đều đang bận rộn.

Ngẫu nhiên có ánh mắt nhìn qua, rất nhanh thu hồi, cũng không duy trì chú ý.

Chu Nghiệp Bân lấy ra hộp thuốc lá, rút một điếu đưa qua.

Trần Ích tiếp nhận nói lời cảm tạ.

Hai người châm thuốc, mặt đối mặt nhìn nhau, đều đợi đối phương nói câu đầu tiên.

Trần Ích cũng lười vòng vòng vèo vèo với Chu Nghiệp Bân này, trực tiếp mở miệng: "Tôi nói trong vòng một ngày tìm được hung thủ, là thật.

"
"Cũng không phải tôi lợi hại bao nhiêu, chỉ là bởi vì tôi cực kỳ hiểu biết Lưu Cách.

"
"Khi ở đại học, quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, sau khi tốt nghiệp vẫn bảo trì liên hệ, thường xuyên gặp nhau chuyện trò.

"
"Tôi rất rõ tình huống của hắn, nhất là quan hệ xã hội.

"
"Có ý định mưu sát, dưới tình huống bình thường đại khái là người quen, điểm này nói vậy Đội trưởng Chu rõ ràng.


"
Chu Nghiệp Bân rít một ngụm thuốc, gật đầu nói: "Không sai, chúng tôi phán đoán là người quen gây án.


"
"Trong nhà người chết không có mất đi tài vật gì, vật phẩm bày biện cũng rất chỉnh tề, không có dấu vết động qua.

"
"Cái này thuyết minh hung thủ chính là muốn mạng của người chết.

"
"Như vậy, khả năng báo thù cũng rất lớn.

"
Trần Ích ừm một tiếng rồi nói: "Nếu là người quen báo thù, như vậy dưới tình huống bình thường, cảnh sát hẳn là điều tra quan hệ xã hội của người chết trước tiên.

"
"Bất quá trên hung khí có lưu vân tay, Đội trưởng Chu khống chế chủ nhân vân tay trước tiên, đưa về thị cục thẩm vấn, điểm này không có vấn đề gì.

"
"Chẳng qua, chậm trễ một chút thời gian.

"
"Không ảnh hưởng toàn cục, lúc này mới ngày đầu tiên mà thôi, hung thủ có thể sẽ không chạy.

"
Chu Nghiệp Bân: "Nói chút tôi muốn nghe.

"
Trần Ích gật đầu: "Tốt.

"
"Trước khi nói tôi muốn hỏi Đội trưởng Chu một câu, camera theo dõi hành lang cửa thang máy, là bị phá hư như thế nào?"
"Bên ngoài, hay là bên trong.

"

"Vấn đề này hẳn có thể trả lời chứ? Nếu tôi là hung thủ mà nói, tất nhiên sẽ biết đáp án, cho nên không sao cả.

"
Chu Nghiệp Bân cũng không nói lời thừa, mở miệng nói: "Bên trong, thủ pháp có vẻ cao minh, hẳn là thông qua thủ đoạn kỹ thuật mạng.

"
Nghe vậy, Trần Ích ánh mắt híp lại: "Bên trong mà nói, có chút ý tứ.

"
"Điểm đầu tiên tôi muốn nói, là cây dao gọt hoa quả nọ.

"
"Hung thủ dùng cây dao gọt hoa quả nọ sát hại Lưu Cách, Chu đội cho rằng đây là trùng hợp sao?"
Chu Nghiệp Bân thoáng suy tư rồi nói: "Lẽ thường mà nói, có ý định mưu sát hẳn là tự mang theo hung khí, lại không biết hung thủ vì sao phải sử dụng cây dao gọt hoa quả nọ.

"
"Trừ khi! "
Nói tới đây, anh ta liếc mắt nhìn Trần Ích một cái, thanh âm tiếp tục vang lên: "Trừ khi hung thủ biết, trên cây dao gọt hoa quả nọ đã có vân tay của anh.

"
Trần Ích: "Không sai, vậy hung thủ làm sao mà biết được chứ?"
Chu Nghiệp Bân bất tri bất giác bị Trần Ích dẫn dắt, bắt đầu trả lời vấn đề của đối phương.

"Hai loại khả năng.

"
"Thứ nhất, hung thủ nấp ở trong nhà Lưu Cách trước, cho nên biết anh đã sử dụng cây dao gọt hoa quả nọ.

"
"Thứ hai, trong nhà Lưu Cách có trang bị theo dõi phi pháp, nhất cử nhất động trong phòng khách, đều ở trong sự giám thị của hung thủ.

"
Trần Ích ngay sau đó nói: "Loại khả năng nào lớn hơn?"
Chu Nghiệp Bân lặng lẽ một hồi, quay đầu nói: "Nơi phát hiện án có phát hiện camera theo dõi không?"
Trác Vân vội vàng nói: "Không có, Chu đội.

"
Chu Nghiệp Bân trầm ngâm một hồi rồi nói: "Cậu dẫn theo Giang Hiểu Hân lại đi xem nơi phát hiện án, cẩn thận kiểm tra một lần.

"
Lần đầu tiên tra xét có chút sơ hở là thực bình thường.

Nếu có chút điều tra cụ thể mà nói, có lẽ có thể có thu hoạch mới.


Trác Vân: "Vâng, Chu đội, tôi lập tức đi.

"
Anh ta lập tức gọi một nữ cảnh viên mang kính trẻ tuổi, bước nhanh rời khỏi đại sảnh.


Chu Nghiệp Bân bắt đầu cẩn thận đánh giá Trần Ích, trong ánh mắt mang theo kinh ngạc cùng xem kỹ.

Lợi dụng hung khí suy đoán ra đầu mối mới, cái này cần kinh nghiệm phá án phong phú cùng tư duy sâu sắc.

Nhưng tư liệu của Trần Ích hắn đều đã xem hết, chỉ là một phú nhị đại không học vấn không nghề nghiệp mà thôi.

Sau khi tốt nghiệp đại học, vẫn không đi làm, cùng vài người bạn cả ngày rong chơi.

Dùng một từ ngữ không tốt hình dung, đó chính là ăn hỗn chờ chết.

Người như vậy, làm thế nào để hiểu biết đối với điều tra hình sự như thế?
Xem vài quyển sách?
Đừng vô nghĩa như vậy.

Nếu xem vài quyển sách có thể biến thành cao thủ phá án, vậy phần tử phạm tội cả nước nên khóc rồi.

Bất quá cái này không quan hệ với vụ án, thuộc về riêng tư của người khác, hơn nữa thời điểm ban ngày cũng đã truy hỏi qua nhưng không được đáp án muốn có, cho nên hắn cũng sẽ không tiếp tục truy hỏi vào lúc này.

"Còn gì nữa không?" Chu Nghiệp Bân hỏi.

Hắn bắt đầu nhìn thẳng vào Trần Ích này.

Tuy không đến mức thời gian một ngày là có thể phá án giống như lời đối phương nói, nhưng ít ra không có mù mờ không chỗ nào nắm bắt như trước nữa.

Chỉ dựa vào mấy câu vừa rồi, đã có thể vượt qua đại bộ phận cảnh viên dưới tay hắn rồi.

Trần Ích phun ra một ngụm sương khói rồi nói: "Camera theo dõi là thông qua thủ đoạn chuyên nghiệp phá hư, cái này thuyết minh hung thủ là một nhân tài kỹ thuật, tôi nói không sai chứ?"
Chu Nghiệp Bân gật đầu: "Ừm, không sai.

"
"Ý của anh là, điều tra quan hệ xã hội của người chết, mang toàn bộ những người có năng lực như vậy, liệt vào đối tượng điều tra?"
Trần Ích mỉm cười: "Lượng công trình có chút lớn.

"
"Đội trưởng Chu đừng quên Lưu Cách là đang làm gì.

"
Chu Nghiệp Bân ngẩn ra, tiện đà ánh mắt hơi ngưng lại: "Công ty phần mềm? !"



Thần Thám Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Thám Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn Truyện Thần Thám Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn Story 6: Trần Ích Phân Tích
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...