Thần Ma Thiên Tôn
Chương 72: Giàu to
Ninh Tiểu Xuyên thu hoạch được không ít, nhưng không định bỏ đi ngay.
- Kim Sí Quỷ Vương Hạt lợi hại ở khí độc của nó. Nếu ta đã không sợ khí độc của nó thì tại sao không tới tổ của nó xem thế nào? Tổ của Huyền thú lục phẩm có lẽ có rất nhiều bảo bối.
Ninh Tiểu Xuyên thu khí tức trên người lại, ẩn tàng thân thể, lặng lẽ tiền về tổ của Kim Sí Quỷ Vương Hạt.
Tổ của Kim Sí Quỷ Vương Hạt ở trên cành cây đầy gai độc, được kết thành từ vô số sợi cỏ độc, cây độc, phát ra hỏa quang, đường kính đến mười hai mét.
Lúc này Kim Sí Quỷ Vương Hạt đang nằm trong tổ, lỗ mũi phập phồng, hít khí độc của cây độc vào cơ thể, ngưng luyện thành độc vật trong cơ thể mình. Đồng thời hai tấm vảy hình tam giác trên lưng nó cũng đang hấp thu sức mạnh địa hỏa của Hỏa Ma Sơn, biến thành tinh khí bản thân.
Ninh Tiểu Xuyên đứng phía dưới tổ, thân thể bị độc khí bao phủ hoàn toàn, y phục bị độc khí xâm thực lỗ chỗ, nhưng hắn không dám dùng Huyền Khí để chặn độc khí. Vì khi Huyền Khí xuất thể thì chắc chắn sẽ khiến Kim Sí Quỷ Vương Hạt tỉnh dậy.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng trèo lên cây, đến gần tổ của Kim Sí Quỷ Vương Hạt nhìn nó đang ngủ ở cự ly gần, lớp vỏ giáp bên ngoài nó giống như được đúc từ hoàng kim, lấp lánh chói mắt.
Tiếng phát ra từ mồm nó như sấm rền, lỗ mũi thở ra độc khí.
- Hắc Hỏa Mộc Châu!
Ninh Tiểu Xuyên mừng húm, hắn phát hiện trong tổ có Hắc Hỏa Mộc Châu, hơn nữa không chỉ có một viên.
Viên ngọc màu đen to bằng mắt rồng, bên ngoài lưu động hỏa quang.
Một viên.
Hai viên.
Ba viên….
Cũng không biết có bao nhiêu viên, nhưng đều bị Kim Sí Quỷ Vương Hạt đè bên dưới.
Ngoài Hắc Hỏa Mộc Châu, hắn còn nhìn thấy không ít thanh kim và Huyền thạch. Trong đó viên Huyền thạch lớn nhất cũng bằng cái chậu rửa mặt, tỏa ra ánh sáng trắng chói lóa mắt.
Bảo vật Kim Sí Quỷ Vương Hạt thu thập được không ít, nếu lấy hết được thì phát tài to rồi. Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên không dám manh động, nếu bây giờ lấy đi bất cứ thứ nào cũng có thể khiến Kim Sí Quỷ Vương Hạt thức giấc.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang đau đầu nghĩ đối sách thì cành cây bỗng rung lên dữ dội, từ phía xa vọng lại tiếng động kinh thiên động địa, còn có tiếng gầm rống của vô số Huyền thú.
- Đáng chết!
Ninh Tiểu Xuyên rụt người lại trốn bên dưới tổ, nhìn về phía xa. Chỉ thấy một bóng người yểu điệu đang chạy về phía này.
Đó đương nhiên là Tề Thiên Nhi, trên người cô ta lúc này đầy vết thương, vô cùng thảm hại.
Mấy lần thoát chết trong gang tấc mà không cắt đuôi được đám Huyền thú phía sau, cuối cùng đành chạy ngược trở lại, định theo hướng của Ninh Tiểu Xuyên xem có cơ hội không, vậy là xông vào khu vực nguy hiểm này.
Ninh Tiểu Xuyên không phải biết nói sao, ban đầu bảo cô ta chạy cùng mình thì không nghe, giờ thì chạy tới làm quái gì?
Đây không phải cố tình muốn đánh thức Kim Sí Quỷ Vương Hạt sao?
Ninh Tiểu Xuyên giờ đang ở ngay cạnh tổ, khi Kim Sí Quỷ Vương Hạt tỉnh dậy, phát hiện ra hắn thì hắn sẽ không thoát nổi.
Uỳnh!
Đương nhiên là Kim Sí Quỷ Vương Hạt đã bị đánh thức.
Nó hoàn toàn phẫn nộ, đôi mắt trở nên đỏ ngầu, đứng trên cành cây cao 20 mét, nhìn xuống Tề Thiên Nhi và đàn Huyền thú, gầm lên một tiếng.
Không sai, từ mồm bọ cạp phát ra tiếng gầm!
Huyền thú trên mặt đất đều bị vương giả chi khí từ Kim Sí Quỷ Vương Hạt dọa cho kinh hồn táng đởm, toàn thân run rẩy rồi quay đầu chạy.
Tề Thiên Nhi cũng bị dọa cũng không nhẹ, lập tức vận chuyển Huyền Khí khắp toàn thân, dùng hết tốc lực bay về một hướng khác.
May mắn là Kim Sí Quỷ Vương Hạt không hề đuổi theo cô ta, cảm thấy loại “nhân vật nhỏ” như Tề Thiên Nhi không đáng để nó ra tay.
Kim Sí Quỷ Vương Hạt nhảy xuống mặt đất, đuổi theo đàn Huyền thú kia, mồm vẫn phun ra độc khí.
Cơ hội tốt!
Ninh Tiểu Xuyên thấy Kim Sí Quỷ Vương Hạt đi xa rồi, liền lấy bảo bối trong tổ nó cho vào túi Càn Khôn, sau đó nhảy xuống khỏi cây, chạy về hướng ngược lại.
Ninh Tiểu Xuyên lấy trộm bảo bối trong tổ Kim Sí Quỷ Vương Hạt, chắc chắn sẽ khiến nó bạo nộ, vì thế cho nên bây giờ hắn chỉ còn cách chạy càng xa càng tốt.
Đột nhiên trước mặt xuất hiện một bóng người chắn đường hắn.
Cô ta giống như một làn gió nhẹ, thân thể mềm mại như không xương, đường nét hoàn mỹ nhìn túi Càn Khôn dắt bên hông Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ta thấy ngươi lấy hết bảo bối trong tổ Kim Sí Quỷ Vương Hạt rồi.
- Ngươi không phải muốn lấy hết chứ?
- Ta không tham lam như vậy, nhưng ít nhất người nhìn thấy cũng phải có phần.
Tề Thiên Nhi biết chắc chắn bảo vật của Kim Sí Quỷ Vương Hạt sẽ vô cùng quý giá, đương nhiên cũng muốn chia một chút, ngừng một lát nói tiếp.
- Giờ ngươi bị trọng thương, chỉ dựa vào một mình ngươi thì không thể giữ được nhiều bảo bối như vậy. Ta có thể bảo vệ ngươi cho tới khi thương thế của ngươi hoàn toàn hồi phục.
Tề Thiên Nhi còn tưởng rằng thương thế của Ninh Tiểu Xuyên rất nghiêm trọng, nhưng cô ta không biết sau khi hấp thụ khí độc của Kim Sí Quỷ Vương Hạt, thương thế của hắn đã hồi phục được ba bốn thành. Tuy chưa về được trạng thái tốt nhất, vẫn phải tu dưỡng thêm vài ngày nữa, nhưng chống lại Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất thì không vấn đề gì.
Sở dĩ Tề Thiên Nhi không ra tay đoạt túi Càn Khôn của Ninh Tiểu Xuyên, là vì trước đó Ninh Tiểu Xuyên đã bảo cô ta “rẽ trái”.
Sự thực đã chứng minh rẽ trái mới có đường sống.
Cũng vì nguyên nhân này cô ta mới có chút thiện cảm với Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy có lẽ hắn không phải loại bỉ ổi tiểu nhân như Tiêu Ly.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhìn về phía sau, gật mạnh một cái:
- Được rồi, người thấy cũng có phần, mau rời khỏi đây đã rồi nói.
Nói xong hai người tiếp tục chạy về phía trước.
Không lâu sau, từ khu rừng đầy cây khổng lồ kia vọng lại tiếng gầm phẫn nộ.
Từ mồm Kim Sí Quỷ Vương Hạt phun ra khí độc lan tràn khắp khu rừng khiến hàng loạt cây cối héo trụi, đổ rầm rầm trên đất.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Nó lao về phía sâu trong Hỏa Ma Sơn, húc đổ vô số cây, những nơi nó đi qua, Huyền thú đều tránh xa.
Ninh Tiểu Xuyên và Tề Thiên Nhi trốn trên một vách núi khuất nẻo, thân thể sát vào nhau, trốn trong một động huyệt chật trội, nhìn Kim Sí Quỷ Vương Hạt xông vào sâu trong Hỏa Ma sơn mạch.
Trên đường để lại một dấu vết kinh người.
Kim Sí Quỷ Vương Hạt lao về phía sâu trong Hỏa Ma Sơn, húc đổ vô số cây, những nơi nó đi qua, Huyền thú đều tránh xa.
Ninh Tiểu Xuyên và Tề Thiên Nhi trốn trên một vách núi khuất nẻo, thân thể sát vào nhau, trốn trong một động huyệt chật trội, nhìn Kim Sí Quỷ Vương Hạt xông vào sâu trong Hỏa Ma sơn mạch.
Dọc đường có đến mấy Võ giả tham gia sát hạch đều bị nó giết. Đến khi chết họ cũng không hiểu mình đã đắc tội với ai?
Sâu trong Hỏa Ma sơn mạch lại vọng ra tiếng kêu thảm thiết.
Đứng trên vách núi có thể nhìn thấy phía xa trong tầng mây có một hắc ảnh khổng lồ giơ ra móng vuốt khổng lồ tóm lấy Kim Sí Quỷ Vương Hạt như bắt một con sâu nhỏ rồi cho vào mồm.
Tuy cách rất xa, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm nhận được luồng khí tức khủng bố trên người hắc ảnh kia, khiến người ta không thể hô hấp được tự nhiên.
- Rốt cuộc là sinh vật gì lại có thể tóm gọn được cả Kim Sí Quỷ Vương Hạt mà ăn?
Mãi đến khi hắc ảnh kia biến mất Tề Thiên Nhi mới thở phào một hơi, nhưng trong lòng lại càng thêm chấn kinh.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ đẩy Tề Thiên Nhi ra, sau đó rời khỏi động huyệt, ngồi trên mép vực, cũng thở hắt ra một hơi.
Vì y phục Ninh Tiểu Xuyên đã bị khí độc xâm thực nên vô cùng rách rưới, giống như mấy mảnh vải rách khoác lên người vậy. Vừa rồi, do tình hình nguy cấp, hai người căn bản không nghĩ được nhiều, cứ thế nép vào nhau trốn trong động huyệt.
Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, đối với thiên chi kiều nữ của Vương Hầu Phủ đệ, danh tiết vô cùng quan trọng. Hắn sợ sau khi tiếp xúc thân thể lần này đối phương lại bắt hắn chịu trách nhiệm thì phiền phức to. Vì thế hắn chủ động đẩy Tề Thiên Nhi rồi bò ra trước.
Nhưng cuối cùng thì Ninh Tiểu Xuyên vẫn hiểu sai tâm tư nữ nhân rồi.
Lúc này Tề Thiên Nhi khá giận dữ, không ngờ cô lại bị hắn đẩy ra, hơn nữa dường như còn rất chán ghét nữa.
Trời đất! Nói thế nào thì mình cũng là tuyệt đỉnh mỹ nữ, thanh niên tài tuấn theo đuổi mình không một nghìn thì cũng tám trăm. Cứ cho là bị thiệt thì cũng là mình bị thiệt. Bây giờ lại giống như hắn mới là người chịu thiệt vậy.
Tề Thiên Nhi bò ra khỏi động huyệt, ngồi bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cố ý ngồi gần hắn.
Gió trên này rât mạnh, thổi khiến váy cô bay lên, tóc cũng phấp phới. Nói:
- Tề Thiên Hầu Phủ, Tề Thiên Nhi. Còn ngươi?
Ninh Tiểu Xuyên hồi phục lại Huyền Khí bị tổn hao nghiêm trọng, nói:
- Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên.
Nghe thấy cái tên ấy, đôi mắt sáng trong của Tề Thiên Nhi mở thật to, nhìn Ninh Tiểu Xuyên từ đầu tới chân, nói:
- Ngươi chính là thiên hạ đệ nhất tình si, Ninh Tiểu Xuyên?
Tề Thiên Nhi cởi bỏ sự cảnh giác đối với Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại còn cảm thấy hứng thú với hắn.
- Ta nghe nói ngươi vì chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh mà mạo hiểm cả tính mạng, trộm tám ức đồng tiền nhỏ trong bảo khố Kim Các Hầu Phủ?
Ninh Tiểu Xuyên không đáp, chỉ lặng lẽ vận thiên địa Huyền Khí dưỡng thương.
Trong Hỏa Ma sơn mạch bốn bề đều có nguy hiểm, Ninh Tiểu Xuyên bắt buộc phải hồi phục trạng thái tốt nhất trong thời gian nhanh nhất.
Tề Thiên Nhi nói tiếp:
- Ta nghe nói ngươi vì chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh dám nhục mạ Thánh Thượng trước mặt Vân Trung Hầu?
- Nghe nói ngươi vì Ngọc Ngưng Sanh mà cự tuyệt quận chúa Thiến Thiến, cự tuyệt Thánh Thượng ban hôn?
Ninh Tiểu Xuyên vẫn lặng lẽ tu luyện.
Tề Thiên Nhi lại nói:
- Ta nghe nói thiên tư Võ Đạo của ngươi rất cao, từng bất phân thắng bại với Tiêu Ly?
Ninh Tiểu Xuyên có chút bực bội mở mắt, nói:
- Kẻ bị ta giết lúc trước chính là Tiêu Ly.
- Cái gì?
Tề Thiên Nhi sững sờ.
Cô biết Tiêu Ly đã được một đại nhân vật trong Thiên Đế Học Cung nhận làm đồ đệ, là thiên tài duy nhất được Thiên Đế Học Cung phá lệ thu nhận, nhưng chưa bao giờ gặp mặt hắn.
Trước đó, Tiêu Ly cố tình tiếp cận cũng không cho cô biết tên thật. Vì thế đến giờ cô mới biết vị thiên tài có thiên phú ngang với Vân Trung Hầu đã bị Ninh Tiểu Xuyên giết rồi.
- Chẳng trách, chẳng trách!
Tề Thiên Nhi trước đó nhìn trận đại chiến của hai người, đã cảm thấy tu vi của hai người này mạnh đến khó tin.
Khi biết hai người đó chính là Tiêu Ly và Ninh Tiểu Xuyên thì lại thấy bình thường. Nếu là hai Võ giả bình thường khác thì cô mới thật sự bị đả kích mạnh.
Cô nghĩ bụng, hôm nay coi như đã tận mắt chứng kiến nhân phẩm và tu vi của thiên hạ đệ nhất tình si, quả nhiên không hổ là nhân kiệt một đời, khiến người ta khâm phục!
Thần Ma Thiên Tôn
- Kim Sí Quỷ Vương Hạt lợi hại ở khí độc của nó. Nếu ta đã không sợ khí độc của nó thì tại sao không tới tổ của nó xem thế nào? Tổ của Huyền thú lục phẩm có lẽ có rất nhiều bảo bối.
Ninh Tiểu Xuyên thu khí tức trên người lại, ẩn tàng thân thể, lặng lẽ tiền về tổ của Kim Sí Quỷ Vương Hạt.
Tổ của Kim Sí Quỷ Vương Hạt ở trên cành cây đầy gai độc, được kết thành từ vô số sợi cỏ độc, cây độc, phát ra hỏa quang, đường kính đến mười hai mét.
Lúc này Kim Sí Quỷ Vương Hạt đang nằm trong tổ, lỗ mũi phập phồng, hít khí độc của cây độc vào cơ thể, ngưng luyện thành độc vật trong cơ thể mình. Đồng thời hai tấm vảy hình tam giác trên lưng nó cũng đang hấp thu sức mạnh địa hỏa của Hỏa Ma Sơn, biến thành tinh khí bản thân.
Ninh Tiểu Xuyên đứng phía dưới tổ, thân thể bị độc khí bao phủ hoàn toàn, y phục bị độc khí xâm thực lỗ chỗ, nhưng hắn không dám dùng Huyền Khí để chặn độc khí. Vì khi Huyền Khí xuất thể thì chắc chắn sẽ khiến Kim Sí Quỷ Vương Hạt tỉnh dậy.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng trèo lên cây, đến gần tổ của Kim Sí Quỷ Vương Hạt nhìn nó đang ngủ ở cự ly gần, lớp vỏ giáp bên ngoài nó giống như được đúc từ hoàng kim, lấp lánh chói mắt.
Tiếng phát ra từ mồm nó như sấm rền, lỗ mũi thở ra độc khí.
- Hắc Hỏa Mộc Châu!
Ninh Tiểu Xuyên mừng húm, hắn phát hiện trong tổ có Hắc Hỏa Mộc Châu, hơn nữa không chỉ có một viên.
Viên ngọc màu đen to bằng mắt rồng, bên ngoài lưu động hỏa quang.
Một viên.
Hai viên.
Ba viên….
Cũng không biết có bao nhiêu viên, nhưng đều bị Kim Sí Quỷ Vương Hạt đè bên dưới.
Ngoài Hắc Hỏa Mộc Châu, hắn còn nhìn thấy không ít thanh kim và Huyền thạch. Trong đó viên Huyền thạch lớn nhất cũng bằng cái chậu rửa mặt, tỏa ra ánh sáng trắng chói lóa mắt.
Bảo vật Kim Sí Quỷ Vương Hạt thu thập được không ít, nếu lấy hết được thì phát tài to rồi. Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên không dám manh động, nếu bây giờ lấy đi bất cứ thứ nào cũng có thể khiến Kim Sí Quỷ Vương Hạt thức giấc.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang đau đầu nghĩ đối sách thì cành cây bỗng rung lên dữ dội, từ phía xa vọng lại tiếng động kinh thiên động địa, còn có tiếng gầm rống của vô số Huyền thú.
- Đáng chết!
Ninh Tiểu Xuyên rụt người lại trốn bên dưới tổ, nhìn về phía xa. Chỉ thấy một bóng người yểu điệu đang chạy về phía này.
Đó đương nhiên là Tề Thiên Nhi, trên người cô ta lúc này đầy vết thương, vô cùng thảm hại.
Mấy lần thoát chết trong gang tấc mà không cắt đuôi được đám Huyền thú phía sau, cuối cùng đành chạy ngược trở lại, định theo hướng của Ninh Tiểu Xuyên xem có cơ hội không, vậy là xông vào khu vực nguy hiểm này.
Ninh Tiểu Xuyên không phải biết nói sao, ban đầu bảo cô ta chạy cùng mình thì không nghe, giờ thì chạy tới làm quái gì?
Đây không phải cố tình muốn đánh thức Kim Sí Quỷ Vương Hạt sao?
Ninh Tiểu Xuyên giờ đang ở ngay cạnh tổ, khi Kim Sí Quỷ Vương Hạt tỉnh dậy, phát hiện ra hắn thì hắn sẽ không thoát nổi.
Uỳnh!
Đương nhiên là Kim Sí Quỷ Vương Hạt đã bị đánh thức.
Nó hoàn toàn phẫn nộ, đôi mắt trở nên đỏ ngầu, đứng trên cành cây cao 20 mét, nhìn xuống Tề Thiên Nhi và đàn Huyền thú, gầm lên một tiếng.
Không sai, từ mồm bọ cạp phát ra tiếng gầm!
Huyền thú trên mặt đất đều bị vương giả chi khí từ Kim Sí Quỷ Vương Hạt dọa cho kinh hồn táng đởm, toàn thân run rẩy rồi quay đầu chạy.
Tề Thiên Nhi cũng bị dọa cũng không nhẹ, lập tức vận chuyển Huyền Khí khắp toàn thân, dùng hết tốc lực bay về một hướng khác.
May mắn là Kim Sí Quỷ Vương Hạt không hề đuổi theo cô ta, cảm thấy loại “nhân vật nhỏ” như Tề Thiên Nhi không đáng để nó ra tay.
Kim Sí Quỷ Vương Hạt nhảy xuống mặt đất, đuổi theo đàn Huyền thú kia, mồm vẫn phun ra độc khí.
Cơ hội tốt!
Ninh Tiểu Xuyên thấy Kim Sí Quỷ Vương Hạt đi xa rồi, liền lấy bảo bối trong tổ nó cho vào túi Càn Khôn, sau đó nhảy xuống khỏi cây, chạy về hướng ngược lại.
Ninh Tiểu Xuyên lấy trộm bảo bối trong tổ Kim Sí Quỷ Vương Hạt, chắc chắn sẽ khiến nó bạo nộ, vì thế cho nên bây giờ hắn chỉ còn cách chạy càng xa càng tốt.
Đột nhiên trước mặt xuất hiện một bóng người chắn đường hắn.
Cô ta giống như một làn gió nhẹ, thân thể mềm mại như không xương, đường nét hoàn mỹ nhìn túi Càn Khôn dắt bên hông Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ta thấy ngươi lấy hết bảo bối trong tổ Kim Sí Quỷ Vương Hạt rồi.
- Ngươi không phải muốn lấy hết chứ?
- Ta không tham lam như vậy, nhưng ít nhất người nhìn thấy cũng phải có phần.
Tề Thiên Nhi biết chắc chắn bảo vật của Kim Sí Quỷ Vương Hạt sẽ vô cùng quý giá, đương nhiên cũng muốn chia một chút, ngừng một lát nói tiếp.
- Giờ ngươi bị trọng thương, chỉ dựa vào một mình ngươi thì không thể giữ được nhiều bảo bối như vậy. Ta có thể bảo vệ ngươi cho tới khi thương thế của ngươi hoàn toàn hồi phục.
Tề Thiên Nhi còn tưởng rằng thương thế của Ninh Tiểu Xuyên rất nghiêm trọng, nhưng cô ta không biết sau khi hấp thụ khí độc của Kim Sí Quỷ Vương Hạt, thương thế của hắn đã hồi phục được ba bốn thành. Tuy chưa về được trạng thái tốt nhất, vẫn phải tu dưỡng thêm vài ngày nữa, nhưng chống lại Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất thì không vấn đề gì.
Sở dĩ Tề Thiên Nhi không ra tay đoạt túi Càn Khôn của Ninh Tiểu Xuyên, là vì trước đó Ninh Tiểu Xuyên đã bảo cô ta “rẽ trái”.
Sự thực đã chứng minh rẽ trái mới có đường sống.
Cũng vì nguyên nhân này cô ta mới có chút thiện cảm với Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy có lẽ hắn không phải loại bỉ ổi tiểu nhân như Tiêu Ly.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhìn về phía sau, gật mạnh một cái:
- Được rồi, người thấy cũng có phần, mau rời khỏi đây đã rồi nói.
Nói xong hai người tiếp tục chạy về phía trước.
Không lâu sau, từ khu rừng đầy cây khổng lồ kia vọng lại tiếng gầm phẫn nộ.
Từ mồm Kim Sí Quỷ Vương Hạt phun ra khí độc lan tràn khắp khu rừng khiến hàng loạt cây cối héo trụi, đổ rầm rầm trên đất.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Nó lao về phía sâu trong Hỏa Ma Sơn, húc đổ vô số cây, những nơi nó đi qua, Huyền thú đều tránh xa.
Ninh Tiểu Xuyên và Tề Thiên Nhi trốn trên một vách núi khuất nẻo, thân thể sát vào nhau, trốn trong một động huyệt chật trội, nhìn Kim Sí Quỷ Vương Hạt xông vào sâu trong Hỏa Ma sơn mạch.
Trên đường để lại một dấu vết kinh người.
Kim Sí Quỷ Vương Hạt lao về phía sâu trong Hỏa Ma Sơn, húc đổ vô số cây, những nơi nó đi qua, Huyền thú đều tránh xa.
Ninh Tiểu Xuyên và Tề Thiên Nhi trốn trên một vách núi khuất nẻo, thân thể sát vào nhau, trốn trong một động huyệt chật trội, nhìn Kim Sí Quỷ Vương Hạt xông vào sâu trong Hỏa Ma sơn mạch.
Dọc đường có đến mấy Võ giả tham gia sát hạch đều bị nó giết. Đến khi chết họ cũng không hiểu mình đã đắc tội với ai?
Sâu trong Hỏa Ma sơn mạch lại vọng ra tiếng kêu thảm thiết.
Đứng trên vách núi có thể nhìn thấy phía xa trong tầng mây có một hắc ảnh khổng lồ giơ ra móng vuốt khổng lồ tóm lấy Kim Sí Quỷ Vương Hạt như bắt một con sâu nhỏ rồi cho vào mồm.
Tuy cách rất xa, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm nhận được luồng khí tức khủng bố trên người hắc ảnh kia, khiến người ta không thể hô hấp được tự nhiên.
- Rốt cuộc là sinh vật gì lại có thể tóm gọn được cả Kim Sí Quỷ Vương Hạt mà ăn?
Mãi đến khi hắc ảnh kia biến mất Tề Thiên Nhi mới thở phào một hơi, nhưng trong lòng lại càng thêm chấn kinh.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ đẩy Tề Thiên Nhi ra, sau đó rời khỏi động huyệt, ngồi trên mép vực, cũng thở hắt ra một hơi.
Vì y phục Ninh Tiểu Xuyên đã bị khí độc xâm thực nên vô cùng rách rưới, giống như mấy mảnh vải rách khoác lên người vậy. Vừa rồi, do tình hình nguy cấp, hai người căn bản không nghĩ được nhiều, cứ thế nép vào nhau trốn trong động huyệt.
Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, đối với thiên chi kiều nữ của Vương Hầu Phủ đệ, danh tiết vô cùng quan trọng. Hắn sợ sau khi tiếp xúc thân thể lần này đối phương lại bắt hắn chịu trách nhiệm thì phiền phức to. Vì thế hắn chủ động đẩy Tề Thiên Nhi rồi bò ra trước.
Nhưng cuối cùng thì Ninh Tiểu Xuyên vẫn hiểu sai tâm tư nữ nhân rồi.
Lúc này Tề Thiên Nhi khá giận dữ, không ngờ cô lại bị hắn đẩy ra, hơn nữa dường như còn rất chán ghét nữa.
Trời đất! Nói thế nào thì mình cũng là tuyệt đỉnh mỹ nữ, thanh niên tài tuấn theo đuổi mình không một nghìn thì cũng tám trăm. Cứ cho là bị thiệt thì cũng là mình bị thiệt. Bây giờ lại giống như hắn mới là người chịu thiệt vậy.
Tề Thiên Nhi bò ra khỏi động huyệt, ngồi bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cố ý ngồi gần hắn.
Gió trên này rât mạnh, thổi khiến váy cô bay lên, tóc cũng phấp phới. Nói:
- Tề Thiên Hầu Phủ, Tề Thiên Nhi. Còn ngươi?
Ninh Tiểu Xuyên hồi phục lại Huyền Khí bị tổn hao nghiêm trọng, nói:
- Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên.
Nghe thấy cái tên ấy, đôi mắt sáng trong của Tề Thiên Nhi mở thật to, nhìn Ninh Tiểu Xuyên từ đầu tới chân, nói:
- Ngươi chính là thiên hạ đệ nhất tình si, Ninh Tiểu Xuyên?
Tề Thiên Nhi cởi bỏ sự cảnh giác đối với Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại còn cảm thấy hứng thú với hắn.
- Ta nghe nói ngươi vì chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh mà mạo hiểm cả tính mạng, trộm tám ức đồng tiền nhỏ trong bảo khố Kim Các Hầu Phủ?
Ninh Tiểu Xuyên không đáp, chỉ lặng lẽ vận thiên địa Huyền Khí dưỡng thương.
Trong Hỏa Ma sơn mạch bốn bề đều có nguy hiểm, Ninh Tiểu Xuyên bắt buộc phải hồi phục trạng thái tốt nhất trong thời gian nhanh nhất.
Tề Thiên Nhi nói tiếp:
- Ta nghe nói ngươi vì chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh dám nhục mạ Thánh Thượng trước mặt Vân Trung Hầu?
- Nghe nói ngươi vì Ngọc Ngưng Sanh mà cự tuyệt quận chúa Thiến Thiến, cự tuyệt Thánh Thượng ban hôn?
Ninh Tiểu Xuyên vẫn lặng lẽ tu luyện.
Tề Thiên Nhi lại nói:
- Ta nghe nói thiên tư Võ Đạo của ngươi rất cao, từng bất phân thắng bại với Tiêu Ly?
Ninh Tiểu Xuyên có chút bực bội mở mắt, nói:
- Kẻ bị ta giết lúc trước chính là Tiêu Ly.
- Cái gì?
Tề Thiên Nhi sững sờ.
Cô biết Tiêu Ly đã được một đại nhân vật trong Thiên Đế Học Cung nhận làm đồ đệ, là thiên tài duy nhất được Thiên Đế Học Cung phá lệ thu nhận, nhưng chưa bao giờ gặp mặt hắn.
Trước đó, Tiêu Ly cố tình tiếp cận cũng không cho cô biết tên thật. Vì thế đến giờ cô mới biết vị thiên tài có thiên phú ngang với Vân Trung Hầu đã bị Ninh Tiểu Xuyên giết rồi.
- Chẳng trách, chẳng trách!
Tề Thiên Nhi trước đó nhìn trận đại chiến của hai người, đã cảm thấy tu vi của hai người này mạnh đến khó tin.
Khi biết hai người đó chính là Tiêu Ly và Ninh Tiểu Xuyên thì lại thấy bình thường. Nếu là hai Võ giả bình thường khác thì cô mới thật sự bị đả kích mạnh.
Cô nghĩ bụng, hôm nay coi như đã tận mắt chứng kiến nhân phẩm và tu vi của thiên hạ đệ nhất tình si, quả nhiên không hổ là nhân kiệt một đời, khiến người ta khâm phục!
Thần Ma Thiên Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Ma Thiên Tôn
Story
Chương 72: Giàu to
10.0/10 từ 26 lượt.