Thần Ma Thiên Tôn
Chương 472: Bạch Đầu Thất Trảo Ưng
Hoang lĩnh Trảm Thiên, là một dãy sơn lĩnh cực lớn, dài đến hơn mười vạn dặm.
Bên trong sơn lĩnh chằng chịt vô số thâm sơn cùng cốc, trong đó, ngọn núi cao nhất lên tới hơn ba vạn thước, sơn cốc sâu nhất đâm xuống lòng đất hơn một vạn thước.
Trên ngọn núi, quanh năm đều bị băng tuyết bao phủ. Trong thâm cốc tràn ngập những độc chướng cùng hung trùng.
Ninh Tiểu Xuyên, Ngọc Ngưng Sanh cũng không biết đã leo lên đỉnh Hoang lĩnh Trảm Thiên bao lâu rồi, không khí trở nên càng ngày càng mỏng manh, càng ngày càng rét lạnh. Đến cuối cùng trên không trung vậy mà xuất hiện theo từng mảnh từng mảnh bông tuyết, núi non trùng điệp cũng trở thành thế giới màu trắng, hoàn toàn bị băng tuyết bao trùm.
- Nghe đồn, Hoang lĩnh Trảm Thiên chính là ở lưng chừng thiên địa, cũng là nơi cuối cùng của đại địa, quanh năm bị băng tuyết bao trùm, hoang vu không gì sánh được. Nếu như lại đi tiếp về phía Nam, sẽ rơi xuống đến vực sâu không đáy, nơi cuối cùng của thế giới!
Khuôn mặt Ngọc Ngưng Sanh bị lụa trắng che lại, da thịt so với bông tuyết trên mặt đất còn trắng nõn hơn một chút.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vớ vẩn! Đây đều là những nhận thức nông cạn của đám người ếch ngồi đáy giếng! Hoang lĩnh Trảm Thiên cũng chỉ là một dãy sơn mạch tương đối cao trong Đại hoang Nam Cương mà thôi. Chỉ là bởi vì vị trí địa lý của Hoang lĩnh Trảm Thiên rất cao, cho nên không khí mới có thể trở nên lạnh lẽo vô cùng, quanh năm bị băng tuyết bao trùm. Nếu như chúng ta có thể vượt qua dãy sơn lĩnh, tại bên kia sơn lĩnh chính là một mảnh thiên địa càng thêm rộng lớn, là Văn minh nhân loại càng cao cấp hơn!
Vèo…
Một luồng gió lạnh cuồng bạo thổi quét tới, ở trên mặt tuyết xoáy lên một vòng xoáy cực lớn. Tiếng gió rít kia quả thật giống như là cự thú đang gào thét, mỗi một hạt băng sa bay tới, cũng sắc bén giống như một thanh dao găm vậy, có thể rạch đứt da người.
Đợi đến khi gió lạnh tiêu tán, đột nhiên trên mặt tuyết xuất hiện mấy trăm đầu Huyền thú thân hình khổng lồ.
Một đầu Huyền thú khổng lồ toàn thân bao trùm bông tuyết, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, móng vuốt sắc bén giống như là móc câu, nhẹ nhàng vung lên, liền đem một khối đá vạn cân quăng ra, rơi xuống trên mặt đất biến thành đá vụn.
Năm đầu Băng Viên thân thể cao chừng hơn mười thước, lông mao trắng dài, rũ xuống tới mặt đất, ánh mắt lớn chừng đầu người vậy, chung quanh thân thể lưu động lấy hàn khí hắc sắc, tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm bọn người Ninh Tiểu Xuyên.
Bọn chúng đều là Huyền thú cường đại dị thường, có Kim Hổ toàn thân mọc ra lân phiến, mười hai đầu Thiết Nghĩ cao hơn hai thước, có Cự Mãng trong tuyết không ngừng nhúc nhích.
Ngoại trừ những Huyền thú hung ác này ra, còn có hơn mười đầu Huyền thú hình người nữa.
Phàm là Huyền thú có thể hóa thành nhân hình, ít nhất đều là Huyền thú Thất phẩm, lực lượng cường hoành.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không ngờ thật sự dám đuổi tới Hoang lĩnh Trảm Thiên! Thật sự là không biết sống chết!
Một đầu báo tuyết thật lớn, đang huyền phù tại trong gió tuyết.
Nó mở to cặp mắt, cặp đồng tử lớn chừng cối xay vậy, lưu động lôi quang thiểm điện.
Đúng là Bạch Ly Lão tổ!
Trên mặt hơn mười đầu Huyền thú hình người đứng phía dưới kia cũng đều mang theo vẻ mỉa mai. Rất hiển nhiên, bọn chúng đều đang cười nhạo Ninh Tiểu Xuyên quả thật quá không biết trời cao đất rộng.
Hoang lĩnh Trảm Thiên chính là lãnh địa của Huyền thú, Võ giả nhân loại dám đến nơi đây, chỉ sẽ trở thành lương thực của bọn hắn mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên không chút nào yếu thế, nói:
- Hoang lĩnh Trảm Thiên Huyền thú Cao cấp đông đúc, trong đó cũng không thiếu dị chủng hiếm quý. Ta vốn định thu thập nhiều một chút huyết dịch Huyền thú Cao cấp dùng để luyện chế đan dược, tăng lên tu vi võ đạo! Không nghĩ tới các vị vậy mà đều ở đây, cũng đỡ cho ta phải chạy ngược chạy xuôi rồi!
- Tiểu tử nhân loại, khẩu khí của ngươi cũng quá lớn rồi! Muốn dùng huyết dịch của chúng ta luyện đan, tin lão tử trước đem ngươi thành bảo dược thịt người nuốt luôn không?
Một gã đại hán râu ria xồm xoàm, toàn thân đều là cơ bắp màu cổ đồng, trong tay huy động hai thanh đại chùy, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên phát ra thanh âm gầm gừ.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ liếc nhìn về phía đại hán kia, liền nhìn ra bản thể của hắn, cười nói:
- Hóa ra là một đầu Kim Lân Hổ Thú Thất phẩm! Huyết dịch Kim Lân Hổ chính là kim sắc, có thể dùng làm thuốc dẫn Cao Cấp Đan, lại thêm vài loại phối dược, có thể luyện chế ra Thần Thể Hổ Lực Đan gia tăng lực lượng Võ Tôn! Xương cốt Kim Lân Hổ mang theo lực lượng Kim thuộc tính, cũng có thể dùng để làm thuốc! Đương nhiên, nếu dùng để luyện khí mà nói, cũng là tài liệu không tệ! Trên người Kim Lân Hổ quý giá nhất vẫn là một cặp đồng tử! Nếu như luyện chế thành đan dược, nói không chừng có thể khiến cho Võ giả tu luyện ra thần thông Thiên Lý Nhãn a!
Hắn không khỏi cảm thán nói:
- Các hạ toàn thân là bảo bối, ta nên lấy trước từ nơi nào đây?
Những Huyền thú hình người kia đều sợ đến ngây người. Cho tới bây giờ đều là bọn hắn thôn phệ nhân loại, những nhân loại kia sau khi nhìn thấy bọn chúng, không một kẻ nào không sợ hãi cùng kinh hoàng.
Tên nam tử nhân loại trước mắt này ngược lại còn có ý định đoạt bảo từ trên người bọn nó, dùng để luyện chế đan dược nữa. Hơn nữa lại còn phân chia vô cùng kỹ càng như vậy! Hiển nhiên không phải là tạm thời mới ra quyết định, mà là từ sớm đã có quyết định như vậy!
Gã đại hán râu ria rậm rạp kia tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng hổ gầm:
- Tiểu tử, ta muốn ăn thịt ngươi!
Cái đầu đại hán trương phình lên, toát ra quang mang kim sắc, trở thành một cái đầu hổ kim sắc đường kính chừng hai thước. Trên mặt của nó cũng mọc ra lân phiến kim sắc, vị trí mi tâm còn có một dãy lân phiến bạch sắc xếp thành hình chữ Vương, trong miệng lộ ra hai hàng răng nanh sắc bén.
Thân người, đầu hổ!
Ninh Tiểu Xuyên vẫn như trước phi thường bình tĩnh, dừng một chút, lại nói:
- Ngược lại đã quên! Hàm răng Kim Lân Hổ cũng là bảo vật luyện khí, mỗi một khỏa răng nanh đều có thể rèn ra một kiện Huyền khí không tệ!
Kim Lân Hổ quá mức phẫn nộ, toàn thân đều toát ra hỏa diễm, vung vẩy hai thanh đại chùy nặng vạn cân, điên cuồng hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên nện xuống, hận không thể xé Ninh Tiểu Xuyên thành từng mảnh nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên không tránh không né, ngưng tụ ra một cái đại thủ ấn thiểm điện. Thủ ấn hơn hai mươi thước đem Kim Lân Hổ đánh bay ra ngoài.
Bành!
Kim Lân Hổ chật vật ngã thẳng trên mặt tuyết, rơi đến thất điên bát đảo, hai thanh đại chùy đều văng lên, nện lên đỉnh đầu của nó, đỉnh đầu lập tức mọc ra hai khối u đỏ hỏn.
Với cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên hiện tại, tự nhiên sẽ không đem một đầu Huyền thú Thất phẩm để vào trong mắt.
Đám Huyền thú hình người đứng ở đàng xa kia đều giật nảy mình, tên nam tử nhân loại trước mắt này nhìn về phía trên tuổi trẻ, tựa hồ cũng khó đối phó.
Kim Lân Hổ trong các Huyền thú Cao cấp, mặc dù không coi là tồn tại cường đại, nhưng muốn một cái tát liền đem nó đập bay, chỉ có Huyền thú Bát phẩm mới có thể làm được.
- Thu cho ta!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên vung lên, đánh ra một sợi Khốn Long Tỏa dài gần trăm thước, cuốn lấy cổ đại hán gã thân người đầu hổ kia.
Gã đại hán kia dốc sức liều mạng giãy dụa, trong miệng phát ra tiếng hổ gầm, thân hình biến thành một đầu cự hổ kim sắc cao hơn mười thước, hướng về phía ngược lại với Ninh Tiểu Xuyên phóng chạy băng băng. Nhưng mà, nó càng giãy dụa, Khốn Long Tỏa co rút lại càng chặt hơn. Đến cuối cùng, sợi xiềng xích liền khảm chặt vào trong huyết nhục của nó.
- Mau thả nó ra!
Một lão giả già nua đầu đầy tóc trắng tựa như u linh đột nhiên bay ra, tốc độ cực nhanh không gì sánh được.
Hắn hóa bàn tay thành lưỡi đao, một chưởng chém xuống Khốn Long Tỏa.
Ào!
Tốc độ Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt, đã bay đến bên cạnh lão giả tóc trắng, đánh ra một quyền.
Lão giả tóc trắng cảm giác quyền phong đập mặt mà tới, trong lòng kinh hãi, lập tức thu hồi chưởng đao chém về phía Khốn Long Tỏa, ngược lại hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chém thẳng qua.
Bành!
Lão giả tóc trắng cảm giác bàn tay mình giống như chém xuống một tòa thiết sơn, xương cốt tê rần, một cỗ lực lượng khổng lồ mạnh mẽ tuôn ngược trở về, thân thể không thể khống chế bắn thẳng về phía sau.
Đợi đến khi lão giả tóc trắng đứng vững bước chân, thì đã liên tiếp lui về phía sau hơn mười trượng, cả cánh tay đều mất đi tri giác, trong lòng khiếp sợ không thôi:
- Tiểu tử, ngươi đến cùng là người phương nào?
Bản thể lão giả tóc trắng là một đầu Huyền thú Bát phẩm Bạch Đầu Thất Trảo Ưng, tại toàn bộ Nam Cương đều là tồn tại hung danh hiển hách, đã từng bằng vào sức một mình hủy diệt hoàn toàn một cái Văn minh Nhị phẩm. Cuối cùng vì bị năm vị Vương Hầu Đế quốc Ngọc Lam liên thủ đuổi giết, cho nên mới chạy trốn tới Hoang lĩnh Trảm Thiên, nhờ sự che chở của Bạch Ly Lão tổ.
Kỳ thật, thực lực bản thân lão giả tóc trắng cũng cực kỳ mạnh mẽ, tại Hoang lĩnh Trảm Thiên, ngoại trừ Bạch Ly Lão tổ ra, căn bản không sợ bất luận kẻ nào.
Ninh Tiểu Xuyên cũng lui về phía sau một bước, nắm tay bị chưởng đao chém cho mơ hồ đau nhức. Bất quá, trong xương cốt cánh tay hắn đã dung hợp lực lượng thần thông, trong huyết mạch chảy xuôi huyết dịch long hình, lực lượng cường đại vô cùng. Cho dù tay không cùng Huyền thú Bát phẩm so đấu lực lượng thân thể, cũng tuyệt đối không rơi xuống hạ phong.
- Thân thể Võ giả nhân loại, làm sao có thể cường đại bằng thân thể Huyền thú được?
Lão giả tóc trắng không tin lực lượng thân thể Ninh Tiểu Xuyên so với chính mình còn mạnh hơn, trong miệng phát ra một tiếng quái khiếu. Trong thân thể hắn liền mọc ra năm cái gai nhọn, lao ra năm đạo lân phiến ưng trảo thanh sắc.
Hai cánh tay hắn cũng biến thành móng vuốt sắc bén, bao phủ một tầng quang mang thanh sắc, sắc bén giống như là thần binh lợi nhận.
Trên thân thể của hắn mọc ra bảy cái móng vuốt, mỗi một cái móng vuốt đều giống như một kiện Huyền khí cường đại.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên co rụt lại, tiếp theo lại vui vẻ, nói:
- Huyền thú Bát phẩm, Bạch Đầu Thất Trảo Ưng! Bạch Đầu Ưng có thể tu luyện đến trình độ Thất trảo, xem như tương đối lợi hại! Tại Đế quốc Ngọc Lam đoán chừng cũng chỉ có một đầu như vậy. Nếu như có thể tu luyện ra Cửu trảo, thậm chí có thể tấn cấp thành Huyền thú Cửu phẩm!
- Trên người Bạch Đầu Thất Trảo Ưng, quý giá nhất chính là Bạch Ưng Quan mọc trên đỉnh đầu, có thể dùng để luyện chế Huyền đan Cao cấp, sau khi ăn vào có thể tiết kiệm mười năm khổ tu! Bất quá, nể tình tiềm lực của ngươi khá lớn, ta cũng không có ý định đem ngươi dùng để luyện đan, thu phục trở thành Huyền Thú Nô ngược lại cũng không tệ!
- Khặc khặc… Tiểu oa nhi, khẩu khí của ngươi cũng quá lớn rồi! Muốn thu phục bổn tọa, cũng phải nhìn xem ngươi đến cùng có bao nhiêu bổn sự?
Lão giả tóc trắng cuồng tiếu một tiếng, thân thể xoay tròn một vòng, bắn lên đến độ cao trăm thước, sau đó đầu dưới chân trên phóng vọt xuống.
Ninh Tiểu Xuyên đem Khốn Long Tỏa trong tay giao cho Ngọc Ngưng Sanh, sau đó lập tức phóng vọt lên, hướng lão giả tóc trắng nghênh chiến tới.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không sử dụng bất luận Huyền khí cùng thần thông gì, chỉ dùng lực lượng thân thể cùng lão giả tóc trắng chiến đấu.
Lão giả tóc trắng tổng cộng có bảy cái móng vuốt, nhanh chóng huy động, liên tiếp đánh ra trảo ấn, tốc độ nhanh như một cái máy xay gió.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ có hai cánh tay, nhưng lại luôn có thể đem trảo ấn lão giả tóc trắng đánh ra ngăn cản lại.
Dùng hai cánh tay, ngăn cản bảy cái móng vuốt, rất rõ ràng tốc độ Ninh Tiểu Xuyên nhanh hơn!
Huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lưu động càng lúc càng nhanh, đợi đến khi tốc độ chảy huyết dịch đạt tới một điểm giới hạn, mỗi một giọt huyết dịch đều biến thành một thanh tiểu kiếm, Kiếm ý trong thân thể không bị khống chế bạo phát ra, hóa thành một cỗ lực lượng Chí Tôn Thể.
Oanh!
Khí tức trên người Ninh Tiểu Xuyên biến đổi, lực lượng bành trướng gấp mấy lần, một chưởng liền đập lão giả tóc trắng vào trong lòng đất, tạo thành một cái hố to sâu ba thước trên mặt đất.
Thần Ma Thiên Tôn
Bên trong sơn lĩnh chằng chịt vô số thâm sơn cùng cốc, trong đó, ngọn núi cao nhất lên tới hơn ba vạn thước, sơn cốc sâu nhất đâm xuống lòng đất hơn một vạn thước.
Trên ngọn núi, quanh năm đều bị băng tuyết bao phủ. Trong thâm cốc tràn ngập những độc chướng cùng hung trùng.
Ninh Tiểu Xuyên, Ngọc Ngưng Sanh cũng không biết đã leo lên đỉnh Hoang lĩnh Trảm Thiên bao lâu rồi, không khí trở nên càng ngày càng mỏng manh, càng ngày càng rét lạnh. Đến cuối cùng trên không trung vậy mà xuất hiện theo từng mảnh từng mảnh bông tuyết, núi non trùng điệp cũng trở thành thế giới màu trắng, hoàn toàn bị băng tuyết bao trùm.
- Nghe đồn, Hoang lĩnh Trảm Thiên chính là ở lưng chừng thiên địa, cũng là nơi cuối cùng của đại địa, quanh năm bị băng tuyết bao trùm, hoang vu không gì sánh được. Nếu như lại đi tiếp về phía Nam, sẽ rơi xuống đến vực sâu không đáy, nơi cuối cùng của thế giới!
Khuôn mặt Ngọc Ngưng Sanh bị lụa trắng che lại, da thịt so với bông tuyết trên mặt đất còn trắng nõn hơn một chút.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vớ vẩn! Đây đều là những nhận thức nông cạn của đám người ếch ngồi đáy giếng! Hoang lĩnh Trảm Thiên cũng chỉ là một dãy sơn mạch tương đối cao trong Đại hoang Nam Cương mà thôi. Chỉ là bởi vì vị trí địa lý của Hoang lĩnh Trảm Thiên rất cao, cho nên không khí mới có thể trở nên lạnh lẽo vô cùng, quanh năm bị băng tuyết bao trùm. Nếu như chúng ta có thể vượt qua dãy sơn lĩnh, tại bên kia sơn lĩnh chính là một mảnh thiên địa càng thêm rộng lớn, là Văn minh nhân loại càng cao cấp hơn!
Vèo…
Một luồng gió lạnh cuồng bạo thổi quét tới, ở trên mặt tuyết xoáy lên một vòng xoáy cực lớn. Tiếng gió rít kia quả thật giống như là cự thú đang gào thét, mỗi một hạt băng sa bay tới, cũng sắc bén giống như một thanh dao găm vậy, có thể rạch đứt da người.
Đợi đến khi gió lạnh tiêu tán, đột nhiên trên mặt tuyết xuất hiện mấy trăm đầu Huyền thú thân hình khổng lồ.
Một đầu Huyền thú khổng lồ toàn thân bao trùm bông tuyết, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, móng vuốt sắc bén giống như là móc câu, nhẹ nhàng vung lên, liền đem một khối đá vạn cân quăng ra, rơi xuống trên mặt đất biến thành đá vụn.
Năm đầu Băng Viên thân thể cao chừng hơn mười thước, lông mao trắng dài, rũ xuống tới mặt đất, ánh mắt lớn chừng đầu người vậy, chung quanh thân thể lưu động lấy hàn khí hắc sắc, tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm bọn người Ninh Tiểu Xuyên.
Bọn chúng đều là Huyền thú cường đại dị thường, có Kim Hổ toàn thân mọc ra lân phiến, mười hai đầu Thiết Nghĩ cao hơn hai thước, có Cự Mãng trong tuyết không ngừng nhúc nhích.
Ngoại trừ những Huyền thú hung ác này ra, còn có hơn mười đầu Huyền thú hình người nữa.
Phàm là Huyền thú có thể hóa thành nhân hình, ít nhất đều là Huyền thú Thất phẩm, lực lượng cường hoành.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không ngờ thật sự dám đuổi tới Hoang lĩnh Trảm Thiên! Thật sự là không biết sống chết!
Một đầu báo tuyết thật lớn, đang huyền phù tại trong gió tuyết.
Nó mở to cặp mắt, cặp đồng tử lớn chừng cối xay vậy, lưu động lôi quang thiểm điện.
Đúng là Bạch Ly Lão tổ!
Trên mặt hơn mười đầu Huyền thú hình người đứng phía dưới kia cũng đều mang theo vẻ mỉa mai. Rất hiển nhiên, bọn chúng đều đang cười nhạo Ninh Tiểu Xuyên quả thật quá không biết trời cao đất rộng.
Hoang lĩnh Trảm Thiên chính là lãnh địa của Huyền thú, Võ giả nhân loại dám đến nơi đây, chỉ sẽ trở thành lương thực của bọn hắn mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên không chút nào yếu thế, nói:
- Hoang lĩnh Trảm Thiên Huyền thú Cao cấp đông đúc, trong đó cũng không thiếu dị chủng hiếm quý. Ta vốn định thu thập nhiều một chút huyết dịch Huyền thú Cao cấp dùng để luyện chế đan dược, tăng lên tu vi võ đạo! Không nghĩ tới các vị vậy mà đều ở đây, cũng đỡ cho ta phải chạy ngược chạy xuôi rồi!
- Tiểu tử nhân loại, khẩu khí của ngươi cũng quá lớn rồi! Muốn dùng huyết dịch của chúng ta luyện đan, tin lão tử trước đem ngươi thành bảo dược thịt người nuốt luôn không?
Một gã đại hán râu ria xồm xoàm, toàn thân đều là cơ bắp màu cổ đồng, trong tay huy động hai thanh đại chùy, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên phát ra thanh âm gầm gừ.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ liếc nhìn về phía đại hán kia, liền nhìn ra bản thể của hắn, cười nói:
- Hóa ra là một đầu Kim Lân Hổ Thú Thất phẩm! Huyết dịch Kim Lân Hổ chính là kim sắc, có thể dùng làm thuốc dẫn Cao Cấp Đan, lại thêm vài loại phối dược, có thể luyện chế ra Thần Thể Hổ Lực Đan gia tăng lực lượng Võ Tôn! Xương cốt Kim Lân Hổ mang theo lực lượng Kim thuộc tính, cũng có thể dùng để làm thuốc! Đương nhiên, nếu dùng để luyện khí mà nói, cũng là tài liệu không tệ! Trên người Kim Lân Hổ quý giá nhất vẫn là một cặp đồng tử! Nếu như luyện chế thành đan dược, nói không chừng có thể khiến cho Võ giả tu luyện ra thần thông Thiên Lý Nhãn a!
Hắn không khỏi cảm thán nói:
- Các hạ toàn thân là bảo bối, ta nên lấy trước từ nơi nào đây?
Những Huyền thú hình người kia đều sợ đến ngây người. Cho tới bây giờ đều là bọn hắn thôn phệ nhân loại, những nhân loại kia sau khi nhìn thấy bọn chúng, không một kẻ nào không sợ hãi cùng kinh hoàng.
Tên nam tử nhân loại trước mắt này ngược lại còn có ý định đoạt bảo từ trên người bọn nó, dùng để luyện chế đan dược nữa. Hơn nữa lại còn phân chia vô cùng kỹ càng như vậy! Hiển nhiên không phải là tạm thời mới ra quyết định, mà là từ sớm đã có quyết định như vậy!
Gã đại hán râu ria rậm rạp kia tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng hổ gầm:
- Tiểu tử, ta muốn ăn thịt ngươi!
Cái đầu đại hán trương phình lên, toát ra quang mang kim sắc, trở thành một cái đầu hổ kim sắc đường kính chừng hai thước. Trên mặt của nó cũng mọc ra lân phiến kim sắc, vị trí mi tâm còn có một dãy lân phiến bạch sắc xếp thành hình chữ Vương, trong miệng lộ ra hai hàng răng nanh sắc bén.
Thân người, đầu hổ!
Ninh Tiểu Xuyên vẫn như trước phi thường bình tĩnh, dừng một chút, lại nói:
- Ngược lại đã quên! Hàm răng Kim Lân Hổ cũng là bảo vật luyện khí, mỗi một khỏa răng nanh đều có thể rèn ra một kiện Huyền khí không tệ!
Kim Lân Hổ quá mức phẫn nộ, toàn thân đều toát ra hỏa diễm, vung vẩy hai thanh đại chùy nặng vạn cân, điên cuồng hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên nện xuống, hận không thể xé Ninh Tiểu Xuyên thành từng mảnh nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên không tránh không né, ngưng tụ ra một cái đại thủ ấn thiểm điện. Thủ ấn hơn hai mươi thước đem Kim Lân Hổ đánh bay ra ngoài.
Bành!
Kim Lân Hổ chật vật ngã thẳng trên mặt tuyết, rơi đến thất điên bát đảo, hai thanh đại chùy đều văng lên, nện lên đỉnh đầu của nó, đỉnh đầu lập tức mọc ra hai khối u đỏ hỏn.
Với cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên hiện tại, tự nhiên sẽ không đem một đầu Huyền thú Thất phẩm để vào trong mắt.
Đám Huyền thú hình người đứng ở đàng xa kia đều giật nảy mình, tên nam tử nhân loại trước mắt này nhìn về phía trên tuổi trẻ, tựa hồ cũng khó đối phó.
Kim Lân Hổ trong các Huyền thú Cao cấp, mặc dù không coi là tồn tại cường đại, nhưng muốn một cái tát liền đem nó đập bay, chỉ có Huyền thú Bát phẩm mới có thể làm được.
- Thu cho ta!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên vung lên, đánh ra một sợi Khốn Long Tỏa dài gần trăm thước, cuốn lấy cổ đại hán gã thân người đầu hổ kia.
Gã đại hán kia dốc sức liều mạng giãy dụa, trong miệng phát ra tiếng hổ gầm, thân hình biến thành một đầu cự hổ kim sắc cao hơn mười thước, hướng về phía ngược lại với Ninh Tiểu Xuyên phóng chạy băng băng. Nhưng mà, nó càng giãy dụa, Khốn Long Tỏa co rút lại càng chặt hơn. Đến cuối cùng, sợi xiềng xích liền khảm chặt vào trong huyết nhục của nó.
- Mau thả nó ra!
Một lão giả già nua đầu đầy tóc trắng tựa như u linh đột nhiên bay ra, tốc độ cực nhanh không gì sánh được.
Hắn hóa bàn tay thành lưỡi đao, một chưởng chém xuống Khốn Long Tỏa.
Ào!
Tốc độ Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt, đã bay đến bên cạnh lão giả tóc trắng, đánh ra một quyền.
Lão giả tóc trắng cảm giác quyền phong đập mặt mà tới, trong lòng kinh hãi, lập tức thu hồi chưởng đao chém về phía Khốn Long Tỏa, ngược lại hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chém thẳng qua.
Bành!
Lão giả tóc trắng cảm giác bàn tay mình giống như chém xuống một tòa thiết sơn, xương cốt tê rần, một cỗ lực lượng khổng lồ mạnh mẽ tuôn ngược trở về, thân thể không thể khống chế bắn thẳng về phía sau.
Đợi đến khi lão giả tóc trắng đứng vững bước chân, thì đã liên tiếp lui về phía sau hơn mười trượng, cả cánh tay đều mất đi tri giác, trong lòng khiếp sợ không thôi:
- Tiểu tử, ngươi đến cùng là người phương nào?
Bản thể lão giả tóc trắng là một đầu Huyền thú Bát phẩm Bạch Đầu Thất Trảo Ưng, tại toàn bộ Nam Cương đều là tồn tại hung danh hiển hách, đã từng bằng vào sức một mình hủy diệt hoàn toàn một cái Văn minh Nhị phẩm. Cuối cùng vì bị năm vị Vương Hầu Đế quốc Ngọc Lam liên thủ đuổi giết, cho nên mới chạy trốn tới Hoang lĩnh Trảm Thiên, nhờ sự che chở của Bạch Ly Lão tổ.
Kỳ thật, thực lực bản thân lão giả tóc trắng cũng cực kỳ mạnh mẽ, tại Hoang lĩnh Trảm Thiên, ngoại trừ Bạch Ly Lão tổ ra, căn bản không sợ bất luận kẻ nào.
Ninh Tiểu Xuyên cũng lui về phía sau một bước, nắm tay bị chưởng đao chém cho mơ hồ đau nhức. Bất quá, trong xương cốt cánh tay hắn đã dung hợp lực lượng thần thông, trong huyết mạch chảy xuôi huyết dịch long hình, lực lượng cường đại vô cùng. Cho dù tay không cùng Huyền thú Bát phẩm so đấu lực lượng thân thể, cũng tuyệt đối không rơi xuống hạ phong.
- Thân thể Võ giả nhân loại, làm sao có thể cường đại bằng thân thể Huyền thú được?
Lão giả tóc trắng không tin lực lượng thân thể Ninh Tiểu Xuyên so với chính mình còn mạnh hơn, trong miệng phát ra một tiếng quái khiếu. Trong thân thể hắn liền mọc ra năm cái gai nhọn, lao ra năm đạo lân phiến ưng trảo thanh sắc.
Hai cánh tay hắn cũng biến thành móng vuốt sắc bén, bao phủ một tầng quang mang thanh sắc, sắc bén giống như là thần binh lợi nhận.
Trên thân thể của hắn mọc ra bảy cái móng vuốt, mỗi một cái móng vuốt đều giống như một kiện Huyền khí cường đại.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên co rụt lại, tiếp theo lại vui vẻ, nói:
- Huyền thú Bát phẩm, Bạch Đầu Thất Trảo Ưng! Bạch Đầu Ưng có thể tu luyện đến trình độ Thất trảo, xem như tương đối lợi hại! Tại Đế quốc Ngọc Lam đoán chừng cũng chỉ có một đầu như vậy. Nếu như có thể tu luyện ra Cửu trảo, thậm chí có thể tấn cấp thành Huyền thú Cửu phẩm!
- Trên người Bạch Đầu Thất Trảo Ưng, quý giá nhất chính là Bạch Ưng Quan mọc trên đỉnh đầu, có thể dùng để luyện chế Huyền đan Cao cấp, sau khi ăn vào có thể tiết kiệm mười năm khổ tu! Bất quá, nể tình tiềm lực của ngươi khá lớn, ta cũng không có ý định đem ngươi dùng để luyện đan, thu phục trở thành Huyền Thú Nô ngược lại cũng không tệ!
- Khặc khặc… Tiểu oa nhi, khẩu khí của ngươi cũng quá lớn rồi! Muốn thu phục bổn tọa, cũng phải nhìn xem ngươi đến cùng có bao nhiêu bổn sự?
Lão giả tóc trắng cuồng tiếu một tiếng, thân thể xoay tròn một vòng, bắn lên đến độ cao trăm thước, sau đó đầu dưới chân trên phóng vọt xuống.
Ninh Tiểu Xuyên đem Khốn Long Tỏa trong tay giao cho Ngọc Ngưng Sanh, sau đó lập tức phóng vọt lên, hướng lão giả tóc trắng nghênh chiến tới.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không sử dụng bất luận Huyền khí cùng thần thông gì, chỉ dùng lực lượng thân thể cùng lão giả tóc trắng chiến đấu.
Lão giả tóc trắng tổng cộng có bảy cái móng vuốt, nhanh chóng huy động, liên tiếp đánh ra trảo ấn, tốc độ nhanh như một cái máy xay gió.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ có hai cánh tay, nhưng lại luôn có thể đem trảo ấn lão giả tóc trắng đánh ra ngăn cản lại.
Dùng hai cánh tay, ngăn cản bảy cái móng vuốt, rất rõ ràng tốc độ Ninh Tiểu Xuyên nhanh hơn!
Huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lưu động càng lúc càng nhanh, đợi đến khi tốc độ chảy huyết dịch đạt tới một điểm giới hạn, mỗi một giọt huyết dịch đều biến thành một thanh tiểu kiếm, Kiếm ý trong thân thể không bị khống chế bạo phát ra, hóa thành một cỗ lực lượng Chí Tôn Thể.
Oanh!
Khí tức trên người Ninh Tiểu Xuyên biến đổi, lực lượng bành trướng gấp mấy lần, một chưởng liền đập lão giả tóc trắng vào trong lòng đất, tạo thành một cái hố to sâu ba thước trên mặt đất.
Thần Ma Thiên Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Ma Thiên Tôn
Story
Chương 472: Bạch Đầu Thất Trảo Ưng
10.0/10 từ 26 lượt.