Thần Ma Thiên Tôn

Chương 237: Trước khi sắc phong

Hai năm qua, U Linh sơn trang vì phát triển, cho nên đã sát phạt rầm rộ, khiến cho toàn bộ Hoàng thành nổi lên gió tanh mưa máu, khiến người người cảm thấy bất an.

Trong đó, khiến người khác chú ý nhất chính là “vụ án diệt môn của Trấn Tây Hầu Phủ”, cả một tòa Hầu Phủ, đến mấy ngàn nhân khẩu để bị đồ sát, máu nhuộm cả con đường dài.

Đây chính là trận chiến thành danh của U Linh sơn trang.

Đánh xong trận này, U Linh sơn trang cũng triệt để tiến vào tầm mắt của tất cả mọi người, cũng khiến cho tất cả thế lực lớn trong Hoàng thành chú ý tới.

Mộ Dung Hoa nói:

- Nhất tướng công thành vạn cốt khô, muốn khiến bản thân trở nên cường đại,vậy thì nhất định phải giẫm lên thi cốt của người khác. U Linh sơn trang muốn phát triển, tất sẽ tạo nên giết chóc, thế nhưng, tuyệt đối không thể giết chóc quá phận. Ta cũng đã sớm lập ra nhiều pháp quy, cấm chế lạm sát kẻ vô tội rồi.

- Trước khi đồ sát Trấn Tây Hầu Phủ, ta và Tả Hộ Pháp Vương cùng U Linh sứ giả cũng đã trải qua nhiều lần thương nghị, cân nhắc lợi hại, cuối cùng mới làm ra quyết định. Đầu tiên: Trấn Tây Hầu Phủ đã sớm xuống dốc, thế lực không cường đại, với thế lực của U Linh sơn trang hiện nay, hoàn toàn có thể áp chế được nó.

- Tiếp theo, U Linh sơn trang vừa mới thành lập, muốn đạt được địa vị thì nhất định phải lập uy. Dùng một tòa Hầu Phủ để khai đao, đây là phương thức tốt nhất.

- Thứ ba, bối cảnh của Trấn Tây Hầu Phủ cũng không sạch sẽ, mượn thân phận Vương Hầu, âm thầm mua bán thiếu nữ, bức bách người lương thiện làm kỹ nữ, ở trong Hoàng thành Tập bồi dưỡng một thị trường giao dịch nô lệ dưới lòng đất, làm ra không ít việc táng tận thiên lương. Đương nhiên là thị trường giao dịch nô lệ này hiện nay đã thuộc về U Linh sơn trang chúng ta, phàm là những nô lệ bị cưỡng ép bắt đến, đều được bồi dưỡng thành Võ giả, sau đó phóng thích các nàng.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- Chuyện của U Linh sơn trang, sẽ giao cho các ngươi phụ trách. Đoạn thời gian rất dài tiếp theo, ta đều sẽ ở lại Hoàng thành. Lần này trở về, ta nhất định phải mang đến cho Nhạc Vũ Dương một món đại lễ.

- A? Đại lễ gì?

Mộ Dung Hoa đột nhiên hứng thú hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên cười đáp:

- Bí mật.

Lúc sáng sớm, bên ngoài Vân Trung Hầu Phủ, có một cỗ xe ngựa vàng song lộng lẫy dừng lại.

Chiếc xe ngựa này do một đầu Thanh Lộc Mã kéo đến, không có người lái, trên xe đặt một cái quan tài lớn bằng Vân mộc, bên trên dán tế văn, còn đặt một cái lư hương.

Rất nhiều quân sĩ mặc áo giáp đều vây quanh xe ngựa.

- Kẻ nào mà to gan như vậy? Chán sống hay sao mà đưa quan tài đến Vân Trung Hầu Phủ?

- Lâm Tử, ngươi mở quan tài ra nhìn xem.


Một tên quân sĩ trẻ tuổi cẩn thận đi đến cạnh quan tài, vừa dời nắp quan tài qua một bên, lập tức bị dọa cho hai chân mềm nhũn, lắp bắp nói:

- Bên trong… bên trong có một cái xác khô…

Sắc mặt những quân sĩ xung quanh đều thoáng biến đổi, trong đó, có một Võ giả tu vi cao cường tiến tới phía trước, một chưởng đánh bay cái nắp quan tài, ngay lập tức, một cái xác khô liền lộ ra ngay trước mặt mọi người.

- Đây là thi thể của ai? Tại sao lại đỗ lại ở bên ngoài Vân Trung Hầu Phủ?

- Các ngươi xem, cuối quan tài có viết tên… Tiêu Thành… Hòm quan tài Tiêu Thành này là của ai?

Sắc mặt tên Võ giả tu vi cao cường lập tức đại biến, vội vàng đến bên cạnh quan tài, cẩn thận nhìn kỹ thi thể trong quan tài, sau khi xác nhận thân phận xong, liền lập tức xông vào trong Vân Trung Hầu Phủ.

Xảy ra đại sự rồi.

Một vài quân sĩ đã từng nghe qua cái tên “Tiêu Thành”, trong lòng đều cực kỳ kinh hãi, có thể dự đoán được Vân Trung Hầu Phủ sắp phát sinh chấn động rồi.

Lúc thi hài của Tiêu Thành được đưa đến trước Vân Trung Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã trở lại Kiếm Các Hầu Phủ.

Ninh Tiểu Xuyên trở về, tất nhiên cũng khiến Kiếm Các Hầu Phủ chấn động không nhỏ, bởi vì rất nhiều người đều biết Ninh Tiểu Xuyên đã là người thừa kế danh xứng với thực của Kiếm Các Hầu Phủ, là Hầu gia tương lai.

Một đoàn hạ nhân, tỳ nữ đi ra nghênh đón, tiền hô hậu ủng nghênh tiếp hắn vào Hầu Phủ.

Ninh Tiểu Xuyên còn chưa ngồi ấm mông thì đã có một tỳ nữ đến bẩm báo:

- Thiếu gia, bên ngoài có một cô nương họ Đoan Mộc muốn tìm ngài, còn nói là bằng hữu của ngài.

- Ta tự mình ra ngoài gặp nàng.

Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên vì muốn đối phó Tiêu Thành, cho nên mới tạm thời để Đoan Mộc Linh Nhi ở lại Bạch Long thành, về sau, Ninh Tiểu Xuyên đuổi giết Tiêu Thành, cho nên cũng quên mất nàng.

Đoan Mộc Linh Nhi đứng ngoài cửa lớn Hầu Phủ, hai tay đặt sau lưng, trên đầu đội mũ rộng vành, ánh mắt chăm chú nhìn đại môn Hầu Phủ huy hoàng lộng lẫy, trong lòng thầm nghĩ:

- Quả nhiên không hổ là quý tộc triều đình, phủ đệ có thể sánh ngang với đại điện của Ma Môn.

Ninh Tiểu Xuyên đi ra ngoài đại môn, cười áy náy với Đoan Mộc Linh Nhi, hỏi:

- Ngươi đang nhìn cái gì vậy?

- Ta đang nhìn xem Hoàng thành này có gì tốt? Không ngờ lại khiến Ninh đại thiếu gia bỏ qua một biểu tỷ xinh đẹp động lòng người, mà ngày đêm ngựa không dừng vó trở về. Chẳng qua, Hoàng thành quả thật phồn hoa như gấm, mỹ nhân thành đàn a.



Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Thật ra, ta biết là với trí tuệ của Đoan Mộc tiểu thư, muốn tìm ra Kiếm Các Hầu Phủ cũng là một chuyện rất dễ dàng.

Đoan Mộc Linh Nhi cũng không tiếp tục so đo với Ninh Tiểu Xuyên nữa, nói:

- Không mời ta vào sao?

- Mời vào.

Ninh Tiểu Xuyên tương đối lịch thiệp, liền mời Đoan Mộc Linh Nhi vào Hầu Phủ, bố trí cho nàng ở lại tiểu viện của Ninh Hinh Nhi.

Không lâu sau, lão Hầu gia từ trong Đế Cung trở về, tiến vào Kiếm Các Hầu Phủ, tâm tình rất tốt, cười lớn:

- Quả đúng là báo ứng mà.

Cơ bá liền nghênh đón, cười nói:

- Hầu gia gặp được chuyện gì vui sao?

- Đại đệ tử của Nhạc Vũ Dương bị người trong Ma Môn giết chết, người ta còn đưa thi thể tới trước đại môn của Vân Trung Hầu Phủ, lúc tảo triều, chuyện này đã truyền ra ngoài. Ngươi cũng không nhìn thấy biểu lộ của Nhạc Vũ Dương lúc đó đâu, quả thật giống như nhi tử chết vậy.

Lão Hầu gia tất nhiên là cực kỳ vui vẻ, chỉ thiếu chút nữa là bày tiệc chúc mừng.

Tiêu Thành cũng không phải là nhân vật bình thường, thân phận của hắn tương đối đặc thù, là một quân cờ trọng yếu mà Nhạc Vũ Dương bố trí trong Thiên Đế học cung, giúp Nhạc Vũ Dương mua chuộc nhân tâm, tụ hội thiên tài, quản lý Vân Trung Minh.

Có thể nói, giá trị của tiểu tử, có thể so với một Đô Úy Đại tướng quân thống lĩnh trăm vạn đại quân.

Cái chết của Tiêu Thành, sẽ khiến thế lực của Nhạc Vũ Dương trong Thiên Đế học cung nhanh chóng bị tan rã, đây là chuyện có thể đoán trước được.

Cho nên, đối với Kiếm Các Hầu Phủ và Đại Kim Bằng Vương Phủ mà nói, đây chính là một đại hỉ sự. Không khua chiêng gióng trống chúc mừng đã là nể mặt Nhạc Vũ Dương lắm rồi.

Cơ bá cười nói:

- Lại báo cho Hầu gia một chuyện vui khác, Ninh thiếu gia trở về rồi.

Lão Hầu gia lập tức thu hồi nụ cười, trầm tư một lát, sau đó nói:

- Tin tức thiếu gia trở về, lập tức phong tỏa, không cho phép bất kỳ kẻ nào truyền đi. Mặt khác, nói hắn lập tức tới gặp ta, ta ở thư phòng chờ hắn.


Sở dĩ Nhạc Vũ Dương xác định Tiêu Thành chết trong tay Ma Môn, đó là bởi vì huyết khí trong cơ thể Tiêu Thành đã bị hút cạn, tử trạng giống hệt như trúng phải Phệ Huyết Ma Công.

Đương nhiên, “Bắc Minh Thần Công” của Ninh Tiểu Xuyên, cũng có thể thôn phệ huyết khí Võ giả. Chẳng qua tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên và Tiêu Thành chênh lệch rất lớn, cho nên người khác mới không liên hệ việc này lên người Ninh Tiểu Xuyên.

Sau khi lão Hầu gia biết được tin tức Ninh Tiểu Xuyên trở về Kiếm Các Hầu Phủ, liền lập tức cảm thấy chuyện này nói không chừng có liên quan đến Ninh Tiểu Xuyên, bằng không thì tại sao lại trùng hợp như vậy?

Thi thể của Tiêu Thành bị gửi về Hoàng thành, Ninh Tiểu Xuyên cũng trở lại Hoàng thành, chuyện này không khiến người ta hoài nghi mới là chuyện lạ.

Cho nên, hắn lập tức hạ lệnh phong tỏa tin tức Ninh Tiểu Xuyên trở về.

- Cốc cốc…

Ninh Tiểu Xuyên gõ cửa thư phòng.

- Vào đi.

Lão Hầu gia ngồi trên ghế, nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng thoáng kinh ngạc, hỏi:

- Ngươi đạt tới Thoát Tục cảnh rồi?

Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất tôn kính lão Hầu gia, xem ông ta như thân nhân của mình, liền cung kính nói:

- Thoát Tục tầng thứ tư.

Trong lòng lão Hầu gia lại càng khiếp sợ hơn, thời gian trôi qua không lâu, vậy mà tu vi đã đạt đến cấp độ khủng bố như vậy rồi.

Thất Thải Na Di quả nhiên lợi hại.

Lão Hầu gia đem tất cả chuyện này quy kết nhờ vào “Thất Thải Na Di”, tâm bình khí hòa nói:

- Tiêu Thành là chết trong tay ngươi?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không giấu diếm, liền nói:

- Đúng vậy.

Lão Hầu gia nhìn chằm chằm hắn một lúc, sau đó mới cười ha hả, nói:

- Tốt, làm tốt lắm, không hổ là người nối nghiệp tương lai của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, cha ngươi lúc còn trẻ cũng không mạnh như ngươi. Đưa thi thể Tiêu Thành đến Vân Trung Hầu Phủ, quả thật đã giáng một đòn nặng nề vào uy phong của Nhạc Vũ Dương. Thế nhưng, ngươi không nên trở về Hoàng thành nhanh như vậy, nếu như bị người khác trông thấy, nhất định sẽ hoài nghi là do ngươi gây ra.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Cho dù hoài nghi thì như thế nào? Lần này ta rời khỏi Hoàng thành, tiến về Cửu Tử Nhai, gió tanh mưa máu gì cũng đã trải qua. Ta và Nhạc Vũ Dương sớm muộn cũng có một trận chiến, cần gì phải âm thầm đấu đá với hắn? Ta trở lại Hoàng thành, chính là muốn nói cho hắn biết, Tiêu Thành chính là bị ta giết. Bây giờ, để xem hắn còn có thể xuất ra chiêu gì?

Lão Hầu gia nhẹ nhàng vuốt râu, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Ngươi tra ra chân tướng năm xưa rồi?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu.

- Ngươi biết được bao nhiêu?

Lão Hầu gia trở nên ngưng trọng.

- Cái gì cần biết cũng đều biết cả rồi. Cái không nên biết, cũng biết quá nửa.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Lão Hầu gia nói:

- Vậy ngươi còn muốn tra nữa không?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Hầu gia yên tâm, ta tự biết chừng mực, đối phó với Nhạc Vũ Dương, có thể cường thế xuất kích. Thế nhưng, có một số người không nên đụng, ta tuyệt đối sẽ không khinh suất đụng vào.

Lão Hầu gia khẽ gật đầu, nói:

- Ngươi có thể hiểu được đạo lý này, tất nhiên không còn gì tốt hơn. Ừm, lần này đã trở về, vậy thì hãy chọn một ngày tốt lành, chính thức sắc phong ngươi làm người thừa kế tương lai của Kiếm Các Hầu Phủ, mấy ngày tiếp theo, ngươi tạm thời hãy ở lại trong Kiếm Các Hầu Phủ, không được đi đâu cả, chờ sóng gió qua đi, ta sẽ chính thức tuyên bố chuyện này.

Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, muốn sinh tồn trong thế giới này, phải đạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện, biến cường bản thân.

Nếu trở thành tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, nhất định sẽ nhận được một lượng lớn tài nguyên tu luyện. Điều này rất có lợi đối với việc tu luyện của hắn, cho nên hắn tất nhiên sẽ không cự tuyệt.

Mấy ngày tiếp theo, Ninh Tiểu Xuyên đều ở lại trong một tòa tiểu viện, toàn lực tu luyện, đem toàn bộ huyết khí dư thừa trong cơ thể mình luyện hóa, củng cố cảnh giới Thoát Tục tầng thứ tư.

Mãi cho đến ngày hôm sau, lão Hầu gia mới cao giọng tuyên bố tin tức Ninh Tiểu Xuyên đã trở về Kiếm Các Hầu Phủ, đồng thời phát ra thiệp mời đến tất cả đại Vương Hầu, Quốc Sư đã ngoài Tam phẩm, mời bọn họ tề tụ Kiếm Các Hầu Phủ, cùng chứng kiến nghi thức Ninh Tiểu Xuyên kế vị.

Chuyện này không chỉ khiến Kiếm Các Hầu Phủ nổ tung, mà còn chấn động cả toàn bộ Hoàng thành.

Cũng ngay trong tối hôm đó, đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành – Ngọc Ngưng Sanh đã một mình trở về Quan Ngọc Lâu, cũng dẫn tới một hồi chấn động không nhỏ.

Thần Ma Thiên Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Ma Thiên Tôn Truyện Thần Ma Thiên Tôn Story Chương 237: Trước khi sắc phong
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...