Thần Khống Thiên Hạ
Chương 891: Bằng Hữu Của Ngươi Có Thể Đã Chết
Không thể không nói ý nghĩ này của Diệp Thủy Thanh rất tà ác, nếu như Lăng Tiếu biết Diệp Thủy Thanh nghĩ như vậy mà nói, chỉ sợ vô cùng hối hận ban đầu đã cứu một nữ nhân như vậy.
Sau khi đến Diệp gai đại sảnh, Vi Lâm Nghiệp cũng từ chỗ của lão chạy ra.
- Tiểu ca, không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy đã đến Diệp Gia thành a!
Vi Lâm Nghiệp từ rất xa liền cười nói.
Lăng Tiếu khẽ gật đầu nói:
- Ta là có chuyện muốn nhờ, cho nên mới tới làm phiền lão gia tử, hi vọng không quấy rầy đến quý phủ mới tốt.
- Làm sao như vậy được, tiểu ca ngươi nói có chuyện gì, Diệp gia gia chủ của chúng ta nơi này, chỉ cần chúng ta có thể làm giúp được, nhất định sẽ hết sức giúp đỡ.
Vi Lâm Nghiệp nói.
Diệp Lệnh Trùng cũng đáp:
- Không sai, Lăng thiếu có chuyện gì cứ việc nói.
Lúc này trong lòng Diệp Lệnh Trùng lại là cao hứng, bọn họ sợ nhất đám người Lăng Tiếu chỉ là đi ngang qua, như vậy Diệp gia bọn họ liền không có lý do gì cầu nhân gia giúp Diệp gia bọn họ, hiện tại Lăng Tiếu có việc muốn nhờ bọn họ, như vậy Diệp gia bọn họ có việc, đám người Lăng Tiếu sẽ không yên không lý đến sao? Điều này hiển nhiên quá không có khả năng đi?
Lăng Tiếu nói:
- Đã như vậy, ta đây cứ việc nói thẳng rồi, ta là muốn hướng quý phủ hỏi thăm một chuyện có biết Ngũ phẩm tông môn Minh Thủy môn ở chỗ nào không?
- Nguyên lai là chuyện nhỏ này, ta có thể để cho gia chủ tìm đọc một chút điển tịch hẳn là có thể tìm được tư liệu về Minh Thủy môn, đến lúc đó liền biết tông môn này ở đâu rồi.
Vi Lâm Nghiệp đáp.
Thời điểm ở Huyết Ma vực hắn đã nghe Lăng Tiếu hỏi chuyện này rồi, hắn ban đầu cũng đã đáp ứng Lăng Tiếu hỗ trợ điều tra tư liệu về Minh Thủy môn.
- Minh Thủy môn? Nghe có chút quen tai.
Diệp Lệnh Trùng nghi ngờ nói.
- Diệp gia chủ nghe nói qua?
Lăng Tiếu mừng rỡ hỏi.
Diệp Lệnh Trùng lắc đầu nói:
- Thật giống như đã nghe nói qua ở đâu, chỉ là trong thời gian ngắn nghĩ không ra, chúng ta vẫn là tìm đọc một chút điển tịch đi.
Lăng Tiếu lộ ra thần sắc thất vọng, tiếp theo gật đầu:
- Vậy làm phiền rồi!
Thời điểm Diệp Lệnh Trùng đang chuẩn bị phân phó Vi Lâm Nghiệp vào tiến vào Diệp gia tàng điển các tra tìm tài liệu về Minh Thủy môn, một lão ẩu thân thể còng xuống từ sau đại sảnh đi ra.
- Ngươi tại sao muốn tìm Minh Thủy môn?
Lão ẩu dùng thanh âm khàn khàn hỏi.
Lăng Tiếu hướng lão ẩu kia nhìn lại, phát hiện đối phương thoạt nhìn giống như một lão bà bà bình thường, chỉ là lấy tinh thần lực hiện tại của Lăng Tiếu có thể nhìn ra bất phàm của lão ẩu này.
Hắn có thể kết luận lão ẩu này ít nhất có thực lực là Thiên Tôn giai!
Người của Diệp gia nhìn thấy lão ẩu, rối rít đứng lên hướng lão ẩu hành lễ:
- Ra mắt tổ nãi nãi!
Diệp Thủy Thanh lập tức nghênh đón cười nói:
- Tổ nãi nãi làm sao ngươi ra đây?
- Ha hả, có khách quý tới đây, lão gia hỏa ta có thể không ra sao?
Lão ẩu hiền lành nhìn Diệp Thủy Thanh nói, tiếp theo nàng lại nhìn Lăng Tiếu lần nữa hỏi:
- Ngươi tại sao muốn tìm Minh Thủy môn?
Lăng Tiếu kích động đứng lên, nghe ngữ khí của đối phương hắn có thể cảm giác được lão ẩu này nhất định biết tồn tại của Minh Thủy môn.
- Một cái hảo bằng hữu của ta được một trưởng lão của Minh Thủy môn thu làm đồ đệ, cho nên ta muốn đi qua tìm nàng, nhưng mà ta không biết Minh Thủy môn ở đâu, kính xin lão bà bà báo cho, Lăng Tiếu vô cùng cảm kích!
Lăng Tiếu giải thích nói.
Lão ẩu nghe lời nói của Lăng Tiếu, trong mắt hiện lên kỳ quang không dễ dàng phát giác, tiếp theo thản nhiên nói:
- Bằng hữu kia của ngươi là nữ?
Lăng Tiếu lập tức gật đầu nói:
- Vâng!
Diệp Thủy Thanh nghe câu trả lời của Lăng Tiếu, ở trong lòng khinh bỉ nói:
- Thật là một dâm tặc!
- Bằng hữu kia của ngươi là thể chất Thủy thuộc tính?
- Vâng!
- Vậy ngươi không cần đi tìm nàng rồi.
Lão ẩu khoát tay áo nói.
Lăng Tiếu thất thanh nói:
- Tại sao?
Lão ẩu liếc mắt nhìn Lăng Tiếu một cái nói:
- Bởi vì bằng hữu của ngươi có thể đã chết!
- Cái gì!
Lăng Tiếu kinh hô, tiếp theo hắn vội hỏi:
- Lão bà bà có thể nói rõ hơn một chút hay không?
- Nếu như ta đoán không sai mà nói, bằng hữu của ngươi hẳn là thể chất Thủy thuộc tính tinh khiết ngàn năm khó gặp, bằng không lão yêu quái của Minh Thủy môn sẽ không thu nàng làm đồ đệ.
Lão ẩu nhàn nhạt nói.
Lăng Tiếu nghe đến dó đều có chút đầu óc không sờ tới được, bởi vì lão ẩu này liên tục nói đều không sai.
Chẳng lẽ Vân Mộng Kỳ thật đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Ban đầu Vân Mộng Kỳ bái làm môn hạ của Âm tôn giả của Minh Thủy môn là Lăng Tiếu đồng ý.
Hắn vốn là muốn chính mình ngày sau cũng tới Trung vực phát triển, trước một bước để cho Vân Mộng Kỳ đi tới tìm hiểu Trung vực cũng không tệ.
Huống chi lúc ấy Âm tôn giả lại là cao cấp Thiên Tôn, thực lực này ở Tây Bắc nhưng là tồn tại đỉnh phong, mà Âm tôn giả lại nói cho Lăng Tiếu biết các nàng là ngũ phẩm tông môn, cho nên Lăng Tiếu mới yên tâm để cho Vân Mộng Kỳ bái sư.
Nhưng hôm nay nghe được lời nói của Diệp gia lão tổ đã cảm thấy có một cỗ dự cảm bất tường dâng lên ở trong lòng.
- Lão bà bà, tại sao khẳng định như vậy đây?
Ở trước lúc không biết rõ chân tướng sự tình, Lăng Tiếu vô luận như thế nào cũng sẽ không tin tưởng Vân Mộng Kỳ thật đã chết rồi.
- Bởi vì Minh Thủy môn là một môn phái vô cùng tà ác, các nàng tu luyện cũng là một chút công pháp tà ác, tỷ như hấp thu khí đồng tử của anh nhi, lại hoặc là hấp thu thuần âm khí của nữ tử... Các nàng đều là mượn như thủ đoạn ti tiện âm hiểm này tới cải thiện tăng lên thực lực của mình, mà bằng hữu của ngươi nếu như có thể làm cho yêu vật của Minh Thủy môn coi trọng, thể chất nhất định là có chỗ cực kỳ hơn người, vậy bằng hữu của ngươi nhất định là cửu tử nhất sinh rồi.
Lão ẩu sâu kín nói.
Nghe được lời nói của lão ẩu, thần sắc của Lăng Tiếu trở nên vô cùng tái nhợt, trực tiếp vô lực ngồi xuống.
Hắn làm sao cũng sẽ không nghĩ tới Âm tôn giả kia lại là nữ nhân độc ác âm hiểm loại này.
Càng không nghĩ tới, chính mình sẽ để cho Vân Mộng Kỳ bái nhân gia làm sư phụ.
Phượng Tiêm Vận ở một bên cầm tay Lăng Tiếu thật chặt nói:
- Có lẽ Mộng Kỳ tỷ tỷ cát nhân thiên tướng, sẽ không dễ dàng gặp chuyện không may như vậy đâu.
Lúc này, lão ẩu hỏi:
- Bằng hữu kia của ngươi là bị lão yêu quái của Minh Thủy môn thu lúc nào? Thực lực ngày đó của nàng như thế nào? Người nói xem có lẽ nàng còn chưa chết nhanh như vậy.
Lăng Tiếu vội vàng nói:
- Đại khái là hai năm trước, thực lực khi đó của nàng là trung cấp Vương giai.
- Vậy xem ra còn có một đường sinh cơ.
Lão ẩu thản nhiên nói.
Lăng Tiếu trong nháy mắt lại kích động nhìn lão ẩu nói:
- Kính xin lão bà bà nói thẳng!
Thần Khống Thiên Hạ